Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 745

Cập nhật lúc: 2025-09-16 22:47:45
Lượt xem: 206

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời Phù Hân ngẩng đầu lên qua: “ , Văn Đức Hoàng hậu mẫu cho , về phần , cũng chỉ bắt chước khác một nữa mà thôi.”

Sở Diệu: “ Văn Đức Hoàng hậu chính là Hoàng hậu khai quốc, là quốc mẫu.”

Thời Phù Hân: “Ta cũng là sư phụ của Hoàng thượng đấy.”

Sở Diệu lắc đầu: “Không giống, lúc Văn Đức Hoàng hậu mở học viện nữ tử, thực sụ xảy nhiều chuyện, bà là Hoàng hậu, Hoàng thượng chống lưng, cho nên cuối cùng mới thể bình an, nhưng còn nàng, sợ thể bảo vệ nàng.”

Thời Phù Hân mỉm qua đó: “Ta đang lo lắng cho , cũng một thanh danh .” Nói , nàng đưa bản kế hoạch cuối cùng của học viện y nữ tử Thần Nông đường cho Sở Diệu xem.

“Hoàng thượng là hộ pháp của Thần Nông đường, cho nên học viện y nữ tử Thần Nông đường đương nhiên thể thiếu phần của , chính là hiệu trưởng danh dự, mà chỉ là chịu trách nhiệm xây dựng mà thôi.”

“Thành lập học viện y nữ tử chỉ là cho nữ tử một tài nghệ nuôi thôi, cuối cùng lợi sẽ là tất cả .”

“Nếu Hoàng thượng tiên phong dẫn đầu, lẽ cũng sẽ kích thích quá lớn đến các quan viên trong triều.”

Sở Diệu cảm thấy Thời Phù Hân suy nghĩ quá dễ dàng: “Văn Đức Hoàng hậu khuyến khích nữ tử sách, thời kỳ Thái Tổ sáng lập ít học viện nữ tử, nhưng nàng xem bây giờ còn bao nhiêu nữ tử sách?”

Thời Phù Hân lấy bản kế hoạch : “Ta quan tâm đến , chỉ nghĩ đến mắt.” Thấy Sở Diệu còn khuyên bảo, nàng vội vàng : “Được , tiến cung đấy, ngâm nước tắm nửa canh giờ ngoài .”

Nói xong, Thời Phù Hân nhanh chóng rời .

Nhìn theo bóng dáng rời của nàng, Sở Diệu thở dài, ngay đó búng tay một cái.

Một lát , một ám vệ xuất hiện mặt Sở Diệu.

“Vương phi mở học viện y nữ tử, thời gian hãy chú ý đến các phản ứng của bọn họ quan, nhớ kỹ những phản đối.”

Sau khi ám vệ rời , Sở Diệu nghĩ đến chuyện Hoàng thượng sẽ phản ứng gì, liệu đồng ý với Thời Lục ?

Tân hoàng đăng cơ ba năm, từ lâu quen thuộc với những chuyện lớn nhỏ trong triều, cộng thêm việc trọng dụng nhiều quan năng lực, bộ triều đình đang xu hướng càng ngày càng lớn mạnh.

“Hoàng thượng, Lễ vương phi cầu kiến.”

Hoàng thượng mới phê chuẩn tấu chương xong, đang định nghỉ ngơi trong chốc lát thì thấy Cao Trường Thọ bước thông báo Thời Phù Hân gặp .

Về sư phụ Thời Phù Hân , Hoàng thượng thực sự thể hiểu thái độ ở chung với nàng.

Hắn thể lên ngôi vị hoàng đế, sư phụ giúp sức ít, bây giờ đăng cơ ba năm, nhưng đến thời điểm , ngoại trừ chi nhánh của Thần Nông đường đến phương nam , nàng vẫn tìm yêu cầu bất cứ chuyện gì?

Lần đột nhiên cầu kiến là chuyện gì đây?

Cao Trường Thọ thấy Hoàng thượng phản ứng, thể lên tiếng nhắc nhở: “Hoàng thượng?”

Hoàng thượng hồi phục tinh thần: “Còn mau mời !”

Thời Phù Hân mới sải bước Càn Thanh cung thấy Hoàng thượng mỉm dậy khỏi long sàng, đó vòng qua ngự án, về phía Thời Phù Hân, dáng vẻ giông như đến chào đón nàng.

“Bái kiến Hoàng thượng.”

Thời Phù Hân đang định cúi hành lễ thì Hoàng thượng đỡ dậy.

“Sư phụ thế trẫm tổn thọ ? Giữa sư đồ chúng cần đến những nghi thức xã giao đó.”

Trong lòng Thời Phù Hân ha hả hai tiếng, mặc dù Hoàng thượng thể hiện vô cùng thiết, nhưng cách xưng hô theo bản năng vẫn thể lừa gạt khác, “trẫm”, chẳng là đang nhấn mạnh phận của ?

Hoàng thượng dẫn Thời Phù Hân thiên thính phía Càn Thanh cung dùng : “Tại sư phụ đột nhiên đến đây thăm trẫm?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-745.html.]

Thời Phù Hân : “Vi sư nhớ ngươi, hơn nữa đột nhiên nhớ đến ngươi, mà vẫn luôn nhớ, đồ ngoan, ngươi nhớ vi sư ?”

