CƯỚI TRƯỚC YÊU SAU - Chương 18: Buông tay.
Cập nhật lúc: 2025-10-08 11:14:29
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến tận tối mà Yên Hàm cũng vẫn thèm lưng , lúc sáng tự dưng cô lên, khiến luống cuống dỗ dành.
Anh thể nào hiểu nổi lý do gì mà cô , còn gần như xổm xuống đất, cố gắng hết sức để kiềm chế tiếng nức nở của .
Sau đó cô nhiều đến nỗi choáng váng, lẽ Tịch Quyền đại khái cũng đó là của , vì đưa cô trở về phòng, bưng rót nước, còn gọi cho cô một bữa trưa ngon miệng.
Tiếp đó vì việc nên , đó ai trong họ đề cập đến việc thủ tục nữa.
Yên Hàm dựa ban công đắm chìm bên những vì , xuống tờ giấy thỏa thuận ly hôn trong tay, chữ ký vẫn còn mới tinh và rõ ràng, nhưng xem hiện tại cần dùng đến nó nữa.
chừng sẽ lúc dùng đến thì ? Yên Hàm nở nụ buồn bã, vẫn giữ thôi, để khi cần thì cần ký nữa.
Điện thoại bên cạnh vang lên tin nhắn WeChat, Yên Hàm , tin nhắn của Phương Hàm Sanh đang nhấp nháy màn hình: [Ngày mai là sinh nhật , cô Yên nể mặt ?]
Yên Hàm: [Không quà .]
Tối hôm , cô trang điểm thật đến buổi hẹn, khi xe chạy ga của câu lạc bộ, Yên Hàm tin chắc rằng Phương Hàm Sanh , chỉ là xuống đón cô mà thôi.
Khi cô bước câu lạc bộ và xuất hiện trong tầm của Phương Hàm Sanh xuyên qua hàng ghế dài, đàn ông nâng ly rượu lên khẽ mỉm từ từ dậy tiến gần cô, “Cô Yên đến , còn nghĩ cô sẽ đến.”
Yên Hàm hừ , thể nghĩ rằng sẽ đến chứ? Người diễn xuất đặc biệt giỏi, kỹ năng diễn xuất của thật thua kém gì so với Tịch Quyền .
Cô phớt lờ , rẽ xuống ghế.
Tiếp đó, một đám chị em phụ nữ quen mời đến đều sáp gần nhiệt tình chào hỏi cô, còn tiết lộ cho cô một tin tức: “Ôi trời, Hàm Hàm, chồng cô ngoại tình . Cái cô cho là tình nhân đó hóa là của nhà họ Tịch.”
Yên Hàm khẽ nhíu mày, thầm nghĩ mấy bắt tin tức cũng nhanh quá ; nhưng trong lúc đó tiết lộ, rằng danh sách nhân viên trang web chính thức của Tịch thị cập nhật, trợ lý đặc biệt Tiêu Dương của văn phòng tổng giám đốc cập nhật thành Tịch Tiêu Dương.
Yên Hàm ngẫu nhiên liếc điện thoại di động của bên cạnh, đó nâng ly lên lắc nhẹ, mỉm duyên dáng. Khi thấy cô như , đều tự nhiên mà cho rằng từ đầu đến cuối cô đều hết tất cả, chỉ là vì cô điều đó mà thôi, bởi vì quá cần thiết.
Đám trong giới thượng lưu đều là gió chiều nào theo chiều nấy, đồng loạt nịnh nọt cô: “Hàm Hàm cũng thật là quá đẳng cấp, cô vẫn luôn một mực giữ im lặng, đều tưởng cô thật sự ức h.i.ế.p nữa kìa, kết quả là vợ chồng hai vẫn còn mực ân ái.”
“Hàm Hàm, tính tình cô điềm đạm và tao nhã như , nhất định là tóm gọn trái tim của tổng giám đốc Tịch .”
Yên Hàm mỉm , lúc uống rượu vô tình liếc mắt Phương Hàm Sanh, bên cũng đang uống rượu với khác, vẻ mặt nhàn nhạt, cũng là “bực bội” .
Tuy nhiên, ba vòng rượu, Yên Hàm về phía quầy bar, nâng ly đưa về phía Phương Hàm Sanh đang giao lưu với những khác.
Khi đàn ông đầu , chợt thấy cô đang lặng lẽ dựa quầy bar, đầu ngón tay mảnh khảnh va chạm nhẹ nhàng ly sâm panh như đang đ.á.n.h piano, vui mắt.
