Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:47:54
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong góc phòng, Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha cạnh , sắc mặt Lý Tam Lang nặng nề, còn Lý Nhị Nha thì đang âm thầm rơi nước mắt.
Hiển nhiên tất cả bọn họ đều đến việc Lý Trường Sâm tới doanh trại của quân tiên phong Điệp Lĩnh Quan.
“Ngũ Nha, Thất Lang, các ngươi về !”
Lý Lục Lang chạy tới, chút đau lòng hai họ: “Các con chuyện đúng , để cho các con , đại bá sắp mất , các con sắp còn cha .”
“Nhị thúc mới sắp c.h.ế.t !”
“Ngươi mới sắp còn cha !”
Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang mỗi một câu, Lý Lục Lang tức tối, khiến Lý Lục Lang sợ đến mức chạy về phòng.
“Cha, Ngũ Nha với Thất Lang là sắp c.h.ế.t đấy.”
Lý Trường Lâm thấy ngay lập tức lao , chỉ thẳng Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang mắng mỏ: “Hai đứa mất nết các ngươi dám nguyền rủa , xem dạy dỗ hai đứa .”
Ông còn gần, cánh cửa của Đông phòng bật mở, Lý Trường Sâm cũng ngoài.
Nhìn gương mặt lạnh lùng của Lý Trường Sâm, Lý Trường Lâm sững : “Đại...đại ca, chỉ đùa với bọn nhỏ chút thôi mà.”
Nét mặt của Lý Trường Sâm đăm chiêu lạnh lẽo đến mức đáng sợ, ông về phía nhà chính, lạnh Lý Trường Lâm: “Nhị , nếu là , sẽ cầu nguyện với trời cao để đại ca sống lâu thêm chút nữa, nếu mà chết, thì ngươi xem, nhà sẽ để ai tòng quân đây?”
Những lời tựa như sét đánh giáng xuống đầu Lý Trường Lâm khiến ông xay xẩm mặt mày.
Lúc , Lý lão phu nhân cũng chạy : “Thằng cả, con đừng lung tung, cái nhà ai cũng mong con sống cả.”
Lý Trường Sâm nhạt, thản nhiên đáp: “Nương, con sẽ Điệp Lĩnh Quan, ở giúp con chăm lo cho đám Tam Lang, nếu lúc con về phát hiện bọn họ ức hiếp...”
Nói xong, ông lấy thanh gỗ dày cộm treo tường xuống, bẻ thành hai khúc.
Lý lão phu nhân sững , cuối cùng cũng thêm gì nữa.
Lý Trường Sâm thèm để ý tới bọn họ nữa, sang vẫy tay với Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang.
Hai vội vàng chạy .
Lý Thất Lang bĩu môi phàn nàn: “Cha, cha nhất định khỏe mạnh, nếu bọn họ sẽ bắt nạt chúng con đó.”
Khuôn mặt Lý Trường Sâm nghiêm nghị, thấy vẻ lo lắng trong mắt con trai, ông chỉ đành miễn cưỡng bảo: “Yên tâm , cha sẽ .”
Có thể sống sót trở về là điều mà ngay cả bản ông cũng chắc chắn .
Một khi chiến tranh nổ , thương vong nhiều nhất chính là những quân lính của quân tiên phong Điệp Lĩnh Quan xông trận mạc.
Nếu như thể, ông cũng thực sự chết, ông thấy con trưởng thành, thành gia lập nghiệp sinh con đẻ cái.
“Cha...”
Cảm nhận sự u sầu của Lý Trường Sâm, Lý Ngũ Nha vội vàng kéo ông .
Lý Trường Sâm định thần , cô con gái nhỏ đang lo lắng, vội bảo: “Đừng lo lắng, cha .”
Lý Ngũ Nha: “Cha hứa đấy nhé!”
Lý Trường Sâm gật đầu : “Cha hứa mà.”
Sau khi về đến nhà, bốn Lý Ngũ Nha cũng quấy rầy Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga mà tụ tập trong phòng của Lý Nhị Nha và Lý Ngũ Nha.
Lý Ngũ Nha hỏi: “Ca, bàn bạc xong với đương sai và đầu của trường đua ngựa ?”
