Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:08
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng bao lâu , nụ của Diệp Mặc chợt tắt, nghiêm túc : “Không cần chúng còn thể gặp , các ngươi bất cứ liên quan gì đến .”
Lý Tam Lang khó hiểu: “Sư phụ, vì chứ?”
Diệp Mặc: “Không vì cái gì cả, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ lời của là .”
Lý Ngũ Nha Diệp Mặc, phát hiện trong mắt ông trào dâng nỗi hận thù và sát ý.
Xem , sư phụ một quá khứ vô cùng nặng nề!
“Ta sẽ còn ở trong đồn điền thêm ba ngày nữa, nếu các ngươi còn gì hiểu, thể đến hỏi . Sau khi , về phương diện luyện võ, dựa các ngươi tự mò mẫn , nhớ kỹ, trong khi luyện võ, tránh…”
Diệp Mặc lượt giải thích cho Lý gia từng vấn đề sẽ gặp trong quá trình luyện võ, mãi cho đến khi mặt trời xuống núi, năm mới trở về doanh trại quân đội.
Đêm hôm đó, Lý Ngũ Nha giường đất lăn qua lăn suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn cầm cây ngân châm đến chỗ ở của Diệp Mặc.
Nàng chỉ mới tám tuổi, vẫn còn quá nhỏ, nếu bộc lộ y thuật cao siêu quá sớm chắc là chuyện gì, đặc biệt là phận của Diệp Mặc quá phức tạp, liên quan đến nhiều chuyện.
dù cũng ở bên ba năm, Diệp Mặc còn dốc hết sức dạy bọn họ luyện võ, một khi ông rời khỏi biên quan, lẽ sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn nữa, nếu năng lực thì thôi , nhưng nếu thể giúp ông , nàng vẫn hy vọng ông sẽ sống .
…
“Ngũ Nha, tại ngươi đến đây?”
Lý Ngũ Nha kinh ngạc Diệp Mặc, năm nam nhân trung niên hoặc , hoặc ở giường đất ở phía lưng ông , cả đều toát khí thế khiến khác sợ hãi.
Nàng kinh ngạc, đám Diệp Mặc càng kinh ngạc hơn.
Không chỉ ông , Lý Ngũ Nha bước phòng quá lặng lẽ một tiếng động, sáu bọn họ một ai phát hiện đầu tiên.
Lý Ngũ Nha bày vẻ mặt đờ đẫn, khô khốc giải thích một câu: “Ta thấy trong phòng sáng đèn, cho rằng sư phụ vẫn còn ngủ nên trực tiếp .”
Diệp Mặc năm Triệu Kính, cũng ý định giới thiệu với bọn họ, chỉ hỏi: “Ngươi tìm là chuyện gì ?”
Lý Ngũ Nha liếc cái chân què của ông một cái, năm giường đất, trực tiếp xoay rời khỏi phòng.
Thấy , Diệp Mặc cũng bước nhanh theo ngoài.
“Sư phụ, năm là ai ?”
“Là bằng hữu sinh tử của vi sư.” Sau khi xong câu , Diệp Mặc còn thêm gì nữa.
Lý Ngũ Nha cũng hỏi thêm: “Sư phụ, vội rời ? Nếu vội...” Nàng nâng túi ngân châm trong tay lên: “Nếu vội, cứ để giúp xem chân !”
Sắc mặt Diệp Mặc chấn động, trong lòng lập tức trở nên mất bình tĩnh.
Nha đầu ý gì?
Nàng chữa trị chân cho ông ?
Nghĩ đến nước thuốc mà Lý Trường Sâm đưa đến cho ông hàng tháng, nơi đáy mắt Diệp Mặc cháy lên niềm hy vọng, ông hít một thật sâu: “Ngũ Nha, què chân gần hai mươi năm …”
Ý trong câu là, lẽ thể chữa trị .
Lý Ngũ Nha: “Ta , nhưng nếu ngài tin tưởng , thể để chữa trị thử xem ?” Cảm thấy nên quá chắc chắn, nàng dừng một chút : “Đương nhiên, cũng thể đảm bảo rằng nhất định thể chữa .”