Phương Hàm Sanh trêu chọc: “Sao ? Một nhóm cũng thể bầu bạn cùng cô ? Sao cô mang theo bạn bè đến.”
“ vì mà đến, mang theo bạn để gì?”
Phương Hàm Sanh hàm ý sâu xa mà mỉm , cầm ly sâm panh chạm ly của cô, nhấp một ngụm, “Như thế nào là vì mà đến? Cô ly hôn mà trêu chọc ? đây dám nhận , nếu truyền ngoài thì còn tồn tại trong giới nữa.”
Lần đầu tiên Yên Hàm Phương Hàm Sanh thẳng như , khi sửng sốt thì cô khẽ mỉm , nâng ly lên uống một ngụm rượu, “Anh Phương, ý đó. Nếu chuyện sẽ như thế thì lúc sẽ cùng trai đến gặp .”
“Nếu ý thì đây cũng dám nhận.” Khóe miệng Phương Hàm Sanh nhếch lên.
Yên Hàm, “ ly hôn. Có lẽ từ trai , cũng là thích Tịch Quyền, thích… Mà cho dù ly hôn nữa, cũng sẽ yêu khác. Anh đừng lãng phí thời gian với nữa.”
Phương Hàm Sanh thẳng cô với vẻ lười biếng.
Yên Hàm thể , trong ánh mắt của từ đến nay luôn đ.á.n.h thẳng lòng , đàn ông ở Bắc Kinh đều là “vật trong ao”.
Phương Hàm Sanh: “Trước đây, thật sự thể nào hiểu nổi thế nào mà một như cô chỉ thích mỗi một . Gần đây mới rằng điều cũng quá bình thường. Luôn những mắt xa trông rộng.”
“Anh dám mắng .” Cô đá , ý Phương Hàm Sanh là cô mắt , thích .
Phương Hàm Sanh bật .
Chiếc ly của Yên Hàm hướng về phía , chạm chiếc ly của Phương Hàm Sanh, nhưng giây cuối cùng, hạ độ cao của chiếc ly xuống.
Cô bất ngờ, đàn ông mặt lập tức : “Không cả, đời chắc là ít như tổng giám đốc Tịch. Dù thì khi cô ly hôn, cả thành phố đều sẽ lòng . Ngày cô độc , sẽ lập tức tỏ lòng.”
Yên Hàm nhắm mắt , vài giây im lặng, cô : “Sinh nhật vui vẻ.” Cô cũng gì thêm nữa.
Sau khi về nhà, cô chia sẻ chuyện hai ngày nay với chị em của , khi cô kể xong, Vưu Nghiên chút như trong mộng: [Chuyện gây ảnh hưởng đến hơn một tháng nay m.á.u ch.ó như ?]
[Cũng hẳn.]
[Cậu đau lòng như là vô ích ?]
[ , thủ tục nữa, Tịch Quyền cũng đề cập tới bản thỏa thuận, ước chừng là tạm thời dùng đến.]
[Vậy thì khối tài sản mười tỷ tặng còn giá trị ?]
[…]
Yên Hàm đột nhiên cũng nghĩ đến vấn đề , liền lấy điện thoại di động gọi , lẽ là do cô uống quá nhiều, nên khi việc cô một chút do dự nào.
Điện thoại kết nối ba giây đổ chuông: [Alo.]
[Tịch Quyền.]
[Ừ?]
[Em nghĩ rằng việc về nhà là với em, nhưng đối với cuộc hôn nhân , nếu ly hôn thì mặt mũi em còn để nữa. Cả hai chúng xem như xí xóa, món tài sản mười tỷ mà tặng kèm còn giá trị ?]
[…] Trên máy bay tư nhân bay đến Mỹ, Tịch Quyền cầm điện thoại di động, nhóm thư ký mặt từ từ dậy phòng vệ sinh.
[Nếu ly hôn, thỏa thuận đương nhiên sẽ vô hiệu.]
Yên Hàm : [Anh là quỷ keo kiệt.]
Tịch Quyền hừ : [Đây là vấn đề pháp lý, và thỏa thuận chỉ hiệu lực pháp luật nếu nó công chứng tại thời điểm ly hôn.] Dứt lời, thì thầm: [Nếu ly hôn, tất cả tài sản của đều thuộc về em.]