Lý Tam Lang gật đầu: “Rồi, qua rằm tháng giêng, sẽ cùng Trường Thắng ca tới trại nuôi ngựa.”
Trong lòng y hiểu rõ, cha sợ khi bản xảy chuyện, ông bà và hai vị thúc thúc của bọn họ đáng tin chút nào, sợ họ ở nhà sẽ bắt nạt nên mới vội vàng tìm cho y một công việc trong trại nuôi ngựa như .
Chỉ cần y công việc trong trại nuôi ngựa, nương việc ở trạm dịch, thì ông bà nội sẽ khó bọn họ.
Lý Ngũ Nha: “Ca, Diệp đại thúc bằng lòng dạy võ công nội gia cho chúng .”
“Thật !”
Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha cùng sang.
Lý Ngũ Nha gật đầu : “Vâng, ghi nhớ tất cả tâm pháp nội công, ông cũng dạy và Thất Lang cách vận hành của tâm pháp .”
Lý Thất Lang vội vàng gật đầu.
Lý Ngũ Nha: “Ca, sẽ cho và tỷ về tâm pháp, hai nhanh ghi nhớ, đó ngày mai tới chỗ Diệp đại thúc, nhân lúc ông rời , để ông chỉ điểm cho một .”
Ngay đó, Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha bắt đầu học thuộc lòng từng câu từng chữ của tâm pháp với Lý Ngũ Nha.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-56.html.]
Lý Tam Lang ở một bên cũng lẩm bẩm học theo.
Trong khi ba học, Lý Ngũ Nha bếp tìm một cục than đen, đó vẽ thẳng lên mặt đất.
Nếu như Diệp Mặc ở đây, ông chỉ cần thoáng qua là thể nhận thứ mà Lý Ngũ Nha đang vẽ chính là sơ đồ huyệt vị của kỳ kinh bát mạch cơ thể con .
“Ca, hãy ghi nhớ những huyệt vị , ngày mai khi Diệp đại thúc hướng dẫn cách vận chuyển tâm pháp, hãy tập trung cảm nhận chúng.”
Để giúp nhớ lâu hơn, Lý Ngũ Nha thậm chí còn bấm huyệt cho bọn họ.
Ngày hôm , khi Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha đến nhà của Diệp Mặc, nội lực của Diệp Mặc hướng dẫn cách vận chuyển tâm pháp, cả hai đều cảm giác và lĩnh hội sâu sắc hơn nhiều.
“Sư phụ, cơ thể con huyệt vị, chăng cũng điểm huyệt đúng ạ?”
Sau khi Diệp Mặc dạy cho Lý Tam Lang và Lý Nhị Nha xong, Lý Ngũ Nha lập tức đặt câu hỏi.
Diệp Mặc liếc nàng một cái, gật đầu: “Đương nhiên .”
Hai mắt Lý Ngũ Nha sáng lên: “Sư phụ, thể dạy cho chúng con cách điểm huyệt ?”
Diệp Mặc khịt mũi: “Con bé nha đầu , mới bắt đầu học võ công nội gia mà học những thứ khác , tham lam quá đấy. Ta khuyên ngươi, nhất là đừng nên tham nhiều, kẻo cuối cùng học gì.”
Lý Ngũ Nha đáp : “Sư phụ, con chắc chắn bản thể luyện tập võ công nội gia thật mà. Đây là vì con suy nghĩ cho và ca Điệp Lĩnh Quan , nếu như hai mấy tháng trời về thì trong suốt thời gian đó chúng con còn cái mà học, chứ nhẽ thiền mãi ạ?”
Diệp Mặc khịt mũi thêm nữa: “Lần lúc về, các ngươi đừng là đả thông kỳ kinh bát mạch, chỉ cần thể nhận chân khí lưu chuyển thôi thì cũng gọi mấy đứa là thiên tài luyện võ , còn bày đặt học thêm cái khác... xí!”
Lý Ngũ Nha im lặng, lùi một bước: “Vâng ạ, mắt học điểm huyệt nữa, nhưng mà sư phụ, thể bắt đầu dạy chúng con khinh công ạ? Ca của con đương sai ở trại nuôi ngựa, nếu dùng khinh công tới thăm sẽ nhanh hơn nhiều ạ.”
