Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:16
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói , nàng khỏi cửa phòng.
Lúc , binh lính vệ sở mời nhà chính uống nước, do đồn trưởng tiếp khách, còn những còn của Lý gia đang tụ tập trong phòng của Lý lão gia và Lý lão phu nhân, lẽ đang thương lượng xem để ai đến vệ sở.
Lý Nhị Nha một nữa chứng kiến sự lạnh lùng của đám Lý gia đối với đại phòng bọn họ, phụ nàng mất tích, mẫu nàng hôn mê, nhưng một ai mở miệng quan tâm an ủi lấy một câu.
Lý Nhị Nha thoáng qua nhà chính, đó bước nhanh khỏi Lý gia.
“Nhị Nha, gia gia và tổ mẫu ngươi để nhị thúc là tam thúc ngươi đến vệ sở ?” Có hiểu chuyện lớn tiếng hỏi Lý Nhị Nha.
“Không .”
Lý Nhị Nha trả lời một câu nhanh chóng rời .
Đối với nàng mà , bất kể là Lý Trường Lâm Lý Trường Mộc đến vệ sở, đều liên quan đến đại phòng.
…
“Cái gì?”
“Bà bảo cử ai đến vệ sở?”
Đồn trưởng về phía Lý lão phu nhân với vẻ mặt khiếp sợ, mấy binh lính vệ sở cũng về phía bà .
Lý lão phu nhân đến mức mất tự nhiên, nhưng bà vẫn cứng cổ : “Chúng quyết định để Tam Lang đến vệ sở thế vị trí của phụ nó.”
Đồn trưởng thực sự tức giận, ông rõ tình hình của Lý gia, hai lão phu thê trong nhà thiên vị cho nhị phòng và tam phòng, hờ hững với đại phòng, nhưng ông thể ngờ rằng bọn họ bất công như .
“Tam Lang còn đầy mười lăm tuổi mà!”
Lý lão phu nhân vẫn d.a.o động: “Mọi đều Tam Lang đấy, nó cao hơn nhị thúc và tam thúc của nó một cái đầu, cơ thể rắn chắc, là thích hợp đến vệ sở nhất.”
Đồn trưởng tức giận đến mức thở cũng trở nên dồn dập, lười quan tâm đến Lý lão phu nhân, ông trực tiếp về phía Lý lão gia: “Lý Đại Sơn, ông xem, rốt cuộc để ai đến vệ sở?”
Lý lão gia đồn trưởng, đó đau khổ ôm đầu xổm xuống mặt đất: “Huynh Đại Bảo, cũng nên cử nào !”
“Lòng bàn tay và mu bàn tay cũng đều là thịt, thực sự còn cách nào khác.”
“Sức khoẻ Trường Lâm và Trường Mộc đều yếu ớt, ngay cả xuống ruộng việc cũng , nếu để bọn nó chiến trường, lo lắng bọn họ chỉ …”
“Tam Lang… Tam Lang là một đứa trẻ ngoan, kế thừa vóc dáng tuyệt vời của phụ nó…”
Mặc dù lời của Lý lão gia đứt quãng, nhưng đồn trưởng vẫn thể rõ ý của lão , nhưng cũng vì rõ nên mới cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.
“Đại Sơn , Trường Sâm mới !”
“Nếu , mới rời một bước, đó các ngươi tiễn nhi tử của đến vệ sở, các ngươi thể yên tâm ?”
Câu khiến Lý lão gia và Lý lão nương đều sửng sốt, nhưng chẳng bao lâu , hai bọn họ một ôm đầu che mặt, một mặt khác.
Đồn trưởng thấy bọn họ hề ý định đổi quyết định, trong lòng tức ngột ngạt: “Đại Sơn, ông là phụ ruột thịt của Trường Sâm, là gia gia ruột thịt của Tam Lang, ông thể nhẫn tâm như chứ?”
Lý lão gia càng vùi đầu sâu hơn nữa, nhưng vẫn sửa miệng.
