Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 729
Cập nhật lúc: 2025-09-13 22:13:01
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng hậu đột nhiên lớn, đó đột nhiên im bặt.
Lúc cấm vệ quân chạy tới.
Thống lĩnh cấm vệ quân bước đến kiểm tra một phen, mặt cảm xúc những mặt ở đây: “Phế Hoàng hậu chết!”
Đối với chuyện , đều im lặng gì.
Nghĩ đến Hoàng thượng ngất xỉu trong lúc Hoàng hậu lôi kéo, đều mờ mịt đưa mắt .
Buổi tối, nhiệt độ khí thấp, thấy những quyền quý tham gia yến tiệc trừ tịch lạnh đến mức cả run bần bật, thống lĩnh cấm vệ quân mới tìm hai đại điện trống bảo chờ.
Mãi đến khi trời sáng, phía bên Càn Thanh cung mới truyền đến tin tức, Hoàng thượng trúng kịch độc, tất cả thái y trong thái y viện cố gắng hết sức, khó khăn lắm mới thể bảo vệ tính mạng của Hoàng thượng, nhưng thể Hoàng thượng sẽ tỉnh khi nào.
Nguyên nhân trúng độc của Hoàng thượng cũng điều tra , chính là Hoàng hậu hạ độc.
Trong quá trình Hoàng hậu lôi kéo Hoàng thượng, hộ giáp tẩm độc dược cắt qua mu bàn tay Hoàng thượng, độc dược theo mu bàn tay lan đến , cũng may chất độc hộ giáp nhiều lắm, nếu Hoàng thượng căn bản thể giữ tính mạng.
Vốn tưởng rằng nếu tìm nguyên nhân, nó liên quan đến những khác cùng, thể xuất cung, nhưng ai ngờ một điện vệ của Lưỡng Nghi điện lặng lẽ g.i.ế.c chết, thái giám hầu hạ Hoàng hậu đó cũng tìm thấy cả, vì thế, tất cả đều giữ trong cung.
Tất cả những tham gia cung yến trừ tịch đều nước mắt, bọn họ rằng năm mới năm nay sẽ trải qua ở trong cung, hơn nữa còn thẩm vấn và giám sát.
Ba ngày , bởi vì thực sự thể tìm thấy chứng cứ chứng minh việc điện vệ Lưỡng Nghi điện g.i.ế.c c.h.ế.t và thái giám mất tích liên quan đến những mặt ở đây, thống lĩnh cấm vệ quân thương lượng với vài vị hoàng tử, lúc mới thả .
Khi khỏi cửa cung, đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm một .
Hoàng thượng đột nhiên xảy chuyện khiến nhiều chuyện đều đổi.
Đông Kiếm vốn dĩ đưa Diệp Mặc rời khỏi kinh thành, nhưng Hoàng thượng hôn mê, Diệp Mặc lập tức chọn cách ở , ẩn nấp ở ngoại thành, dự định sẽ lộ diện một thời điểm thích hợp nào đó.
Trong khi Sở Diệu đang phụng mệnh cứu Diệp Mặc, khi Hoàng thượng xảy chuyện, cũng chỉ qua loa dạo quanh núi một vòng trở về phục mệnh.
Hoàng thượng hôn mê bất tỉnh, lấy đại hoàng tử, tứ hoàng tử dẫn đầu, đảng đại hoàng tử và đảng tứ hoàng tử bắt đầu đấu đá kịch liệt, nhiều quan viện vẫn còn đang quan sát đó cũng chọn phe phái cho thời điểm mày, triều cục càng trở nên rung chuyển, bất .
Tứ hoàng tử bất mãn Sở Diệu đưa Diệp Mặc trở về, càng tức giận bắt nhược điểm của Thời gia, trực tiếp chĩa mũi dùi về phía Sở Diệu, ngang nhiên gây khó dễ trong lúc thượng triều, loại bỏ chức vụ chỉ huy Giám Sát ty của Sở Diệu.
“Nếu ngay cả Diệp Mặc mà Sở Diệu cũng thể đưa trở về, thấy năng lực đảm nhận chức vụ chỉ huy Giám Sát ty, dứt khoát đổi một khác đến đảm nhận .”
Đại hoàng tử trực tiếp phản bác: “Sở Diệu là chỉ huy Giám Sát ty cho phụ hoàng bổ nhiệm, lão tứ, ngươi ngang nhiên ngỗ nghịch với phụ hoàng ?”
Tứ hoàng tử lạnh đại hoàng tử: “Đại hoàng vẻ coi trọng Sở Diệu nhỉ?”
Đại hoàng tử nhàn nhạt đáp trả: “Tứ ngươi cũng coi trọng Minh quốc công phủ đấy thôi?”
Hai trực tiếp rõ chuyện Sở Diệu và Minh quốc công phủ là nhà của đối phương ở mặt , cuộc tranh đấu bắt đầu bước giai đoạn gay cấn.
…
Trong Vinh vương phủ, Sở Diệu đêm khuya mới trở về phủ, thấy Thời Phù Hân vẫn còn đang đợi , sắc mặt lập tức trở nên dịu dàng: “Sao vẫn ngủ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-729.html.]
