CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU - Chương 33: Tỉnh lại.

Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:15:55
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một lúc, cô đầu đang giường.

chằm chằm vài giây, đó tay đang nắm tay cô, đôi mắt nóng dần lên.

đầu , “Tịch Quyền.” Cô nín thở, tỉnh ? Anh tỉnh

Cô từ từ dậy, “Tịch Quyền… Tịch Quyền.”

Anh động đậy.

Yên Hàm cúi đầu, tay đang nắm tay cô trong vô thức.

Cô khẽ cử động tay, cũng cử động, tiếp tục nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, siết chặt hơn một chút.

Yên Hàm ngẩn ngơ , “Tịch Quyền.”

Cô khẽ mở môi, ánh mắt lạc lõng. Một lúc lâu , xác nhận rằng vẫn tỉnh , cô mới từ từ bên giường, mắt rời khỏi bàn tay nắm chặt.

Một lát , khóe môi cô khẽ nhếch lên, nhẹ, nhưng khóe mắt ướt.

Cô cúi mặt xuống, nước mắt rơi tay áo còn , thấm quần áo của , “Anh mau tỉnh , chuyện với em.” Giọng cô khàn đến mức thể rõ, khẽ vùi đầu cánh tay, thì thầm: “Em nhớ , nhớ .”

Đêm khuya, tiếng mưa dội xuống càng lớn hơn, Yên Hàm bàn tay nắm chặt của họ suốt nửa đêm.

Cuối cùng, sự mệt mỏi còn chịu nổi, cô đắp mền cho tự ngủ.

ngủ bên cạnh giường thoải mái, tiếng mưa bên ngoài cũng ồn ào, Yên Hàm ngủ sâu.

Buổi sáng, cô suýt nữa ngã khi mơ màng, tỉnh dậy.

Cô thấy tay vẫn nắm lấy tay , suốt một đêm.

Yên Hàm chăm chú trong vài phút, ngờ mũi cảm thấy cay xè, cuối cùng cô mới bừng tỉnh khi đến thăm bên ngoài.

Mẹ chồng và bác cả gái bước , thấy cô bên giường ngủ cả đêm, họ sững sờ vội vàng bước tới, “Đứa nhỏ ngốc nghếch ngủ ở đây cả đêm, bên cạnh giường mà.”

Yên Hàm ngước , “Không ạ.”

Bác cả gái thấy hai nắm tay , khẽ nhếch mày mỉm , “Tịch Quyền tỉnh ?”

Yên Hàm đỏ mặt, nhẹ nhàng rút tay , “Dạ , nhưng lẽ khá hơn, thể hôm nay sẽ tỉnh.”

Mẹ của Tịch Quyền thấy điều , tâm trạng lập tức hơn. Sau đó, bà nắm tay Yên Hàm dẫn ngoài, “Con đây cả đêm, sắc mặt vẻ . Về nghỉ ngơi , con về nhà cũ về nhà riêng, tài xế đang chờ bên ngoài, để tài xế đưa con về.”

“Không , con .”

“Nghe lời ,” bà cau mày, “Sắc mặt con , về nhà ngủ một giấc hãy , cơ thể con vẫn hồi phục .”

Yên Hàm im lặng một lúc, trong phòng bệnh, cuối cùng mỉm gật đầu, để lớn lo lắng thêm cho .

Bên ngoài phòng chờ khá nhiều . Cô chào hỏi họ cùng tài xế rời . Khi đến thang máy, cô gặp vài bước , trong đó một trẻ tuổi mà cô chỉ nhận là con trai cả của nhà họ Thẩm, của gây vụ t.a.i n.ạ.n và bây giờ viện ít nhất nửa năm.

Những lớn tuổi hơn rõ ràng cô, nhưng khi thấy cô, cả của nhà họ Thẩm liền nhiệt tình tiến đến bắt tay: “Cô Yên.”

kịp đến gần, hai vệ sĩ của cô chặn với ánh mắt đầy cảnh cáo.

