CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU - Chương 28: Cưỡng hôn.
Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:15:50
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yên Hàm lắc đầu: “Không gì . Chỉ là dạo em mệt mỏi, ngủ , ngày mai cùng em xem buổi trình diễn, ủng hộ tinh thần cho em.”
Ánh mắt Tịch Quyền cô chăm chú.
Cô mỉm , xuống, “Thật đấy, ngủ , em nghỉ một lát còn việc nữa.”
Cô nhắm mắt , bận tâm đến nữa, một lát , cuối cùng cũng lên tiếng: “Uống sữa .”
Sau đó, dậy rời trong im lặng.
Một lúc , Yên Hàm dậy uống sữa, uống xong đó động đậy, cho đến khi vài tiếng cô mới cảm thấy chút buồn ngủ.
Sáng hôm gần trưa, khi cô thức dậy, Tịch Quyền cũng đang ở trong bếp, nấu cháo, lẽ vì thấy tối qua cô ăn ngon miệng.
Yên Hàm xuống, ăn cháo với bên cạnh: “Anh chắc việc gì nhỉ? Lát nữa chúng thể chơi một chút.”
“Em bây giờ còn thời gian để chơi ?” Anh hiểu.
Yên Hàm gật đầu, “Phần lớn công việc chuẩn cho buổi trình diễn xong, tập dượt , những việc khác giao cho nhân viên công ty lo là .”
Cô hiện giờ cũng nên quá bận rộn, cơ thể khó thể chịu đựng .
Hơn nữa, vì cô quá tập trung công việc mà mất đứa con.
cô gì thêm, chỉ nhẹ nhàng đáp: “Công việc cơ bản xong, còn căng thẳng nữa.”
Tịch Quyền gật đầu, sang sắc mặt của cô: “Hôm nay em thấy khá hơn ?”
“Ừm. Vậy chúng nhỉ? Đến nhà chú em chơi nhé? Ở đó phòng chiếu phim, thể xem một bộ phim.”
Cố Diệp Phi
Tịch Quyền khẽ , gì.
Yên Hàm cảm thấy hôm nay cháo ăn dễ chịu hơn nhiều, cô nhanh chóng ăn hết một chén.
Sau bữa ăn, cô đồ cùng Tịch Quyền ngoài.
Thang máy từ từ hạ xuống, Yên Hàm hình ảnh phản chiếu của đàn ông cao lớn bên cạnh , khẽ hỏi: “Khi nào ?”
Tịch Quyền cô, “Chưa gì hỏi khi nào .”
Yên Hàm im lặng một lúc, mỉm , “Không ngoài, cần ngại ngùng. Em chỉ sợ mất thời gian của thôi.”
Tịch Quyền đôi mắt cụp xuống của cô, qua mái tóc lòa xòa khuôn mặt, thấy đôi mắt của cô thật nhạt nhòa.
Không tại , cảm giác rằng cô dường như còn xa cách hơn , dù cô rằng ngoài, nhưng ánh mắt cô nhạt nhòa đến mức như một cơn gió thoảng qua cảm nhận là cô đang với .
Cô dường như đặt chút tâm tư nào câu , dường như bộ khí chất của cô đổi, trở nên nhẹ nhàng, khiến cảm thấy trái tim lơ lửng, như thể cô sắp biến mất trong gió.
Tịch Quyền đưa tay vuốt tóc cô, vén tai.
Yên Hàm ngỡ ngàng đầu , đúng lúc thang máy “đinh” một tiếng, cả hai rời mắt.
Cuối cùng, cô mỉm , bước ngoài.
Tịch Quyền nắm lấy tay cô.
Yên Hàm ngạc nhiên, hỏi: “Có chuyện gì ?”
Khi Tịch Quyền đóng cửa , chờ thang máy hoạt động trở và cách ly tầm từ bên ngoài, cô chăm chú, “Em ?”
“Cái gì mà ?” Cô , “Không gì cả.”
“Em đổi .”
