Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:07
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sư phụ?"

Lý Ngũ Nha híp mắt mặt của lão nhân Thiên Trì: "Bây giờ thể thu nhận đồ chứ?"

Lão nhân Thiên Trì hề do dự, trực tiếp gật đầu: "Sau , mặt nạ của sư phụ, dựa ngươi .''

Thấy y đồng ý nhanh như , Lý Ngũ Nha thật sự nghĩ tới.

Nàng cho là, dù thế nào thì lão nhân Thiên Trì cũng sẽ tiếp tục thử thách nàng.

Nhìn lão nhân Thiên Trì đang gương trái , bày dáng vẻ vô cùng yêu quý khuôn mặt tuyệt của , vẻ mặt của Lý Ngũ Nha chút kỳ lạ.

Lão nhân Thiên Trì mang phong thái của thần tiên, ngờ là một tự luyến như , nghĩ tới, thật là nghĩ tới a!

Sau khi trở thành đồ của lão nhân Thiên Trì, Lý Ngũ Nha mới , núi tuyết gần sơn cốc hoa đào gọi là đỉnh Thiên Trì, căn nhà đỉnh núi gọi là Thiên Trì các.

"Cái gì, một tháng con sẽ về nhà?" Kim Nguyệt Nga ngạc nhiên Lý Ngũ Nha.

Lý Ngũ Nha gật đầu: ''Trước sư phụ bận rộn, thời gian dạy dỗ con, bây giờ rảnh rỗi , con tới chỗ của sư phụ ở một thời gian, học thêm chút y thuật.''

Đỉnh Thiên Trì ở chỗ sâu trong núi Thiên Sơn, mỗi đều tốn nhiều thời gian, thể mỗi ngày.

Kim Nguyệt Nga im lặng hồi lâu, nhịn xác nhận thêm một : ''Vị sư phụ mà con thật sự là lão nhân Thiên Trì?"

Mặc dù thuốc mà tiểu nữ nhi cho nhà uống hiệu nghiệm, nhưng, bà vẫn chút dám tin, ngờ lão nhân Thiên Trì trong truyền thuyết thật sự thu nhận tiểu nữ nhi đồ .

Lý Ngũ Nha vui mừng trả lời: ''Tất nhiên là thật .'' Nói , trong nhà: "Mẫu , nhị tỷ, Thất Lang, đừng chuyện cho ngoài a, đợi phụ và tam ca về, hãy dặn dò hai một tiếng.''

Lý Nhị Nha vội vàng gật đầu: "Yên tâm , chúng sẽ .''

Danh tiếng của lão nhân Thiên Trì quá vang dội, nhiều bái y sư phụ, mời y rời núi, đáng tiếc, lão nhân Thiên Trì để dấu vết, thể tìm .

Nếu để cho khác nhà bọn họ lui tới với lão nhân Thiên Trì, , đừng mong thể yên bình nữa.

Lý Thất Lang cùng Lý Ngũ Nha, nhưng Lý Ngũ Nha từ chối.

Hết cách , nàng và sư phụ, sư mới còn thuộc, thể tùy tiện đưa ngoài .

Sau khi với nhà, sáng hôm , ánh mắt rời xa của Lý Thất Lang, Lý Ngũ Nha sâu trong núi Thiên Sơn.

...

Lý Ngũ Nha tới đỉnh Thiên Xích, Triển Bằng bắt lao động chân tay: "Tiểu sư , nhị sư đưa ruộng thuốc thu dọn dược liệu.''

Lý Ngũ Nha đương nhiên là cầu còn , nhưng nàng vẫn là : "Ta chào sư phụ .''

Triển Bằng : "Sư phụ ở đây.''

Lý Ngũ Nga lộ vẻ ngạc nhiên: "Sư phụ ?"

Triển Bằng lắc đầu: "Không .''

, Lý Ngũ Nha bèn theo Triển Bằng đến núi thuốc.

Trên đường , Lý Ngũ Nha Triển Bằng bỏ rơi nàng bằng ánh mắt đờ đẫn.

Khinh công thì giỏi lắm ?

Không đợi nàng một chút ?

Hắn bao lớn, nàng bao lớn?

