Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 152: Giả vờ buông lỏng để bắt chặt

Cập nhật lúc: 2025-08-17 12:54:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phụng Dao gạt tay cô , lúc đầu vẫn còn đau, lọt tai Tô Ngọc gì.

“Cậu đừng ồn, tớ đau đầu.”

“Để tớ ngủ thêm lát nữa.”

Tô Ngọc gì còn bận tâm đến cảm xúc của cô nữa, cô vội vàng đưa điện thoại đến mặt Phụng Dao, “Cậu ngủ , lỡ mất cuộc gọi hối hận đấy, mau tỉnh táo , đại phản diện nhà gọi điện kìa, Yến Tu Chi! Đại phản diện!”

Phụng Dao chợt thấy tên Yến Tu Chi, lập tức mở bừng mắt, dậy, nhưng ngờ trán đập thẳng chiếc điện thoại Tô Ngọc đang đưa tới, Tô Ngọc cũng ngờ Phụng Dao hành động như , tay cầm vững.

Một tiếng “choang”.

Chiếc điện thoại vài vòng trong trung rơi ‘bịch’ xuống đất, đó im bặt.

Tô Ngọc vội vàng nhặt lên, màn hình vỡ tan tành.

“Xong , hình như hỏng , chị em ạ.”

Phụng Dao, cơn say còn chậm chạp, mãi mới nhận chuyện gì xảy , lòng cô như tan nát.

Cô với đôi mắt sưng húp, xuống giường, chuẩn sửa điện thoại.

Tô Ngọc cản cô : “Cậu đừng vội, điện thoại của Yến Tu Chi , dùng điện thoại của tớ gọi cũng thôi.”

Tô Ngọc lấy điện thoại của khỏi túi, mở khóa đưa cho Phụng Dao.

Phụng Dao gì, tay cô run, trong lòng cũng ngừng kích động tột độ.

Cô gọi đến điện thoại của Yến Tu Chi, trong điện thoại vang lên giọng tự động.

“Số máy quý khách gọi đang bận…”

Tô Ngọc ngẩng đầu cô: “Chắc là vẫn đang gọi cho đó, gọi thêm vài cuộc nữa , chắc chắn sẽ cuộc gọi thông.”

Ngay đó Phụng Dao gọi thêm vài cuộc, cuối cùng đến cuộc gọi thứ tám, đầu dây bên còn vang lên giọng tự động nữa.

Reng hai tiếng, bắt máy.

Phụng Dao nắm chặt điện thoại đặt bên tai lắng , lòng bàn tay cô lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.

Thật là vô dụng, căng thẳng đến chứ.

Đâu đầu tiên cô quen Yến Tu Chi, nhưng quả thật còn hồi hộp hơn cả đầu gặp .

Phụng Dao im lặng, đôi môi mấp máy, nên gì. Rõ ràng nhiều điều hỏi, nhưng bắt đầu từ .

Vì cô lên tiếng, đầu dây bên cất lời.

“Ai đấy?”

Là giọng của Yến Tu Chi, trầm thấp khàn, vẻ khỏe lắm.

“Là .” Phụng Dao cất tiếng, cổ họng ngủ dậy khô khàn, khó chịu. Cô khẽ ho một tiếng, tiếp tục : “Điện thoại của rơi hỏng, đang dùng điện thoại của Tô Ngọc.”

“Ở ?”

“Ở...” Phụng Dao ngẩng đầu căn phòng xa lạ, câu hỏi thật sự khó cô. Cô uống say bí tỉ tối qua, nhớ nổi đang ở , hơn nữa quán bar tối qua cô cũng tìm đại, ngay cả tên cũng thèm .

Tô Ngọc vội vàng nhắc: “Khách sạn Quý Ngữ.”

“Ở khách sạn Quý Ngữ.” Phụng Dao trả lời.

“Đợi , qua đó ngay.”

Phụng Dao khẽ “Ừm” một tiếng, cúp máy.

“Anh gì?” Tô Ngọc cầm lấy điện thoại, cô hỏi.

“Anh bảo đợi, sẽ đến ngay.” Phụng Dao thành thật với Tô Ngọc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-152-gia-vo-buong-long-de-bat-chat.html.]

“Được , ở đây đợi với , đợi đến mới . Cậu thêm lát nữa , gọi ít đồ ăn sáng.”

Bên trong một biệt thự nào đó.

Lục Cảnh trong phòng khách cả tám trăm vòng .

Phương Ninh ngoan ngoãn ghế sô pha, vẻ mặt như thể ‘em , xin đừng đánh em’, ngẩng đầu Lục Cảnh: “Anh, mệt , xuống nghỉ một lát .”