Diệp Mặc cảm thấy thật mệt mỏi, vươn tay xoa đầu.
Ông lũ tử gì trời, cái tính tùy hứng ... Ngay cả đả tọa cơ bản nhất cũng mà cứ học về huyệt đạo và khinh công các thứ.
“Sư phụ!”
Thấy Diệp Mặc gì, Lý Ngũ Nha chạy lắc qua lắc cánh tay của ông.
Diệp Mặc thấy Lý Ngũ Nha với ánh mắt “con nhượng bộ một bước mà, đừng từ chối nữa”, trong lòng nên lời.
“Mặc kệ con học điểm huyệt khinh công, thì vẫn học đả thông kỳ kinh bát mạch , đến giai đoạn đó thì thứ đều là vô nghĩa.”
Lý Ngũ Nha lập tức vỗ n.g.ự.c hứa hẹn: “Sư phụ, con nhất định sẽ sớm , cứ yên tâm .”
Lần , Diệp Mặc thực sự buồn nữa.
Ông từng quen vô , bất kể là kẻ tự cao kiêu ngạo, ông cũng chạm mặt ít.
chí ít, bọn họ còn chút nền tảng phía .
Đằng , đây là đầu tiên ông thấy một đứa nha đầu chút bản lĩnh nào mà dám tự tin đến .
“Khinh công đề cao sự “nhẹ nhàng” và “ định”, thể bay cao nhảy xa, khi bay thì như én chao lượn, khi đáp xuống tựa chuồn chuồn đạp nước, phát chút tiếng động.”
Nói xong, Diệp Mặc bắt đầu phóng về phía nhà bốn họ Lý.
“Sư phụ thật là công bằng, chúng con thắc mắc mà trả lời thỏa đáng chút nào.”
Lý Ngũ Nha ngừng phàn nàn.
Sáng mồng hai tháng giêng, Lý Trường Sâm Vệ sở.
Lần , Kim Nguyệt Nga cùng bốn đứa nhỏ đều tiễn ông một quãng đường dài.
Trên đường , sắc mặt của cả gia đình đều nghiêm trọng.
Hiện tại chiến loạn thường xuyên nổ , Lý Trường Sâm đội tiên phong của Điệp Lĩnh Quan, ai liệu ông thể sống sót trở về , đây sẽ là cuối cùng mà họ gặp .
Lý Ngũ Nha cảm nhận bầu khí quá nặng nề, suy nghĩ một lát lên tiếng: “Cha, Diệp đại thúc dạy võ công nội gia cho chúng con, khi nào chúng con học khinh công, chúng con sẽ tới Điệp Lĩnh Quan thăm .”
Lý Trường Sâm kinh ngạc: “Diệp Mặc thực sự võ công nội gia ư?”
Ông chuyện nữ nhi nhà học võ công nội gia của Diệp Mặc, vốn tưởng nữ nhi chỉ là đùa, nhưng nghĩ tới Diệp Mặc thực sự mấy thứ như .
Lý Ngũ Nha gật đầu: “Thế nhưng, cha kể chuyện cho ai cả, Diệp đại thúc ông nhiều kẻ thù, cho nên chúng thể để cho ngoài chúng quen ông .”
Nghe , Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga khỏi lo lắng.
Đặc biệt là Lý Trường Sâm, ông từng nhiều chứng kiến cảnh Diệp Mặc chèn mấy năm trời ở Vệ sở.
Kim Nguyệt Nga yên tâm : “Các con sẽ chuyện gì đó chứ? Nếu thì, là đừng học nữa?”
Lý Tam Lang vội vàng an ủi bà : “Nương, ạ, cho dù Diệp đại thúc kẻ thù chăng nữa thì cũng thèm nhắm chúng .”
Lý Trường sâm suy ngẫm một lúc, : “Nguyệt Nga, bọn trẻ theo Diệp Mặc học võ công là điều nên , chúng thể vì chút chuyện nhỏ chắc chắn mà đưa những quyết định sai lầm .”