Quãng đường phía , Lý Ngũ Nha một mực đuổi theo Triển Bằng, đợi đến khi nàng thở hồng hộc đuổi kịp Triển Bằng, Triển Bằng một câu: ''Tiểu sư , chạy quá chậm, còn như , sẽ đợi nữa.''

"..."

Lý Ngũ Nha cạn lời: "Nhị sư , vẫn còn là trẻ con!"

Triển Bằng: "Ta là trẻ con a.''

Nhìn thấy dáng vẻ thật thà ngây thơ của , Lý Ngũ Nha chút đau tim: "Huynh là lớn, là trẻ con, nên nhường một chút ?"

Khuôn mặt của Triển Bằng lộ vẻ khó hiểu: "Tại nhường ? Muội chạy chậm, là sai, của .''

Lý Ngũ Nha chuyện nữa.

Một dược liệu đặc thù cần sinh trưởng gần suối nước nóng, khéo ở xung quanh Thiên Trì ít suối nước nóng thiên nhiên, xung quanh những suối nước nóng khai phá thành nhiều ruộng thuốc.

Thứ mà Triển Bằng đưa Lý Ngũ Nha tới thu dọn chính là những ruộng thuốc .

Sau khi đến, Lý Ngũ Nha những ngọn núi bao quanh Thiên Trì, phát hiện phía mọc đủ loại thảo dược, lập tức hỏi: "Sư , thảo dược núi cũng là do trồng ?"

Triển Bằng lắc đầu : "Không .''

Trong lòng Lý Ngũ Nha vui mừng: "Vậy thể hái một chút để dùng ?"

Triển Bằng: "Tùy .''

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-68.html.]

Lý Ngũ Nha khách khí, đ.â.m thẳng trong núi.

Thảo dược ở bên trong nhiều, Lý Ngũ Nha vui vẻ hấp thu chúng, qua nửa tháng, cho đến khi thu thập đủ dược liệu chế tạo thuốc tăng cường sức khỏe trung cấp, nàng mới từ từ bình tĩnh , còn vội vàng như nữa.

núi hơn nửa tháng, nàng thấy lão nhân Thiên Trì về, Lý Ngũ Nha nhịn hỏi Triển Bằng: "Nhị sư , sư phụ thường ngoài ?"

Triển Bằng suy nghĩ một chút mới gật đầu: "Ừm.''

Lý Ngũ Nha: "Vậy ở một chẳng chán ?"

Triển Bằng: "Ta chán, luyện võ, thu dọn ruộng thuốc, quét dọn phòng thuốc, phòng sách, còn quét sân, bận.''

Lý Ngũ Nha ngây .

Được, sẽ cố gắng chuyện với .

Suy nghĩ một lát, Lý Ngũ Nha hỏi tới vị sư khác: "Nhị sư , đại sư là kiểu như thế nào a?"

Triển Bằng im lặng, mặt lộ vẻ hoài niệm: "Đại sư ... là tên quỷ đáng ghét, thích bắt nạt , còn hạ độc với , khiến cho đau bụng, cả ngứa ngáy, đáng ghét.''

" cũng trả đũa , hạ độc , sẽ dùng chày đập , đập cho nửa tháng thể xuống khỏi giường.''

Lý Ngũ Nha mí mắt lập tức giật giật, hai vị sư chơi mạnh như ?

Vừa hạ độc, đánh tới mức nửa tháng thể xuống giường!

Sau đó, Lý Ngũ Nha Triển Bằng buồn bực : "Ta nhớ đại sư .''

Lý Ngũ Nha thở phào nhẹ nhõm, xem tình cảm giữa hai sư cũng tệ lắm: "Khi nào thì đại sư về a?''

Triển Bằng hừ một cái, vui : "Sư phụ , đại sư sẽ về.''

Lý Ngũ Nha sững sốt một chút: "Tại ?"

Triển Bằng oán giận : "Đại sư kinh thành, sư phụ đại sư thể hiện , thích danh lợi, ham hưởng thụ, thấy chốn phồn hoa thì về nữa.''

"Đều tại tên Vương gia gì đó, nhi tử của hoàng đế sắp c.h.ế.t , đại sư lập tức nịnh nọt kinh thành, ngay cả sư phụ và cũng cần.''

"Tiểu sư , xem, đại sư đáng ghét ?"

