Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 226: Tôi không muốn nhìn thấy anh
Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:07:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , cả hai đều để ý, cánh cửa phòng đối diện cầu thang mở .
Khả năng cách âm của homestay bình thường, Phương Sâm đang ngủ, thấy tiếng động ở cửa, hơn nữa động tĩnh nhỏ, nên mới dậy xem rốt cuộc là chuyện gì.
Tô Ngọc và Lý Uyên đang giằng co với .
Thân hình Tô Ngọc Lý Uyên che khuất.
Phương Sâm vẫn tỉnh ngủ hẳn, nheo mắt , tuy rõ phụ nữ mặt đàn ông là ai, nhưng thể nhận tình hình .
Anh suy nghĩ gì, trực tiếp sải bước dài tiến lên, giơ chân đá mạnh đàn ông đó, hề nương tay.
Người đàn ông đó trực tiếp lăn xuống cầu thang gỗ cứng.
Động tĩnh nhỏ.
Những phụ nữ ở các phòng khác thấy tiếng động cũng đều .
Phương Sâm lúc mới rõ phụ nữ đang mặt đất là ai.
Quần áo của Tô Ngọc thì vẫn nguyên vẹn, chỉ mái tóc dài rối bù, cổ tay vết đỏ, xem Lý Uyên hề nương tay.
Anh thấy bộ dạng của Tô Ngọc, cả lập tức tỉnh táo.
Phương Sâm cau mày, định đưa tay đỡ cô dậy, Tô Ngọc trực tiếp giơ tay gạt bàn tay đang đưa tới của .
Tô Ngọc, nãy trong tình huống nguy hiểm như mà , giờ vành mắt đỏ.
Tô Ngọc trừng mắt , trong mắt đầy vẻ tủi .
Nếu vì , cô thể đến nơi , còn nhắm , còn gặp đàn ông như thế , gặp chuyện như .
Những uất ức và buồn bã tích tụ mấy ngày nay thể kìm nén nữa, tất cả đều bùng phát khoảnh khắc .
Phương Sâm cô đang tức giận điều gì, chỉ nhẹ giọng : “Đến phòng .”
Vành mắt và chóp mũi Tô Ngọc đều đỏ bừng, nước mắt cũng lặng lẽ rơi xuống, cô hét lên: “Không ! Anh tránh xa em ! Càng xa càng !”
Tô Ngọc: “Anh am khó chịu ! Bây giờ hài lòng !”
Tô Ngọc: “Anh mau cút ! thấy cái tên khốn nạn !”
Phương Sâm gì, cúi xuống đỡ lấy cánh tay cô, Tô Ngọc giơ tay đánh , mỗi cú đánh đều dốc hết sức lực, Phương Sâm né, cứ thế chịu đựng, mặc cô xả giận, sắc mặt cũng .
Mấy cô gái ở các phòng khác cũng tụm một chỗ, cảnh tượng , lập tức hít một khí lạnh.
Phương Sâm đợi cô đánh đủ , cúi xuống bế cô lên, trực tiếp phòng .
Anh thèm mấy phụ nữ phía , khi phòng, giơ chân đá cửa, cánh cửa "ầm" một tiếng đóng sập .
Lý Uyên chật vật cầu thang, xương cốt cả như rã rời, nhưng đối phương là Phương Sâm, dám càn, đành chịu thiệt thòi , chống tay xuống sàn dậy, ôm cánh tay khập khiễng ngoài.
Mấy cô gái cánh cửa phòng đóng chặt cũng ngây .
“Rốt cuộc Tổng giám đốc Phương và Tô Ngọc quan hệ gì ? Cô dám đánh Tổng giám đốc Phương như thế, mà Tổng giám đốc Phương còn một lời oán trách.”
“Không nữa, Tổng giám đốc Phương còn bế cô về phòng, rõ ràng quan hệ hề bình thường, các cô Tô Ngọc nãy gì , nào là bảo Tổng giám đốc Phương là đồ khốn nạn, nào là bảo Tổng giám đốc Phương cô khó chịu, chắc là ân oán tình thù.”
“Vậy lời đồn đây khi nào là thật ? Phương Sâm và Tô Ngọc thật sự gì đó?”
“Có gì đó thì tác dụng gì, Tổng giám đốc Phương vị hôn thê , thì cô cũng chỉ là tiểu tam công khai thôi, Tổng giám đốc Phương còn chẳng cho cô một danh phận, nhớ lúc mạng ầm ĩ thế nào, Tổng giám đốc Phương cũng mặt thừa nhận cô , chắc là chỉ chơi bời qua loa thôi, những gia đình tiền thế như họ, nuôi vài cô tình chẳng chuyện bình thường ?”
“Chắc là Tô Ngọc tiểu tam nữa, kết quả là cãi với Phương Sâm, Phương Sâm để ý cô , hai tan vỡ, kết quả thành kẻ thù .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-226-toi-khong-muon-nhin-thay-anh.html.]
