Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 744
Cập nhật lúc: 2025-09-16 22:47:44
Lượt xem: 230
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến tiệc khai phủ của vương phủ là nơi nào đến đều thể đến, cộng thêm phận của Diệp Mặc chút nhạy cảm, hầu hết các quan viên trong triều đều thái độ thù địch với Diệp Mặc, tình huống , nếu quan hệ thiết, mấy ai bằng lòng chống đỡ áp lực mời ông .
“Dự vương thúc, nếu tiếp đãi chu , nhất định lượng thứ.”
Sở Diệu đột nhiên đến, trò chuyện với Dự vương vài câu, đó về phía Diệp Mặc: “Trường Nhạc hầu, đa tạ ngài chấp nhận lời mời, ngài là một thích , lúc gửi thiệp đến, thực sự sợ ngài đến đấy.”
Diệp Mặc: “Thiệp mời của vương gia, khác cầu còn , đương nhiên đến góp vui .”
Nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai , Dự vương trầm ngâm suy nghĩ gì đó, lập tức hỏi: “Diệu ca nhi và Trường Nhạc hầu phủ trở nên thiết như thế từ lúc nào ?”
Sở Diệu: “Chẳng đó tiên hoàng bổ nhiệm Trường Nhạc hầu đảm nhận chức vụ phó chỉ huy Giám Sát ty ? Trường Nhạc hầu giúp đỡ một việc lớn.”
Dự vương mỉm , nhiều nữa.
Vì tiếp đãi các khách khứa khác nên Sở Diệu cũng chỉ trò chuyện vơi Dự vương và Diệp Mặc vài câu xoay rời .
Diệp Mặc thủ đoạn của Dự vương lợi hại, cũng ông kiêng kỵ nữ nhân cầm quyền, vì gây rắc rối cho Thời Phù Hân nên Sở Diệu mới rời , ông cũng lấy cớ rời .
Nhìn theo bóng dáng xa của Diệp Mặc, Dự vương nâng chén rượu lên uống cạn một ngụm.
Tuỳ tùng kiêm tâm phúc bên cạnh ông thấy ông uống xong, lập tức rót cho ông một chén đầy nữa: “Vương gia, xem Diệp Mặc đến đây là do Lễ vương hạ thiệp.”
Dự vương mở miệng chắc, nhưng lời đến bên miệng, ông đột nhiên nghĩa đến Diệp Lan Chỉ.
Nha đầu Diệp Lan Chỉ lặng lẽ theo nhiều năm như , lúc khi ám sát tiên hoàng, suýt chút nữa còn c.h.ế.t ở trong cung.
Thôi, nể mặt Diệp Lan Chỉ, ông cũng lười nghiên cứu thêm mối quan hệ giữa Diệp Mặc và cả nhà Thời Chính Hoà, chỉ hy vọng Diệp Mặc thể an phận thủ thường.
“Có lẽ là .”
…
Sau yến tiệc khai phủ, Thời Phù Hân tập trung bộ tinh lực việc mở chi nhánh của Thần Nông đường ở các tỉnh phía nam.
Thời gian thoáng chốc đến tháng sáu.
Ngày mùng sáu tháng sáu là sinh thần hai mươi mốt tuổi của Thời Phù Hân và Thời Định Hạo.
Kim Nguyệt Nga đến Lễ vương phủ để tham gia sinh thần của nữ nhi, trong lúc đó còn kéo Thời Phù Hân chút chuyện riêng tư.
“Hân tỷ nhi, từ nhỏ con chủ ý, mẫu và phụ con cũng yên tâm về con, chỉ là con và Sở Diệu thành nhiều năm, cũng nên con ?”
Thời Phù Hân: “Sức khoẻ của Sở Diệu , chờ điều trị thể xong, chúng con mới đến chuyện con.”
Kim Nguyệt Nga vội vàng hỏi: “Vậy đợi bao lâu mới thể điều trị xong?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Không .”
Sở Diệu vẫn quyết định xem nên giải tán nội , nàng cũng thúc giục .
Nếu quyết định một cách vội vàng, thể sẽ hối hận, nếu quyết định đưa là vì ngoài gây áp lực và thúc đẩy, đối phương chắc chắn sẽ oán trách.
Kim Nguyệt Nga thấy dáng vẻ hờ hững của nữ nhi, gõ trán nàng: “Con đấy, đừng bỏ qua chuyện , bây giờ bên ngoài ít đang lan truyền tin đồn vớ vẫn về các con đấy.”
Thời Phù Hân để ý lắm: “Lan truyền thì lan truyền, mẫu , cần lo lắng cho con, con đang sống cuộc sống của , chỉ con .”
“Bây giờ con , thật đấy!”
“Không con, con và Sở Diệu vẫn thể tiếp tục sống cuộc sống của hai .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-744.html.]
Kim Nguyệt Nga tán thành quan điểm của Thời Phù Hân, bà do dự một chút, cuối cùng vẫn : “Nếu vấn đề ở phía Sở Diệu, là mẫu bảo phụ con chuyện với nó một tiếng?”
“Đừng.”