Đồn trưởng lạnh hai tiếng, binh lính vệ sở với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Người đầu Lý gia là Lý lão gia, ông chỉ là một ngoài, bây giờ lão đưa Lý Tam Lang đến vệ sở, ông thể nào ngăn cản.
Binh lính vệ sở ở Lý gia một thời gian đủ lâu, thấy Lý gia đưa quyết định, lấy danh sách đăng ký nhân sự Lý lão gia: “Ông chắc chắn để Lý Tam Lang đến vệ sở đăng ký?”
Lý lão gia dám đồn trưởng, chỉ khẽ gật đầu.
Binh lính vệ sở gì, quẹt vài cái tên Lý Tam Lang lên danh sách, đó bảo Lý lão gia đến ấn dấu tay.
Lý lão gia ấn dấu tay xong, binh lính vệ sở bèn : “Được , để Lý Tam Lang ngoài theo chúng !”
Lý lão gia vội vàng : “Tam Lang ở nhà, nó đang việc trong trại nuôi ngựa ở ngoại thành Tây Ninh.”
Nghe , binh lính vệ sở bày vẻ mặt kinh ngạc: “Ồ, còn nuôi ngựa, tồi tồi, nếu thực sự bản lĩnh thì sẽ điều động đến chuồng ngựa, cần chiến trường.”
Nghe thấy câu , mặt Lý lão gia lập tức nở nụ : “Thật ? Vậy thì quá!”
Thực , để Lý Tam Lang đến vệ sở, trong lòng ông cũng chột .
Sau khi việc xong xuôi, đồn trưởng lập tức đưa binh lính vệ sở rời khỏi Lý gia.
Lý lão gia vội vàng theo.
Chờ đến khi binh lính vệ sở rời , Lý lão gia gì đó với đồn trưởng, nhưng đồn trưởng căn bản để ý đến lão .
Lúc , những xung quanh lớn tiếng hỏi: “Đồn trưởng, là Lý Trường Lâm Lý Trường Mộc đến vệ sở ?”
Đồn trưởng về phía Lý lão gia.
Lúc , mặt Lý lão gia tràn ngập sự cầu xin, dường như đồn trưởng đừng trả lời.
Đồn trưởng cách của hai lão phu thê Lý gia cho ghê tởm, lập tức hừ lạnh : “Không Lý Trường Lâm, cũng Lý Trường Mộc, là Lý Tam Lang.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-76.html.]
Ông dứt lời, đều ồ lên.
“Tại là Tam Lang?”
“Hình như Tam Lang vẫn đầy mười lăm đúng ?”
“ là quá bất công , lúc Trường Sâm mới thôi mà!”
Trong quân doanh, những mối quan hệ với Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga đều đồng loạt bất bình cho bọn họ.
Ngay cả những giao tình gì cũng cảm thấy Lý lão gia và Lý lão phu nhân quá đáng.
Mọi ngươi một câu, một câu, khiến Lý lão gia mặt đỏ tía tay, tấm lưng cũng còng xuống.
Lý lão gia thể chịu nước miếng và ánh mắt khác thường của khác, nhanh chóng viện Lý gia, đóng cửa viện .
Giống như thế thể ngăn cách sự khiển trách của ngoài đối với lão .
“Ngũ tỷ, chẳng lẽ tỷ thể giúp xách một ít đồ ?”
“Thất Lang, tỷ với ? Nam tử hán trách nhiệm, những việc giống như xách đồ , chủ động , như mới thể dỗ dành các cô nương yêu thích, khi trưởng thành mới thể tìm thê tử.”
“Bây giờ tỷ đang bồi dưỡng năng lực gánh vác trách nhiệm của , nhất định hiểu sự khổ tâm của tỷ, để thể cưới thể tử, tỷ vô cùng đau đầu.”
Lý Thất Lang một tay xách theo hai cái chân hươu, tay còn xách theo bốn năm con gà rừng và thỏ hoang, lưng còn vác một túi thảo dược lớn, Lý Ngũ Nha thoải mái nhẹ nhàng ở phía , hề xách theo thứ gì, mặt tràn ngập sự trách móc.