Nghe thấy câu , Hoàng thượng ngẩn , ký ức bỗng nhiên kéo về thời gian vẫn còn trao đổi thư từ với Thời Phù Hân .

Nghĩ đến bản đây mỗi khi thấy những lời quan tâm thẳng thắn chút che giấu của sư phụ trong thư, đều nhịn mỉm .

Trong thực tế, Hoàng thượng cũng bật lên tiếng: “Đồ nhi đương nhiên cũng nhớ sư phụ.”

Đương nhiên Thời Phù Hân tin, nghi ngờ : “Thật ?”

Hoàng thượng bỗng nhiên hứng thú, nổi hứng trêu chọc: “Sao , sư phụ tin?” Nói , bày dáng vẻ bi thương: “Sư phụ thực sụ khiến đồ nhi quá đau lòng.”

“Hả?”

Phong cách gì đó đúng!

Không chỉ Thời Phù Hân cảm thấy hổ mà ngay cả Cao Trường Thọ ở bên cạnh cũng bày vẻ mặt quái dị.

Hoàng thượng: “…” Hình như từng diễn cảnh .

Haiza, kỹ năng diễn xuất vẫn cần thiên phú, thể so sánh với các hậu cung phi tần.

Hoàng thượng thấy quyển trục Thời Phù Hân cầm trong tay, tự giảm bớt hổ cho : “Trong tay sư phụ đang cầm lễ vật tặng cho đồ nhi ?”

Sau khi xong, trong lòng Hoàng thượng chấn động một chút, tiếng sư phụ kêu nhiều, hình như cũng khó thốt khỏi miệng như .

Thời Phù Hân thấy Hoàng thượng chủ động nhắc đến bản kế hoạch trong tay, lập tức nhoẻn miệng : “Ánh mắt đồ thật , đây chẳng là lễ vật vi sư chuẩn cho ngươi ?”

Hoàng thượng thấy Thời Phù Hân mỉm vui vẻ như , nụ mặt cũng rạng rỡ hơn nữa: “Vậy thì đồ nhi thưởng thức kiệt tác của sư phụ mới .”

Thời Phù Hân cẩn thận mở bức vẽ : “ là kiệt tác, cái hao phi mười năm tâm huyết của đấy.”

Hoàng thượng nghĩ kỹ , bất kể Thời Phù Hân lấy bảng chữ mẫu là bản vẽ mẫu, bất kể , vẽ khó coi như thế nào nữa, chắc chắn cũng sẽ khen ngợi, nhưng ai ngờ, khi mở quyển trục

Chữ ít, cũng thiếu bản vẽ, nhưng cái tên “học viện y nữ tử Thần Nông đường” phía là gì ?

Đối mặt với ánh mắt mong chờ của Thời Phù Hân, tiếng chuông cảnh báo trong đầu Hoàng thượng lập tức vang lên, ho nhẹ vài tiếng: “Sư phụ, lấy sai đồ ?”

Thời Phù Hân: “Không , đây là thứ vi sư đặc biệt vẽ cho ngươi, ngươi hãy xem kỹ, đây là một bản thiết kế quy hoạch.”

Hoàng thượng đương nhiên đây là một bản vẽ thiết kế quy hoạch, đồng thời cũng đoán Thời Phù Hân tìm gì: “Trẫm sư phụ một lòng vì trẫm, nhưng Thần Nông đường là của sư phụ, trẫm tuyệt đối sẽ nhúng tay , sư phụ nhanh chóng cất .”

Nói , đích gấp quyển trục .

Thời Phù Hân đưa tay đè lên bản kế hoạch, thẳng Hoàng thượng: “Hoàng thượng, ngươi vẫn xem kỹ .”

Hoàng thượng thấy Thời Phù Hân đè bản kế hoạch nên dứt khoát xoay xuống một nữa: “Trẫm , Thần Nông đường là của sư phụ , trẫm sẽ nhúng tay .”

Thời Phù Hân đây chỉ là những lời thoái thác của Hoàng thượng: “Trong thiên hạ đều là lãnh địa của hoàng gia, thiên hạ là của Hoàng thượng, Thần Nông đường đương nhiên cũng là của Hoàng thượng.”

“Thần Nông đường phát triển lớn mạnh, thể mang đến nhiều lợi ích cho bá tánh hơn nữa, đối với Hoàng thượng Đại Sở đều là chuyện .”

Hoàng thượng nàng: “Những thứ đó trẫm đều hiểu rõ, cho nên trẫm vẫn luôn ủng hộ chuyện Thần Nông đường mở chi nhánh các tỉnh phía nam.”

Thời Phù Hân: “ khi Thần Nông đường nhiều chi nhánh, càng cần gấp nhiều đại phu, cho nên mới …”

Hoàng thượng cắt ngang Thời Phù Hân: “Nếu Thần Nông đường thiếu đại phu, thể chiêu nạp các đại phu dân gian mà, trẫm nghĩ với danh tiếng của Thần Nông đường hiện giờ, nhiều đại phu sẵn lòng.”

Thời Phù Hân xuống đối diện Hoàng thượng: “Nam tử thể tất cả chuyện trong thiên hạ, tại Hoàng thượng cho nữ tử trong thiên hạ một tài nghệ nuôi ?”

Hoàng thượng im lặng một chút : “Nữ tử vẫn nên ở nhà giúp chồng dạy con thì hơn.”

 

Loading...