Thời Phù Hân dứt khoát từ chối: “Mẫu , vấn đề Sở Diệu, bản con cũng chuẩn tinh mẫu .”
Kim Nguyệt Nga cảm thấy Thời Phù Hân đang chuyện cho Sở Diệu: “Con đừng lừa mẫu , con là do mẫu sinh , chẳng lẽ còn hiểu con , mỗi con về nhà đều ôm chất tử chất nữ của buông, con dám con thích hài tử ?”
Thời Phù Hân chọc : “Mẫu , đúng là con thích tiểu hài tử, nhưng nghĩa là con nhất định sinh.”
Kim Nguyệt Nga thở dài : “Hân tỷ nhi, nữ nhân vẫn nên một hài tử của sớm một chút, tuổi tác lớn sinh con cũng lợi cho thể.”
Thời Phù Hân mỉm : “Mẫu , con mới tròn hai mươi mốt tuổi, sốt ruột.”
Kim Nguyệt Nga: “Bây giờ vội, nhưng chẳng Sở Diệu còn điều trị thể ? Mấy chuyện liên quan đến thể dù cũng điều trị đến một hai năm, thậm chí lâu hơn nữa.”
“Sở Diệu là nam tử, nó việc sinh con sẽ ảnh hưởng đến cơ thể mẫu , con thể chiều theo nó tiếp tục trì hoãn , đến lúc đó chính cơ thể con sẽ tổn thương khi sinh hài tử.”
Thời Phù Hân Kim Nguyệt Nga đang lo lắng cho : “Mẫu , sở dĩ Sở Diệu thoát khỏi Vinh vương phủ là vì Vinh vương phủ đòi hỏi ở quá nhiều, mang đến cho quá nhiều áp lực.”
“Con hy vọng mối quan hệ giữa con và sẽ trở nên nhẹ nhàng, mặc dù thể hiện ngoài, nhưng con gánh vác áp lực quá lớn trong chuyện quá kế.”
“Hơn nữa việc điều trị thể cho là chuyện đơn giản, yêu cầu từ bỏ một thứ, dù cũng để suy nghĩ thật kỹ.”
“Hài tử giữa con và , con hy vọng nó thể chào đời trong sự mong chờ giữa con và chứ là do Sở Diệu hy sinh và nhượng bộ.”
“Cho nên mẫu cho chúng con một chút thời gian , chờ con và đều chuẩn , chúng con sẽ nghĩ đến chuyện con.”
Bên ngoài phòng, Sở Diệu lặng lẽ lắng cuộc đối thoại giữa hai mẫu tử trong phòng, xoay đến tiền viện.
“Bùm!”
Sở Diệu dùng một chưởng phá vỡ bàn đá trong viện, cẩn thận cảm nhận sức mạnh trong tay.
Giải tán hết nội lực?
Hắn thể thừa nhận rằng sợ hãi, sợ trở thành một vô dụng, đó trở thành một khác phớt lờ, khác tuỳ tiện vũ nhục như khi còn nhỏ.
mặt khác, chút d.a.o động.
Hắn sống đến bạc đầu giai lão với Thời Lục, một thể khoẻ mạnh, càng khi trở thành một vô dụng, liệu Thời Lục còn kiên định lựa chọn nữa ?
Nghĩ đến những lời nhạc mẫu , sinh con lớn tuổi ảnh hưởng đến thể, nghĩ đến nhiều nữ nhân c.h.ế.t vì khó sinh như , lồng n.g.ự.c Sở Diệu chút đau đớn.
Thôi , cứ để tuỳ hứng một , hãy theo trái tim của , con cháu sum vầy với Thời Lục, mặc dù khi tự giải tán nội lực, cuộc sống còn như ý nữa, cũng chấp nhận.
Ánh mắt Sở Diệu từ do dự dần dần trở nên kiên định, đó nhanh thư phòng.
…
Sau khi tân hoàng lên ngôi, sửa niên hiệu thành Kiến Quang, năm Kiến Quang thứ hai, Sở Diệu đề bạt bốn phó chỉ huy Giám Sát ty chịu trách nhiệm các công việc khác , đó tự giải tán nội lực, bắt đầu đóng cửa ở nhà điều trị thể.
Lễ vương phủ, thượng phòng chính viện.
Sở Diệu ngâm trong thuốc tắm đang bốc nóng, cách đó mấy mét, Thời Phù Hân đang bàn cẩn thận sửa sang bản kế hoạch mỏ học viện y nữ tử Thần Nông đường.
So với cảm giác mơ màng sắp ngủ thường ngày, hôm nay trong lúc ngâm thuốc tắm, Sở Diệu tỉnh táo quá mức: “Nàng thực sự tìm Hoàng thượng thương lượng chuyện mở học viện y nữ tử ?”
Thời Phù Hân thậm chí còn ngẩng đầu lên: “Đương nhiên là thật , đây chính là chuyện mà nghĩ đến khi thành lập Thần Nông đường.”
Sắc mặt Sở Diệu chút ngưng trọng: “Năm đó khi Văn Đức Hoàng hậu sáng lập học viện nữ tử, bà gánh chịu áp lực dư luận và sự ngăn cản lớn từng thấy, nàng…”