Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:25:48
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng dùng tinh thần lực kiểm tra tình hình cơ thể của Nhạc Âm, tổn hại vô cùng nghiêm trọng, giống như một búp bê sứ cả đầy vết nứt, nàng cảm thấy, thể của ông thậm chí còn thể chịu một cú đ.ấ.m của nàng.
Ngay đó, Lý Ngũ Nha nhảy lên, dẫm lên mặt nước, bay về phía bệ đá.
Khi còn cách bệ đá hai ba mét, Nhạc Âm bỗng nhiên đưa tay trong nước.
Sau đó, mấy lưỡi d.a.o nước từ trong tay ông b.ắ.n , trực tiếp lao về phía Lý Ngũ Nha.
Lý Ngũ Nha kinh ngạc, nhanh chóng xoay giữa trung, nhanh chóng né tránh lưỡi d.a.o nước.
Ngay đó, lưỡi d.a.o thứ hai, lưỡi d.a.o thứ ba cũng ập đến, tất cả đều Lý Ngũ Nha nhanh chóng né tránh.
Mặc dù lưỡi d.a.o nước thương đến nàng, nhưng chọc giận Lý Ngũ Nha, chỉ thấy nàng dẫm một chân lên mặt nước, dùng khí thế bá đạo Nhạc Âm ở bệ đá.
“Phụt!”
Không đợi Lý Ngũ Nha gây khó dễ, Nhạc Âm phun một ngụm m.á.u tươi đỏ sẫm thật lớn.
Lý Ngũ Nhai nhíu mày, nàng tin tưởng sự kiểm tra của , đang ở trong tình trạng nỏ mạnh hết đà, nàng thể hiểu tại ông còn tay với nàng?
Nhìn sóng nước cuồn cuộn, Nhạc Âm mỉm , Lý Ngũ Nha: “ là khinh công lợi hại.”
Kinh công cần nội lực chống đỡ.
Nghe , sắc mặt Lý Ngũ Nha đổi.
Người đang thử nghiệm bản lĩnh của nàng.
Nhạc Âm Lý Ngũ Nha: “Ngươi hãy lên bệ đá .” Thấy nàng nhúc nhích, ông nở một nụ yếu ớt: “Nếu thử xem rốt cuộc các ngươi thực sự bản lĩnh , dám giao tuyệt kỹ của Thiên Ba môn cho các ngươi?”
“Lại đây , mấy chiêu lúc nãy hao hết bộ sức lực của , của bây giờ giống như cá thịt thớt, còn sức chống cự nữa.”
Lúc , Lý Ngũ Nha mới bay lên bệ đá.
Hơi thở của Nhạc Âm chút bất , thêm bất cứ điều gì cả, trực tiếp bí quyết âm luật của thập diện mai phục cho Lý Ngũ Nha .
Ông lo lắng nàng nhớ , còn lặp lặp vài ba .
“Nhớ ?”
Lý Ngũ Nha gật đầu, đó nhanh chóng lặp một nữa.
Nhạc Âm xong, sắc mặt lập tức thả lỏng, nghiêng ngã xuống bệ đá, cố gắng hết sức đưa tay chỉ xuống bệ đá.
Lý Ngũ Nha: “Ông giấu thứ gì đó?”
Nhạc Âm gật đầu.
Lý Ngũ Nha dùng tinh thần lực quét qua thì thấy bên bệ đá khảm một chiếc nhẫn ban chỉ màu trắng ngọc.
Lý Ngũ Nha xuống nước trong tiết trời lạnh lẽo thế , vì thế về phía Lý Thất Lang.
Sắc mặt Lý Thất Lang khựng , khẽ bĩu môi, đó miễn cưỡng nhảy xuống nước, chẳng bao lâu cầm lấy một chiếc nhẫn ban chỉ trắng ngọc lên.
“Đây là tín vật của môn chủ Thiên Ba môn, bây giờ nó thuộc về các ngươi.”
Nói xong những lời , Nhạc Âm giống như trút hết bộ sức lực, chỉ thấy ông trực tiếp ngửa bệ đá, cuối cùng cũng thể chống đỡ cơ thể dậy nữa.
