Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 742

Cập nhật lúc: 2025-09-16 22:47:42
Lượt xem: 244

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sở Diệu vương phủ, thấy lão vương gia lão vương phi từ đầu đến cuối vẫn phái mặt, những đường thấy động tĩnh từ xa đang về phía , dường như đưa quyết tâm gì đó, xoay về phía Thời Phù Hân: “Nàng trở về Võ Xương bá phủ ở thêm một thời gian nữa .”

Thời Phù Hân cảm nhận cảm xúc của Sở Diệu đổi, nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Bất kể nữa, vẫn sẽ ở bên cạnh .”

Khoé miệng Sở Diệu cong lên thành một nụ , nắm chặt lấy tay Thời Phù Hân: “Ta , thôi, đưa nàng trở về.”

Nhìn Sở Diệu xám xịt dẫn theo Thời Phù Hân rời , Vinh quận vương chút tự đắc, cảm thấy bắt chẹt Sở Diệu.

Sau khi đưa Thời Phù Hân đến Võ Xương bá phủ, Sở Diệu cũng , chờ Thời Phù Hân Thời gia mới xoay lên ngựa, thẳng đến Dự vương phủ.

Hết 435

“Ngươi cái gì? Ngươi quá kế mạch của Lễ vương?”

Dự vương tràn ngập khiếp sợ Sở Diệu đang quỳ gối mặt .

Sở Diệu Dự vương: “Mạch của Lễ vương vô duyên với ngôi vị hoàng đế, đây là quy củ rõ ràng định từ thời kỳ Thái Tổ.”

“Mặc dù Hoàng thượng vẫn bày tỏ thái độ với Luân Hồi điện, nhưng với trách nhiệm giám sát tông hoàng thất của Luân Hồi điện, Hoàng thượng thể phòng.”

“Nếu quá kế mạch Lễ vương, cho dù tiếp nhận chức vị điện chủ, Hoàng thượng cũng thể yên tâm, còn cũng thể thoát khỏi Vinh vương phủ.”

Dự vương Sở Diệu với sắc mặt phức tạp: “Vì một nữ nhân, đáng để ngươi như ?”

Sở Diệu lắc đầu: “Không chỉ là vì Thời thị, chủ yếu là vì chính bản .” Nói , trong mắt loé lên hận ý mãnh liệt.

“Chẳng của Vinh vương phủ vẫn luôn cảm thấy vĩnh viễn thể thoát khỏi bọn họ , cho nên mới chút kiêng kỵ, chút kiêng nể ép buộc , lúc nhỏ thể sự ép buộc của bọn họ, nhưng bây giờ năng lực , cần gì tiếp tục chịu đựng nữa?”

Sở Diệu Dự vương: “Điện chủ, đột nhiên ý thức , bây giờ thể phản kháng bọn họ, ai thể chủ cho nữa, cho dù đó là phụ mẫu nhân của .”

Nhìn thấy vẻ mặt kiên định của Sở Diệu, Dự vương thở dài một : “Mạch của Lễ vương sớm tuyệt tự thời kỳ Nhân Tông, ngươi quá kế qua đó cũng .”

Nói , ông xác nhận một nữa: “Ngươi thực sự suy nghĩ kỹ ?”

Sở Diệu khẳng định gật đầu: “Nghĩ kỹ !”

Dự vương Sở Diệu: “Được , ngươi theo tiến cung diện thánh .”

Sở Diệu dẫn theo Thời Phù Hân trở về vương phủ, nhưng Vinh quận vương nhốt ngoài cửa, việc nhanh chóng lan truyền đến mức đều , trở thành chủ đề câu chuyện trong lúc dư tửu hậu của .

Ngay khi đều đang suy đoán xem Sở Diệu sẽ như thế nào thì trong cung đột nhiên truyền tin tức khiến tất cả chuẩn kịp.

Sở Diệu quá kế mạch Lễ vương.

Tin tức nổ khiến kinh ngạc đến rớt cằm, bọn họ thể ngờ rằng Sở Diệu như , trong khi Vinh lão vương gia, Vinh lão vương phi và Vinh quận vương trực tiếp ngơ ngác.

Tân hoàng vẫn luôn đau đầu nên đối phó với vấn đề tông hoàng thất như thế nào, thể để tông hoàng thất ngoi đầu quá nhiều, để tránh xuất hiện một nhân vật như Nhiếp Chính vương, nhưng cũng thể áp chế bọn họ đến c.h.ế.t như tiên hoàng, nhất là thể giúp quản lý tông .

Sở Diệu đảm nhận chức vụ điện chủ đời tiếp theo của Luân Hồi điện, rõ ràng là chọn nhất, nhưng xuất từ Vinh vương phủ, quá thiết với chi của hoàng đế, tân hoàng vẫn chút băn khoăn.

nếu Sở Diệu quá kế đến mạch của Lễ vương, thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, tân hoàng còn băn khoăn gì nữa.

Vì thế, khi Dự vương dẫn theo Sở Diệu tiến cung tỏ rõ thái độ, Hoàng thượng chỉ khuyên bảo vài câu thuận thế đồng ý, hơn nữa còn nhanh chóng hạ chỉ xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-742.html.]

