Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:14
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi trở về phòng, chờ đến khi giải tán tất cả ngoài, Cao Trường Thọ mới móc từ trong lồng n.g.ự.c ba bình khí huyết và một bức thư.

Đại hoàng tử gấp gáp đến mức thể chờ nổi mở thư xem.

Nó vẫn mang hương vị của bức thư thứ nhất, đều là những lời suông, cách biểu đạt trực tiếp.

“Điện hạ, trong thư ?”

Đại hoàng tử trả lời, mà cầm lấy bình thuốc , đổ một viên khí huyết , đưa lên mũi ngửi, xác định giống với loại thuốc uống đó, lúc mới ngẩng đầu nuốt xuống.

“Sư phụ nàng thích chiếc đàn cổ mà gửi đến.”

Cao Trường Thọ thở phào nhẹ nhõm một , : “Chiếc đàn cổ chính là nhất danh cầm thời tiền triều, chỉ cần là những yêu thích âm nhạc đều khát vọng nó.”

Đại hoàng tử gật đầu, tiếp: “Ta nhớ lúc mẫu còn sống, tặng cho ngài một cây sáo lục ngọc đế vương bằng ngọc bích trong suốt, ngươi hãy tìm nó đây.”

Cao Trường Thọ: “Điện hạ thổi sáo?”

Đại hoàng tử lắc đầu, chỉ ba bình khí huyết bàn: “Số khí huyết chỉ đủ trong vòng một tháng, tiếp tục thư từ qua với sư phụ, thể tay đúng ?”

Cao Trường Thọ gật đầu: “ điện hạ, ngài mới tặng đàn cổ, là chúng tặng thứ khác .”

Đại hoàng tử lắc đầu phủ định: “Nếu Triển thần ý sư phụ thích âm nhạc, chỉ thể tặng những lễ vật về phương diện mới xảy sai sót.”

Cao Trường Thọ do dự một chút, đó : “Điện hạ, biên quan hẻo lánh lạnh lẽo, lẽ điều kiện sinh hoạt cũng lắm, lẽ tặng món đồ khác sẽ hơn.”

Đại hoàng tử nhạo một tiếng: “Ngươi thực sự cho rằng một sư phụ ở biên quan ?”

Cao Trường Thọ sửng sốt: “Ý của điện hạ là…”

, đến tận bây giờ Đại hoàng tử vẫn tin Triển Phi thực sự một tiểu sư , cảm thấy đang thư từ qua cùng với là do Triển Phi tìm giả mạo.

Đại hoàng tử trầm giọng : “Thân phận đặc biệt, là trưởng tử của nguyên hậu, nếu bệnh của chữa hỏi, bao nhiêu sẽ thể ngủ ngon giấc đây?”

“Triển thần y tham gia vũng nước đục , thể hiểu ; cũng khác trói buộc, hơn nữa căn bệnh của thực sự khó thể chữa trị, thử, khi cân nhắc một lúc lâu mới bịa một tiểu sư để chữa trị cho .”

Cao Trường Thọ im lặng một chút : “Không cần rắc rối như đúng , việc Triển thần y đích trị liệu tiểu sư của trị liệu, chẳng cũng giống ?”

Đại hoàng tử nhạo một tiếng: “Triển thần y sống lâu dài ở kinh thành, thể tránh tiếp xúc với những khác, nhưng tiểu sư của sống ở biên quan, ai thể quản ?”

Nói , Đại hoàng tử khẽ híp mắt .

“Nếu Triển thần y chơi, bổn điện hạ sẽ chơi đùa với .”

Chỉ cần thể chữa trị khỏi cho , bằng lòng phối hợp.

Chẳng bao lâu , Lý Ngũ Nha nhận thư từ và sáo ngọc của Đại hoàng tử.

Mặc dù lễ vật mà Đại hoàng tử gửi đến ý lắm, nhưng bởi vì thu hoạch nên mỗi tháng Lý Ngũ Nha cũng sẵn sàng gửi cho một bức thư.

Cứ thế, hai sư đồ bắt đầu thường xuyên thư từ qua .