Lục Cảnh dừng bước, trừng mắt cô. Toàn như rõ dòng chữ ‘bây giờ đang cực kỳ tức giận, nhất cô nên ngoan ngoãn đừng chọc giận , nếu nhất định sẽ đánh cho cô lóc cầu xin tha thứ’.

“Bây giờ chẳng mệt chút nào, cả đầy sức lực chỗ để xả!” Lục Cảnh xong, thở dài một .

“Cô xem, tỉnh ngoài giải quyết việc một ngày thôi, mà cô gây chuyện ? Cô giỏi thế thì còn tìm cứu cái mạng gì? Chẳng cô vốn ở cùng ? Bây giờ chẳng sắp xếp cho cô một đối tượng đính hôn , chúc mừng cô, chẳng thành cho cô , cô còn tìm cứu cô gì?”

Lục Cảnh càng càng tức, ngón tay chỉ mạnh cô vài cái.

Thật sự là nếu vì cô là phụ nữ, đánh cô một trận .

Phương Ninh bĩu môi, lý lẽ thẳng, khí thế cũng còn: “Em sai , em chỉ là đùa với bố em thôi, ngờ ông tin thật, tưởng và em còn quan hệ gì, sắp xếp cho em một suất đính hôn cưỡng bức, em thật sự cố ý.”

Lục Cảnh lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng, với thái độ ‘ dễ dỗ và cũng dỗ nổi nữa’: “Cái chẳng ý cô , từ hôm nay trở ở với ai, chơi bời thế nào, là chuyện của cô, sẽ bao giờ quản cô nữa, cũng sẽ phiền cô nữa, cô cứ tiểu thư Phương gia của cô .

Chuyện đính hôn, tự cô nghĩ cách , sẽ nhúng tay , từ bây giờ trở , cô, cũng đừng gọi điện cho nữa, cũng đừng nhắn tin cho , cũng sẽ giúp cô , một chút việc cũng giúp.”

Lục Cảnh lấy điện thoại , ngay mặt cô, xóa hết WeChat, điện thoại, ném điện thoại lên bàn .

Anh dùng đầu lưỡi đẩy đẩy má, tay chỉ về phía cửa: “Bây giờ cô thể , tìm vị hôn phu của cô .”

Phương Ninh cúi đầu dám , yên nhúc nhích, như đóng băng. Cô Lục Cảnh những lời , cô nên , nhưng cô khi bảo cô , nội tâm cô rời .

Lục Cảnh thấy cô động, lồng n.g.ự.c tức giận phập phồng. Anh tự gật đầu, vẻ mặt như thể ‘bó tay với cô ’: “Được thôi, cô , .”

Nói xong, cầm lấy điện thoại bàn , xoay ngoài. Phương Ninh cản , nhưng như mất hết sức lực, thể cử động.

Lục Cảnh thẳng khỏi biệt thự.

Một tiếng “rầm”, cánh cửa đóng mạnh .

Thật sự là cho bại trận .

Đùa giỡn cũng chừng mực, Phương Ninh thật sự chạm đến giới hạn của Lục Cảnh .

Anh sẵn lòng theo đuổi, nuông chiều, quản lý cô, nhưng điều đó nghĩa là cô thể coi chuyện hôn nhân như trò đùa, huống hồ còn thừa nhận mối quan hệ của họ mặt bố cô .

Lần Phương Ninh say rượu, cảm thấy Phương Ninh cũng tình cảm với , hơn nữa cũng thể cảm nhận Phương Ninh cố tình giở trò để xác nhận xem nghiêm túc với cô .

Anh thể vì điều đó mà trả giá.

bây giờ bản chất khác .

Hoặc là như Phụng Dao, thích là thích, thể nghĩ cách theo đuổi cô .

Phương Ninh thì khác, cô từ chối , câu dẫn , giờ còn với bố rằng giữa họ bất kỳ mối quan hệ nào.

Điều cho thấy Phương Ninh căn bản hề đặt trong lòng.

Hơn nữa, cảm thấy luôn Phương Ninh dắt mũi xoay vòng.

Có lẽ Phương Ninh căn bản từng thích , luôn chơi đùa , như một thằng ngu ngày nào cũng quản cô , còn đón, đưa cô , thỉnh thoảng trả tiền hộ, dẫn cô ăn.

Cho dù là giả vờ buông lỏng để bắt chặt, thì cũng quá .

Anh thích Phương Ninh, nhưng nghĩa là Phương Ninh thể lấy cớ thử lòng mà đùa giỡn .

Lục Cảnh , Phương Ninh sô pha, đầu tiên cảm thấy chột đến mức dám , dám lên tiếng, thậm chí ngay cả thở cũng sai.

Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

Chuyện quả thật thế nào cũng lý, Lục Cảnh tức giận cũng là điều nên.

hình như chơi quá trớn , hình như cần cô nữa .

Loading...