Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:18:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Căn cứ mức độ coi trọng, hoặc sẽ giữa chuyện, hoặc nhận một chút ban thưởng, hoặc trong cung dùng bữa trưa.

Thời lão phu nhân thuộc về nhóm lạnh nhạt, từ đầu đến cuối đều triệu kiến, chỉ thể rời cung hồi phủ với sắc mặt tăm tối.

Võ Xương Bá tước phủ.

Người nhà thấy Thời lão phu nhân trở về sớm như , lập tức đoán tình cảnh bà gặp ở trong cung.

Tâm trạng của Thời đại phu nhân chút nặng nề, vốn tưởng rằng khi tiên hoàng băng hà, tân hoàng đăng cơ, tình cảnh chèn ép của Thời gia sẽ kết thúc, nhưng ngờ tình hình căn bản cải thiện.

Tước vị của Thời phủ kết thúc trong tay công đa (cha chồng), bây giờ Thời gia chỉ còn tên tuổi bá tước phủ chống đỡ, nhưng khi công đa qua đời, lẽ Thời gia sẽ sụp đổ.

“Mẫu vất vả !”

Thời đại phu nhân dám thể hiện cảm xúc ở mặt, sốt sắng bước đến đỡ lấy Thời lão phu nhân.

Nói đến vị bà bà của , bà thực sự tâm phục khẩu phục.

Vào cung bái kiến các quý nhân trong cung, vẻ là một sự vinh dự lớn lao, nhưng Thời gia bên phớt lờ, bà thể tưởng tượng bà bà sẽ hổ chật vật như thế nào khi tiến cung.

bà bà hề bỏ sót nào, khi hồi phủ cũng sẽ nổi giận với bọn họ vì lạnh nhạt ở trong cung, tấm lòng , năng lực chấp nhận là thứ bà vĩnh viễn bao giờ .

Thời lão phu nhân sớm điều chỉnh cảm xúc của , mỉm lắc đầu: “Con chuẩn băng lạnh trong xe ngựa đủ, còn bánh điểm tâm, đói cũng nóng, thể vất vả chứ?”

Thời đại phu nhân đỡ lấy Thời lão phu nhân trở về Ý Tường viện, khi đích dâng nóng lên cho bà bà, bà mới mỉm mở miệng : “Sáng gác cổng đưa tới một bức thư, là nhị cữu cữu , phong thư khá dày đấy.”

Nghe , Thời lão phu nhân quan tâm đến uống , vội vàng : “Mau đưa thư đến đây, bình thường thư nhà đều là do đại ca gửi, mấy năm nhị ca thư cho , chẳng lẽ trong nhà xảy chuyện gì ?”

Thời lão phu nhân vội vàng lấy phong thư căng phồng từ trong tay nha , đưa hai tay cho Thời lão phu nhân: “Mẫu đừng nghĩ nhiều, nếu thực sự xảy chuyện gì thì cũng là đại cữu cữu hoặc đại cữu mẫu gửi thư đến, nhị cữu cữu thư đến đây lẽ là vì nhớ mẫu .”

Nhắc đến Tưởng An Bang, khóe miệng Thời lão phu nhân nhếch lên, mở thư : “Đại cữu cữu của các con là một nghiêm túc, lúc còn nhỏ chỉ cần là gây chuyện, đại cữu cữu đều trách mắng nặng nề, nhưng nhị cữu cữu của các con thì khác, nào cũng sẽ che chở bảo vệ vô điều kiện, giống như gà mái già bảo vệ con .”

Thời đại phu nhân : “Đó là vì nhị cữu cữu yêu thương ngài.”

Thời lão phu nhân nhanh chóng bức thư, lúc đầu khoé miệng còn nở nụ , nhưng dần dần, nụ trở nên đông cứng.