Yên Hàm: […]
Sau một lúc im lặng, Yên Hàm : [Ý chà, hào phóng quá nha, Tịch hổ là thể vung tay chi cả mười tỷ tiền bồi thường.]
Nghe , Tịch Quyền thản nhiên : [Sao ? Không em mới mở một chi nhánh ?]
[Không phá sản , đừng lo lắng.] Yên Hàm ở trong phòng tắm cởi váy khúc khích trêu : [ thể tránh khỏi cảm thấy tiếc khi suýt chút nữa là thể tiền bồi thường từ .]
Tịch Quyền nhàn nhạt ngắm những đám mây đen trôi lơ lửng bên ngoài cửa sổ, nhớ tới tin tức mà Tiêu Vận đưa cho , cô dự sinh nhật của Phương Hàm Sanh, tên họ Phương chuyện một với cô một lúc lâu, nhưng cũng chuyện gì xảy cả.
Anh : [Vậy ?] Ngừng một chút, : [Mặc dù chỉ là một sự hiểu lầm, nhưng em chắc chắn rằng, em ly hôn?]
Yên Hàm khựng , hiểu vì thể bất cứ lời nào.
Cô ly hôn vì cho rằng ngoại tình, nhưng nghĩ vì về nhà nên cô mới buồn chán bỏ , nhưng cho dù là vì lý do , cũng nghĩ đến việc chuộc , chẳng hạn như với cô, sẽ về nhà thường xuyên hơn.
Anh chỉ trực tiếp ký tên.
Mà bây giờ, những lời như , còn nhắc nhở là cô thể ly hôn, trong lòng thật sự hề cô.
Yên Hàm đột nhiên nở nụ một buồn, trong lòng như một trận gió lạnh thổi qua.
nếu những hiểu lầm như , cô cũng nghĩ tới chuyện ở việc ở Paris, sự hiểu lầm kéo dài và bất ngờ , cuối cùng cô cũng thu gì, ngoại trừ việc một sự thật là trong lòng hề cô.
Sau thời gian , trái tim vẫn , nhưng cô thì tổn thương hơn nữa.
Cô đau lòng vô ích.
Yên Hàm hít sâu một , giọng đột nhiên chút khó khăn: [Chuyện em cần cân nhắc cho thật kỹ càng, dù cũng là lựa chọn giữa bộ tài sản và mười tỷ của .]
Cúp điện thoại xong, Yên Hàm bước trong bồn tắm, trong lòng đột nhiên cảm thấy đặc biệt mệt mỏi, ngủ luôn ở trong nước.
Những ngày đó Yên Hàm cả, cô ở bệnh viện chăm sóc cho ba .
Vào ngày chủ nhật, cô ở trong bệnh viện Yên Quân Minh rằng chuyến công tác của Tịch Quyền kết thúc, sáng mai sẽ đến.
Yên Hàm chỉ thờ ơ lắng , gần đây cô đối với lòng bình thản như nước, chính xác thì thỉnh thoảng nửa đêm ngủ , khi một cảnh đêm, cô nghĩ, nếu như sự thật khi sẽ hơn, dứt khoát ly hôn là xong chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoi-truoc-yeu-sau-jzbi/chuong-18-buong-tay.html.]
Chỉ khi đầu , thấy bàn tay đang truyền dịch của ba giường bệnh, cô mới âm thầm gạt lời “Thôi thì ly hôn ” vốn định với Tịch Quyền.
Nếu chuyện truyền đến tai ba cô, bệnh tình của ông thể sẽ càng nặng hơn.
Cô nên gì đây?
Sau 0 giờ chính là sinh nhật của cô, buổi tối Yên Hàm cầm điện thoại di động nhận tin nhắn chúc mừng sinh nhật sớm của bạn bè.
Giữa chừng nhận tin nhắn của Phương Hàm Sanh, hỏi cô: [Cô Yên, điều ước sinh nhật của cô là gì?]
Yên Hàm nhướng mày: [Sao hôm nay là sinh nhật của ?] So với ngày sinh nhật, còn rằng hôm nay là ngày kỷ niệm ngày cưới của cô.
Người bên trả lời: [Muốn , đơn giản.]
Yên Hàm mỉm : [Vậy hỏi điều để gì?]
Phương Hàm Sanh: [Tất nhiên là giúp cô thực hiện.]
