Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:30:17
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ đến nay Thời Định Hạo vẫn luôn theo những gì Thời Phù Hân , gật đầu : “Lục tỷ tỷ đúng, để đám Lý gia nhận hình phạt thích đáng, cảm thấy chúng đúng.”

“Nói thế mới đúng.”

Thời Phù Hân : “Bất kể chúng đưa quyết định gì nữa, chúng đều chịu trách nhiệm cho bản , quan tâm đến khác nghĩ như thế nào gì, gánh vác trách nhiệm chính là chúng chứ khác, đương nhiên là thế nào lợi cho thì như thế đó.”

“Người đời đều sống cho riêng , nếu khác thế giới của tỷ, bọn họ quen với tỷ chứ là tỷ quen với đối phương.”

Thời Định Hạo mỉm tủm tỷ gật đầu: “ , đúng , giống như khi còn ở Quốc Tử giám, nếu khác trở thành bằng hữu của , bọn họ thích con của .”

Thời Phù Âm và Thời Định Hiên mỉm đưa mắt một cái, những lời của tiểu luôn mang đến cho bọn họ cảm giác mới mẻ, nhiều chuyện nếu theo phương pháp của , thực sự sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Sau khi chuyện về Thời gia vài câu, Thời Phù Hân bắt đầu đến chuyện chính: “Mặc dù những lời đồn đãi vớ vẫn giữa nhà chúng và Lý gia áp xuống, nhưng chuyện vẫn kết thúc .”

Nghe thấy câu , ba Thời Định Hiên đều trở nên nghiêm túc.

Thời Định Hiên gật đầu: “Lý Chính Khôn còn chức quan nữa, bây giờ chỉ là bình thường, lẽ đám Lý gia sẽ tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì với chúng .”

chúng để ý đến Tăng gia nhiều hơn nữa.”

Thời Phù Âm, Thời Phù Hân và Thời Định Hạo đều tỏ vẻ tán thành.

Mặc dù phụ của Tăng Vũ Vi mất chức quan, nhưng Tăng gia vẫn còn một cung phi đang mang long thái, hai ca ca của Tăng Vũ Vi cũng đang quan ở ngoài kinh thành.

Thời Phù Hân nhíu mày: “Còn lục hoàng tử phía quạt gió thêm củi.”

Có một vị hoàng tử theo dõi nhà , mấy Thời Định Hiên chút ngưng trọng.

….

Con phố Bách Thuận, Lý trạch.

Việc Lý Chính Khôn mất chức quan, mẫu tử Tăng Vũ Vi và đám Lý gia cảm thấy giống như bầu trời sập xuống.

“Đều là do mấy , nếu mấy đến kinh thành, phụ sẽ mất chức quan, cả nhà các ngươi đều là chổi.” Lý Phù Nhiễm thể kìm nén cảm xúc của , gào rống với đám Lý gia.

Đám Lý gia mắng đến sửng sốt, đó, Lý lão phu nhân trực tiếp mặt đất, ngừng vỗ đùi lóc kể lể: “Ôi trời, sống nữa, tôn nữ của chỉ mũi mà mắng, còn mặt mũi sống tiếp nữa.”

Lý lão phu nhân , hai tức phụ của bà lập tức dẫn theo nữ nhi của mỗi lóc theo.

Nhìn thấy đám Lý gia đang ăn vạ, Tăng Vũ Vi tức giận đến sắc mặt xanh mét, run rẩy chỉ Lý lão phu nhân: “Mấy hại tướng công mất chức quan, bây giờ còn như thế hại tướng công thể ở kinh thành nữa đúng ?”

Lý lão gia vẫn còn chút nặng nhẹ, vội vàng đến ngăn cản Lý lão phu nhân .

Lý lão phu nhân đương nhiên cũng Lý Chính Khôn ngay cả kinh thành cũng thể ở nữa, lau nước mắt về phía Lý Chính Khôn vẫn luôn im lặng bên cạnh:

“Nhi tử , con cũng đấy, cả nhà chúng hiểu gì cả, cũng ai cho chúng cái gì thể , cái gì thể , từ đầu đến cuối tức phụ của con từng khuyên can chúng , chỉ cần nàng một câu chuyện sẽ ảnh hưởng đến ngươi, đánh c.h.ế.t chúng cũng sẽ bậy.”

Tăng Vũ Vi thấy Lý lão phu nhân đẩy bộ trách nhiệm lên , tức giận đến run rẩy, đang định gì đó thì thấy Lý Chính Khôn ngước mắt về phía .

Lý Chính Khôn Tăng thị và nhi nữ của , về phía đám Lý gia: “Ngày hôm đó khi ở tửu lâu Triêu Dương, Thời Phù Hân và Thời Định Hạo tìm chất vấn, tại mấy một ai xuất hiện?”

Nhà ông chỉ cách tửu lâu Triêu Dương mấy chục mét, xảy động tĩnh lớn như , ông tin trong nhà nhận bất cứ tin tức nào.

Chỉ cần một nào đó trong nhà mặt, ông sẽ động như .