Dòng dõi Lễ vương sớm cắt đứt truyền thừa, Hoàng thượng còn đang cảm thấy chút mất tự nhiên khi Sở Diệu theo nhưng ban thưởng, vì thế trực tiếp hạ chỉ phong Sở Diệu là Lễ vương, đồng thời ban cho một toà vương phủ.

Khi tất cả vẫn còn phản ứng tin tức Sở Diệu quá kế thì Sở Diệu trở thành Lễ vương tân nhiệm.

“Ngươi… Ngươi… Ngươi, đồ nghịch tử !”

Trong Vinh vương phủ, khi Sở Diệu dẫn theo một đám binh vệ Giám Sát ty đến đây chuyển đồ đạc của và Thời Phù Hân , Vinh quận vương vội vàng chạy đến, thấy Sở Diệu tức giận đến cả run rẩy.

Sở Diệu mặt cảm xúc ông : “Từ đến nay trong mắt quận vương gia bao giờ nhi tử , bây giờ như mong của ông, ông nên vui vẻ mới .”

Dưới sự nâng đỡ của Quan Tú Nghiên, Quan vương phi cũng chạy đến: “Diệu ca nhi, con trở nên như , ngay cả phụ mẫu của cũng nhận?”

Sở Diệu Quan vương phi đang đến mức thể kiểm chế , đột nhiên cảm thấy buồn : “Mẫu phi, từ trong câu hỏi của , con quan tâm đến con như thế nào, để bụng đến con như thế nào?”

“Tại đến nông nỗi , thực sự ?”

Quan vương phi ngây ngẩn cả , ngơ ngác Sở Diệu nên lời.

Quan Tú Nghiên thấy Quan vương phi phản ứng gì, lập tức sốt ruột, bất chấp quy củ, nôn nóng Sở Diệu: “Biểu ca…”

Sở Diệu cắt ngang nàng : “Tú Nghiên, vẫn giữ lời chuyện hứa hẹn với đó, nếu sống , cứ gửi thư cho biểu tẩu , sẽ sắp xếp.”

Quan Tú Nghiên biến sắc, quả nhiên biểu ca ý định đưa nàng cùng, hứa hẹn đó… Là hứa hẹn tìm cho nàng một gia đình ?”

Quan Tú Nghiên còn kịp gì, Vinh lão vương gia và Vinh lão vương phi cũng đến sự nâng đỡ của hạ nhân, thấy Sở Diệu, cả hai đều khó thể kìm nén sự phẫn nộ.

Vinh lão vương gia vô cùng đau đớn : “Diệu ca nhi, nhà chúng cần gì đến nông nỗi ?”

Sở Diệu lão vương gia: “Ngài cảm thấy đến nông nỗi là vì ngài Lã Vọng buông cần, quan tâm mồi câu là thoát khỏi nhà giam nhiều như thế nào?”

Lão vương phi chỉ Sở Diệu, tức giận : “Ngươi cho rằng ngươi quá kế đến mạch Lễ vương là thể rửa sạch mạch m.á.u của Vinh vương đang chảy trong ngươi ?”

Sắc mặt Sở Diệu nhàn nhạt: “Không cả, chỉ cần còn các ngươi kiểm soát nữa là .”

“Ngươi…”

Lão vương gia và lão vương phi đều nổi giận.

Vinh quận vương tràn ngập căm hận Sở Diệu: “Chiêu Nhi vẫn sẽ lưu đày Lĩnh Nam?”

Sở Diệu thấy ông lúc vẫn còn nghĩ đến Sở Chiêu, thoáng qua Quan vương phi, thêm gì nữa, trực tiếp rời khỏi Vinh vương phủ.

Mặc dù phủ của Lễ vương ban mới, nhưng vẫn dọn dẹp một chút mới thể ở, Thời Định Hạo và Vĩnh An công chúa mang theo một đống đồ đến giúp Thời Phù Hân sửa sang .

“Lần tỷ phu đúng là kiên quyết!” Vĩnh An công chúa mỉm với Thời Phù Hân.

Thời Phù Hân thở dài: “Hắn cũng ép đến tàn nhẫn.”

Vĩnh An công chúa: “Lần Vinh vương phủ xem như trộm gà còn mất nắm gạo, nhưng lục tỷ, Sở Huyên lưu đày tây bắc, Sở Chiêu cũng sắp lưu đày Lĩnh Nam, tước vị của Vinh vương phủ truyền cho ai đây?”

Thời Phù Hân lắc đầu: “Chuyện cũng , đây là điều chúng thể hỏi đến.”

Vĩnh An công chúa mỉm : “Cũng .” Nói , nàng dừng một chút, Thời Định Hạo đang chỉ huy hạ nhân việc ở phía xa, nhỏ giọng với Thời Phù Hân:

“Lục tỷ, Thái Hoàng Thái hậu , nếu tỷ phu quá kế ngoài, thì còn liên quan gì đến ân oán của An quốc công phủ nữa. Thái Hoàng Thái hậu tỷ là phúc khí, nhất định sẽ đầu bạc giai lão với tỷ phu.”

 

Loading...