Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:28:13
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trang Ngọc Đường đám hộ vệ Thôi hào mang theo, về phía hai cao thủ cửu phẩm, tiến lên : “Sự việc hôm nay lẽ nhằm Đô chỉ huy sứ .”
Thôi Hào vô cùng bất mãn Trang Ngọc Đường: “Ta suýt chút nữa khác g.i.ế.c chết, còn nhằm ?”
Thái tổng đốc cũng lộ vẻ khó hiểu, nhưng ngay đó bừng tỉnh hiểu , chỉ hai cao thủ cửu phẩm : “Chuyện hôm nay là nhằm hai bọn họ.”
Hai cao thủ cửu phẩm sửng sốt, bọn họ đắc tội với khác như thế nào?
Thái tổng đốc Thôi Hào: “Ngươi thuộc hạ của liên luỵ, đánh đàn thổi sáo chủ yếu tấn công hai bọn họ.”
Trang Ngọc Đường tiếp lời: “Hơn nữa tay cũng tung chiêu chí mạng.” Nói , mỉm hai cao thủ cửu phẩm tay hề nhẹ: “Hai vị thử nghĩ xem thời gian xảy mâu thuẫn với nào ? Nếu là mối thù sinh tử thì nên giải quyết sớm một chút.”
Nghe thấy câu , hai tên cao thủ cửu phẩm khựng , còn sắc mặt Thôi Hào càng trắng bệch hơn nữa.
Lúc , hình như ông hiểu dụng ý của tay, bọn họ đang ép buộc hai cao thủ cửu phẩm rời khỏi ông !
Ông ngay lập tức nghĩ đến Thần Nông đường.
Chắc chắn việc nhi tử ông xúi giục của Thiết Lang bang giam giữ đám Thương Lão Cửu đó chọc giận Thần Nông đường.
Ông thể nghĩ đến chuyện , hai cao thủ cửu phẩm đương nhiên cũng nghĩ đến, sắc mặt lập tức tối sầm, cúi đầu Thôi Hào.
Thấy , trái tim Thôi Hào cũng trở nên lạnh lẽo.
Không cao thủ cửu phẩm bảo vệ, sự an của ông chắc chắn sẽ hạ thấp nhiều.
Thần Nông đường… Vốn dĩ ông một sự nhịn, chín sự lành, tại bọn họ vẫn còn bám lấy buông.
Trong lòng Thôi Hào trào dâng lửa giận, nghĩ đến loại thuốc viên mà Thần Nông đường đang bán, ông lập tức với Thái tổng đốc: “Đại nhân, thời gian phát hiện một hiệu thuốc bán loại thuốc viên thích hợp cho các tướng sĩ trong quân đội, nhưng lão bản của hiệu thuốc dễ chuyện lắm.”
Nếu ông gì Thần Nông đường, Thái tổng đốc thì ?
Người Thái tổng đốc chính là đương kim Hoàng thượng, ông xem xem nếu Thái tổng đốc đánh giá cao loại thuốc viên của Thần Nông đường, Thần Nông đường còn dám đối địch với Thái tổng đốc ?
Thái tổng đốc đều quan tâm đến những vấn đề liên quan đến các tướng sĩ, lập tức hỏi kỹ.
Thôi Hào lập tức kể chuyện của Thần Nông đường, đồng thời nhấn mạnh về hiệu quả và sự tiện dụng của những loại thuốc viên , điều khiến Thái tổng đốc cũng động lòng.
Trang Ngọc Đường bên cạnh lắng , thấy sắc mặt giống như đang trút giận của Thôi Hào, nhịn nhíu mày, chờ đến khi tách khỏi Thôi Hào, mới với Thái tổng đốc:
“Đại nhân, phụ tử Thôi gia đều là bá đạo, những gì bọn họ thể tin tưởng .”
Thái tổng đốc mỉm : “Ta còn tâm tư của Thôi Hào ? Yên tâm , sẽ phái đến điều tra một phen, cho dù loại thuốc viên của Thần Nông đường thực sự hữu dụng chăng nữa, cũng sẽ mấy trò cường thủ hào đoạt .”