Lý Ngũ Nha thấy cảnh tượng , : “Chúng đưa ông ngoài nhé?”
Nhạc Âm xích sắt , khổ lắc đầu: “Ta thể …”
Ông còn dứt lời, thấy Lý Thất Lang nhổ xích sắt từ tường .
Xích sắt ông tiện lấy , nhưng xích sắt đóng tường chỉ cần đủ sức lực thì vẫn thể rút .
“Đi thôi, cõng ông ngoài.”
Lý Thất Lang đưa nhẫn ban chỉ trắng ngọc cho Lý Ngũ Nha, đó cõng Nhạc Âm lên, còn Lý Ngũ Nha xách theo sợi xích sắt thô nặng theo phía .
…
Nhạc Âm chết, c.h.ế.t ánh nắng ban mai khi bình minh ló dạng, ông thích cảnh núi sông nên Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang chôn ông ở một hẻm núi núi nước ở núi Phổ La.
Ông yêu cầu hai bái sư phụ, nhưng bởi vì nhận bí quyết âm luật và nhẫn ban chỉ của ông , mặc dù thể coi là thầy trò, tuy nhiên, hai tỷ vẫn dập đầu ba cái phần mộ ông .
“Yên tâm , những chuyện đồng ý với ông, chúng nhất định sẽ .”
Sau đó, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang trở về Thiên La môn một chuyến, chuyển hết bộ vàng bạc châu báu mà bọn họ thu thập đến một hang động cất giấu, lúc mới trở về đồn Thiên Lĩnh.
Trong trạm giao dịch buôn bán phía nam Nhung thành, Thương Lão Cửu sắc mặt run rẩy hai đứa nhỏ bọc kín mít từ xuống giống như một chiếc bánh chưng, chỉ chừa đôi mắt ngoài mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-92.html.]
Những ngày mùa đông thế ông tiếp khách chút nào, nhưng hai đứa nhỏ mắt mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng tay hào phóng, mới cửa ném một thỏi mười lượng bạc nguyên bảo lên bàn.
Thương Lão Cửu thỏi bạc với ánh mắt nóng bóng, mới đưa tay đang định cầm lấy thỏi bạc thì một bàn tay đeo găng tay bông đè thỏi bạc .
“Lão bản, ông vẫn thể lấy tiền .”
“Hai vị tiểu khách quan, các ngươi gì?”
“Chúng đổi hộ tích, ông cách nào ?”
“Thay đổi hộ tịch? Ồ, chuyện dễ lắm, cho dù thể thực hiện thì cũng tốn ít.”
“Tiền bạc thành vấn đề, chúng là quân hộ, đổi thành thường dân…”
Lý Ngũ Nha còn xong thì Thương Lão Cửu lên tiếng cắt ngang: “Các ngươi là quân hộ? Hai vị khách quan, mong các vị cho, chỗ chúng thể tiếp đón các ngươi.”
Nói , ông ngoài đuổi Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang .
“Tại chứ? Rõ ràng lúc nãy ông thể mà?” Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang rời .
Thương Lão Cửu chút bực bội: “Đó là vì các ngươi là quân hộ, việc quản lý hộ tịch quân hộ là nghiêm ngặt nhất, chỗ chúng thực sự cách nào cả.”
Lý Thất Lang : “Chúng tiền, thiếu tiền.”
Thương Lão Cửu: “Cho dù các ngươi nhiều tiền như thế nào nữa cũng , nếu ở trong thời kỳ thái bình, các ngươi đập hết tiền bạc trong nhà lẽ còn chút cơ hội, nhưng…”
“Tình hình bây giờ như thế nào chứ? Đại Sở và Bắc Yến đang giao chiến với , mấy năm nay c.h.ế.t ít binh lính, trong quân doanh đang thiếu , đừng là quân hộ, chừng các hộ dân bình thường cũng tòng quân nhập ngũ.”
“Các ngươi sửa đổi hộ tịch quân hộ thời điểm , đang tưởng bở gì ?”