Yên Hàm nở một nụ , định bấm cửa thang máy, nhưng khi sắp bấm, cô dừng , “Chỉ là dạo bệnh, công việc bận rộn, đầu óc đủ dùng thôi.”
“Anh thấy liên quan gì đến công việc, cảm xúc của em đúng.”
“Có gì đúng , đều mà, bà nội vẫn khỏe mạnh, ba em cũng , ai cả, gì đúng.” Cô bấm nút mở cửa, “Anh đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là mệt thôi, khi Tuần lễ Thời trang kết thúc, lẽ em sẽ chơi một chuyến.”
Cô khoác tay ngoài, “Vậy nên, khi Tịch về, tự máy bay nhé, trả máy bay riêng cho em.”
Tịch Quyền gì.
Căn nhà của Yên Quảng Trình ở khu đất đắt đỏ nhất thành phố, ban đêm từ hơn một nửa ban công của các phòng thể thấy tháp Eiffel của Paris gần ngay mắt.
Sau khi dạo một vòng, Yên Hàm theo Tịch Quyền thang máy, lên tầng ba bước phòng chiếu phim.
Cả hai chỉ đơn giản đến để g.i.ế.c thời gian, tìm chút giải trí.
Khi xuống, Yên Hàm nhớ đến câu hỏi cô hỏi mà trả lời, liền hỏi: “Khi nào ?”
Tịch Quyền ngừng một chút, : “Có lẽ là ngày mồng một. Sao ? Làm em chậm trễ ?”
Cô nhẹ, “Không .”
Tịch Quyền chằm chằm những dòng chữ chiếu màn hình lớn, đôi mắt nheo , nếu là đây, cô chắc chắn sẽ buông một câu “Anh đang nghĩ gì ?” với , chứ lạnh nhạt trả lời một câu, gì.
Dường như cô tranh luận với , thêm gì đó, những điều dường như với cô bây giờ, đều trở nên cần thiết.
Hiện giờ cô cảm giác thứ đều nhạt nhòa, nhưng cô là mệt mỏi, tại cảm thấy , cảm giác dường như trào từ bên trong cô, là bề ngoài.
Phim bắt đầu chiếu, nhưng Yên Hàm xem, cô đang nghĩ, ngày mồng một, khi , cô sẽ tự tìm một nơi nghỉ ngơi, thật sự , nếu khi Tuần lễ Thời trang kết thúc, sẽ bận rộn trong một thời gian ngắn, chỉ thể trở về nước, nhưng cô trở về, gặp .
Chuyện đó, liên quan đến , nhưng gặp , cô thật sự chút tinh thần nào, luôn cảm thấy chuyện đó cứ quẩn quanh trong đầu, cô cho , , thì ích gì?
Cô thậm chí thể tưởng tượng sẽ như thế nào khi chuyện, sẽ biểu cảm gì.
Anh và cô giống , cô chỉ sinh, vì tức giận mà sinh, nhưng thực … cô nhất định sẽ yêu thương; nhưng thì khác, sinh, là thật sự sinh, là thật sự thương.
Vậy đứa con vốn sinh, ngoài ý , nhưng mất , sẽ biểu cảm gì?
Có lẽ, sẽ chẳng chút cảm giác nào.
Cô cần gì tự khổ thêm nữa.
Bên cạnh, một cánh tay ôm lấy cô, Yên Hàm chầm chậm tỉnh táo .
Cánh tay đàn ông luồn qua eo cô, kéo cô lòng, Yên Hàm phản kháng, dựa vai tiếp tục xem phim, nhưng thực xem gì cả.
Nói thì lẽ đây là đầu tiên cô và xem phim cùng , dù ở rạp chiếu phim.
Yên Hàm hỏi: “Anh thích xem phim ?”
“Rất hiếm khi.”
Cô gật đầu, một bận rộn như , cũng chẳng thời gian mà hứng thú.
Giọng truyền đến, “Em thích xem phim ?”
“Cũng bình thường, thời gian để ngoài.”
“Ừ.” Anh ôm cô bằng cả hai tay, cúi đầu xuống, hôn thì thầm bên tai cô, “Xem ở đây tiện hơn.”
