CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU - Chương 24: Hất rượu.
Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:15:46
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yên Hàm cảm thấy nhiều “ đầu tiên” mà cô và Tịch Quyền từng trải qua, ngoài đầu tiên giường mà hai thành sớm từ ba năm trong một đêm sáng lấp lánh, còn hầu như chẳng gì.
Hai đàm phán xong các điều khoản hợp tác thì liền công khai thông báo đính hôn, đó trong hai năm khi kết hôn, họ thỉnh thoảng gặp , cũng thỉnh thoảng ăn cùng.
những đó thể gọi là hẹn hò, vì ngoài nhà hàng, Tịch Quyền bao giờ đưa cô đến bất cứ nơi nào khác; bạn bè của cũng chỉ gặp thoáng qua, cô thậm chí từng đến nơi ở của bên ngoài.
Trước khi kết hôn, thỉnh thoảng họ gặp vì công việc hoặc việc riêng, khi cần cô sẽ trực tiếp đến tìm tại tập đoàn Tịch Thị, văn phòng của cô cũng đến hai ba , nhưng căn nhà ở từ khi kết hôn đến giờ thì cô bao giờ đặt chân .
Ngoài những việc lớn đó, những chuyện nhỏ như dạo phố, đón cô giờ , thậm chí trò chuyện khi ngủ cũng hề tồn tại.
Yên Hàm nghiêng đầu sang ghế lái, đàn ông đặt một tay hờ hững vô lăng, tay đặt lên cửa sổ, lái xe qua đại lộ uy nghiêm của Bắc Kinh một cách nhanh gọn và vững vàng.
Xe chạy quá nhanh, gió mạnh, cô kéo áo khoác , ngay lập tức phát hiện tất cả các cửa sổ nâng lên.
“Em lạnh ?”
Yên Hàm lắc đầu.
Cô ngoài cửa sổ với nụ nhẹ… Trước khi kết hôn cũng lịch thiệp, vì dù những chuyện lớn chuyện nhỏ đều tồn tại, nhưng nhờ khuôn mặt và dòng m.á.u quý tộc trong , vẫn khiến thể mê mẩn, thể cưỡng .
Khi đến nơi tụ tập, Yên Hàm khoác tay loanh quanh ngó, thật lòng mà , Bắc Kinh nhiều nơi thâm sâu, cô là thường xuyên tổ chức tiệc tùng, nên thật sự quen thuộc lắm.
Đây là đầu tiên cô đến nơi , nhưng vài bước , Tịch Quyền lẽ nhận cô đang xung quanh, liền với cô: “Một câu lạc bộ của Yên Quân Minh.”
Yên Hàm: “…”
Ồ, Yên Hàm ngay lập tức đổi phong thái, khoác tay nữa, đầy khí chất tựa như đang ở nhà , bước đôi giày cao gót với tiếng cộp cộp.
Tịch Quyền cảm nhận , khẽ mỉm thành tiếng.
Trong phòng riêng, ánh đèn mờ ảo, chỉ khu vực ghế sofa là chiếu sáng, vài đàn ông đang đó hút thuốc, khói tỏa mù mịt, dường như đang thảo luận công việc.
Yên Hàm khẽ , thật sự quen ai trong đó.
Tịch Quyền gọi mở cửa sổ và hệ thống thông gió, đó dẫn cô tiến gần.
Lập tức cô cảm nhận ánh mắt của đổ dồn .
Một đàn ông trong đó lập tức lên tiếng: “Ồ, hiếm khi thấy Tịch dẫn nhà cùng đấy.”
“Vườn hoa hồng đến, thật là trăm bằng một thấy, cô Yên.”
Yên Hàm hiểu gì về vườn hoa hồng mà họ đến, nhưng cũng hỏi, chỉ mỉm gật đầu và cùng Tịch Quyền xuống.
Người gọi cô là vườn hoa hồng hỏi tiếp: “Cô Yên hôm nay thời gian đến đây, chẳng là phát triển ở nước ngoài ?”
Tịch Quyền giới thiệu cho Yên Hàm: “Đoạn Dật của Hoa Khoa Công Nghệ.”
Yên Hàm gật đầu, “Hôm nay về nước, thăm bà nội.”
Mọi hiểu , kín đáo trao đổi ánh mắt với , hiểu ý ngầm: Thì là một nàng dâu hiếu thảo, chẳng trách thể thẳng tiến nhà họ Tịch.
“Vậy là vài hôm nữa ? Anh Tịch nhà chúng thành kẻ cô đơn một .”
Tịch Quyền giới thiệu: “Kinh Hiện, tổng giám đốc của Tập đoàn Kinh Thị.”
Sau khi giới thiệu hết, Yên Hàm mới bắt đầu trò chuyện: “Vâng, vài ngày nữa sẽ , Tịch Quyền .” Cô duyên dáng, “Cũng máy bay để bay đến.”