Trong thư, Lý Ngũ Nha cố ý xây dựng thành một sư phụ hoà nhã dễ gần, mỗi gửi thư đều đặc biệt nhấn mạnh đến những khó khăn nơi biên giới, ngụ ý là hy vọng đồ thể thể hiện lòng hiếu đạo nhiều hơn nữa.

Còn Đại hoàng tử thì ? Hắn cũng xây dựng thành một tiểu tử đáng thương từng nếm trải ấm lạnh của trần gian, ruồng bỏ, nào trong thư cũng sẽ nhắc đến chuyện thể cảm nhận ấm mất từ lâu ở sư phụ, khiến một nữa tin rằng thế gian vẫn còn chân tình.

Mấy tháng trôi qua, Lý Ngũ Nha lễ vật càng ngày càng nhiều, Đại hoàng tử cảm nhận sức khoẻ càng ngày càng , hai đều vô cùng hài lòng với đối phương, cảm thấy sư phụ (đồ ) thể tiếp tục tồn tại.

Đồn Thiên Lĩnh.

Từ sáng sớm Lý Nhị Nha đến Qua Bích quan để luyện kiếm, mãi đến trưa, khi ánh mặt trời thực sự quá gay gắt, nàng mới xách theo hai con thỏ hoang trở về chỗ ở của Diệp Mặc.

Nơi ở của Diệp Mặc quá xa nên khi ông rời , nơi vẫn luôn bỏ trống, Lý gia lập tức coi nơi trở thành căn cứ bí mật.

Những con mồi săn và dược liệu hái đều xử lý ở chỗ .

Lý Nhị Nha nhanh chóng sạch hai con thỏ, cả hai đều tẩm ướp gia vị, khi xong, nàng mềm da thỏ để xử lý.

Làm xong tất cả những chuyện , Lý Nhị Nha chuẩn trở về Lý gia dệt vải.

Khi qua cửa đồn, Lý Nhị Nha dừng về phía núi Thiên Sơn phía xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-75.html.]

“Nhị Nha và Thất Lang chắc chắn đang điên cuồng chơi đùa đỉnh Thiên Trì .”

Ngày chính là sinh thần mười tuổi của hai , nhưng đến tận bây giờ bọn họ vẫn trở về.

Nghĩ đến quá hiếu động nghịch ngợm, Lý Nhị Nha bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục về phía Lý gia.

Sinh thần Ngũ Nha và Thất Lang, phụ và Tam ca thể xin nghỉ trở về ?

Khi còn cách cửa nhà chừng mấy chục mét, Lý Nhị Nha thấy nhiều đang tụ tập cửa viện nhà , nàng nhíu mày, lập tức tăng tốc.

“Nhị Nha, cuối cùng ngươi cũng về , mau lên, mẫu ngươi té xỉu!” Có thấy Lý Nhị Nha, vội vàng hét lên với nàng.

“Cái gì?”

Lý Nhị Nha hoảng hốt, cất bước chạy bộ, chạy hỏi: “Sao mẫu té xỉu?”

Không ai trả lời nàng , nhưng những xung quanh đều nàng bằng ánh mắt tràn ngập đồng cảm và thương hại.

Thấy , trong lòng Lý Nhị Nha lộp bộp một chút, sải bước lao vọt sân Lý gia.

Vừa mới cửa thấy mấy binh lính mặc quân trang mặt ở đây, cách bọn họ mấy mét là Kim Nguyệt Nga đang tức phụ của đồn trưởng đỡ lấy, hai mắt nhắm nghiền, mặt chút huyết sắc đất.

Dưới mái hiên nhà , những thành viên Lý gia đều ở đó, sắc mặt nào nấy đều lắm.

“Mẫu !”

Lý Nhị Nha nhanh chóng chạy đến bên cạnh Kim Nguyệt Nga, vẻ mặt hoảng hốt tức phụ đồn trưởng: “Mẫu ?”

Tức phụ đồn trưởng đang dùng hết sức lực ấn huyệt nhân trung của Kim Nguyệt Nga, thấy câu hỏi của Lý Nhị Nha, bà thoáng qua đám Lý gia, về phía binh lính vệ sở, chút gian nan : “Nhị nha, phụ ngươi… Mất tích .”

