Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:18:52
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Tam Lang : “Nhận nhận cũng , chúng con theo .”
Lý Nhị Nha: “Không nhận cũng cả.”
Lý Ngũ Nha: “Phụ ở thì nhà chúng con sẽ ở đó.”
Lý Thất Lang vẫn chuyện gì cả: “Con ý kiến.”
Lý Trường Sâm buồn bã : “Thời gia là phủ bá tước, dòng dõi địa vị cao hơn chúng vài bậc, nếu nhận .. Sẽ lợi cho tiền đồ của các con.”
Lý Tam Lang: “Không cần bọn họ, chúng con cũng thể tự tạo tiền đồ riêng cho .”
Lý Trường Sâm thở dài : “Cha tin tưởng các con, nhưng… Chuyện quá khó khăn.”
Sau mấy tháng chạy tiêu, ông cũng hiểu sâu sắc hơn về các châu thành ở biên quan, những nơi gần như các phú hộ nhà cao cửa rộng chiếm hết, dân chúng bình thường tích cóp một phần của cải là chuyện dễ dàng.
Giống như ở Điệp Lĩnh Quan, bởi vì gia thế , nhân mạch hùng mạnh, cho dù ông là g.i.ế.c địch nhiều nhất thì cũng chỉ thể là một thập trưởng nho nhỏ.
Đối với một đứa nhỏ xuất sắc như Tam Lang, ngay cả thi võ học quán của phủ học cũng xoá tên khỏi danh sách.
, năm y vẫn còn thể thi , nhưng việc thể tuỳ tiện đổi danh sách trúng tuyển khiến ông còn đánh giá cao phủ học ở Nhung thành nữa.
Ở Nhung thành, quá ít cơ hội để lựa chọn.
Ngay cả khi Tam Lang võ học quán phủ học, cũng chỉ thể chiến trường.
Ông hiểu quá rõ sự nguy hiểm chiến trường, còn để đứa nhỏ theo con đường ?
Nếu còn cách nào khác, cũng chỉ thể cắn răng chịu đựng, nhưng bây giờ một lối thoát hơn, ông các con của vết xe cũ của năm xưa.
Đến kinh thành, cho dù chỉ là thi cử nhân võ học, Tam Lang cũng nhiều lựa chọn hơn nữa.
Lý Trường Sâm về phía ba đứa con Lý Nhị Nha, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang.
Năm nay Nhị Nha sắp tròn mười bốn tuổi, năm đến tuổi cập kê, đến tuổi cập kê thể mai, nếu trở về Thời gia, đối tượng chuyện hôn nhân chắc chắn sẽ hơn so với bọn họ tự tìm.
Còn Ngũ Nha và Thất Lang, hai đứa còn nhỏ tuổi, thể giáo dưỡng thêm vài năm nữa, tiền đồ chắc chắn sẽ hơn nhiều so với việc ở Nhung thành.
Lý Ngũ Nha sắc mặt của phụ mẫu, nàng thể nhận vì bọn họ, trong lòng hai đưa quyết định, nàng suy nghĩ một chút : “Nhận cũng … điều kiện tiên quyết là thể khiến phụ chịu ấm ức.”
Lý Trường Sâm tự giễu : “Thời gia là danh môn huân quý bá tước, bọn họ chịu nhận , còn gì mà ấm ức.”
Lý Ngũ Nha: “Phụ , nhi tử của Lý gia vẫn còn đang ở Thời gia đấy, con , vì chúng con nên mới bằng lòng chịu ấm ức, nhưng chúng con .”
Kim Nguyệt Nga trừng mắt Lý Ngũ Nha: “Phụ các con cũng vì cho các con, tại con chứ?”
Lý Ngũ Nha: “Mẫu , thử nghĩ mà xem, nếu chúng cứ tuỳ tiện trở về Thời gia như thế , tuỳ tiện để bọn họ giới thiệu phụ một cách hàm hồ, đến lúc đó chúng nhất định sẽ khác chỉ chỉ trỏ trỏ.”
“Trong khi nhi tử Lý gia chiếm tổ tu hú thể bình yên vô sự, tạo như chứ? Phụ ngay từ đầu là hại, dựa cái gì còn khiến chịu sự chỉ trích ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-130.html.]
“Còn nữa, nếu nhi tử của Lý gia vẫn ở Thời gia giống như chuyện gì, đến lúc đó chúng chắc chắn sẽ đưa so sánh, cha nương, đến mấy chúng con, bọn họ sẽ bỏ qua cho nào .”
“Phủ bá tước tuyệt đối giống với những gì chúng tiếp xúc thường ngày, hai thử nghĩ đến cảnh tượng suốt ngày khác đưa so sánh qua !”
