Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 731
Cập nhật lúc: 2025-09-15 23:16:09
Lượt xem: 209
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bởi vì đại hoàng tử và tứ hoàng tử mỗi đều ưu thế của riêng , ai thể nghiêng về một phía nghiền nát đối phương, dẫn đến cục diện cứ thế tiếp tục giằng co.
Cục diện cứng đờ khiến tất cả vô cùng sốt ruột, nào nấy đều sợ trở thành vật hi sinh của cuộc tranh đấu , cho nên tất cả đều đang tìm kiếm cơ hội phá vỡ cục diện.
Cũng may, cơ hội nhanh chóng đến.
Hoàng thượng hôn mê, tất cả đều cảm thấy hy vọng tỉnh , nhưng ai thể ngờ rằng, ngày mùng hai tháng hai hôm nay, trong cung đột nhiên truyền tin tước Hoàng thượng tỉnh !
Việc Hoàng thượng tỉnh rõ ràng giống như một tia nắng mặt trời chói mắt xuyên thấu qua đám mây đen bao phủ đỉnh đầu .
Bất kể là đảng đại hoàng tử tứ hoàng tử, cả hai đều cảm thấy Hoàng thượng tỉnh là chuyện .
Có Liễu quý phi ở trong cung phối hợp, tứ hoàng tử kịp thời nhận tin tức Hoàng thượng tỉnh đầu tiên.
Đáng tiếc, thời gian tỉnh của Hoàng thượng quá ngắn, mặc cho tứ hoàng tử đến nhanh nhất thể, nhưng vẫn thể kịp thời chạy đến càn thành cung khi Hoàng thượng tỉnh , ngay cả Liễu quý phi ở trong cung cũng thể chứng kiến Hoàng thượng tỉnh.
Lúc Hoàng thượng tỉnh , chỉ đại hoàng tử ở bên cạnh hầu hạ.
“Đại hoàng tử, Hoàng thượng thực sự tỉnh?”
“Liễu quý phi, cho dù bà tin bổn hoàng tử nữa thì cũng tin Lưu công công và điện vệ Lưỡng Nghi điện chứ.”
Trước khi Liễu quý phi đến, Thời Phù Hân lặng lẽ lui xuống.
Chờ đến khi Thời Phù Hân rời khỏi hoàng cung, những nên đến những nên đều chuyện Hoàng thượng tỉnh.
Lúc Hoàng thượng tỉnh chỉ đại hoàng tử ở bên cạnh, điều ngay lập tức khiến đại hoàng tử nhận sự chú ý từ văn võ bá quan xưa nay từng , đồng thời cũng khiến tứ hoàng tử và Liễu quý phi cảm giác nguy cơ, cảm thấy đại hoàng tử chiếm tiên cơ .
Sau khi lời đồn đãi “Hoàng thượng thích nhất là đại hoàng tử, nếu sẽ tỉnh khi đại hoàng tử tuỳ hầu, đại hoàng tử nhắm đại hoàng tử thừa kế” lan truyền ngoài, đảng phái tứ hoàng tử chút mất kiên nhẫn.
Hoàng thượng đột nhiên tỉnh táo một khiến đại hoàng tử- Người vốn dĩ chỉ thể đánh tay ngang với tứ hoàng tử lật ngược tình thế, cục diện cân bằng đó lập tức phá vỡ.
Đại hoàng tử trở thành phe chiếm ưu thế, nhưng cục diện đại hoàng tử nhanh chóng đánh bại tứ hoàng tử giống như trong tưởng tượng của Thời Phù Hân cũng đến, đại hoàng tử vẫn còn đang tiếp tục giằng co với tứ hoàng tử.
Võ Xương bá phủ, Thời Phù Hân trong viện Thời Định Hiên uống .
Thời Phù Hân tiểu chất tử đang chơi đùa trong viện, sắc mặt vui : “Đại hoàng tử việc quá lề mề, hề dứt khoát quyết đoán chút nào.”
Thời Định Hiên tính tình của , lắc đầu : “Muội cảm thấy đại hoàng tử nên trực tiếp tung tin tức Hoàng thượng lập thừa kế?”
Thời Phù Hân về phía y: “Như thế hơn ? Đại hoàng tử đăng cơ, quốc gia chủ, sự đấu tranh đảng phái kết thúc, triều cục cũng thể nhanh chóng định .”
Thời Định Hiên: “Chỉ cần tứ hoàng tử phục, cuộc đấu tranh đảng sẽ kết thúc.”
Thời Phù Hân: “Đại hoàng tử hoàng đế , còn là chuyện tứ hoàng tử phục nữa.”
Thời Định Hiên lắc đầu một nữa: “Những chuyện giang hồ thể kết thúc dựa việc đánh giết, huống chi là chuyện triều đình, đại hoàng tử như lẽ là suy tính của .”
Lúc , Thời Định Hạo tìm đến.
“Đệ ngay lục tỷ đến chỗ của ca ca mà.”
Thời Phù Hân : “Sao đến đây?”
Thời Định Hạo hừ một tiếng: “Nghe xem lục tỷ tỷ gì kìa, thể đến ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-731.html.]
Thời Phù Hân để ý đến , tiếp tục chủ đề đó: “Nếu đại hoàng tử và tứ hoàng tử tiếp tục đấu đá với như thế , chỉ e sẽ tiêu hao quốc lực Đại Sở.”