Diệp Mặc chằm chằm Lý Ngũ Nha, nghĩ đến đủ loại kinh ngạc mà nha đầu mang đến cho ông , lập tức quyết định thử một , dù chân ông cũng thành thế , cho dù thể chữa trị thì cũng thể tồi tệ thêm nữa.
Còn về việc hồi kinh, dù cũng chờ suốt hai mươi năm , chút thời gian cũng thể chậm trễ là mấy.
“Được!”
“Sư phụ, trong thời gian trị liệu ngoài ở đây.”
Ông mới dứt lời, năm trong phòng ngoài, mấy về phía Lý Ngũ Nha, đó nhanh chóng rời .
Lý Ngũ Nha nhướn , xem đám cũng đủ sáng suốt.
“Sư phụ, thôi, chúng nhà.”
Sau khi bước phòng, Lý Ngũ Nha lập tức lấy một túi bột gây mê, đổ nước sôi yêu cầu Diệp Mặc uống.
Quyết định bái lão nhân Thiên Trì sư phụ thực sự là một quyết định quá đúng đắn, những thứ khác, chỉ riêng việc thể tuỳ tiện sử dụng các loại dược liệu trong lâu dược Thiên Trì các là một thuận tiện lớn cho Lý Ngũ Nha.
Giống như loại bột gây tê mà nàng đang sử dụng bây giờ, các loại dược liệu cần để điều chế cũng dễ tìm, nếu để nàng tích luỹ từng chút từng chút, cũng tới ngày tháng năm nào mới thể điều chế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-69.html.]
Sau khi uống một chén thuốc gây mê, chẳng bao lâu , Diệp Mặc chìm giấc ngủ say.
Chân của Diệp Mặc khác cắt đứt gân chân, Lý Ngũ Nha thể trực tiếp dùng dị năng trị liệu của để chữa khỏi cho ông , nhưng nàng cũng thể biểu hiện quá khác biệt, trực tiếp khoét một lỗ hổng mắt cá chân của ông , tạo một vết thương giống như phẫu thuật nối gân.
Gân chân cắt đứt hơn hai mươi năm sớm teo tóp và trở nên ngắn hơn, nếu là các đại phu khác, chắc chắn bọn họ thể gì .
, đối với Lý Ngũ Nha- Người dị năng trị liệu mà , mấy thứ là chuyện lớn gì.
Sau khi ở trong phòng hơn một tiếng đồng hồ, Lý Ngũ Nha rời .
Vốn dĩ nàng còn ý định chữa trị gân cốt và mạch m.á.u tổn thương của Diệp Mặc, nhưng khi thấy năm Triệu Kính, Diệp Mặc đơn đả độc đấu, nàng lập tức từ bỏ ý định .
Một chiếc chân què hơn hai mươi năm chữa khỏi vốn dĩ là điều khiến khác chấn động, nếu tiếp tục chữa khỏi các gân mạch tổn thương của ông , thực sự chút đáng sợ.
Diệp Mặc kín miệng sẽ gì, nhưng những khác thì ?
Lý Ngũ Nha gây rắc rối, hơn nữa công phu ngoại gia mà Diệp Mặc luyện tập cũng tồi, cho dù nội lực nữa, chờ đến khi chân chữa khỏi, ông sẽ năng lực tự bảo vệ nhất định.
…
Lý Ngũ Nha mới rời , năm Triệu Kính lập tức phòng.
Nhìn Diệp Mặc đang bất động ở giường đất, chân băng bó bằng một lớp vải trắng, năm vội vàng đưa mắt .
“Lão Tứ, ngươi mau xem, đại ca chứ?”
“Không , bây giờ đại ca chỉ đang ngủ say mà thôi.” Đoạn Xuân Thu cẩn thận kiểm tra tình hình của Diệp Mặc, đó lắc đầu với những khác.
“Tiểu nha đầu thực sự thể chữa khỏi chân cho đại ca ?”