Trang Ngọc Đường : “Hoàng thượng phái đại nhân đến giám sát quân chính Tây Bắc, đúng là phúc của bá tánh biên cương.”
Thái tổng đốc ha ha: “Được , ngươi ít nịnh nọt .”
Sau khi đến Nhung thành, Thái tổng đốc lập tức cho điều tra Thần Nông đường.
Thần Nông đường khai trương khi nào, đó tại niêm phong, tất cả đều điều tra rõ ràng tỉ mỉ.
“Thần Nông đường chút lai lịch, đêm ngày Thần Nông đường niêm phong, nhi tử của Thôi Hào trúng độc.”
“Hai đánh đàn thổi sáo hôm nay lẽ cũng liên quan đến Thần Nông đường.”
Trang Ngọc Đường nhạo : “Phụ tử Thôi gia coi trọng loại thuốc viên của Thần Nông đường, ý định chiếm đoạt thành của riêng, ngờ đá ván sắt.”
Mặc dù tất cả chuyện đều lý do của nó, nhưng Thái tổng đốc vẫn ấn tượng về Thần Nông đường: “Hừ, cũng may bọn họ việc đúng mực, thực sự tay với mệnh quan triều đình, phẩm hạnh của các quan viên triều đình đúng mực thì triều đình điều tra, đến lượt bọn họ trừng phạt.”
Trang Ngọc Đường viên thuốc trong tay, suy nghĩ một chút : “Đại nhân, thuốc viên thực sự hữu dụng với các tướng sĩ trong quân, là cứ để đến Thần Nông đường một chuyến?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-119.html.]
Thái tổng đốc gật đầu: “Cũng , một tham tướng Điệp Lĩnh Quan như ngươi đích đến một chuyến cũng thể coi là cho Thần Nông đường đủ mặt mũi, nếu bọn chúng dễ chuyện thì cứ dựa theo quy củ việc, chúng thể áp bức bọn họ.”
Trang Ngọc Đường gật đầu, ngay trong ngày hôm đó đến Thần Nông đường.
Vừa mới đến Thần Nông đường, Thương Lão Cửu nhiệt tình chào đón.
Trang Ngọc Đường mỉm Thương Lão Cửu, trò chuyện vài câu trực tiếp chủ đề chính: “Chủ tử nhà ngươi ở đây ?”
Thương Lão Cửu lắc đầu: “Tướng quân thứ , chủ tử nhà bình thường chỉ thích nghiên cứu y thuật, bây giờ đang khắp núi tìm dược liệu.”
Trang Ngọc Đường đùa nghịch một viên thuốc: “Loại thuốc viên các ngươi bán phù hợp với tướng sĩ trong quân đội, tổng đốc đại nhân bảo đến đây hỏi một chuyến, các ngươi bằng lòng cung cấp thuốc cho tướng sĩ trong quân ?”
Thương Lão Cửu lập tức : “Đương nhiên bằng lòng, tướng quân, thể cung cấp thuốc viên cho các tướng sĩ trong quân là vinh hạnh của Thần Nông đường.”
Trang Ngọc Đường ngờ Thương Lão Cửu đồng ý nhanh đến thế: “Ngươi cần xin chỉ thị của chủ tử ngươi ?”
Thương Lão Cửu mỉm lắc đầu: “Không cần, thật với ngài, khi Thần Nông đường khai trương, chủ tử nhà rằng sẽ cung cấp thuốc viên cho tướng sĩ trong quân, nhưng ngờ hiệu thuốc mới khai trương mấy ngày niêm phong .”
“Chờ đến khi điều tra nguyên nhân rõ ràng, chủ tử nhà ít nhiều cũng chút tức giận nên chuyện cứ thế trì hoãn.”
“Tướng quân, chủ tử nhà kính trọng những tướng sĩ tham gia bảo vệ nước nhà, ngài dặn dò rằng chỉ cần quân đội cần, đều sẽ giảm giá một nửa.”