Thời Định Hiên: “Có một việc thể gấp gáp , mặc dù bây giờ đại hoàng tử chiếm chút ưu thế, nhưng ưu thế vẫn đủ để trực tiếp kế vị.”
Thời Định Hạo do dự ca ca tỷ tỷ, thôi.
Thời Định Hiên thấy, bật : “Đệ trở nên ngượng ngùng xoắn xuýt như thế từ lúc nào ?”
Thời Định Hạo đưa mắt Thời Phù Hân: “Chẳng là sợ sai, lục tỷ tỷ sẽ đánh ?”
Thời Phù Hân : “Đệ gì?”
Thời Định Hạo lập tức mỉm nhắc nhở : “Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ quên mất một chuyện ? Bây giờ thứ đại hoàng tử cần nhất chính là sự ủng hộ của các đại thần huân quý, tỷ là ai? Tỷ là Tái Hoa Đà, tỷ đừng quên rằng nhiều đại thần huân quý đều nợ ân tình của tỷ.”
Thấy Thời Phù Hân xong những gì , nàng quả nhiên bất cứ ý gì, Thời Định Hạo ngượng ngùng im miệng.
Thời Phù Hân mặt cảm xúc : “Đại ân như đại thù, mặc dù đại hoàng tử là đồ của tỷ, nhưng hai cũng giữa tỷ và rốt cuộc bao nhiêu tình cảm sư đồ đấy.”
“Nếu là bình thường thì thôi , nhưng hoàng đế, một hoàng đế cao cao tại thượng thể thua kém khác quá nhiều? Những lòng ích kỷ một chút thậm chí còn thấy khác lợi hại hơn quá nhiều.”
“Lúc đại hoàng tử gặp khó khăn, tỷ giúp đỡ một phen là tình nghĩa, nhưng nếu giúp đỡ quá nhiều thì nó còn là ân nữa, mà là thù.”
“Hơn nữa, khi lấy phận Tái Hoa Đà cứu giúp khác đó, mục đích của tỷ cũng là dùng để giúp đỡ đại hoàng tử, tỷ những quan viên huân quý nợ ân tình chúng đó chuyện giúp khi tỷ mở học viện y nữ tử.”
Thời Định Hạo ngại ngùng mỉm , dám thêm gì nữa.
Thời Định Hiên gật đầu: “Hân tỷ nhi đúng, gần vua như gần cọp, chúng ở bên cạnh đại hoàng tử thực sự cân nhắc cẩn thận.
Sau đó, Thời Phù Hân ở Võ Xương bá phủ ăn tối xong thì trở về Vinh vương phủ.
“Về ?”
Thời Phù Hân thấy Sở Diệu đang đợi , cũng trả lời mà lập tức xuống bàn trang điểm tháo trang sức.
Sở Diệu Thời Phù Hân đang vui, đến phía nàng, giúp đỡ nàng gỡ trâm cài đầu xuống : “Mặc dù Hoàng thượng hôn mê, nhưng dù cũng còn sống, mặc dù đại hoàng tử đối phó với tứ hoàng tử, cũng cần danh chính ngôn thuận.”
Thời Phù Hân nhướn mày: “Vậy đại hoàng tử kế hoạch gì ?”
Sở Diệu trả lời trực diện, mà : “Lưỡng Nghi điện chịu trách nhiệm sự an nguy của nhiều đời Hoàng thượng, của Lưỡng Nghi điện cũng hiểu rõ tình hình của đương kim Hoàng thượng, đại hoàng tử cũng chuyện với hai vị điện chủ của Lưỡng Nghi điện.”
Lúc , Thời Phù Hân mới đầu về phía Sở Diệu.
Sở Diệu xuống bên cạnh Thời Phù Hân: “Hoàng thượng chết, Lưỡng Nghi điện cũng chỉ một chủ tử, nhưng hai vị điện chủ , chỉ cần ảnh hưởng đến tính mạng của Hoàng thượng, việc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế mặc kệ chư vị hoàng tử thi triển bản lĩnh.”
“Nói cách khác, từ về , của Lưỡng Nghi điện cũng chỉ chịu trách nhiệm chăm sóc Hoàng thượng và Càn Thanh cung, chư vị hoàng tử tranh đấu như thế nào cũng , bọn họ sẽ tham dự.”
“Ví dụ như đại hoàng tử Hoàng thượng lập thừa kế, chỉ cần ngoài tin tưởng, của Lưỡng Nghi điện sẽ mặt sáng tỏ.”
Thời Phù Hân: “Cho nên đại hoàng tử gì?”
Sở Diệu vỗ thái dương Thời Phù Hân một cái: “Nàng quá thông minh.”
Thời Phù Hân ném cho một ánh mắt xem thường: “Chàng đến mức đó , nếu còn hiểu thì mới là kẻ ngốc.”
Sở Diệu: “Đại hoàng tử nàng tiến cung thêm một chuyến nữa, để Hoàng thượng tỉnh thêm một lát, đến lúc đó sẽ vài vị đại thần cùng đến.”
Thời Phù Hân hiểu : “Đại hoàng tử chỉ lên ngôi vị hoàng đế, còn nhân chứng và cả danh chính ngôn thuận.” Nói , nàng Sở Diệu.