Anh lập tức cứng đờ, đó cố : “Không, , chỉ là chào hỏi cô Yên thôi.” Rồi Yên Hàm, “Cô Yên, là Thẩm Khâm, chúng gặp tại buổi tiệc sinh nhật của Phương ở hội quán, cô xem, Tịch…”

Yên Hàm trực tiếp lướt qua và những cùng, bước thang máy, “ quen .”

Anh sững , chỉ thể cô cùng tài xế và vệ sĩ thang máy, cửa đóng xuống.

Trong những ngày qua, dù Yên Hàm luôn nghỉ ngơi ở phòng bệnh khác, cô vẫn rằng nhiều nhà họ Thẩm đến để xin . Đôi khi, khi nhà họ Tịch đến thăm cô, họ sẽ kể cho cô . bao giờ khỏi phòng bệnh, từng gặp mặt họ, những đó đều đến phòng bệnh của Tịch Quyền.

Hôm nay là đầu tiên cô gặp mặt trực tiếp, họ còn lợi dụng cô để lấy lòng và cầu xin sự tha thứ. Cô thậm chí nghĩ đến việc đuổi tên Thẩm thiếu gia đó khỏi Bắc Kinh và cho phép điều trị ở đây nữa, thế là quá khoan dung .

Người tài xế thấy sắc mặt cô , liền với cô: “Người nhà họ Thẩm ngày nào cũng đến hai , cả gia tộc đến hết , nhưng gặp bất kỳ lớn nào của nhà họ Tịch. Chỉ họ của Tịch tiếp họ, nhưng cũng thể hiện thái độ gì, chỉ một rằng Tịch vẫn còn trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng, và cô cũng đang hôn mê trong bệnh viện, vì bây giờ tâm trạng để bàn chuyện, hãy tiếp.”

“Ừm.”

“Vì nhà họ Thẩm sợ hãi, ngày nào cũng đến, ngày nào cũng xin , cố gắng gặp ba và bác của Tịch nhưng gặp . Mỗi khi họ đến, lớn trong nhà họ Tịch rời .”

“Nếu , tại họ vẫn cứ đến hàng ngày, chịu ở yên mà chờ đợi?”

“Tịch Thị đang gây sức ép với Thẩm Thị, trong mấy ngày qua, cổ phiếu của Thẩm Thị rớt nhanh.”

“Ồ.” Không gì ngạc nhiên.

Yên Hàm mỉm hài lòng bước khỏi thang máy, thấy bên ngoài ánh mặt trời, “Mưa tạnh từ lúc nào ?”

“Có lẽ một tiếng , mưa rơi suốt cả đêm.”

Yên Hàm nhẹ nhàng che miệng ho khẽ, việc cúi bên giường suốt cả đêm rõ ràng cô cảm lạnh trong thời tiết .

Cô xoa xoa đôi lông mày mệt mỏi, “Đưa về nhà cũ , thăm ông bà.” Vốn dĩ cô định hôm đó, nhưng kế hoạch thể theo kịp những đổi bất ngờ.

Trong phòng bệnh lầu, hai tiếng , đàn ông giường khẽ động đậy, ánh bình minh mỏng manh, nhẹ nhàng mở mắt.

Hàng Vận thấy tiếng động nhỏ, cùng với bác cả gái đầu , đó lập tức bước tới, “Tịch Quyền.”

Người đàn ông giường họ, giọng trầm khàn gọi họ, đó lập tức ngoài gọi điện thoại.

Chỉ còn bác cả gái ở bên giường hỏi chỗ nào thoải mái .

Tịch Quyền đưa mắt xung quanh, cuối cùng hỏi: “Con nhớ Yên Hàm ở trong xe của con, đúng ?”

“Không , .” Bác cả gái mỉm , kéo mền lên cho , “Con mới tỉnh nên tỉnh táo, Yên Hàm ở cùng xe với con, yên tâm .”

Tịch Quyền thở phào nhẹ nhõm, ngước mắt lên, “Vậy… cô ?”

“Con bé ở bệnh viện cả đêm qua, mới về nghỉ ngơi .”