Lý Ngũ Nha nhíu mày: “Lão bản, việc đổi hộ tịch quân hộ thể là chuyện dễ dàng, nhưng tin thực sự cách nào?”
Nói , nàng lấy một thỏi bạc nữa đặt bàn.
Thương Lão Cửu thấy thỏi bạc nguyên bảo, cũng đỏ mắt, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu: “Thực sự gây khó dễ về chuyện tiền bạc, mà thực sự thể .”
Lý Ngũ Nha tin: “Chẳng lẽ hộ tịch quân hộ đổi thành công ?”
Thương Lão Cửu đưa mắt ngoài cửa sổ, đó mới nhỏ giọng : “Có chứ, nhưng đó là , khi tổng đốc tân nhiệm đến, ông mạnh mẽ chỉnh đốn Đô Hộ phủ, bây giờ một ai dám ngược với hướng gió.”
Nói , ông đánh giá Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang một cái.
“Hai các ngươi… Đều là gia đình quân hộ đúng ?”
Hai tỷ đều gì.
Thương Lão Cửu cũng thèm để ý đến thái độ của bọn họ, : “Hai các ngươi chắc chắn giấu nhà chạy đến đây đúng ? Nếu cũng sẽ lỗ mãng đến tìm như , còn nhắc đến chuyện đổi hộ tịch.”
Thấy trong mắt hai tỷ mang theo sự nghi hoặc, Thương Lão Cửu vẫn bụng giải thích cho bọn họ một chút.
“Đã là quân hộ, trong nhà chắc chắn nam nhân chiến trường, một khi chiến trường thì thể đổi hộ tịch.”
Lý Ngũ Nha: “Tại chứ?”
Thương Lão Cửu bật : “Tại ư? Nếu binh lính chiến trường thể tuỳ tiện rời thì ngươi xem những binh lính còn sẽ nghĩ như thế nào? Điều chẳng sẽ khiến d.a.o động lòng quân ?”
Lý Ngũ Nha vẫn chút cam lòng: “Lão bản, thực sự cách nào ?”
Thương Lão Cửu cũng dứt khoát lắc đầu: “Trừ phi triều đình đặc xá, nếu cách nào cả. Được , ngày đông giá rét, hai đứa nhỏ các ngươi chạy khắp nơi mà sợ lạnh , mau về nhà .”
Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang buồn bực rời khỏi trạm giao dịch buôn bán.
“Tỷ tỷ, chúng đây?”
Lý Ngũ Nha việc đổi hộ tịch quân hộ dễ, nhưng ngờ khó khăn như , lúc nàng cũng còn cách nào khác.
Nhìn nha môn đối diện trạm giao dịch buôn bán, Lý Ngũ Nha chút buồn bực.
Bây giờ trong tay bọn họ thiếu tiền, nhưng… Trong thời cổ đại với cấp bậc nghiêm ngặt , tiền là thể tất cả thứ, còn phận địa vị.
Những chuyện bọn họ cầu trời khấn phật cũng thể thì khác chỉ cần một câu là thể giải quyết.
“Đi thôi, về nhà , chúng ngoài hơn nửa tháng , nếu về, nương và tỷ tỷ sẽ lo lắng.”
Cùng ngày hôm đó, hai tỷ rời khỏi Nhung thành.
Hai mới rời bao lâu thì việc hang ổ của Thiên La môn san bằng cũng khác phát hiện, đồng thời nhanh chóng lên men, lan truyền đến các thế lực lớn ở Tây Bắc.
Chuyện gây chấn động lớn đến nhường nào, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang , hai dùng tốc độ nhanh nhất về phía đồn Thiên Lĩnh.
“Tỷ tỷ, khinh công của tiến bộ , tỷ xem, bây giờ thể dẫm lên tuyết mà để dấu vết.”
Lý Ngũ Nha Lý Thất Lang đang đắc ý, quá tự đắc: “ tốc độ của vẫn còn quá kém.” Nói , nàng tập tức tăng tốc, chỉ trong chớp mắt bỏ xa Lý Thất Lang một đoạn dài.