Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 748
Cập nhật lúc: 2025-09-16 22:47:49
Lượt xem: 184
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điệp Lĩnh quan, biên quan cực bắc của Tây Vực Đô Hộ phủ.
Để chống cuộc xâm lăng của Thát Tử phương bắc một cách hiệu quả, Đại Sở xây dựng nhiều đôn đài dọc theo biên phía bắc Điệp Lĩnh quan, cứ ba bốn dặm một cái.
Sau khi lưu đày đến tây bắc sung quân, Lý Chính Khôn trở thành một đôn quân, đóng giữ ở đôn đài giữa phía bắc của Điệp Lĩnh quan.
“Ăn cơm thôi!”
Giọng của đôn đài trưởng vang lên, mấy đôn quân ở đôn đài lập tức bao vây ông , tranh đưa tay giật lấy màng khô bằng mì đen trong ki hốt rác.
Lý Chính Khôn bao giờ tranh giành đồ ăn với khác, nào cũng chờ khác lấy xong mới lấy phần .
“Mỗi hai cái, lấy nhiều hơn.”
Đôn đài trưởng tức giận mắng những lấy thêm.
hai cái màng khô thực sự thể lấp đầy bụng của những đôn quân, vẫn nhân cơ hội lấy nhiều thêm.
“Cạch!”
Đôn đại trưởng nhanh tay nhanh mắt đánh mu bàn tay của một hán tử thon gầy ngăm đen, lập tức khiến một cái màng khô rơi xuống mặt đất.
Đôn đài trưởng tức giận hán tử thon gầy ngăm đen lấy nhiều hơn: “Cát Nhị, với ngươi bao nhiêu , đồ ăn của đôn quân khẩu phần nhất định, nếu ngươi ăn nhiều hơn thì khác sẽ ăn ít hơn, nếu ngươi còn lấy thêm nữa, sẽ phạt ngươi một ngày ăn cơm.”
Cát nhị rõ ràng chút phục, nhưng dám gì đôn đài trưởng quản lý đồ ăn, chỉ thể trút giận lên kẻ yếu.
Chỉ thấy dùng chân đá màng khô ở mặt đất về phía Lý Chính Khôn đang ở phía xa, ác ý nổi giận đùng đùng : “Đồ ăn của ngươi đấy, còn mau nhặt lên , bây giờ ngươi còn là quý nhân nữa , còn khác hầu hạ ?”
Nhìn màng khô dính đầy bụi đất mặt đất, hai tay đang rũ bên hông của Lý Chính Khôn đột nhiên siết chặt, đôi môi mím chặt thành đường thẳng.
Sau một hồi im lặng, Lý Chính Khôn vẫn cúi nhặt màng khô lên.
“Ha ha…”
Một tràng châm biếm vang lên, đó, “bộp” một tiếng, một miếng màng khô ném xuống đất.
Thấy , Lý Chính Khôn đột nhiên ngẩng đầu lên, căm tức Cát Nhị ném thêm một chiếc màng khô nữa.
Cát Nhị hất cằm lên, khiêu khích Lý Chính Khôn.
Nhìn vẻ mặt khinh thường giống như chắc chắn ông dám gây chuyện của Cát Nhị, lồng n.g.ự.c Lý Chính Khôn từng làn sóng tức giận va chạm đến đau đớn khó chịu.
Ông gấp gáp phát tiết nỗi tức giận ngoài, nhưng…
Lý Chính Khôn cưỡng ép kìm nén lửa giận trong lòng, nhịn xuống sự khuất nhục , cúi xuống một nữa, nhặt màng khô dính đầy bụi đất lên.
Ông đánh Cát Nhị, hơn nữa là mới đến, giao tình gì với các đôn quân khác, nếu đánh , sẽ ai giúp đỡ ông .
Đôn quân thương chữa trị, chỉ cần bất cẩn một chút sẽ c.h.ế.t .
Từ kinh thành đến biên quan tây bắc, khi lượt ngã xuống lượt dậy đường lưu đày hết đến khác, ông nhận thức sâu khắc sự ham sống sợ c.h.ế.t của , ông của bây giờ còn sự thanh cao của một sách nữa, chỉ sống sót.
Lý Chính Khôn nắm chặt màng khô, phản ứng của những khác, lặng lẽ xổm xuống góc tường, dùng tay cẩn thận lau sạch bụi đất màng khô.
Màng khô thực sự khô, còn rát họng nữa, những thứ như thế lúc còn ở kinh thành, đừng là ăn, ngay cả ông cũng đến.
Ông của bao giờ tưởng tượng ăn thứ đồ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-748.html.]
bây giờ, loại đồ ăn mà ngay cả gia súc trong nhà cũng ăn , Lý Chính Khôn dám lãng phí chút nào.
Cuộc sống ở biên quan còn khốn khổ gian nan hơn so với những gì ông nghĩ, ăn đủ no, đói bụng là chuyện bình thường, một chút lương thực cũng vô cùng quý giá.