Mẫu tử Tăng Vũ Vi và đám Lý gia ngờ ông sẽ hỏi điều , trong lúc nhất thời đều chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-462.html.]

Tăng Vũ Vi dẫn theo hài tử qua đó là vì thể gạt bỏ mặt mũi, khác chỉ chỉ trỏ trỏ đám đông.

Đám Lý gia qua là vì chột .

Lý Chính Khôn Lý lão phu nhân và Lý lão gia: “Những gì công văn cắt đứt quan hệ giữa Lý gia và Thời Chính Hoà đều là thật đúng ?”

Lý lão phu nhân: “Nhi tử , bây giờ còn nhắc đến tên bạch nhãn lang đó gì, điều con bây giờ chính là tìm cách để thể quan một nữa.”

Nghe , Lý Chính Khôn nhạo thành tiếng: “Người cảm thấy con còn thể quan?”

Lý lão phu nhân tỏ vẻ hợp tình hợp lý : “Đương nhiên là , con chăm chỉ gian khổ học tập mấy chục năm trời, trong đầu đều là học vấn, trời sinh quan liêu.”

“Con lớn lên ở kinh thành, chắc chắn quen ít , con thử nhờ tìm quan hệ thử xem, tốn chút tiền để quan một nữa chẳng dễ ?”

Sau khi xong, Lý Chính Khôn một cảm giác hoang đường nên , quan tâm đến Lý lão phu nhân, mà về phía Lý lão gia: “Cho nên Lý gia thực sự đối xử khắc nghiệt với Thời Chính Hoà, đúng ?”

Lý lão gia nhíu mày, mím môi gì.

Thấy lão như , Lý Chính Khôn bật ha ha, một nụ vô cùng bi thương: “Lúc mấy dối, chẳng lẽ nghĩ đến lời dối sẽ vạch trần ?”

Lý lão phu nhân: “Chúng thể ngờ rằng chuyện sẽ thành như thế ! Đều là do cả nhà độc ác…”

“Đủ !”

Lý Chính Khôn nhanh chóng cắt ngang câu của Lý lão nương: “Sở dĩ mấy thể dối bất chấp hậu quả là vì từ đến nay các bao giờ nghĩ đến việc gánh vác trách nhiệm, bây giờ lời dối vạch trần, một con gánh chịu tất cả trách nhiệm của ngoài!”

Ngày hôm đó ở tửu lầu Triêu Dương, chỉ cần một Lý gia xuất hiện, giúp ông phản bác những gì tỷ Thời Phù Hân thì ngoài sẽ thiên vị cho cả nhà Thời Chính Hoà.

Nhìn thấy sự tức giận mặt Lý Chính Khôn, Lý lão phu nhân chút sợ hãi, tức giận, chỉ Tăng Vũ Vi : “Còn là tức phụ của con chạy tới với rằng cả nhà Lý Trường Sâm sống như thế nào, các danh môn thế gia coi trọng nhất là thanh danh, chỉ cần thanh danh huỷ hoại, cho dù bọn họ giỏi thế nào nữa cũng sẽ ai quan tâm, mẫu chỉ giúp con áp chế cả nhà Lý Trường Sâm xuống mà thôi.”

Lý Chính Khôn lập tức về phía Tăng Vũ Vi.

Ánh mắt Tăng Vũ Vi chút né tránh, dám thẳng Lý Chính Khôn.

Lý Chính Khôn nở một nụ buồn bã, ông chính thê tử và phụ mẫu ruột thịt của liên thủ cắt đứt tiền đồ, thật đáng buồn bao!

Lý Chính Khôn loạng choạng rời khỏi phủ, ông thấy đám Lý gia, cũng đối mặt với thê nhi, cứ thế mờ mịt đường, qua đến phía đông con phố Trường Nhạc.

Nhìn cánh cổng lớn Võ Xương bá phủ, hốc mắt Lý Chính Khôn chút ướt át.

Ông hối hận, ông nên đón đám Lý gia kinh thành.

Trước khi đám Lý gia đến, cho dù mối quan hệ giữa ông và bá phủ trở nên xa cách vì Thời Chính Hoà, nhưng ít nhất bá phủ còn để ý đến ông , khi gặp chuyện, ít nhất ông còn thể tìm trong phủ thương lượng.

bây giờ, thứ còn nữa.

Lý Chính Khôn xổm xuống khúc rẽ phía đông phố Trường Nhạc, mãi cho đến khi sắc trời tối mịt, ông mới mờ mịt dậy rời , lúc đến Tây An môn hoàng thành, một chiếc xe ngựa quang qua mặt ông .

“Chậc chậc, trông thật đáng thương.”

Trong xe ngựa, Sở Khiêm lắc đầu cảm thán.

Sở Diệu ở phía đối diện bày sắc mặt nhàn nhạt: “Tất cả đều là do tự chuốc lấy.”

Hắn dừng một chút: “Một nhà độc, một khi dính sẽ kéo ngươi xuống vực thẳm, vĩnh viễn thể xoay .”

Loading...