Đoạn Xuân Thu về phía Diệp Mặc: “Tiểu nha đầu đơn giản, cũng nó cho đại ca uống thứ gì mà thể khiến ngủ đến bất tỉnh nhân sự như ?”
Triệu Kính: “Đại ca chỉ là đang ngủ?”
Đoạn Xuân Thu gật đầu “ừ” một tiếng, sờ cằm: “Nhắc đến chuyện , Lý gia quả thực khiến cảm thấy bất ngờ hết đến khác, đồ trong tay bọn họ thực sự ít, ngay cả thứ nước thuốc mà nhị ca uống , cho đến bây giờ vẫn thể điều chế .”
Cơ thể Triệu Kính sớm suy kiệt đến mức còn gì nữa, rõ ràng chỉ thể chờ chết, nhưng khi uống nước thuốc của Lý gia, cơ thể tổn thương của ông hồi phục.
Thứ nước thuốc thực sự là thần dược!
Vì thế, ông nghiên cứu ít về nó.
Đáng tiếc, vẫn luôn thành công.
Đoạn Xuân Thu buông tiếng thở dài: “Đáng tiếc.”
Triệu Kinh ông một cái: “Đệ đừng suy nghĩ linh tinh.”
Đoạn Xuân Thu tức giận hừ một tiếng: “Yên tâm , nếu đại ca mở miệng đến Lý gia, cho dù ngứa ngáy trong lòng nữa cũng sẽ gì.”
Lúc Triệu Kính mới gì thêm nữa.
Mấy ngày đó, Lý Ngũ Nha đều đến châm cứu cho Diệp Mặc mỗi ngày, giúp ông thư giãn chân .
Nửa tháng , Qua Bích Than cách đồn Thiên Lĩnh vài dặm, Lý Tam Lang dẫn theo Lý Nhị Nha, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang tiễn Diệp Mặc đang xe bò rời .
Để thu hút sự chú ý, đám Triệu Kính cũng theo Diệp Mặc, mà khi qua trạm kiểm soát ở khu vực phía nam Đô Hộ phủ Tây Vực, bọn họ mới tụ họp với Diệp Mặc.
Nhìn thấy Diệp Mặc thẳng hai chân ở mặt bọn họ, rõ ràng thể chân của ông thực sự chữa khỏi, năm Triệu Kinh đều tỏ khiếp sợ và vui mừng.
“Đại ca, đưa tay nải gì , cứ để mang cho.”
Lão Lục Thạch Thiết Sinh đưa tay nhận lấy tay nải ở Diệp Mặc.
Diệp Mặc: “Là thuốc bọn Tam Lang đưa cho .”
Vừa là thuốc, Đoạn Xuân Thu lập tức đoạt lấy tay nải: “Thuốc gì ?”
Vừa mới mở tay nải , thấy bộ thuốc đều dùng giấy gói gói , Đoạn Xuân Thu lập tức bày vẻ mặt giống như đang lãng phí đồ : “ là, gì ai dùng giấy gói thuốc chứ, sợ mất dược tính ?”
Diệp Mặc: “Cuộc sống của Lý Gia dễ dàng gì, giấy gói thuốc là lắm .”
Đoạn Xuân Thu bĩu môi: “Nhắc đến mới , Lý gia một núi bảo bối trong tay mà , khoan đến cái khác, chỉ riêng bột cầm m.á.u thôi, chỉ cần bọn họ bằng lòng bán ngoài, cần gì lo lắng tiền nữa?”
Sắc mặt Diệp Mặc tối sầm , vui về phía Đoạn Xuân Thu.
Đoạn Xuân Thu đến mức trong lòng lộp bộp một chút, cúi đầu xuống dám tiếp nữa.
Diệp Mặc về phía mấy Triệu Kính, lạnh lùng : “Những chuyện và của Lý gia, các hãy quên hết cho , nhắc đến nữa, bọn họ chỉ là một quân hộ bình thường, thể chịu bất cứ rắc rối nào.”