Chuyện đúng là niềm vui ngoài ý , Trang Ngọc Đường thể ngờ rằng Thần Nông đường thấu tình đạt lý đến thế, khi đến gặp Thái tổng đốc, lặp những gì Thương Lão Cửu một nữa.
Thái tổng đốc cũng vẻ ngạc nhiên.
Thấy Thôi Hào cũng ở đây, Trang Ngọc Đường : “Thương Lão Cửu , Thần Nông đường chỉ an phận thủ thường mở hiệu thuốc bán thuốc, rằng bọn họ chút hiểu nhầm với Đô chỉ huy sứ, giữa khuyên giải một chút.”
“Chuyện qua lâu , còn nhớ nữa.”
Thôi Hào nở một nụ gượng gạo, ông thể ngờ rằng Thần Nông đường dễ chuyện như , giảm giá một nửa giá thuốc, rõ ràng đó là bán cho mà, nếu ông Thần Nông đường kính trọng tướng sĩ như , tuyệt đối sẽ để nhi tử của đắc tội với khác.
Bây giờ thì , ba cao thủ cửu phẩm trong nhà c.h.ế.t một , hai còn cũng buộc rời , Thần Nông đường và Thái tổng đốc đạt thoả thuận hợp tác, ông trở thành một tên hề sống sờ sờ!
Nhìn thấy Thôi Hào rời với sắc mặt khó coi, Trang Ngọc Đường nhạo một tiếng: “Sau khi trở về, lẽ Đô chỉ huy sứ sẽ hối hận đến xanh ruột.”
“À , đại nhân, Thương Lão Cửu còn với rằng Thần Nông đường mở thêm chi nhánh ở các biên thành khác, là xem bệnh bốc thuốc cho nhiều bá tánh hơn nữa.”
“Những loại thuốc giống như trừ hồi , chờ đến khi Thần Nông đường hoạt động định, bọn họ sẽ tặng miễn phí cho bá tính, để tránh bọn họ giun trong bụng.”
Tổng đốc đại nhân thực sự cảm thấy bất ngờ: “Người Thần Nông đường đại nghĩa như , hình như đó hiểu nhầm , còn tưởng là một kẻ kiêu ngạo cơ.”
Trang Ngọc Đường : “Có lẽ là phụ tử Thôi gia quá đáng!”
….
Tưởng phủ.
Sau khi tìm hiểu tin tức, Tưởng Thịnh vô cùng lo lắng thư phòng của Tưởng An Thái: “Lão gia, lão nô điều tra , cả nhà Lý Trường Sâm đều đang ở Nhung thành.”
Sắc mặt Tưởng An Thái lập tức đổi, khó hiểu hỏi: “Tại cả nhà đều đến? Chẳng Lý Trường Sâm đang ở Điệp Lĩnh Quan ?”
Tưởng Thịnh thở dài: “Lão gia, Lý Trường Sâm vì đổi hộ tịch quân hộ nên liều c.h.ế.t đốt lương thảo của đại quân Bắc Yến.”
“Cái gì?”
Tưởng An Thái đột nhiên dậy: “Chuyện lương thảo đại quân Bắc Yến thiêu rụi đó, nó cũng tham gia ?”
Tưởng Thịnh nặng nề gật đầu: “Cũng may Lý Trường Sâm sinh hai nhi tử , mạo hiểm thâm nhập hậu phương Bắc Yến, cứu Lý Trường Sâm từ cõi c.h.ế.t trở về, nếu …”
Nói đến đây, Tưởng Thịnh im lặng một chút, đó lấy hết can đảm về phía Tưởng An Khang: “Lão gia, Lý Trường Sâm mới là nhi tử ruột thịt của tam cô nương, chúng thực sự với ngài một tiếng ?”
“Hiện giờ cả nhà Lý gia đều đang ở Nhung thành, vì kiếm sống, Lý Trường Sâm dẫn theo trưởng tử chạy tiêu khắp nơi, lão gia, cường đạo sa mạc biên quan hoành hành, công việc chạy tiêu vô cùng nguy hiểm, là Lý Trường Sâm may mắn, nhưng …”