Yên Hàm chằm chằm câu , cô dựa lưng giường của ba trả lời một cách thoải mái: [Thực hiện xong chắc sẽ ói m.á.u luôn đó, Phương .]
Phương Hàm Sanh đang chơi ở câu lạc bộ, thấy , nuốt một ngụm rượu mạnh, khẽ thở dài: [Không là việc Tịch Quyền thích cô ?]
[Ừ.]
[Vậy thì cầu chúc cho tất cả những điều ước của cô đều trở thành hiện thực.]
[Anh Phương.]
[Ông đây chơi tiếp đây, đùa với cô nhất định là ngày thịt nát xương tan, 0 giờ cũng sẽ chúc cô , dù thì cô cũng hiếm lạ gì.]
Yên Hàm khẽ thở dài, nhất thời nên cái gì, cuối cùng tắt điện thoại.
hơn một tiếng , lúc 0 giờ, màn hình lớn của quảng trường Bắc Kinh từ cửa sổ bệnh viện, mơ hồ mấy chữ: Chúc cô Yên sinh nhật vui vẻ, tâm tưởng sự thành.
Ngoài còn một chữ ký, chỉ là một chữ cái f thường.
Yên Hàm giật , cô cửa sổ chớp mắt, đó điện thoại như phát nổ bởi những lời chúc mừng sinh nhật, và hầu như tất cả những gửi nó đều : [Ahhhhhhhhhh, tất cả các màn hình led lớn của thành phố đều là những lời chúc mừng sinh nhật của cô, ah, ah, ah, ganh tị quá , là đang theo đuổi cô ?]
Yên Hàm: “…”
Toàn thành phố ? ? ?
Cô bấm nhiều tin tức, trong đó nhiều ảnh, đúng là gần như bộ màn hình lớn ở Bắc Kinh đều phát màn chúc mừng sinh nhật đơn giản đến quê mùa lúc nửa đêm .
Phương Hàm Sanh, bệnh ? Đã kết quả gì mà còn chúc như để gì? Anh điên ?
Yên Hàm đau đầu xoa mày, suy nghĩ một lúc: À, thật là cố ý, Tịch Quyền hiểu lầm ly hôn chứ gì? Anh là một tên khốn kiếp, miệng một đằng nhưng một nẻo.
Yên Hàm mở WeChat gửi tin nhắn cho Phương Hàm Sanh: [Nếu và chồng cãi thì cứ đợi đến Game over , mà xử thì sẽ mang họ của .]
Phương Hàm Sanh mỉm : [Cô lương tâm ?]
[Anh thể thảo luận với ? Sao cứ tự phô trương như thế hả? Là màn hình của thành phố đó?!!]
[Không ? Chúc cô tâm tưởng sự thành.]
[Biến, kéo đen.]
Yên Hàm thật sự kéo Phương Hàm Sanh danh sách đen, đó đầu màn hình lớn trong thành phố, ngửa đầu lên mỉm một cách u sầu, thở dài một .
Thực tế là một bạn như Phương Hàm Sanh cũng . Không gì lạ khi Yên Quân Minh và là bạn bè nối khố, nhưng…
Khổ cái là thích cô, điều thật là khó xử.
Thường thì những cô gái khi đối xử như thì nhất định là sẽ mở cờ trong bụng, nhưng đáng tiếc, cô thì .
Yên Hàm dựa cửa sổ dòng chữ “Tâm tưởng sự thành” thật lớn , trong lòng cảm động, tuy rằng quyết định là thích Tịch Quyền nữa, nhưng cô thật sự cũng sẽ thích khác.
Rõ ràng là những màn hình lớn bao trọn một ngày, qua sáng hôm , những chữ đó vẫn còn cứ nhấp nháy, tóm đều gói gọn trong một câu: Phách lối.
Buổi chiều Yên Quân Minh đến bệnh viện dường như nhịn , rốt cuộc nhịn , : “Lúc sáng gặp Tịch Quyền, điện thoại tay cứ ba phút là nhận một tin nhắn, năm phút là một cuộc điện thoại. Tất cả bọn họ đều hỏi hai đứa mới cưới đầy một năm mà mối quan hệ bắt đầu rạn nứt ?”
Yên Hàm: “…”
Yên Quân Minh: “Sau đó Tịch Quyền còn cách nào khác là tắt điện thoại di động .” Anh trêu chọc: “Hàm Hàm, em giỏi thật đấy! Ngay ngày kỷ niệm kết hôn của em mà còn huy động nhân lực tỏ tình, em sợ Tịch Quyền tức giận ?”