Lý Ngũ Nha: "... Có chút đáng ghét.''

Khuôn mặt của Triển Bằng lộ vẻ hài lòng: ''Chỉ chút thôi , là đáng ghét .'' Nói xong, để ý tới Lý Ngũ Nha, cầm cây chổi quét dọn vệ sinh.

Sau nửa tháng, Lý Ngũ Nha hấp thụ dược liệu xung quanh núi Thiên Trì, xem sách y học trong phòng sách.

Trong lúc ngẫu nhiên, nàng lật thấy một quyển sách cổ về châm cứu, trong nháy mắt, nàng xem đến say mê.

Bây giờ nàng đang tập trung công phu điểm huyệt, mà thứ trong sách châm cứu tới chính là cách bấm huyệt, chuyện khiến cho nàng cảm thấy hứng thú.

Tháng tư, lão nhân Thiên Trì về Thiên Trì các, về thấy tiểu đồ thu nhận của cầm ngân châm đ.â.m chân thành con nhím.

Triển Bằng thấy lão nhân Thiên Trì, giống như là thấy cứu tinh: "Sư phụ, cuối cùng thì cũng về, mau cứu tiểu sư , nàng điên , thường dùng ngân châm đ.â.m .''

Lão nhân Thiên Trì để ý tới nhị đồ , kỹ vị trí mà tiểu đồ châm, con ngươi liên tục lóe lên.

Châm chính xác, kim nào cũng đ.â.m trúng huyệt vị.

Ồ?

Đôi mắt của lão nhân Thiên Trì chợt híp , đường của mấy huyệt vị ... hình như là kỳ kinh bát mạch a!

Vẻ mặt của lão nhân Thiên Trì trở nên nghiêm túc, y ngạc nhiên phát hiện , dường như y thu nhận một tiểu đồ vô cùng lợi hại: "Bằng nhi, đại sư của con còn thêm một tiểu sư , con thư cho .''

Triển Bằng đang lo lắng cho Lý Ngũ Nha, lời của lão nhân Thiên Trì, sửng sốt một chút mới gật đầu: "Được, lát nữa con sẽ thư, kêu đại bàng vàng đưa cho đại sư .''

Lão nhân Thiên Trì hài lòng một tiếng: "Nhất định cho đại sư của ngươi, thiên phú của tiểu sư con cao hơn , kêu đừng kiêu ngạo tự cao.''

Tháng sáu năm Kiến Hưng 43, Lỹ Ngũ Nha và Lý Thất Lang mới tổ chức sinh thần tám tuổi xong bao lâu thì Đại Sở xảy một chuyện lớn khiến cả nước chấn động.

Hoàng đế Nhân Tông băng hà, hoàng tứ tử kế vị, sửa niên hiệu thành Kiến Khang.

Tân hoàng đăng cơ! Đại xá thiên hạ!

“Sư phụ, ngài gì cơ? Cái gì gọi là ngài , ngài ?”

Trên Qua Bích Than, bốn Lý gia đang luyện tập võ nghệ đến mồ hôi đầm đìa, nào nấy đều Diệp Mặc với vẻ mặt khiếp sợ.

Diệp Mặc về phía kinh thành, im lặng trong chốc lát chậm rãi : “Tân hoàng đại xá thiên hạ, vi sư thể rời khỏi biên quan .”

Hai mươi năm, ông ở biên quan suốt hai mươi năm trời, cuối cùng cũng thể trở về.

Bốn Lý Tam Lang đưa mắt , trong lúc nhất thời đều im lặng.

Diệp Mặc bốn : “Tính giác ngộ, cốt rễ của các ngươi đều , thực suốt ba năm qua cũng dạy các ngươi gì, , các ngươi cứ luyện tập như thường ngày là .”

Lý Thất Lang tràn ngập luyến tiếc Diệp Mặc: “Sư phụ, chúng nỡ rời xa , , chúng sẽ còn gặp nữa ?”

Diệp Mặc hiếm khi nở nụ , giơ tay lên vỗ bả vai Lý Thất Lang, nghĩ đến hộ tịch quân hộ của Lý Gia, trong lòng thở dài một tiếng, quân hộ thể rời khỏi biên quan, lẽ bọn họ thể gặp nữa.

Loading...