Tịch Quyền gật đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, vẫn thể nhiều, cả đau nhức.

Khi lớn của nhà họ Tịch đến, cố gắng gượng dậy, chào hỏi vài câu, đó chìm giấc ngủ.

Trước khi ngủ, hỏi : “Đêm qua Yên Hàm ở bệnh viện hả ?”

, vốn dĩ con bé về nhà nghỉ ngơi, nhưng con bé , đó cả đêm bên giường con ngủ đấy. Sáng nay sắc mặt con bé kém.”

Tịch Quyền ngước mắt, về phía giường bên cạnh, “Tại ngủ bên giường cả đêm?”

Hàng Vận mỉm , “Không rõ nữa, đêm qua khi con bé đến, đều ngoài, sáng nay mới .”

Anh chậm rãi gật đầu.

Hàng Vận : “Con bé mới sảy thai, cơ thể hồi phục, con sang Paris mà chăm sóc con bé cẩn thận ?”

Tịch Quyền ngập ngừng một lúc, nhắm mắt , “Vâng, con chăm sóc cho cô .”

Hàng Vận thở dài, “Vậy khi xuất viện, nhớ chăm sóc con bé cẩn thận nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoi-truoc-yeu-sau-jzbi/chuong-33-tinh-lai.html.]

Trong đầu Tịch Quyền hiện lên một hình ảnh, nghĩ về khuôn mặt đó một lúc, hỏi: “Yên Hàm khi nào sẽ đến bệnh viện?”

“Sao ? Con nhớ con bé ?” Hàng Vận trêu, “Biết con sẽ tỉnh nhanh thế , chắc con bé cũng sẽ về . Giờ gọi con bé nữa, chắc con bé ngủ , chiều sẽ gọi.”

“Dạ.”

“Con bé cũng hôm nay con sẽ tỉnh, sáng nay khi , con nắm tay con bé .”

Tịch Quyền động đậy lông mày, , đó tay .

Mọi đó để nghỉ ngơi, rời khỏi phòng bệnh, bên trong trở nên yên tĩnh.

Tịch Quyền chằm chằm tay , nhớ đêm qua, dường như thấy, như thể thấy giọng cô rằng, nếu cô ở chiếc xe đó, lẽ sẽ cả.

cô ở chiếc xe đó, cô gặp chuyện, nên vô thức nắm lấy tay cô.

Có lẽ là như , nên khi tỉnh dậy sáng nay, mới mơ hồ nghĩ rằng cô xe cùng .

Tịch Quyền ngủ, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đến chiều, khi cô đến bệnh viện.

Đến buổi trưa, cô vẫn đến, vài bạn đến bệnh viện thăm .

Vừa bước , họ liền trêu chọc, “Tỉnh , tổng giám đốc Tịch thật phúc đấy, một vợ hôn nhân hợp đồng mà ngất xỉu ngay khi gặp chuyện, thật khó tin.”

Tịch Quyền khẽ nhấc mí mắt, Đoạn Dật đang , “Anh gì?”

Kinh Hiện đang ghế sofa bên cạnh, gác chân chậm rãi : “Anh chuyện vợ ngất xỉu.”

Tịch Quyền liếc mấy bạn một cái, “Ngất xỉu? Yên Hàm?”

Mấy đều nhướng mày, “Sao, còn ?”

Đoạn Dật xung quanh một lượt, “Cô Yên ở đây.” Anh đầu Tịch Quyền, “Ngày gặp chuyện, ở cửa phòng phẫu thuật, vợ đến một lúc thì chịu nổi mà bật , gục trong vòng tay vợ , buồn bã ngừng. Sau đó, nhà họ Tịch đều khuyên cô về nghỉ ngơi nhưng cô chịu, cứ liên tục hỏi vợ về tình hình thương tích của . Không lâu , bác sĩ ngoài và thông báo tin bệnh tình nguy kịch của , cô xong thì ngẩn , khi chuẩn ký tên cho , cô bất ngờ ngất xỉu.”

