Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:07:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Phương Sâm chậm rãi : “Không , em tìm khác , vợ lòng hẹp hòi, giận dỗi.”

Tô Ngọc: ???

Đây là ý gì?

Cô liếc xéo Phương Sâm.

Sao thế ? Anh từ chối thì từ chối cho đàng hoàng chứ? Sao gây thù chuốc oán cho ?

Cô gái nhỏ: ???

Anh kéo đến đây chỉ để từ chối mặt vợ ?

Tô Ngọc bóng lưng cô gái nhỏ rời , khó hiểu hỏi: “Anh chỉ vì từ chối mặt mà dẫn đến mặt ư?”

Phương Sâm đưa cây kem cho cô, một cách hiển nhiên: “ , nếu thì em ghen tuông, tưởng tán tỉnh cô gái khác, lưng bỏ mất.”

Anh mà chậm một bước nữa, cô thực sự bỏ .

Tô Ngọc ăn một miếng kem, giọng buồn bã, chút vui: “ gọi trai.”

Phương Sâm lười biếng : “ chỉ thích em gọi, khác gọi thì .”

Anh đột nhiên kề sát tai cô, thở nóng bỏng thoát từ đôi môi mỏng, giọng điệu mang theo vẻ bất chính: “Người khác gọi cảm giác.”

Tô Ngọc khựng , má cô lập tức đỏ bừng như lửa đốt, đỏ đến mức triệt để.

“Không thể đàng hoàng một chút ?” Tô Ngọc lẩm bẩm.

Tuy giọng lớn lắm, nhưng Phương Sâm thấy, cắn một miếng kem trong tay Tô Ngọc, : “Với vợ thì cần đàng hoàng.”

“Sao ăn của ? Anh ăn tự mua?” Tô Ngọc cây kem trong tay vốn to như , Phương Sâm cắn một miếng, cảm giác như hụt một nửa, đột nhiên thấy chút khó chịu, xót ruột.

Phương Sâm trong lời mang theo ý : “Cái của em đây cũng là mua mà.”

Tô Ngọc: “…”

Tô Ngọc im lặng ăn, để ý đến , nhưng âm thầm kéo dãn cách với , cô lo bất cứ lúc nào lên cắn thêm một miếng nữa là kem hết sạch.

Phương Sâm bất lực : “Em sắp đến kỳ , ăn ít thôi, lạnh.”

Nếu thẳng, cô còn nghĩ sẽ tranh kem với cô chứ, là loại đó ?

Mặc dù kem thật sự ngon.

Tô Ngọc đầu : “Anh nhớ ?”

Phương Sâm đưa tay vén lọn tóc mai bên tai cô tai: “Ừ, tất nhiên , chuyện của vợ đều nhớ cả.”

“Miệng ngọt thật.”

“So với kem thì ?”

“Kem ngọt hơn.”

“Kem là mua mà.”

Tô Ngọc khẽ “chậc” một tiếng: “Anh ngừng đúng ?”

Phương Sâm nhướng mày, vẻ mặt như tranh sủng với cây kem: “Em thể ngọt ?”

Tô Ngọc cạn lời: “Anh cũng ăn giấm của kem ?”

“Ừ, ?”

Mặt dày của Phương Sâm, bây giờ đạt đến cảnh giới ư??

Tô Ngọc thực sự chịu thua .

Tô Ngọc giơ ngón tay cái lên, gật đầu: “Được, giỏi, ai giỏi hơn , ?”

Phương Sâm cong khóe môi mỏng, vẻ mặt lả lơi: “ cũng giỏi, nhưng vẫn cảm ơn vợ công nhận .”

Tô Ngọc: …

Vậy, Phương Sâm bao giờ mới thể nghiêm túc một chút đây??

Cây kem ăn hết.

Hai dạo bãi biển, hóng gió biển.

Tô Ngọc đây tuy là diễn viên, nhưng diễn xuất , nên cũng tiếng tăm gì, cô đeo khẩu trang kính râm gì cả.

Vì cơ bản mấy ai nhận cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-212.html.]

luôn những chuyện ngoài dự liệu.

“Tô Ngọc?” Một phụ nữ mặc váy dài hai dây màu đỏ, đeo kính râm đen, ở phía bên cô, lên tiếng gọi.

Tô Ngọc qua, c.h.ế.t lặng nhận là ai.

coi như là khi giải nghệ thì mới nổi tiếng ?

Trước đây khi giải nghệ, phố cũng ai nhận , giờ giải nghệ , ngược còn fan chào hỏi ư?

Cô gái thấy Tô Ngọc vẻ mặt khó hiểu, dường như nhận , liền tháo kính râm xuống.