Yên Hàm ngẩng đầu, thở dốc, đó khi đưa tay lớp áo voan xếp tầng của cô, cô : “Xin , ở đây thì tiện, nhưng em thì .”
Anh dừng , “Hả?”
Yên Hàm hạ mí mắt, “Em tiện.”
Tịch Quyền mới hiểu , nhưng kịp phản ứng, trong lòng : “Xin , em với .”
Mặt Tịch Quyền đen , “Anh đến đây chỉ để ngủ với em thôi ?”
Yên Hàm ngừng một chút, thu mắt .
Anh cũng nhíu mày, đối mặt với cô, đó khi cô định , bất ngờ cúi xuống hôn cô.
Yên Hàm bất ngờ, khẽ đẩy một cái, liền cánh tay mạnh mẽ của đàn ông ghìm chặt xuống ghế đôi trong phòng chiếu phim, đè lên, hôn cô thật sâu và mạnh mẽ.
Trong ký ức, từ đầu hai lên giường, mối quan hệ còn thuần khiết, khi kết hôn, vì tình cảm, nên mỗi hôn chỉ là tiền đề cho một chuyện khác, chút tình cảm nào, vì thế mà nhẹ nhàng, dịu dàng.
Anh mỗi đều hôn dịu dàng nhưng thực bình thản, bao giờ như , dường như mang theo một chút tình cảm trong đó, hôn thật sâu, thật mạnh, còn áp chế cô cho cô tránh.
Tất nhiên, đang động tình, mà là đang tức giận.
Yên Hàm cuối cùng cũng cảm nhận sức mạnh và sự bá đạo của vị đại gia , đến mức kịp nghĩ ngợi gì, chỉ một tay khống chế cả hai tay của cô, đến ngón tay cũng cử động .
Cô bao phủ cả , giống như sắp c.h.ế.t .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoi-truoc-yeu-sau-jzbi/chuong-28-cuong-hon.html.]
Cuối cùng khi cô rên rỉ, rên lên, thật sự thể thở nữa, mới từ từ buông cô , còn c.ắ.n cô một cái.
Yên Hàm đau đớn một chút, ngã xuống, hẳn ghế.
Đợi đến khi cô hồi phục chút sức, cô liền giơ tay đ.ấ.m , “Anh bệnh , giận thì giận, còn bạo lực gia đình nữa ?!”
Tịch Quyền chống tay lên ghế, cô chằm chằm, “Anh thích em chuyện với bằng giọng điệu .”
Yên Hàm dừng một chút, lập tức đá một cái, “Điên .” Yên Hàm đùa, cô thật sự cảm thấy bệnh, bệnh tìm ngược đãi.
Chỉ là khi đá xong, cô đó cũng dậy, gì, dần dần, trở về trạng thái đó.
Anh lẽ , từ từ nhíu mày, trong mắt dường như mong điều gì đó với cô, nhưng như cũng vô ích, cuối cùng đơn giản để ý đến cô nữa, tập trung xem phim.
Thực , bộ phim dài hai tiếng mười phút , cô , cả hai đều thể xem đến đoạn cuối cùng.
Hoàn chỉ là lãng phí điện.
Tuy nhiên, thời gian cuối cùng cũng trôi qua, hai đó còn ở căn nhà thêm hai ngày nữa, bởi vì nơi giống như căn nhà cưới của họ, tiện nghi đều đầy đủ, thuận tiện cho cuộc sống của cả hai.
Buổi tối cũng thể cùng Tịch Quyền ban công, dù chút gượng gạo nhưng vẫn chịu đựng , yên lặng cùng ngắm cảnh đêm Paris trong đêm hè.
Dù vui vẻ gì, từ sáng hôm đó khi cô mắng xong, trở về với tính cách lạnh lùng, ít chuyện, sắc mặt của vẫn khá hơn chút nào.
Tối ngày 29, cả hai mới trở về nơi ở của cô, ngày mai công việc cần .
Trước khi ngủ, Yên Hàm với : “Nếu cảm thấy ở đây thoải mái, ngày mai hãy về . Anh cứ mang máy bay , lúc nào em chơi, em sẽ tự đặt vé máy bay.”