Tịch Quyền chăm chú, ánh mắt rực lửa như bùng cháy.

Ngất xỉu?

thấy giấy báo nguy của ngất xỉu.

Đôi mắt Tịch Quyền đen thẫm như mực loang , nhúc nhích.

Kinh Hiện nhạt cảm thán, “Cô Yên quả là hiếm thấy thật.”

Đoạn Dật, “ là khiến khác ghen tỵ đến phát hận, nếu đời phụ nữ nào đến ngất vì , c.h.ế.t cũng đáng.”

Người bạn bên cạnh là Minh Kiêu bật , “Thôi , dáng vẻ Yên Hàm hôm đó, thật tổng giám đốc Tịch nhà chắc xót lắm, chịu nổi cú sốc đó nên mới ngất đấy chứ.”

Tịch Quyền chằm chằm bạn bè, trong đầu một nữa hiện lên khuôn mặt nào đó, là khuôn mặt hôm đó ở sân bay lạnh lùng với rằng cô gọi xe đến.

Cô ngất xỉu? Vì mà ngất xỉu?

Vậy tại , khi đến ly hôn dứt khoát như .

Trong đầu Tịch Quyền trôi nổi về một đêm nào đó vài năm , đêm mà hai họ bàn chuyện “kết hôn.”

Khi đó, hai công ty Tịch Thị và Quân Đình hợp tác một dự án, thành công, trong buổi tiệc mừng, Yên Hàm mặt ba tham dự.

Khi rượu ba tuần, cô cầm vạt váy, nâng ly rượu từ từ tiến về phía một đàn ông quý phái nào đó trong buổi tiệc, một cách thẳng thắn về mục đích của tối nay.

Lúc đó Quân Đình đang gặp khó khăn tứ bề, chỉ thể dựa sức mạnh bên ngoài để giải quyết những rắc rối , và mặt để kết chính là cô.

Sau khi xong, Yên Hàm cụng ly với , nhẹ.

Sau đó Tịch Quyền vẫn luôn nhớ, khi đó là đầu đông, bên ngoài gió lạnh thê lương, cô mặc một chiếc váy hở vai trong đại sảnh rực rỡ, xương quai xanh nối thành một đường thẳng làn da trắng đến lóa mắt, phủ lên ánh sáng lấp lánh, cô như một đóa hồng trong đêm khuya, chút gì đó khiến khó rời mắt.

Cô uống xong rượu, vì cô là hy sinh, nên công ty hợp tác là do cô chọn. Cô chọn một công ty đối thủ của Tịch Thị, còn một công ty khác là tập đoàn Tịch Thị, nhưng cô vẫn thiên về Tịch Thị hơn vì trai, dễ , chỉ hơn cô mười tuổi mà còn là bình thường, cô thật sự cam lòng.

Khi đó Tịch Quyền chỉ khi xong, với cô rằng, Tịch Thị hiện giờ , công việc của cũng nhẹ nhàng vui vẻ, nên cần kết , còn tìm một tình yêu nghiêm túc, việc gì tùy tiện tìm một như , xong nâng ly chúc mừng hôn sự của cô rời .

Yên Hàm lúc đó duỗi chân chặn đường , tiến gần chớp mắt , lấy điện thoại cho xem ảnh của , : “Anh nỡ ? Anh nỡ một như cưới một như ?”

Cố Diệp Phi

Anh bức ảnh, nghĩ thầm quả thật xứng, nhưng chỉ : “ cũng nỡ hy sinh hạnh phúc của .”

Yên Hàm khi đó : “Cưới hạnh phúc? Hay là tối nay thử ?”

Nói đến mức suýt rơi ly rượu tay, khi đang định rời , cô tung chiêu cuối, rằng nếu cô kết hôn với đối thủ của Tịch Thị, hai nhà hợp lực , sẽ là chuyện cho Tịch Thị.