Mấy đàn ông rộ lên.
Có bên cạnh hỏi: “Không chứ cô Yên, nhà họ Tịch ở Bắc Kinh cũng thuộc hàng một hai , cô vất vả đến , còn nước ngoài nữa.”
“Nhà họ Tịch cản trở việc kiếm tiền mà.”
“Chậc.” Mọi , câu trả lời thật thẳng thắn, “Câu là đầu tiên đấy.”
Đoạn Dật : “Vậy là cô tự lo liệu hết, giỏi lắm, học tập thôi.”
“Không hổ danh là truyền thuyết trong giới, cô thế thì Tịch Quyền nuôi cô cũng chẳng , nếu bạn gái mà như chắc lo c.h.ế.t mất.”
“Hơn nữa cô kiếm ít, tặng cô món quà nhỏ gì đó cũng .”
Yên Hàm nhấp một ngụm nước trái cây: “Anh thể tặng quà lớn, xe thể thao, du thuyền, máy bay, tất cả xe của đều do Tịch Quyền tặng cả.”
Mấy đàn ông phá lên: “ là tiêu tốn ít, ai cũng Tịch tặng vợ hai chiếc xe, đều là phiên bản giới hạn, cả hai chiếc đều từng lên trang nhất của báo Bắc Kinh.”
“Nghe cứ như là nuôi xe thì mua thêm thứ gì . Anh Tịch nhà chúng quả là may mắn.”
Yên Hàm mỉm , cô cũng mấy đang khen thật là khen đểu, dù cô cũng quen họ.
Một lát , Yên Hàm ngả sofa uống nước, lướt WeChat điện thoại, để Tịch Quyền chuyện với .
Vừa lúc đó, Chu Nịnh – cô bạn trong giới báo tin cho cô sáng nay về bệnh tình của bà nội, nhắn rằng cô cũng đang ở trong câu lạc bộ , Yên Hàm liền dậy ngoài, định sang phòng của bạn chơi một chút.
Cô khỏi, trong phòng liền vang lên những tiếng cảm thán, “Người em, cưới vườn hồng, mà là cưới một giống hoa quý hiếm đấy.”
“Haha, đúng , ở Bắc Kinh chỉ một loại quý hiếm thế thôi.”
“Anh xem, trong giới , tiểu thư danh giá thiếu, sự nghiệp thành công cũng nhiều, nhưng khí chất như cô Yên đây thì từng thấy, thật là khiến mở mang tầm mắt.”
Đoạn Dật Tịch Quyền: “Thú thật mà , Tịch, là khó nắm bắt đúng ? Cả thành phố khiến khó nắm bắt chắc chỉ vị thôi.”
Tịch Quyền ly rượu trong tay, chậm rãi nhấp một ngụm.
Trước đây thấy như , mỗi gặp cô đều chuyện thoải mái với , nhưng từ chuyện ly hôn, khi cô đến Paris, dường như một lớp màng ngăn cách giữa họ, lời , hành động, ánh mắt, tất cả đều mang theo một cách nhất định.
Tất nhiên, cô là vì lâu ngày gặp nên quên , nhưng điều vẻ quá, vì cảm thấy xa lạ gì với cô.
chuyện ly hôn giải thích rõ ràng , lẽ cô nên còn gì khúc mắc với mới đúng.
—
Yên Hàm quen thuộc với câu lạc bộ , Chu Nịnh tới : “Khá lắm bạn , sáng còn ở Paris, tối nhảy nhót ở đây .”
Yên Hàm mỉm , “Cảm ơn , chuyện với xong là bay ngay về.”
“Khi nào ?”
“Chắc là mấy ngày tới, tuần lễ thời trang sắp bắt đầu , bận đến hoa cả mắt.”
“Được thôi, tháng sẽ cùng để quẹt thẻ cho .”
Yên Hàm mỉm : “Cảm ơn nhiều nhé.”
“Vậy tối nay chúng …”
Chu Nịnh hết câu thì một phụ nữ tới va cô , ly rượu tay cô văng vài giọt lên Chu Nịnh. Ban đầu vẻ như cô định một câu xin qua loa, nhưng khi thấy Yên Hàm bên cạnh, cô bỗng khựng , đảo mắt tiếp tục bước .
Yên Hàm nhướng mày, “Dừng .”
Người phụ nữ đó khựng , nghiêng đầu , “Có chuyện gì ?”
Yên Hàm: “Cô gì ?”
Đối phương cô với ánh mắt sâu xa, nhạt, “Ồ, xin nhé.”
Yên Hàm mỉm , thái độ thật là…
Cô nghiêng đầu Chu Nịnh, Chu Nịnh ghé tai cô thì thầm: “Mình quen , nhưng cô gái cùng.”