Nói xong, Tịch Quyền đang định lên giường hiểu càng thêm cau .
“Anh máy bay mười tiếng, hủy cả chục cuộc họp để đến cái nơi quỷ quái hai ngày, chỉ để gì, ăn vài bữa ăn Pháp bay về? Chẳng lẽ thể mời hai đầu bếp Pháp chính gốc đến nhà ?”
“…”
Hai , Yên Hàm dựa đầu giường, gì.
Cuối cùng, vòng sang bên giường, xuống lưng , thèm để ý đến cô.
Yên Hàm mím môi, tắt đèn.
Cô vẫn ngủ ngay, đêm nay đó, cũng ôm cô như mấy đêm . Trước đó, mỗi đêm đều ôm cô khi ngủ.
Mơ màng ngủ đến nửa đêm, sáng hôm tỉnh dậy, cô sang bên cạnh, thấy , chẳng lẽ thật sự bay ?
Yên Hàm yên, thở dài nhẹ nhõm, thực nếu thật sự cũng , nếu cả hai đều vui.
Lúc , cô chẳng đối mặt với chút nào, cảm thấy khó chịu khi đối diện với , cũng nhận tâm trạng cô , và dường như nhiều ý kiến về điều đó.
Giờ đây, họ ở bên chỉ là đang hành hạ lẫn .
Yên Hàm dậy mở cửa , thấy đàn ông đang cửa sổ, hai tay đút túi, ngắm khung cảnh Paris tươi buổi sáng.
Cô ngập ngừng, đầu , “Bữa sáng chuẩn xong.”
“Anh sắp ?”
Anh nheo mắt .
Yên Hàm im lặng trở phòng đ.á.n.h răng rửa mặt, đó ăn sáng, mang theo chiếc váy dự tiệc của lên xe của Tịch Quyền đến công ty.
Mọi thứ sắp xếp xong xuôi đến nơi diễn buổi trình diễn, ký tên, chuyện và tiếp khách mất gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng thì cũng đến giờ.
Buổi trình diễn của cô diễn từ mười giờ đến mười một giờ sáng.
Yên Hàm Tịch Quyền dẫn sàn diễn, xuống một chỗ đắc địa ở hàng ghế đầu tiên.
Thông thường, ở hàng ghế đầu của những buổi trình diễn lớn ngoài các ngôi nổi tiếng, còn những vị khách quan trọng của thương hiệu, và khách hàng của cô, ngoài một bạn nước ngoài, còn nhiều nhân vật trong làng thời trang Bắc Kinh và những quý bà, tiểu thư danh tiếng.
Lúc , ánh mắt đều đổ dồn về phía hai họ.
Thực ngay từ phía sân khấu, Tịch Quyền khiến cô trở thành tâm điểm của sự chú ý, tổng giám đốc của Tập đoàn Tịch Thị đến xem buổi trình diễn của cô; chồng cô đến để ủng hộ cô.
Mặc dù Yên Hàm hiện tại còn như , khi khác khen hai họ yêu thương, mật, cô sẽ vui.
trong suốt một tiếng đồng hồ khi xuống, thấy những thành quả của nửa năm qua lượt trình diễn, kết quả hảo, cộng thêm những ánh mắt ngưỡng mộ và khen ngợi từ bốn phía, cuối cùng, mặt cô cũng nở một nụ thật sự nhiều ngày qua.
Trong ánh mắt của Tịch Quyền, cũng nhận thấy tâm trạng của bên cạnh vẻ .
Lần đầu tiên tham dự một sự kiện như thế , Tịch Quyền tự nhiên cảm thấy cũng khá thú vị, mãn nhãn.
Yên Hàm vô tình nhận thấy Tịch Quyền đang chăm chú theo dõi, nhịn hỏi: “Anh hiểu gì ?”
“Chẳng lẽ từng mặc quần áo ?”
“…”
Tịch Quyền những bộ trang phục lướt qua theo điệu nhạc, thì thầm, “Đều .”