“Thành kẻ thù mà Tổng giám đốc Phương còn đối xử với cô như ? Để mặc cô đánh mắng, cảm thấy đơn giản.”
“Tổng giám đốc Phương nặng tình cũ thôi mà, dù một phụ nữ suýt gặp chuyện như , Tổng giám đốc Phương an ủi cô cũng là chuyện bình thường.”
“Nặng tình cũ? Chị em , đừng đùa nữa ? Nặng tình cũ thì Tổng giám đốc Phương thể nhắm Tô Ngọc như ? Tranh giành công việc với Tô Ngọc, thậm chí suýt công ty của cô phá sản? Nặng tình cũ nào như thế.”
“Cái đó giống ? Tranh giành công việc là hành vi bình thường của thương nhân, bỏ phận thương nhân, con vẫn lòng đồng cảm mà, lẽ Tổng giám đốc Phương chỉ là thấy Tô Ngọc bắt nạt như , đột nhiên cảm thấy đáng thương thôi.”
“ thấy lý, ăn thì đến em ruột cũng rõ ràng sổ sách, huống chi là kẻ thù, Tổng giám đốc Phương dù cũng là một đàn ông, chắc là nổi một phụ nữ bắt nạt như .”
…
Trong phòng của Phương Sâm.
Phương Sâm đặt cô lên giường.
Tô Ngọc lập tức dậy khỏi giường, cô nghẹn ngào, cảm xúc kích động: “ về phòng , thấy !”
Phương Sâm kéo cổ tay cô, cho cô , cô : “ sai , tất cả là của , em đừng nữa.”
Tô Ngọc lọt tai, chỉ đáp một chữ: “Cút!”
Phương Sâm mím môi, kiên nhẫn cô, xem cô xả giận.
Khó mà tưởng tượng nếu hôm nay đến, sẽ kết quả gì.
Tô Ngọc vẫn cứ cãi vã đòi về phòng, Phương Sâm tính khí của cô, bình thường tính khí , khi cái bướng bỉnh đó nổi lên, ai khuyên cũng vô ích, để cô tự yên tĩnh một lúc.
Phương Sâm vẫn động đậy, đang đợi, đợi cô xả giận gần xong mới .
Khoảng mười phút , Phương Sâm mới buông tay cô , vẻ mệt mỏi mặt khá rõ ràng, lông mày vẫn cau chặt, bó tay với Tô Ngọc, thở dài, khàn giọng : “ , em ở đây.”
Phương Sâm xong câu đó liền ngoài, mở cửa, mấy phụ nữ vẫn nguyên tại chỗ, tụm một chỗ, đang bàn tán điều gì đó, trong lòng Phương Sâm đương nhiên hiểu rõ như gương.
Anh liếc mấy cô gái đó, giọng điệu mang theo ý cảnh cáo: “Chuyện hôm nay, ai cũng phép truyền ngoài.”
Chỉ một câu như , xuống cầu thang.
Mấy cô gái .
“Các cô Tổng giám đốc Phương đây là sợ vị hôn thê của , là để bảo vệ danh tiếng của Tô Ngọc?”
“Bây giờ khó lắm, Tô Ngọc chẳng vẫn còn trong phòng Tổng giám đốc Phương ?”
“ Tổng giám đốc Phương ý định gì cô trong phòng, nếu thì Tổng giám đốc Phương thể ngoài chứ?”
“Cũng , cũng thể là chăm sóc cảm xúc của Tô Ngọc, dù cũng là phụ nữ, gặp chuyện như , chắc chắn ít nhiều trong lòng cũng sẽ sốc, phòng chúng đều là hai ở chung, tình huống của Tô Ngọc chắc cần một nơi yên tĩnh.”
Phương Sâm hai tay đút túi xuống lầu, khi đến đây tiếp đãi khách hàng, đó thức đêm chỉnh sửa dự án của công ty, đột nhiên tiếp quản một công ty, hề dễ dàng như .
Tất cả việc trong ngoài công ty đều quen một lượt, phòng kẻ gian bên ngoài, còn đề phòng kẻ phản bội bên trong, dù là sức khỏe đến mấy, đây cũng là việc con thể .
Bề ngoài thì thái tử gia phong quang vô hạn, thực tế thì mệt mỏi như chó, cho nên thà ngoài bác sĩ tâm lý, cũng về nhà kế thừa Tập đoàn Kinh Hải.
Ngay cả khi bố bệnh nặng, cũng .
Nếu lấy chuyện nhà Tô Ngọc đe dọa , tuyệt đối sẽ cái chức tổng giám đốc khốn kiếp .
Anh thức mấy đêm liền, giờ thì thực sự mệt.
Vì đến nơi, liền ngủ , nếu tiếng động phiền, chắc thể ngủ thẳng đến sáng hôm .
Phương Sâm về phía phòng điều hòa, gặp hai đàn ông cùng đến dự tiệc, nhận , nhưng đối phương nhận .
Một ngừng tươi bồi thường, rằng: “Tổng giám đốc Phương đến đây, đói , cần gọi đồ ăn mang đến cho ?”