Tô Ngọc mất một lúc mới nhận là ai, ngờ là Từ Kiều Dĩnh – đối thủ đội trời chung của cô.

Xem đúng là .

Dù là lúc nào.

Người thể khắc cốt ghi tâm bạn, đến c.h.ế.t cũng thể quên.

Thì chỉ thể là đối thủ đội trời chung của bạn mà thôi.

“Hơ, còn tưởng là fan của cơ.” Tô Ngọc thản nhiên .

Rồi cô thèm để ý đến cô nữa, định kéo Phương Sâm rời .

Từ Kiều Dĩnh thể dễ dàng để cô rời như . Khó khăn lắm mới tìm cơ hội để xỉa xói cô, cô tiến lên hai bước, châm biếm: “Nghe cô giải nghệ ? Là vì diễn xuất tệ quá, ai dùng nữa ?”

Tô Ngọc thừa miệng cô thể lời ý , cô định phản bác thì đàn ông bên cạnh cô nhanh hơn một bước, lười nhác cất lời: “Vợ vốn dĩ chỉ đóng phim cho vui, để g.i.ế.c thời gian thôi mà.”

Tô Ngọc: “…”

Vốn dĩ diễn xuất của cô thật sự , cũng cần bao biện như . Nhắc đến diễn xuất của , ngay cả cô còn thấy tệ, cũng chẳng gì là thể .

Phương Sâm thể như , cô vẫn khá vui.

Hai họ ở bên , cơ bản ít khi ngoài, nên cơ hội gặp quen ít. Thậm chí bạn bè của Phương Sâm, đến giờ cô vẫn nhận diện hết.

để tâm, Phương Sâm cũng để tâm, dù cả hai đều thấy, chỉ cần hai họ ở bên là đủ , những khác thực sự quá quan trọng.

, ngoài lúc ở nhà, khi việc họ đều bận rộn việc của riêng , cuộc sống cứ như hai đường thẳng song song.

Giọng trời sinh của đàn ông truyền màng nhĩ, Từ Kiều Dĩnh lúc mới để ý bên cạnh Tô Ngọc còn một đàn ông.

Dáng cao ráo, vai rộng chân dài, da trắng, đường nét rõ ràng, một đôi mắt hoa đào đa tình, đặc biệt quyến rũ.

Trên mặt mang theo nụ ôn hòa.

Tính tình cũng .

Giọng cũng dễ .

Trên mặc áo phông trắng và quần tây đen, toát lên vẻ trẻ trung, phóng khoáng.

Danh tiếng của Tô Ngọc đây trong giới, ai cũng , ngày nào cũng trai trẻ vây quanh.

Người đàn ông trông lạ mặt, vẻ trong giới giải trí.

Phần lớn là ngoài ngành.

Từ Kiều Dĩnh khẽ nhếch môi, ánh mắt Phương Sâm dính như keo, giọng cũng mềm vài phần: “Cô là vợ ? Chắc còn , bên cạnh cô đàn ông nhiều lắm, danh tiếng của cô trong giới giải trí ai cũng rõ cả, khuyên mau rời xa cô , kẻo đến lúc lừa gạt.”

Lời Từ Kiều Dĩnh , thiếu điều là trực tiếp bảo Tô Ngọc sắp cắm sừng .

Phương Sâm thờ ơ , vẻ mặt khá đắc ý: “Thế thì chứng tỏ vợ mị lực. Nghe cô , thấy đối xử với cô hơn một chút . Đắt hàng như , nhỡ khác cướp mất thì ?”

Tay ôm eo cô, khẽ véo nhẹ phần thịt mềm bên hông cô. Anh cúi mắt cô, mặt vẫn còn nụ , nhưng trong mắt ẩn chứa một tia nguy hiểm: “Hửm? Em xem, đúng ? Vợ?”

Tô Ngọc khẽ né tránh một chút, cũng : “Anh thế là . Nếu dám đối xử với em, em sẽ lập tức liên hệ ‘đối tác’ mới ngay, đến lúc đó cũng kịp .”

Phương Sâm cụp mắt, trông như chút tủi buồn bã, giọng điệu tức thì trở nên đáng thương: “Vợ ơi, em nỡ để ?”

Tô Ngọc ngây , cô ngờ Phương Sâm mặt nữa ư?

Anh đang nũng đấy ?

Thật là ghê tởm!

kìm rùng một cái, bảo chuyện đàng hoàng.

Từ Kiều Dĩnh vẫn còn ở mặt, cô cho cô một đòn chí mạng mới .

Ai bảo cô cứ tự tiến tới để tìm khổ chứ?

Tô Ngọc vươn tay ôm lấy cổ Phương Sâm, giọng to nhỏ, đủ lọt tai Từ Kiều Dĩnh.

Loading...