Thời đại phu nhân thấy đôi mắt Thời lão phu nhân càng lúc càng mở to, sự khiếp sợ mặt càng ngày càng nồng đậm, đó thấy bàn tay đang cầm lấy lá thư run lên bần bật, trong lòng bà lập tức lộp bộp một chút.

Đừng là Tưởng gia thực sự xảy chuyện gì nhé?

“Mẫu , nhị cữu cữu ?”

Thời Lão phu nhân để ý đến Thời đại phu nhân, vội vàng lật xem bức thư, một còn đủ, bắt đầu thêm một nữa, mấy , mặt tràn ngập sự khó thể tin và khó thể chấp nhận.

“Mẫu …”

Thấy Thời lão phu nhân mất bình tĩnh như , Thời đại phu nhân sợ hãi.

Chẳng lẽ Đại cữu cữu qua đời ?

Thời đại phu nhân kìm nén sự chấn động trong lòng, vội vàng bước đến an ủi Thời lão phu nhân: “Mẫu , đừng gấp gáp, cho dù xảy chuyện gì nữa cũng chịu đựng.”

Giọng của Thời đại phu nhân khiến Thời lão phu nhân đang rơi trạng thái cực kỳ khó thể chấp nhận hồi phục tinh thần từ trong cảm giác khiếp sợ, bà ngơ ngác Thời đại phu nhân, đó yếu ớt dựa ghế.

Sắc mặt bà trắng bệch, đôi môi run rẩy, đôi mắt thất thần, dáng vẻ giống như đả kích nặng nề.

Sắc mặt Thời đại phu nhân cũng trắng bệch theo: “Mẫu , đại cữu cữu, ngài …”

Thời lão phu nhân chút thất thần, sửng sốt một lúc lâu mới hiểu ý tứ của Thời đại phu nhân, bà lắc đầu, đưa tay chống đỡ cái đầu choáng váng căng phồng của , nhưng cẩn thận đánh rơi tách nóng bàn.

Nước nóng bỏng đổ tay Thời lão phu nhân, ngay lập tức khiến mu bàn tay bà đỏ bừng một mảnh.

“Mẫu !”

Thời đại phu nhân hoảng sợ, vội vàng bước đến dùng khăn tay lau tay cho Thời lão phu nhân, đó nhanh chóng sai nha lấy nước lạnh đến đây.

Chờ đến khi nha bưng nước lạnh đến, Thời lão phu nhân nhúng bàn tay bỏng rát của trong nước lạnh, lúc mới mở miệng: “Chỉ Hàm , con việc của , mẫu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-122.html.]

Thời đại phu nhân vẫn yên tâm: “Mẫu , con vẫn nên ở với thì hơn.”

Thời lão phu nhân lắc đầu: “Thực sự , đại cữu cữu và những khác cũng cả, chỉ là nhị cữu cữu của con chút chuyện, … Ta bình tĩnh .”

Thời đại phu nhân thoáng qua bức thư Thời lão phu nhân túm chặt buông trong tay, do dự một chút, dặn dò nha trong phòng chăm sóc bà thật , lúc mới xoay rời .

rời , Thời lão phu nhân run rẩy mở bức thư trong tay , nước mắt lưng tròng một nữa.

Sao thể?

Chính Khôn là nhi tử của bà!

Trong đầu Thời lão phu nhân khỏi nhớ cảnh tượng năm đó bà vội vàng trở về Nhung thành chịu tang, gặp quân đội Bắc Yến bất ngờ tấn công Nhung thành, bà sợ hãi động thai khí, thể sinh con ở trong một ngôi miếu đổ nát ven đường.

Lúc , khi bà mới chuyển bao lâu thì một đôi phu thê từ bên ngoài ngôi đền đổ nát đến cầu cứu, phụ nhân cũng đang mang thai, chịu hoảng sợ và sắp sinh.

và trượng phu nảy sinh lòng trắc ẩn, để phụ nhân miếu sinh con cùng bà

Sao thể ôm nhầm con chứ?