Yên Hàm khó hiểu, Chu Nịnh vốn là tiểu thư chơi bời nổi tiếng trong giới, quen cô nhiều, nếu ngay cả cô cũng quen , thì chắc hẳn là trong giới, mà dám tỏ thái độ thờ ơ và phần kiêu ngạo như trong tình huống .
Yên Hàm thực quan tâm lắm đến phận của , nhưng cô nghĩ, Bắc Kinh hiện tại chắc ai dám để cô mắt, cho nên…
Cô vén tóc qua một bên, hỏi: “Câu là xin vì va là xin vì bẩn váy?”
Đối phương nghiêng đầu cô vài giây, hỏi ngược : “Cô là ai ?”
Ồ, Yên Hàm ngờ một câu như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoi-truoc-yeu-sau-jzbi/chuong-24-hat-ruou.html.]
Cô mỉm : “Xin cứ .”
Chu Nịnh nhanh chóng lấy điện thoại hỏi trong nhóm bạn của xem là ai, nhưng vì chỉ mô tả mà hình ảnh, vẫn đang đoán.
Cố Diệp Phi
Yên Hàm khác cho cô là ai, cô chính đó .
Sau khi cô xong, đối phương vẫn cô với ánh mắt đầy ẩn ý, nhưng danh tính.
Yên Hàm là kiên nhẫn, cô chỉ đó, mỉm chờ đợi.
Cô gái cùng phụ nữ đó thì kéo tay cô , hiệu rằng nên thôi, và phụ nữ đó thật sự định , trong ánh mắt vẻ đôi co với Yên Hàm.
Yên Hàm chớp mắt: “Dừng , hôm nay rõ ràng thì cô .”
Cô gái cùng nghẹn , bước tới định lời với Yên Hàm, nhưng phụ nữ đó kéo .
Người phụ nữ đó ngẩng đầu lên đầy kiêu ngạo, hỏi : “Cô là ai thật ?”
Yên Hàm khẽ: “Đã thì còn ngập ngừng như thế?”
“Cô…”
Chu Nịnh cuối cùng tìm đó là ai, cô hít một định với Yên Hàm thì bỗng thang máy bên cạnh mở , một vài bước , dẫn đầu là Yên Quân Minh, thẳng về phía họ.
Yên Hàm kéo qua một bên, thấy còn ai cô lập tức hỏi: “Làm gì ? Người của đấy ? Mới dám hung hăng như thế.”
Mặt Yên Quân Minh đen .
Yên Hàm : “Sao ? Không của ? Vậy của ai chứ?! Ở Bắc Kinh nhiều dám để em mắt .” Chẳng lẽ liên quan đến Tịch Quyền? Nếu cô sẽ lập tức xử lý ngay.
Yên Quân Minh : “Tình nhân của Yên Quảng Trình.”
“Cái gì?” Yên Hàm thiếu chút nữa lảo đảo, Yên Quảng Trình?? Chú nhỏ của cô???
Được , mấy như chú thú vui cô cũng thấy lạ, nhưng mà, cô mới mấy tuổi chứ? Không khác cô mấy mà?
Yên Hàm che miệng ho, đó vững, “À, thì rõ em là ai, mà còn tỏ thái độ với em, lắm, một ả tình nhân mà dám tỏ thái độ với em.”
Yên Hàm xoay ngoài.
Yên Quân Minh giữ chặt cô, “Được , đừng như , quá thì sẽ lúng túng lắm.”
“Anh yên với Yên Quảng Trình là việc của , em thì , cục tức mà nuốt thì cũng uổng công em sống nhiều năm như . Một đứa bằng tuổi em l..m t.ì.n.h nhân cho chú em thì cơ em ? Anh cần mặt, em gây thêm phiền toái cho , em tự giải quyết.”
Yên Hàm lớn tiếng xong thì .
Yên Quân Minh đau đầu, nghĩ nghĩ, về phía phòng của Tịch Quyền, lẽ Tịch Quyền cũng nên mặt. Chuyện nó rốt cuộc thế nào nữa. Mấy cái loại phụ nữ thể lộ diện điều như ? Con gái nhà họ Yên mà cũng kiếm chuyện? Ở cái Bắc Kinh cô thể ngang luôn nữa là! Yên Quảng Trình ở nhà cũng nịnh nọt Yên Hàm đó!
Hơn nữa cô bây giờ gả cho Tịch Quyền, lên trời cũng thể!
Yên Hàm trở nơi đó, Chu Nịnh hổ nhỏ tai cô: “Yên Hàm, chú của …”
Yên Hàm gật đầu, nhỏ: “Mình .” Cô mỉm với phụ nữ mặt, “Cô tên gì?”
