Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 73

Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:12
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối phương thực sự cho rằng khi bệnh thì còn để tâm đến chuyện bên ngoài đúng ?

Lão nhân Thiên Trì chỉ hai đồ , Triển thần y tiểu sư , chẳng qua cũng chỉ là một cái cơ để tống cổ mà thôi.

Không, tống cổ , chỉ là một con ma ốm, căn bản cần để mắt, chỉ là như sẽ tránh phụ hoàng mất hết mặt mũi mà thôi.

Triển thần y sở hữu y thật cao siêu, vì giữ , phụ hoàng đồng ý chuyện hoang đường .

Thu nhận đồ cho sư .

Nghĩ đến cảnh tượng Cao Trường Thọ đỡ lấy dập đầu vơi Triển thần y, Đại hoàng tử chỉ cảm thấy vô cùng chật vật hổ.

Nhìn bức thư trong tay Cao Trường Thọ, trong lòng Đại hoàng tử cực kỳ chán ghét, nhưng khi im lặng một lúc lâu, vẫn để Cao Trường Thọ đỡ dậy.

Hắn xem xem, Triển thần y tìm thấy sư từ .

Sau khi nhận lấy bức thư, Đại hoàng tử lập tức mở xem thử.

“Ái đồ yêu, thấy chữ như thấy mặt…”

Đọc phần mở đầu bức thư, Đại hoàng tử sửng sốt một chút.

Cách biểu đạt lộ liễu như thế khiến nhất thời như thế nào.

Cách diễn đạt phần bức thư cũng vô cùng trực tiếp, tựa như uyển chuyển là thứ gì, đều là những lời suông, đối phương căn bản học thức gì.

Mặc dù nét chữ thể coi là ngay ngắn, nhưng chữ là phương diện phản ánh tính tính một nhất.

Nội dung trong bức thư vô cùng thẳng thắn, trong lời thể cảm nhận rõ ràng đối phương là một tuỳ tiện, gò bó.

Mà một tuỳ tiện, thể nào những nét chữ ngay thẳng thế .

Cho nên, bức thư là do một , một .

Đại hoàng tử tức giận đến bật .

Vì để chứng minh dối với phụ hoàng, Triển thần y tìm đến một học thức ở biên giới sư phụ của !

Hắn cơ thể suy sụp, bộ ở kinh thành thèm để ý đến trưởng tử của nguyên hậu là đây, nhưng khác trêu chọc lừa gạt như , trong lòng thực sự vô cùng tức giận và cam lòng!

...

Thiên Sơn tháng mười hai bao phủ bởi một màu trắng xoá, mắt trắng ngần.

Đỉnh Thiên Trì.

Lý Ngũ Nha chân núi, sắc mặt nghiêm túc những hàng cây vân sam cách đó chừng bốn năm chục mét, chỉ thấy cổ tay nàng xoay tròn, mấy cục đá b.ắ.n khỏi tay nàng, tất cả đều đồng loạt bay về phía hàng cây vân sam.

“Vèo vèo vèo…”

Âm thanh những viên đá phá vỡ bầu khí vang lên.

Ngay đó, một tiếng “rầm” lớn vang lên, một cây vân sam to bằng thùng đựng nước bật ngang gốc, đập mạnh mặt tuyết, khiến vô con chim giật bay .

Triển Bằng đang dạy Lý Thất Lang luyện võ cách đó xa thấy động tĩnh, bèn đầu sang, thấy cây vân sam ngã xuống mặt đất, mặt lộ vẻ kinh ngạc, ngay đó, hình chợt lảo đảo một cái, lập tức ngã xuống phía cây vân sam.

Nhìn thấy vết gãy bằng phẳng giống như vết đao cắt cây vân sam, Triển Bằng mở to đôi mắt, thể tin Lý Ngũ Nha: “Tiểu sư , gãy nó ?”

Nội lực của tiểu sư quá mạnh!

Lý Ngũ Nha rụt rè mỉm : “Vâng.”

Lúc , Lý Thất Lang cũng chạy tới.