Sau khi sinh con xong, mặc dù bà hôn mê bất tỉnh nhưng bên cạnh còn nhiều nha và bà tử như mà!

Thời lão phu nhân thực sự thể chấp nhận , nhưng bà cũng hiểu rõ trưởng của , nếu điều tra chuyện rõ ràng, bọn họ sẽ gửi thư cho bà .

Chính Khôn…

Nghĩ đến đứa nhỏ do một tay bà nuôi lớn nhi tử ruột thịt của , trái tim Thời lão phu nhân đau đớn thôi.

Lại Tưởng An Bang nhắc đến trong thư rằng Lý Trường Sâm chịu nhiều khắc nghiệt ở Lý gia, nước mắt trong mắt Thời lão phu nhân trực tiếp trào ngoài.

Quân hộ, chiến trường…

Nghĩ đến cảnh nhi tử của lớn lên trong cảnh nguy hiểm như , vài suýt chút nữa mất mạng, Thời lão phu nhân cảm thấy ngộp thở.

Tại như chứ?

Thời lão phu nhân nhốt trong phòng suốt cả ngày, đó dậy đến Ý Văn viện nơi Thời Chính Khôn đang sống.

Nhìn thấy lão phu nhân đến đây, chính thê Tăng Vũ Vi của Thời Chính Khôn và bốn đứa nhỏ đều vô cùng ngạc nhiên.

“Mẫu , đến đây?”

Thời lão phu nhân thấy Tăng Vũ Vi, chút thất thần.

Lúc giúp Chính Khôn cưới đích nữ Tăng gia, bà thực sự bỏ qua thể diện của , đến nhờ vả bằng hữu từng là Vĩnh An Hầu phu nhân mai mối, đồng thời trích một phần ba của hồi môn của sính lễ mới thể thành cuộc hôn nhân .

Đối với Chính Khôn, bà thực sự tận tâm nuôi dạy, tận lực vạch tiền đồ cho ông .

khi nghĩ đến Lý gia khắt khe với nhi tử ruột thịt của như , bắt nhi tử bán mạng cho Lý gia, trong lòng bà ngột ngạt đến mức thở nổi.

Thấy ánh mắt Thời lão phu nhân gì đó đúng, Tăng Vũ Vi chút thấp thỏm.

Bà bà của bà là một dễ gần, bình thường cũng dễ chuyện, mấy khi khiến khác khó xử, nhưng bà dám chút bất kính nào.

nhiều rằng bà bà của nàng là một thủ đoạn.

“Đã hai ngày gặp Chính Khôn nên đến thăm một chút.”

Vừa , Tăng Vi Vũ vội vàng : “Mẫu thứ , mấy ngày nay bên Hàn Lâm Viện khả nhiều chuyện, lúc tướng công về nhà thì trời tối mịt, lo lắng sẽ quấy rầy mẫu phụ nghỉ ngơi nên mới đến thỉnh an.”

Thời lão phu nhân gật đầu: “Công việc quan trọng hơn, nhưng cũng thể bỏ qua sức khoẻ, con chăm sóc nó nhiều hơn một chút.”

Tăng Vũ Vi ngừng đáp lời.

Thời lão phu nhân quanh viện một vòng: “Ta đến thư phòng của Chính Khôn một lát.”

Tăng Vũ Vi sửng sốt một chút, thấy Thời lão phu nhân về phía thư phòng, bà vội vàng theo.

Thư phòng của Thời Chính Khôn lớn, gian phòng một sáng hai tối thông với , từng hàng từng hàng chất đầy sách, tường cũng treo nhiều tranh chữ của các danh hoạ nổi tiếng.

Thời gia xuất võ tướng, những cuốn sách thu thập qua nhiều thế hệ Thời gia, ngoại trừ một phần nhỏ đưa đến chỗ thất tử Thời Chính Nghiệp thì bộ những cuốn sách còn đều ở chỗ Thời Chính Khôn.

Loading...