Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 743

Cập nhật lúc: 2025-09-16 22:47:43
Lượt xem: 237

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thời Phù Hân thấy Thái Hoàng Thái hậu vẫn chú ý chặt chẽ đến Vinh vương phủ như , sẽ bỏ qua cho Vinh vương phủ, bèn : “Đạ tạ Thái Hoàng Thái hậu quan tâm.”

Tối hôm đó, khi Sở Diệu hồi phủ, Thời Phù Hân cho những gì Vĩnh An công chúa truyền lời vài đó.

Thấy Sở Diệu chỉ nhà nhạt ừ một tiếng, Thời Phù Hân kinh ngạc : “Từ lâu ân oán giữa Thái Hoàng Thái hậu và Vinh vương phủ?”

Sở Diệu phủ nhận: “Sau khi Sở Huyên và Sở Chiêu đều trúng độc, thể con nối dỗi nữa, đương nhiên điều tra rõ ràng.” Nói , dừng một chút: “Trong Luân Hồi điện cũng của Thái Hoàng Thái hậu.”

Đối với chuyện , phản ứng của Thời Phù Hân cũng vô cùng bình tĩnh.

Sở Diệu nàng: “Hình như nàng hề ngạc nhiên chút nào?”

Thời Phù Hân: “Thân thể của Vĩnh An công chúa vẫn luôn do điều trị giúp, tình hình của và của thể là giống như đúc, điểm khác biệt duy nhất chính là thừa kế nội lực của tuyệt điên tông sư, còn thừa kế nội lực của cao thủ cửu phẩm.”

Nhắc đến chuyện , Sở Diệu đột nhiên thẳng Thời Phù Hân: “ Kế thừa nội lực của khác, mặc dù thể giúp tăng cường vũ lực trong thời gian ngắn, nhưng cũng tổn hại lớn với cơ thể.”

Thời Phù Hân gật đầu: “Ta chuyện .”

Sở Diệu im lặng một chút, dường như chút khó thể mở miệng: “Tuổi thọ của … Có lẽ sẽ quá dài.”

Trong bầu khí nghiêm túc mang theo chút bi thương như , Thời Phù Hân trực tiếp ném cho Sở Diệu một ánh mắt xem thường: “Thê tử của là ai chứ? Ta chính là đồ của Thiên Trì lão nhân đấy, lúc những lời , để hả?”

Sở Diệu Thời Phù Hân: “Ta đùa với nàng , hiểu rõ thể của , hao tổn nghiêm trọng, cho dù nàng sở hữu y thuật cao siêu như thế nào nữa thì một căn bệnh vẫn thể chữa .”

Thời Phù Hân: “Chàng là thần y là thần y, chữa trị cho khác chữa trị cho khác?”

Thấy Thời Phù Hân khẳng định như , Sở Diệu nắm chặt nắm lấy tay nàng: “Nàng cần mang đến cho kỳ vọng linh tinh chỉ vì an ủi , thực sự còn cơ hội sống đến bạc đầu với nàng ?”

Hiếm khi thấy Sở Diệu bày dáng vẻ mong chờ như , Thời Phù Hân trêu chọc một phen, nhưng cũng tiện lấy thể đùa giỡn, chỉ thể xụ mặt : “Chàng cứ yên tâm , một thê tử là thần y như , thể sống lâu trăm tuổi.”

Nghe thấy câu , Sở Diệu cũng hề vui vẻ giống như trong tưởng tượng, chỉ mỉm với Thời Phù Hân: “Được, tin tưởng nàng.”

Thời Phù Hân trợn mắt trắng, rõ ràng gia hoả tin nàng: “Chàng phát hiện mấy năm nay ít khi gặp nội lực phản phệ ?”

“Trước đó lo lắng Thái Hoàng Thái hậu, lo lắng bà đang âm thầm gì phía mới điều trị thể cho nhiều. bây giờ tân hoàng lên ngôi, cũng còn bận rộn như nữa, hơn nữa quá kế sang mạch khác, chúng thể sắp xếp việc điều trị cơ thể cho lịch trình hàng ngày.”

Sở Diệu nàng: “Nàng thực sự thể chữa khỏi cho ?”

Thời Phù Hân khẳng định gật đầu: “Đương nhiên, nhưng cũng trả một cái giá thật đắt.”

Sắc mặt Sở Diệu trở nên căng thẳng: “Cái giá gì?”

Thời Phù Hân: “Muốn chữa trị thể cho , giải tán hết nội lực trong cơ thể.”

Sở Diệu im lặng một chút : “Nếu giải tán hết nội lực… Chẳng sẽ trở thành một vô dụng ?”

Thời Phù Hân kinh ngạc : “Gía trị của , tất cả những gì bây giờ chẳng lẽ đều dựa vũ lực của ?”

Sở Diệu gì.

Thời Phù Hân cũng thúc giục , chỉ chờ nghĩ thông suốt.

Trong khi Thời Phù Hân và Sở Diệu đang bận rộn dọn dẹp phủ Lễ vương thì một tin tức khiến chấn động.