Thời Phù Hân: “Đang chờ , sắc mặt mệt mỏi của , xuống đây để châm cứu cho .”
Nghe , Sở Diệu nhanh chóng đổi thường phục, đó vô cùng tích cực sấp giường.
Mỗi châm cứu, cơ thể giống như tẩy lễ một , cả trở nên nhẹ nhàng, cực kỳ thích Thời Lục châm cứu cho .
“Các còn thể kiểm soát tình hình thời gian chứ?”
Thời Phù Hân châm cứu cho Sở Diệu hỏi thăm cục diện bên ngoài.
Sở Diệu ừ một tiếng: “Hoàng thượng hôn mê, đại hoàng tử là thừa kế danh chính ngôn thuận nhất, mặc dù đó thế lực của tứ hoàng tử lớn hơn đại hoàng tử, nhưng bây giờ khi càng ngày càng nhiều quan viên về phe đại hoàng tử, thế lực của đại hoàng tử còn yếu hơn tứ hoàng tử.”
Thời Phù Hân : “Ưu thế lớn nhất của đại hoàng tử là phận đích trưởng tử của ngài , nhưng tiền đề là Hoàng thượng vẫn lập Thái tử, bây giờ Hoàng thượng đang hôn mê, chắc khả năng tỉnh , chỉ sợ Hoàng thượng tỉnh trong chốc lát cũng thể lập Thái tử.”
“Trong lúc lâm bệnh nặng, con dễ dàng chịu kích thích nhất, bây giờ Liễu quý phi đang chăm sóc Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng tỉnh , Liễu quý phi nhân cơ hội gì đó, cho dù Hoàng thượng hài lòng với đại hoàng tử hơn nữa cũng thể sẽ lập tứ hoàng tử Thái tử.”
“Tứ hoàng tử Liễu quý phi trông chừng tình hình của Hoàng thượng giúp , chỉ cần Hoàng thượng mới tỉnh , tứ hoàng tử thể nhận tin tức ngay lập tức, đại hoàng tử nhân thủ ở trong cung ?”
Sở Diệu hiểu sự lo lắng của Thời Phù Hân, : “Có nàng quên mất trong hậu cung còn một Thái Hoàng Thái hậu ?”
Thời Phù Hân thực sự quên mất Thái Hoàng Thái hậu, , rằng nàng cũng ngờ Thái Hoàng Thái hậu sẽ tham gia chuyện : “Sao , Thái Hoàng Thái hậu cũng chọn đại hoàng tử?”
Sở Diệu: “Con đều tâm tư, nàng đừng quên rằng An quốc công là tỷ phu của nàng, nàng là sư phụ của đại hoàng tử, so với tứ hoàng tử bất cứ quan hệ gì, chắc chắn là đại hoàng tử và An quốc công gần gũi với hơn một chút.”
“Thái Hoàng Thái hậu vì ngày của An quốc công phủ, cũng sẽ chọn đại hoàng tử.”
“Cho nên, nàng hãy thả trái tim xuống bụng , nếu Hoàng thượng thực sự tỉnh , đại hoàng tử cũng sẽ nhận tin tức đầu tiên.”
Thời Phù Hân ồ một tiếng, sắc mặt cũng giãn .
Nàng nghĩ đến ân oán của Thái Hoàng Thái hậu và Vinh vương phủ, nàng thực sự thể đoán Thái Hoàng Thái hậu sẽ gì với Vinh vương phủ.
Sau tết Nguyên Tiêu, Hoàng thượng hôn mê nửa tháng.
Mắt thấy Hoàng thượng hề dấu hiệu tỉnh , trong lòng các quan viên đều nhịn chùng xuống.
Nước thể một ngày vua, mấy lão thần đức cao trọng vọng và tông hoàng thất liên thủ với đề nghị, cử một vị hoàng tử chủ trì đại cục.
Bởi vì phận đích trưởng tử của , đại hoàng tử nhận sự ủng hộ của đông đảo quan viên; trong khi tứ hoàng tử cũng nhận ít đề cử của các quan viên vì triều việc sớm.
Thế lực hai bên ai phục ai, một phen tranh đấu giằng co, hai bên chỉ thể chọn cách lùi mà tiến, để đại hoàng tử và tứ hoàng tử cùng chủ trì đại cục.
Kết quả cũng chỉ thể khiến triều cục tạm thời định xuống.
Trong cửa hàng tổng Hồng Nhan Tiếu, Thời Phù Hân bên cửa sổ, đường nghĩ đến tình hình triều chính trong thời gian .
Tháng giêng năm ngoái, cho dù qua tết Nguyên Tiêu, đường phố trong kinh thành vẫn còn sót bầu khí vui mừng của năm mới, nhưng năm nay, đường đường đều vẻ vội vàng.
Rõ ràng, cho dù rời xa miếu đường nữa, các bá tánh cũng thể cảm nhận tình hình căng thẳng đang bao phủ bộ kinh thành.
“Lục tỷ, tỷ đang nghĩ gì ?”
Thời Định Hạo đang phòng, phát hiện Thời Phù Hân hề nhận chút nào, nhịn giơ tay quơ quơ mặt nàng.