Một chút vụn màng khô rơi xuống từ trong khoé miệng, thấy , Lý Chính Khôn lập tức cẩn thận nhặt lên.
Sau khi ném vụn màng khô trong miệng, Lý Chính Khôn chút ngơ ngác.
“Cả nhà chẳng qua chỉ là đám man rợ đến từ biên quan, thậm chí còn bằng nô bộc trong nhà, tướng công thực sự cần đặt trong lòng.”
Đây là những gì thê tử với bọn họ khi sự tồn tại của cả nhà Thời Chính Hoà.
Lúc đó ông cũng vì đột nhiên là huyết mạch của bá phủ mà hoảng loạn, những lời của thê tử rõ ràng trấn an nỗi lòng bất an của ông .
, ông là tiến sĩ do bá phủ bồi dưỡng tỉ mỉ, còn Thời Chính Hoà thì , chẳng qua cũng chỉ là một quân hộ nho nhỏ đến từ biên quan.
Lúc đó, mỗi khi nhắc đến Thời Chính Hoà, thực trong lòng ông đều mang theo thái độ cao cao tại thượng.
bây giờ, ông thậm chí còn sống bằng một nô bộc!
Sự khinh miệt đối với Thời Chính Hoà đó hung hăng cho ông một cái tát vang đội, đồng thời phản ánh sự ti tiện hèn hạ của ông .
Lý Chính Khôn chậm rãi nhai nuốt màng khô trong miệng, nhai kỹ, trong mắt nổi lên nước.
Tại cuộc đời ông lưu lạc đến nông nỗi như bây giờ?
Lý Chính Khôn bắt đầu nghĩ cuộc sống của trong mấy chục năm qua.
Đối với Lý Chính Khôn mà , ba mươi năm chắc chắn là xuân phong đắc ý, phụ mẫu tỷ yêu quý , thê tử xuất cao quý, bốn hài tử thông minh lanh lời, ngay cả bản ông cũng phụ sự mong đợi của tất cả , quan nghiệp thành công, trở thành tiến sĩ Hàn Lâm đầu tiên của Võ Xương bá phủ.
Đối với bá phủ mà , ông là kiêu ngạo, là vinh quang.
Dựa theo sự sắp xếp của bá phủ dành cho ông và kế hoạch của , ông sẽ chắc đấy, từng bước từng bước leo lên ở Hàn Lâm viện.
Có thể thấy rằng cuộc sống của ông chắc chắn sẽ hạnh phúc , nhiều sắc nhiều màu, nhưng ông của hôm nay đang sống một cuộc sống vô cùng thất bại.
Bắt đầu từ khi nào, cuộc đời của ông dần dần chệch khỏi quỹ đạo vốn ?
Là khi cữu cữu Tưởng gia gửi thư, là Thời Chính Hoà xuất hiện.
Ông , là huyết mạch của bá phủ.
Đến tận bây giờ Lý Chính Khôn vẫn còn nhớ rõ cảm giác kinh sợ và sụp đổ dâng trào trong lòng khi bản là huyết mạch của bá phủ.
Ông tại loại chuyện như xảy ở , khiến ông từ một thiên chi kiêu tử lập tức biến thành kẻ trộm ăn cắp cuộc đời của khác.
Cũng chính từ thời điểm đó, cuộc sống của ông bắt đầu chệch khỏi con đường vốn .
Cuộc sống của ông trực tiếp trở nên tồi tệ hơn chính là khi bắt đầu xa cách với bá phủ.
Lý Chính Khôn ngừng nghĩ đến mối quan hệ giữa ông và bá phủ từng bước từng bước cách lòng như thế nào.
Ông , lúc đầu cho dù bá phủ nhận Thời Chính Hoà nữa, bọn họ cũng bao giờ từ bỏ ông , thậm chí còn nảy sinh lòng áy náy khi ông chủ động dọn khỏi bá phủ.
Nếu ông từ đầu đến cuối vẫn luôn việc trong Hàn Lâm viện, so sánh với cả nhà Thời Chính Hoà, quản thúc thê nhi, nảy sinh xung đột với bọn họ, né tránh cả nhà bọn họ, thì cho dù cả nhà Thời Chính Hoà càng ngày càng tiền đồ nữa, bá phủ càng ngày càng coi trọng bọn họ nữa, mối quan hệ giữa ông và bá phủ cũng trở nên tồi tệ.
Ông rõ, cho dù ông là huyết mạch của bá phủ nữa, trong bá phủ vẫn tình cảm với , đặc biệt là phụ mẫu , ông thể cảm nhận tình yêu thương của bọn họ dành cho .
, đó, ông nhiều chuyện sai trái.
Ông thể đè nén dục vọng phân cao thấp với Thời Chính Hoà, ông cho trong bá phủ thấy xuất sắc hơn Thời Chính Hoà.