Vinh quận vương vì cứu Sở Chiêu cầu xin với Hoàng thượng, ông dùng tước vị của vương phủ cái giá, cầu xin Hoàng thượng tha thứ tội cho Sở Chiêu, cuối cùng Hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh lưu đày Sở Chiêu, đổi thành biếm thứ dân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-743.html.]

Vinh vương phủ, khi lão vương gia và lão vương phi mất sẽ thu hồi.

Sau khi việc , Sở Diệu im lặng một chút lâu : “Sở Chiêu vẫn may mắn, Vinh quận vương thể vì mà từ bỏ tất cả thứ, còn và Sở Huyên…”

Sở Diệu Thời Phù Hân: “Ta vẫn may mắn hơn Sở Huyên, gặp nàng, chỉ Sở Huyên xui xẻo nhất.”

Thời Phù Hân nhàn nhạt : “Chưa chắc.”

Sở Diệu lộ vẻ khó hiểu: “Những lời của nàng là ý gì?”

Thời Phù Hân : “Mỗi đều một cuộc sống riêng của , cơ duyên của , Sở Huyên cũng cơ duyên của .” Sau khi tân hoàng đăng cơ, La Khởi Vân xin từ chức với nàng, đến tây bắc.

Sau khi dọn dẹp xong phủ Lễ vương, Thời Phù Hân bắt tay việc chuẩn cho yến tiệc khai phủ, nàng dùng yến hội đầu tiên trong vương phủ để với ngoài rằng phận của phu thê bọn họ đổi.

Cho nên nàng tổ chức một bữa tiệc long trọng và náo nhiệt nhất thể, những tông hoàng thất và quan to hiển quý thể mời đến đến mời.

“Từ bây giờ về , chính là Lễ vương, còn là Diệu tam công tử của Vinh vương phủ nữa.”

Trong ngày tổ chức yến tiệc, Thời Phù Hân mỉm sửa sang quần áo giúp Sở Diệu.

Sở Diệu bản trong gương, trong mắt loé lên thứ ánh sáng từng , kể từ hôm nay, sẽ còn mắc kẹt trong đầm lầy tình bắt cóc của Vinh vương phủ nữa.

Sau khi sửa sang quần áo, Thời Phù Hân xoay bưng hai chén rượu đến đây, đưa một ly cho Sở Diệu: “Tạm biệt quá khứ, chào đón tương lai.”

Sở Diệu mỉm Thời Phù Hân, uống một ngụm.

Thời Phù Hân cũng mỉm uống rượu: “Đi thôi, đến giờ đón khách .”

Yến tiệc khai phủ tổ chức vô cùng thành công, bầu khí ở hiện trường đẩy lên cao trào cùng với sự xuất hiện của Hoàng thượng và lễ khai phủ cho Hoàng thượng Hoàng hậu ban cho.

Thấy Hoàng thượng coi trọng Thời Phù Hân và Sở Diệu như , các khách khứa mặt ở đây đều cảm thấy đáng tiếc cho Vinh vương phủ.

“Vinh vương vì Sở Huyên, Vinh quận vương vì Sở Chiêu mà cưỡng ép Sở Diệu- Người tiền đồ nhất quá kế sang chi khác, còn chặt đứt truyền thừa của Vinh vương phủ, đúng là đầu óc úng nước.”

, cũng bọn họ nghĩ như thế nào nữa?”

“Chưa chắc bọn họ mượn sức Sở Diệu, chỉ là, lúc Sở Diệu cần đến bọn họ, bọn họ chọn cách phớt lờ, bây giờ Sở Diệu còn cần đến bọn họ nữa , bọn họ đừng mơ tưởng mượn sức.”

“Nói cũng , việc Sở Diệu thoát lý chính tổ tông của cuối cùng cũng chẳng cả.”

Nghe nghị luận, một Diệp Mặc bên cạnh lặng lẽ uống rượu.

Sau khi tân hoàng lên ngôi, ông trở về kinh thành, lẽ nể mặt phận của Thời Phù Hân, tân hoàng cũng khó ông , bây giờ ông vẫn là Trường Nhạc hầu.

Lúc đầu ông ý định đích đên yến tiệc khai phủ của Lễ vương phủ, chỉ là Thời Phù Hân hạ thiệp cho ông , ông cũng thể đến.

Cách đó xa, Dự vương thấy Diệp Mặc, do dự một chút, cuối cùng vẫn qua.

“Vương gia mạnh khoẻ.”

Diệp Mặc chút kinh ngạc khi thấy Dự vương đến, ông từng là chỉ huy Đặc Sát ty, các quan viên đón tiếp, thấy ông thì lập tức đồng loạt né tránh.

Dự vương xuống chiếc ghế bên cạnh Diệp Mặc, : “Mối quan hệ giữa ngươi và cả nhà Thời Chính Hoà thực sự tồi.”

Diệp Mặc ông , nhàn nhạt : “Chẳng qua chỉ là từng ở trong cùng một đôn quân mà thôi.”

Dự vương tin câu .

 

Loading...