“Tỷ tỷ, tỷ chặt đứt cây vân sam như thế nào ?”

Lý Ngũ Nha gì, chỉ nhặt mấy cục đá lên, b.ắ.n ngoài một nữa.

Một lát , một cây vân sam cách đó chừng bốn năm chục mét ngã xuống mặt đất.

Nhìn thấy cảnh tượng , Triển Bằng và Lý Thất Lang đều chút trợn mắt há hốc mồm.

Lý Thất Lang nuốt nước miếng: “Tỷ tỷ, tại nội lực của tỷ mạnh như ?”

Lý Ngũ Nha mỉm : “Đương nhiên là vì ngày đêm ngừng luyện tập .”

Nàng thể b.ắ.n trúng một cây vân sam cách đó bốn năm chục mét, ngoại trừ phát động nội lực , nàng còn sử dụng tinh thần lực.

Bây giờ, tinh thần lực của nàng thể tra xét tất cả thứ trong bán kính năm mươi mét.

Cùng với việc tăng cường tinh thần lực, ngoại trừ tra xét , giờ đây nàng còn thể tiến hành điều khiển các vật thể trong khí và sử dụng tinh thần lực để bám đồ vật.

Đương nhiên, chỉ thể điều khiển một thứ nhỏ nhặt.

Ví dụ như đá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-73.html.]

Với những viên đá gắn tinh thần lực, trong vòng năm mươi mét, nàng thể đánh bất cứ nơi nào nàng , mức độ chính xác hề sai lệch.

Sắc mặt Lý Thất Lang chút chán nản, rõ ràng bọn họ bắt đầu luyện võ cùng , nhưng bây giờ Ngũ tỷ giỏi hơn quá nhiều.

Lý Ngũ Nha chú ý đến tâm trạng ủ rũ của , vỗ về bả vai an ủi: “Thất Lang, đừng đánh giá quá cao tỷ tỷ, bây giờ võ công tỷ tỷ cũng bình thường thôi, nếu thực sự lợi hại, tỷ cần dùng đến đá.”

Lý Thất Lang nghi hoặc : “Vậy tỷ sẽ dùng cái gì?”

Lý Ngũ Nha : “Dùng lá cây hoặc cánh hoa gì đó! Nếu tỷ thực sự thể dùng vài lá cây hoặc vài cánh hoa quật ngã một cái cây, đó mới coi là lợi hại thực thụ.”

Lý Thất Lang chút sửng sốt, cảm thấy an ủi chút nào.

Có một tỷ tỷ sinh đôi sở hữu thiên phú quá cao, như thực sự quá khó khăn.

“Tiểu sư , chúng đấu với một trận nhé?”

Triển Bằng nóng lòng thử Lý Ngũ Nha.

Nội lực của tiểu sư mạnh, vì thế, nếu đánh với nàng cũng thể coi là bắt nạt trẻ con.

“Được chứ!” Lý Ngũ Nha vui vẻ đồng ý, nếu chỉ luyện tập thực chiến thì chẳng khác nào chỉ học lý thuyết suông, nàng tìm mài giũa từ lâu .

Nàng dứt lời, Triển Bằng phát động tấn công.

Lý Ngũ Nha tiếp chiêu, xoay bỏ chạy, “bịch bịch bịch” mấy cái nhảy vọt lên ngọn cây, ngay đó giẫm lên tán cây, chỉ trong chớp mắt bay xa hàng trăm mét.

“Tiểu sư , chạy gì chứ? Ta so bì khinh công với , đánh với , mau dừng !”

“Nhị sư , nếu thể đuổi kịp , sẽ đánh với !”

Lý Ngũ Nha đánh cận chiến với Triển Bằng, nàng chỉ xem xem rốt cuộc khinh công của bây giờ như thế nào , điểm cực hạn ở , nếu gặp một cao thủ trình độ tương đương với Triển Bằng, liệu nàng thể thoát ?

Mắt thấy Lý Ngũ Nha càng bay càng xa, Triển Bằng sốt ruột thôi, sử dụng hết sức lực đuổi theo.