Đối với những gì Lý Ngũ Nha , tin dù chỉ một chữ.
Cái gì mà tất cả đều cho , rõ ràng là vì nàng quá lười biếng.
Tâm trạng của Lý Ngũ Nha lúc đang bởi vì tên đồ rẻ tiền gửi đến cho nàng một bức tượng Phật bằng vàng cao chừng một thước lễ vật sinh thần, những lời lẩm bẩm của Lý Thất Lang hề ảnh hưởng đến tâm trạng của nàng.
Tốc độ của hai tỷ nhanh, khi mặt trời xuống núi đến đồn Thiên Lĩnh.
Nghĩ đến ngày sinh thần của bọn họ, Lý Trường Sâm và Lý Tam lang lẽ sẽ về nhà, Lý Ngũ Nha đưa những thứ đồ hai đưa về đặt ở chỗ của Diệp Mặc, mà trực tiếp mang về Lý gia.
Vừa mới bước đồn bao lâu gặp ít .
Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang cũng hề giấu diếm, hào phóng chào hỏi với , cuộc sống trong doanh trại quân đội vô cùng khó khăn, với gà rừng, thỏ hoang và thịt hươu mang về, cả hai đều chuẩn sẵn sàng tinh thần dò hỏi.
điều khiến hai nghi hoặc chính là, một ai hỏi han bọn họ!
Điều hợp lý.
Cả hai tỷ đều cảm nhận gì đó thích hợp, hai thể cảm nhận ánh mắt về phía bọn họ kỳ quái, giống như đồng cảm, giống như thương hại.
Chuyện gì ?
Bọn họ thịt ăn, đáng lẽ nên hâm mộ mới đúng chứ?
“Thẩm, tại thẩm chúng như ?”
Lý Thất Lang là thể giấu chuyện gì, gì đó, trực tiếp hỏi ngay tại chỗ.
Phụ nhân hỏi tràn ngập đau lòng hai : “Ngũ Nha, Thất Lang, nhà các ngươi xảy chuyện .”
Sắc mặt của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang đồng thời đổi.
“Nhà chúng xảy chuyện gì?”
“Cha các ngươi mất tích.”
“Mẫu ngươi bi thương quá độ, bây giờ vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh.”
“Ca ca của ngươi gia gia ngươi báo cáo lên , sắp đến vệ sở tòng quân .”
Vừa dứt lời, phụ nhân cảm nhận bầu khí xung quanh ngay lập tức lạnh nhiều, Lý Ngũ Nha mặt rõ ràng bất cứ phản ứng gì, nhưng trong lòng bà chút sởn gai ốc, theo bản năng lùi về phía .
Chờ đến khi bà hồi phục tinh thần, thì phát hiện Ngũ Nha và Thất Lang sớm biến mất còn thấy bóng dáng nữa.
“Nhanh thật!”
“Ngũ Nha và Thất Lang luyện tuyệt kỹ gì ?”
Những xung quanh đều chút trợn mắt há hốc mồm.
Phụ nhân thấy đống gà rừng, thỏ hoang và chân hươu vứt cách đó xa, mặc dù trong lòng vô cùng thèm , nhưng cuối cùng cũng dám nhặt.
Lý Ngũ Nha quá đáng sợ!
Bà thậm chí còn tại cảm giác .
Nhìn ánh tà dương buông xuống và những giọt mồ hôi lấm tấm trán của những xung quanh, phụ nhân xoa xoa cánh tay nổi đầy da gà, nhanh chóng tránh xa đống thịt .
…
Cánh cổng viện Lý gia vẫn còn đóng chặt, Lý Ngũ Nha bước đến gõ vài cái, thấy ai mở cửa, nàng lùi về phía hai bước, “sầm” một tiếng, trực tiếp đá văng cánh cổng.
“Ai ?”