Tình huống Tịch Quyền đương nhiên nghĩ tới khi cô rằng cô chọn công ty đối thủ của , nhưng đó nghĩ , con trai nhà đối thủ của là một kẻ ăn chơi, chẳng đáng để bận tâm, xử lý chuyện gì khó, cô lấy thì lấy , gì to tát.

Sau khi cô rằng cô cũng chọn , trong lòng càng từ chối, cảm thấy xử lý hai nhà họ còn dễ hơn kết hôn nhiều.

khi cô lên tiếng đe dọa, chỉ dừng một chút, với cô, để tâm.

hiểu , khi đầu , thấy cô mặc váy hở vai trong thời tiết lạnh như , cầm ly rượu, tay cầm điện thoại , ánh mắt chứa đựng một tia hy vọng giấu kín khó nhận , bỗng ngập ngừng một chút.

Khi đó cô mới nghiệp lâu, là thời kỳ xinh nhất của tuổi thanh xuân, thêm đó là việc tự lập nghiệp, chí hướng và tài năng, nên về khí chất và thần thái đặc biệt, còn về ngoại hình, thật sự chê trong giới thượng lưu ở Bắc Kinh.

Có lẽ đàn ông thể tránh khỏi lòng trắc ẩn, nghĩ đến việc một như cô lấy kẻ ăn chơi trong bức ảnh , thêm ánh mắt cầu cứu như , nếu từ chối vô tình, thật sự cảm thấy chút tội .

Cân nhắc một chút điều kiện của cô, Tịch Quyền tính toán xem nếu liên hôn với Quân Đình, Tịch Thị sẽ lợi gì.

Tính , tuy đến mức như hổ mọc thêm cánh, nhưng cũng hơn là . Quân Đình và Tịch Thị đều là những tập đoàn gia đình gốc rễ sâu tại Bắc Kinh, mỗi bên đều thế lực riêng, kết với Quân Đình, nhiều con đường gần như tự động trở nên thông suốt.

Tính toán một hồi, cũng thấy khá lợi.

Thêm đó, tối hôm đó cả hai đều uống say, cuối cùng thật sự loạn trong phòng khách sạn, nếm trải mùi vị nào đó, nên khi tỉnh dậy Tịch Quyền thể cự tuyệt và đồng ý.

Khi đồng ý kết hôn, Yên Hàm khi đó đang giường, cuốn mền để lộ đôi chân dài trắng nõn, khiến khỏi nuốt nước bọt, kích động. Sau một chút ngạc nhiên, cô lập tức bò dậy mặt , tươi như ánh mặt trời, như trời quang tháng tư, điên cuồng cảm ơn đồng ý cưới, đó cô còn lăn lộn giường cảm thán rằng thật may mắn, rốt cuộc gả cho kẻ lớn hơn cô mười tuổi, còn , gả cho thật sự quá may mắn.

Tịch Quyền cho cảm thấy thật khó hiểu, nhưng thể gì, bởi vì cô liên tục dành cho những lời khen ngợi.

Có câu “giơ tay đ.á.n.h với ”.

Hơn nữa, trong lúc cô náo loạn, chiếc áo choàng tắm cô xô lệch và dần bung , cô nhận điều đó cho đến khi lên giường, giữ chặt hai tay cô đầu và cúi hôn cô, lúc đó cô mới giật la lên.

Sau đó, hai thuận theo tự nhiên mà đính hôn và kết hôn.

Lễ cưới diễn ngày sinh nhật của cô, ngày 16 tháng 6, do chính cô tự quyết định.

Sau khi kết hôn, trải qua vài ngày sống trong cái gọi là cuộc sống hôn nhân giả tạo, dần dần lối sống đây của .

Lúc đó, cảm thấy cưới cô thì sống , trong tiềm thức vẫn nghĩ đây chỉ là một cuộc hôn nhân sắp đặt, cô chơi của cô, cũng sẽ can thiệp.

… dường như cô một cách dễ dàng, từng bước đẩy cô xa.

Tịch Quyền chợt bừng tỉnh, nhắm mắt , bỗng nhiên gặp cô, .

lẽ… thích ?

 

Loading...