Cứ thế, chẳng bao lâu , hai biến mất ở trong tầm mắt của Lý Thất Lang.

Lý Thất Lang ngơ ngác về phía chân trời, Ngũ tỷ dẫn chơi cùng nữa , thật đáng ghét!

Hừ, chứ, cùng lắm thì về nhà tìm Nhị tỷ chơi!

Khoảng chừng một canh giờ , Lý Ngũ Nha và Triển Bằng mới trở đỉnh Thiên Trì.

Lý Ngũ Nha trông vẻ cao hứng, còn Triển Bằng xụ mặt xuống.

Hắn thể đuổi kịp tiểu sư , tiểu sư sẽ đánh với , chạy một vòng lớn cũng chỉ uổng công, thật đáng ghét!

Lý Thất Lang thấy Lý Ngũ Nha cũng đối xử đáng tin như với những khác, tâm trạng hơn ít, lập tức lôi kéo Triển Bằng tiếp tục dạy luyện võ.

Sau khi chạy một vòng, Lý Ngũ Nha đến suối nước nóng ngâm một lát, nhưng mới lấy quần áo chuẩn qua đó thì lão nhân Thiên Trì gọi .

“Nha đầu, con đến đây một chút.”

Lý Ngũ Nha chút kinh ngạc, sư phụ của nàng, ngoại trừ những lúc cao đắp mặt sẽ chủ động tìm nàng thì những lúc khác khó thể thấy bóng .

Lão nhân Thiên Trì mỉm Lý Ngũ Nha: “Đại sư của con gửi thư.”

Lý Ngũ Nha khó hiểu, đại sư thường xuyên gửi thư về, bình thường nàng chỉ thể một vài thông tin từ trong miệng Triển Bằng, tại lão ngoan đồng cố ý với nàng?

“Đại sư nhắc đến ?”

Lão nhân Thiên Trì trả lời, ngược : “Con đấy, vẫn còn quá nhỏ tuổi, cách sư phụ khác chút nào cả. Lão phu hỏi con, con từng chủ động quan tâm đến đồ của bao giờ ?”

Lý Ngũ Nha sửng sốt một chút, lúc mới nhớ hình như nàng thực sự một đồ rẻ tiền.

Nhắc đến đồ rẻ tiền , nàng tức giận thôi.

Nửa năm , khi đại sư giúp nàng thu nhận đồ , nàng vẫn còn vui vẻ.

Cho dù sắp chết, nhưng nghĩ đến đối phương là một hoàng tử, chẳng nàng cũng tròn trách nhiệm của một sư phụ bằng cách gửi thư an ủi và lễ vật gặp mặt cho ?

tên thì ? Ngay cả một bức thư cũng trả lời!

Còn uổng công là một vị hoàng tử, ngay cả lễ nghĩa qua cũng .

Nàng cho lễ vật gặp mặt, nên gửi chút lễ vật bái sư đến đây ?

Nàng chờ mãi chờ hoài, ngay cả một ngọn cỏ cũng thấy, đúng là cách chút nào.

Rõ ràng đồ rẻ tiền đang tuyên bố đặt sư phụ là nàng đây mắt.

Hừ! Nàng cũng tôn nghiêm của !

Nếu đồ thích một sư phụ như nàng đây, đương nhiên nàng cũng sẽ dùng mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh nhà , vì thế dứt khoát coi như thu nhận đồ .

nàng cũng trả giá gì cả, ngoại trừ tiếc nuối khí huyết và phương thuốc tắm mà điều chế , nhưng chút tổn thất nàng vẫn thể chịu , đó nàng ném chuyện đầu.

Nếu lão ngoan đồng nhắc đến chuyện , lẽ nàng cũng sắp quên mất đồ rẻ tiền .

Nghĩ đến tên đồ rẻ tiền , hai mắt Lý Ngũ Nha lập tức trợn to hơn vài phần, ngạc nhiên về phía lão nhân Thiên Trì: “Đồ của c.h.ế.t ?”

Loading...