Yên Hàm giật giật đôi môi đỏ mộng, tức run .
cô cũng , mà đó : “Em ăn bánh sinh nhật với ba . Tối nay em sẽ tự chơi. Anh chăm sóc ba một chút.”
Anh gật đầu: “Được , về chơi với Tịch Quyền nhà em .”
Sau khi Yên Hàm rời khỏi bệnh viện, cô bất tri bất giác lái xe đến ngoại ô thành phố.
Trở nhà chung căn phòng trống trải, lúc cô mới tỉnh táo , tự hỏi về đây để gì?
Cô vẫn còn hy vọng rằng đàn ông đó sẽ chuẩn một món quà sinh nhật cho ? Sẽ với cô, ngày kỷ niệm kết hôn vui vẻ?
Không , thật sự .
Cô còn bất cứ ý nghĩ gì về nữa , lúc trở về lẽ cũng là vì, dù thì hôm nay cũng là một ngày đặc biệt, ngày năm nơi náo nhiệt, cho nên cô mới kiềm lòng mà trở về mà thôi.
Yên Hàm , về phía quầy bar.
Sau khi lấy một chai rượu rót một ly, cô nghĩ một chút, cầm điện thoại lên, hủy bỏ đầu tiên của danh bạ.
Cố Diệp Phi
Đột nhiên, tên của Tịch Quyền tụt xuống gần cuối.
Cô vị trí đầu tiên một cái tên chiếm giữ suốt mấy năm, trong lòng trống rỗng thể giải thích khi nó còn là tên của nữa, trái tim đau nhói, như thể thủng một lỗ.
cũng chỉ trong nháy mắt, cô nhạt, đặt vé máy bay, sinh nhật sẽ trở Paris.
Đặt điện thoại xuống, cô lắc nhẹ ly rượu, “Uống xong ly , em sẽ thích nữa. Tịch Quyền, về nhà về cũng đều cả. Sau ngoại trừ về gặp ba, em sẽ về nước nữa.”
Để ba cô yên tâm, cuộc hôn nhân mắt thể ly hôn , nhưng, cứ xem như là gì của cả, tạm biệt.
Yên Hàm cầm ly lên uống một cạn sạch.
Sau đó, cô nhoài quầy bar, rõ ràng là chỉ uống một ly rượu, mà cảm thấy chóng mặt hơn cả uống một chai.
Loại rượu giao bôi mà cô uống trong lễ cưới thật cũng mùi vị như thế , đắng chát, nhạt nhẽo, vị ngọt đây là do chính cô tự tưởng tượng mà thôi.
Yên Hàm nở nụ , khi uống liên tục non nửa chai, cô phát hiện hề rơi một giọt nước mắt nào, thật là kỳ diệu, khi còn yêu nữa thì vui vẻ bao nhiêu.
Điện thoại di động bên cạnh rung lên, ID gọi đến là: Tịch Quyền.
Yên Hàm chằm chằm nó trong chốc lát, chẳng lẽ ông gọi điện thoại đến chúc mừng sinh nhật ?
Cô trả lời điện thoại: [Alo ~]
Giọng từ tính của Tịch Quyền truyền đến trong điện thoại: [Em nguyện vọng gì mà cần phiền phức như ? Đơn giản với một tiếng, giúp em gì nấy, cảm phiền em chơi gì thì chơi, đừng gây ảnh hưởng đến . Hôm nay điện thoại của nhận nhiều lời chúc từ tất cả và bạn bè từng đến dự hôn lễ của chúng . thể nào việc .]
Yên Hàm giật , đó chậm rãi nở nụ .
Cô cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, giọng hết sức êm tai: [Ôi ngại quá. Mong á hả… mong của chính là ước gì chồng vĩnh viễn đừng về nhà nữa. Mạnh ai nấy sống thoải mái bao nhiêu.]
Tịch Quyền: […]
Sau ba giây im lặng, nới lỏng cà vạt: [Em tắm rửa , tối nay sẽ về dự sinh nhật em, còn là ngày kỷ niệm kết hôn nữa. Vợ , sinh nhật vui vẻ, kỷ niệm một năm ngày cưới vui vẻ.]
Yên Hàm: […] Bà đây còn yêu nữa , quãng đời còn mà tự vui vẻ .
Hôm nay trách , chẳng qua chỉ là yêu mà thôi.