“Nửa tháng , phụ ngươi cùng các tướng sĩ đội quân tiên phong tiến sâu Qua Bích Than, tấn công và tiêu diệt quân tác chiến của Bắc Yến, đến bây giờ vẫn thấy trở về.”

Qua Bích than là một khu vực rộng lớn, một khi tiến sâu , tám chín phần chắc chắn sẽ lạc đường, thể thoát .

Huống chi bây giờ đang là tháng sáu nóng nhất, ở Qua Bích than khô cạn nước, đừng là mười ngày nửa tháng, cho dù chỉ hai ba ngày thôi cũng thể chịu đựng .

Lý Trường Sâm và các tướng sĩ đội tiên phong mất tích ở Qua Bích than, vì thế tuyên bố bọn họ chết.

Lý Nhị Nha xổm xuống mặt Kim Nguyệt Nga, thấy câu của tức phụ đồn trưởng, cả nàng lảo đảo, trực tiếp ngã mặt đất.

Thấy sắc mặt của Lý Nhị Nha ngay lập tức trở nên trắng bệch, tức phụ đồn trưởng lo lắng thêm ngã xuống nên vội vàng : “Nhị Nha , mẫu ngươi bi thương quá độ, nhanh chóng tìm đại phu đến xem, ngươi mau cùng đỡ bà trở về phòng .”

Lý Nhị Nha đột nhiên tỉnh táo , vội vàng dậy, cùng với tức phụ đồn trưởng đỡ Kim Nguyệt Nga đang hôn về đông sương phòng.

Phụ mất tích, mẫu thể xảy chuyện gì!

Trước khi đỡ phòng, Lý Nhị Nha thấy binh lính dẫn đầu .

“Dựa theo luật của Đại Sở, mỗi một quân hộ đều một tòng quân, bây giờ Lý thập trưởng còn nữa, nhà các ngươi cử một khác.”

Binh lính Lý lão gia: “Ông xem, để nhi tử nào của đến vệ sở báo danh đây?”

Hắn dứt lời, sắc mặt của đám Lý gia đều đổi rõ rệt.

Bước chân Lý Nhị Nha khựng một chút, đầu Lý lão gia.

Tức phụ của đồn trưởng cũng thấy, bà về phía Lý Nhị Nha: “Nhị Nha, chuyện cứ để gia gia ngươi quan tâm , bất kể là nhị thúc tam thúc của ngươi đến vệ sở, đều liên quan gì đến các ngươi cả.”

Lý Nhị Nha gật đầu, đỡ Kim Nguyệt Nga phòng.

Sau khi đỡ Kim Nguyệt Nga xuống giường, tức phụ đồn trưởng về phía Lý Nhị Nha, : “Nhị Nha , cứ để trông chừng mẫu ngươi, ngươi mau tìm một đại phu đến kiểm tra .”

Lý Nhị Nha bày vẻ mặt cảm kích: “Cảm tạ thẩm, sẽ mời đại phu.” Nói , nàng dừng một chút, hốc mắt đỏ bừng tức phụ đồn trưởng:

“Thẩm, phụ … Người thực sự sẽ trở về ?” Trong mắt nàng tràn ngập vẻ chứng thực.

Tức phụ đồn trưởng thở dài một tiếng, kéo trong lòng n.g.ự.c ôm lấy: “Đứa nhỏ ngoan, ngươi nhất định cố gắng.” Mặc dù trực tiếp trả lời, nhưng hàm ý trong câu quá rõ ràng.

Nước mắt Lý Nhị Nha rơi như mưa.

Tức phụ đồn trưởng thấy mà đau lòng thôi: “Nhị Nha ngoan, đừng , mẫu ngươi còn nhờ ngươi tìm đại phu đấy.”

Nghe , Lý Nhị Nha đưa tay lên qua quýt lau mặt, đó leo lên giường đất, mở ngăn tủ , lấy túi tiền, khoá ngăn tủ , leo xuống giường đất.

“Thẩm, phiền ngài giúp trông chừng mẫu , sẽ tìm đại phu.”

Loading...