“Cảnh Thanh.”
“Cô Cảnh, cô chứ?”
Đối phương mím môi hờ hững, gì.
Yên Hàm: “Người đàn ông của cô là ai ?”
Đối phương liền giật , chút ngoài ý , hiển nhiên cho rằng Yên Quân Minh gọi cô khẳng định rõ cô là ai, đó nên rời ? Vậy mà còn tới hỏi.
Vẻ mặt tự nhiên của cô ngạo nghễ trở , kinh thường cô, “Cô cái gì?”
“Vốn nếu cô sai mà xin thì coi như xong, nhưng thái độ của cô, thấy khó chịu, cô ngoài .”
“Cô lập nữa?” Đối phương thể tưởng tượng nổi .
Yên Hàm rõ dù thế nào thì cô cũng sẽ ở chỗ tên của chú cô , chỉ lôi cái câu “Biết là ai ?” hù dọa.
luận về phận, giờ chỉ cô doạ , từng nào dám doạ cô.
Yên Hàm đột nhiên cảm thấy , bình thường cô quá kín tiếng nên khác tính tình của cô thế nào thì , “Cô, ngoài.” Yên Hàm chuyển ánh mắt, “Chu Nịnh, gọi quản lý lên đây giúp .”
Chu Nịnh: “Được.”
Cảnh Thanh cô, chế nhạo, “Cô Yên, cô đang đùa đúng ?”
“ đây bao giờ đùa.” Dứt lời, Yên Hàm còn lấy điện thoại , tìm kiếm tên của chú trong WeChat, đó đưa màn hình cho cô xem, “Cô vài câu , gửi cho chú .”
Sắc mặt Cảnh Thanh đỏ bừng, lập tức thở dốc, “Rốt cuộc cô gì?”
Yên Hàm ép sát , mỉm , “ ngược hỏi cô, cô bao nhiêu tuổi ? Được hai mươi lăm ?”
“Liên quan gì đến cô?”
“Không liên quan gì cô tỏ thái độ lớn gì với ? Trong đầu cô chứa gì ? Nước? Hay nước đục?”
“Cô… Cô tin sẽ dạy dỗ cô ? Được nước lấn tới, gia giáo.”
Yên Hàm nhíu mày, rút ly rượu trong tay cô , hất lên.
“Yên Hàm!” Cảnh Thanh tức đỏ cả mắt.
Yên Hàm: ” Cô gọi , đến đây dạy dỗ . Gia giáo, chú cũng dạy ít .”
Đối phương hít một , thật sự lấy điện thoại gọi, nhanh Yên Hàm bên cạnh cũng giọng của chú .
Chu Nịnh thấy ngại, lôi kéo cô, “Yên Hàm, chuyện cả, bỏ qua .”
Yên Hàm: “Đợi chút. Không chuyện chiếc váy. Mình dạy cô cách .”
“Cậu cũng rảnh rỗi quá .”
“Cũng rảnh, đêm nay chơi với chồng mà.”
Chu Nịnh bật , đó bỗng nhiên chớp mắt, hất cằm chỉ phía Yên Hàm.
Yên Hàm đầu, ủa, Tịch Quyền đây?
Yên Hàm thấy thoáng phụ nữ cô, trong lúc nhất thời cô thấy hổ.
Tịch Quyền dừng , nhỏ: “Có chuyện gì ?”
“Cái kẻ phản bội Yên Quân Minh !” Yên Hàm đàn ông bước từ thang máy, nheo mắt .
Ánh mắt Tịch Quyền rơi váy đối phương, cùng Yên Hàm mắt đối mắt.
Yên Hàm tự nhiên đẩy , “Anh , đến đây gì?”
Tịch Quyền giật nhẹ môi, rút điện thoại tay cô gái , để bên tai, “Chú.”
Yên Quảng Trình bên điện thoại ngừng hai giây, lập tức bừng tĩnh ho nhẹ, : [Tịch Quyền ? Mang Hàm Hàm ngoài chơi ?]
[Dạ, hôm nay về nước, ngoài chơi một chút.]
[Sức khỏe bà con thế nào ?]
[Đã ạ. Hàm Hàm hiếu thảo, tin liền về thăm. Cô đang vui.]
Đối phương lặng im một giây, đáp: [Đã khoẻ là . Có rảnh thì về nhà ăn cơm.]
[Dạ.]
Yên Hàm bội phục lườm Tịch Quyền, bày đặt chuyện tình, còn khéo léo thêm một câu đầy ẩn ý, rằng cô đang vui vẻ hiếu thuận với bà nội. Câu ngầm ám chỉ với chú cô rằng lúc nên hành động cẩn thận, nếu bầu khí hòa thuận thể phá vỡ ngay lập tức.
Tổng giám đốc Tịch, đúng là cao tay.