Lý Trường Sâm nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, xem ông suy nghĩ vấn đề quá đơn giản, cho rằng chỉ cần bản chịu một chút ấm ức là , ngờ sẽ còn nhiều phiền phức như .
Kim Nguyệt Nga lo lắng: “Vậy bây giờ? Chẳng lẽ thực sự nhận Thời gia?”
Lý Ngũ Nha xoa cằm: “Thời gia là phủ bá tước, nếu nhận, chắc chắn sẽ mang đến cho chúng nhiều lợi ích.”
“, chuyện gì cũng cái lợi và cái hại, khi trở về Thời gia, chúng thể nhận một chút lợi lộc, tuy nhiên, đồng thời chúng cũng trả giá một thứ khác.”
“Danh môn thế gia coi trọng nhất là lợi ích, nếu chúng thể mang lợi ích cho Thời gia, cộng thêm một tình cảm, một thời gian dài cũng sẽ khiến chê ghét, đến lúc đó, trong bất cứ chuyện gì, chúng cũng sắc mặt khác, cuộc sống sẽ khổ sở đến nhường nào.”
“Chuyện rốt cuộc là , con thực sự nắm chắc , cho nên phụ , nên đưa quyết định nhanh như .”
“Dù hôm nay chúng cũng tỏ thái độ với Tưởng gia , chúng thể trở về Thời gia, nhưng đường đường chính chính, danh chính ngôn thuận trở về, chấp nhận bất cứ lời ngụy biện vô cớ nào.”
“Cứ xem bọn họ như thế nào ? Đặc biệt là Thời gia, nếu bọn họ cứ khăng khăng thiên vị cho nhi tử Lý gia , cho dù chúng trở về cũng thể một cuộc sống .”
Lý Tam Lang mở miệng tỏ vẻ đồng ý: “Phụ , thực sự cần lo lắng cho tiền đồ của chúng con, so với tiền đồ, chúng con càng để ý đến hơn.”
“Nếu nhận Thời gia, lẽ chúng sẽ vất vả hơn một chút, nhưng chỉ cần cả nhà chúng đồng tâm hiệp lực, chúng vẫn thể một cuộc sống .”
Lý Nhị Nha và Lý Thất Lang cũng gật đầu theo.
Lý Trường Sâm cảm động bốn đứa con của , nắm lấy tay Kim Nguyệt Nga: “Có nàng và các con ở bên cạnh, ông trời vẫn đối xử quá với .”
Sau khi mấy Lý Ngũ Nha khuyên bảo một hồi, Lý Trường Sâm còn rối rắm đến chuyện nhận nữa, cuộc sống đó nên gì thì cái đó, cũng vì sự xuất hiện của Tưởng gia mà ảnh hưởng đến nhịp sống của gia đình bọn họ.
Tưởng An Bang phái tìm hiểu cả nhà Lý Trường Sâm vẫn bình tĩnh như , trong lòng âm thầm chút sốt ruột, thầm nghĩ nên mặt chuyện với Lý Trường Sâm , nhưng nghĩ đến lời dặn của Tưởng An Thái, ông thể kìm nén sự căng thẳng trong lòng xuống.
Chờ thêm một thời gian nữa, lẽ cả nhà Trường Sâm vẫn nghĩ thông suốt.
…
“Tỷ tỷ, ngõ chúng ngày nào cũng canh giữ, là Tưởng gia phái đến giám sát chúng ?”
Sau khi lên lớp xong trở về, Lý Thất Lang lập tức chạy đến tìm Lý Ngũ Nha, mấy ngày nay ngày nào cũng bắt gặp những xa lạ khác ở đầu ngõ.
Lý Ngũ Nha: “Chỉ cần bọn họ trêu chọc đến , quan tâm nhiều như gì?”
Lý Thất Lang Lý Ngũ Nha vẫn đang cúi đầu tập : “Tỷ tỷ, tỷ thực sự nhận Thời gia ?”
Lý Ngũ Nha ngẩng đầu lên Lý Thất Lang, : “Không hề, theo ý kiến của tỷ, việc nhận Thời gia đối với chúng mà , lợi nhiều hơn hại.”
“Trong nhà chúng , phụ là năng lực, vũ lực cũng tồi, còn về phần bốn chúng cũng là long phượng giữa thường, đến kinh thành chẳng khác nào rộng về biển rộng cả.”
“Con , ngoại trừ bản lĩnh , còn nền tảng để phát huy tài năng của nữa.”
“Có năng lực, nền tảng, thì việc đạt địa vị cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn nhiều.”
“Khoan hẵng đến những thứ khác, nếu nhận Thời gia, và ca ca ít nhất cũng thể tiết kiệm 10-20 năm phấn đấu.”