Yên Hàm: “…” Thôi, cần khen nữa, đến đây là khách sáo lắm .
Tịch Quyền liếc sang cô, ánh mắt rơi phần n.g.ự.c của chiếc váy cô đang mặc hôm nay.
Yên Hàm nhận , mặt đỏ bừng, “Anh gì thế?”
Anh mỉm nhẹ, nụ đầy ẩn ý, gì.
Một tiếng , buổi trình diễn kết thúc viên mãn.
Tâm trạng của Yên Hàm , cô khoác tay Tịch Quyền và cùng một khách hàng quan trọng trao đổi lời khen ngợi qua , quá mệt, cảm thấy chút tinh thần.
Tịch Quyền hiếm khi từ đầu đến cuối một lời phàn nàn, cùng cô qua các cuộc gặp gỡ và giao lưu.
Cuối cùng khi rời khỏi sàn diễn, cô kêu về nhà , còn cô sẽ ghé qua công ty để chỉ đạo việc thu dọn hậu kỳ sẽ trở về, tối nay cùng ăn tối, tiệc mừng sẽ diễn ngày mai.
Tịch Quyền đưa cô đến công ty, đó tự lái xe về nhà.
Anh nghĩ, vẻ như hôm nay tâm trạng cô khá , mấy ngày qua, cuối cùng cũng chút dấu hiệu của con đây.
Anh về nhà, lướt điện thoại tìm kiếm một nhà hàng gần đó, dự định đặt bàn để tối nay tự tay tổ chức một bữa tiệc ăn mừng cho cô.
Vừa tìm kiếm, bước phòng đồ, chuẩn một bộ trang phục khác, nhưng nghĩ , nếu ăn tối kiểu Tây thì mặc lễ phục cũng hợp, mặc nguyên quần áo, .
Khi sắp đóng cửa tủ, liếc thấy trong túi của một chiếc áo khoác nữ treo ở tủ bên cạnh hai tờ giấy.
Tịch Quyền chăm chú một lúc, nhớ tờ giấy mà cô cất túi tối hôm đó.
Do dự vài giây, ban đầu động đồ của cô, nhưng khi đóng cửa, nghĩ đến tâm trạng bất thường của cô trong mấy ngày qua.
Tịch Quyền nhíu mày, mở cửa tủ .
Khi Yên Hàm trở về từ công ty, hoàng hôn rọi khắp phòng khách, đúng lúc ăn tối. Cô nhà, thấy đàn ông đang trong phòng khách, liền mỉm và : “Tối nay chúng ngoài ăn nhé? Em sẽ đặt một nhà hàng.”
Lời dứt, Yên Hàm thấy hai tờ giấy trong tay , liền khựng .
Tịch Quyền liếc mắt sang, hai cách nửa phòng khách, ánh mắt quấn lấy .
Giọng trầm thấp: “Em… sảy thai ?”
Yên Hàm sững sờ trong bốn, năm giây, cuối cùng hồi thần, chậm rãi đến tựa cửa sổ cảnh.
Tịch Quyền dậy, bước đến lưng cô, hít một sâu, “Yên Hàm?”
Yên Hàm gì, chỉ cúi đầu.
Tịch Quyền chằm chằm gương mặt nghiêng của cô, “Hả? Yên Hàm.”
“Ừ.”
Ánh mắt lóe lên, giọng trở nên khàn khàn, “Chúng vẫn luôn…”
“Do ngoài ý mà , nhưng giờ thì mất .”
Tịch Quyền sững , ánh mắt u buồn của cô, đưa tay ôm lấy cô từ phía .
Yên Hàm rơi một vòng n.g.ự.c ấm áp, ngay đó, một giọng trầm thấp vang lên bên tai cô, “Xin .”
Cô ngạc nhiên, đôi mắt bỗng tràn ngập nước, một thoáng im lặng, những giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống.
Vài giọt nước mắt của cô rơi tay Tịch Quyền, ngẩn ngơ đầu , cô né mặt , nhưng nước mắt vẫn tí tách rơi.