Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-05-22 12:30:42
Lượt xem: 125
Khúc Kha thuần thục nấu cơm, ngay sau đó chuẩn bị trước rau cải, định làm món rau cải úp thịt. Khoảng thời gian bọn cô tới Thượng Hải này, nhờ ăn ngon, không chỉ thêm chút thịt mà cơ thể còn cao hơn không ít.
Cô làm xong bèn chỉ huy Tiểu Bắc trông bếp. Bản thân trở lại phòng cất tiền đi. Cô đã có hai tháng tiền nhuận bút. Hơn nữa trước đó còn cầm đồ được 1.300 đồng. Lần này được 800 nữa. Tất cả Khúc Kha đặt chung một chỗ, tổng cộng 2100 đồng.
Người nhà bình thường có khi cả đời cũng không thấy nhiều tiền như vậy.
Ấy vậy mà Khúc Kha còn thở dài một hơi, tiền có đấy nhưng làm thế nào để có thể đổi hết thành vàng thỏi bây giờ?
Đương nhiên nếu dò hỏi vị dưới lầu làm cho ngân hàng Hoa Kỳ - thầy Túc Bạch hoặc Lê quản lý Xưởng điện ảnh, thậm chí chủ nhà Lam tiểu thư, có lẽ đều trả lời được. Tuy nhiên từ nội tâm Khúc Kha liền không mấy tin họ.
Dù sao…
Bụng người cách một lớp da*.
*Tương đương biết mặt không biết lòng
Ai biết được ai như thế nào đâu?
Cô ruột Khúc thị còn có thể lừa nhà bọn cô thì bọn cô lại nào dám tin tưởng người khác hoàn toàn. Cho nên Khúc Kha không quá hy vọng bị người khác biết trong tay mình có tiền. Lại nói tiếp, bình thường cô thu vào đã không ít, nên tiêu thì tiêu, Khúc Kha muốn vì mối quan hệ xấu đi mà mất thu nhập.
Khúc Kha ngây ngốc hơi lâu. Tiểu Bắc ghé vào mở cửa nhìn cô nhỏ giọng hỏi: “Chị ơi, chị sao thế?”
Khúc Kha ngẩng đầu: “Ừ?”
Tiểu Bắc gãi gãi đầu, khuôn mặt nhỏ trắng nõn mềm mụp: “Chị đang ngẩn người đó.” Tay nhóc chỉ chỉ, hỏi: “Chị gặp phải chuyện gì khó khăn sao?”
Nói tới đây nhóc vội nghiêm túc hẳn, nói năng rành mạch: “Chị có việc khó gì thì bọn mình có thể cùng nhau thương lượng.”
Bọn bé làm chuyện gì cũng đều muốn cùng nhau thực hiện.
Thân thể nho nhỏ lại ngoài ý muốn thể hiện sự nghiêm túc.
Khúc Kha cảm thấy thú vị, hỏi: “Vậy chờ anh trai trở về, bọn mình cùng nhau thương lượng?”
Tiểu Bắc gật đầu thật mạnh: “Được ạ!”
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
Tiểu Đông vứt rác xong vừa về, cậu hít hít cái mũi, khẳng định: “Em làm cải úp thịt.”
Khúc Kha mỉm cười: “Mũi anh tinh quá rồi.”
Tiểu Đông được khen ngợi, cười mắt cong cong.
Đừng nhìn chỉ số thông minh của cậu không cao, dù sao cũng là thiếu niên mười bốn tuổi lại bởi vì khi còn nhỏ chăm sóc tốt nên dù đã bị bạc đãi một năm, vóc dáng so với đám con trai cùng tuổi còn cao hơn một chút.
Hiện tại dưỡng tốt hơn, cơ thể thêm thịt, vóc dáng lại càng phát triển mạnh, sức lực nhờ đó tăng không ít.
Trong nhà có con trai như vậy thật tiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-77.html.]
Khúc Kha có thể làm nhưng sức lực có hạn. Cô đến cùng cũng chỉ là bé gái, trước mười ba tuổi sống trong nhung lụa. Kể cả có khả năng thì tố chất thân thể này cũng theo không kịp. Tiểu Bắc lại mới 6 tuổi, mặc kệ phương diện nào cũng chỉ được đánh giá là nhóc bánh bao “vô dụng”.
Cho nên việc cần sức lực trong nhà thể đều do Tiểu Đông chịu trách nhiệm.
Đương nhiên, việc thể lực cậu có thể làm cũng hạn chế. Dù gì nhà bọn cô cũng không cần trồng trọt khiêng gạch nặng nhọc.
“Tiểu Đông lại đây, có chuyện cùng anh thương lượng này.”
Hai đứa nhỏ quả nhiên ngoan ngoãn ngồi xuống, kỳ thật rất nhiều chuyện cả hai nghe cũng không hiểu. May mắn chuyện họ không hiểu, Tiểu Kha đều sẽ giảng giải rành mạch rõ ràng, cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ.
Không hiểu cũng sẽ giảng cho hiểu mới thôi.
Cho nên hai nhóc con rất thích nói chính sự cùng Tiểu Kha.
Hơn nữa, bọn họ đều cảm thấy bản thân có vẻ quan trọng đấy. Họ nhỏ như vậy mà đều biết mọi chuyện lớn trong nhà. Vì thế ngày thường nếu có việc, hai nhóc con đều rất ngoan ngoãn đợi nghe.
Khúc Kha nhìn hai nhóc như vậy, mỉm cười nói: “Về sau, bọn mình tìm một ngày nào đó ra ngoài ăn cơm được không?”
Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc: “Hả????” Hai người vốn dĩ đều ngừng thở chờ nghe chuyện lớn vô cùng quan trọng, thế mà…
Khúc Kha: “Không phải loại quán ven đường này đâu!”
Đôi mắt Tiểu Đông sáng lấp lánh hỏi: “Có phải khách sạn lớn cực đắt, siêu đắt đỏ không?” Khi cậu còn nhỏ đã được đi rồi đó.
Khúc Kha: “Cũng không nhất định, khách sạn lớn cũng đi, tiệm cơm nhỏ cũng vào. Nơi nào có danh tiếng tốt, ăn ngon thì bọn mình liền đi nơi đó.”
Tiểu Đông: “Sướng quá đi!”
Tiểu Bắc cũng nhếch khóe miệng lên, chẳng qua rất nhanh cậu nhóc lại bẻ bẻ đầu ngón tay nhỏ, nói: “Nhưng ở nhà ăn rẻ hơn. Đi ra ngoài tốn tiền lắm.” Nhóc khó xử càng thêm khó xử: “Bọn mình có tiền à?”
Chị kiếm tiền thật đấy nhưng bọn bé không phải muốn tích cóp tiền sao?
Khúc Kha: “Chị tính rồi. Chị sẽ lời bình đồ ăn ngon rồi gửi bài đến các trang báo ảnh. Đương nhiên chị cũng không biết người ta có nhận bản thảo của mình hay không nữa. Dù sao bọn mình đi ăn cũng đỡ thèm, chẳng cần phải nhất thiết vì kiếm tiền làm gì.”
Vừa nghe vậy Tiểu Bắc lập tức: “Chị của tui quả nhiên có thể! Chị của tui siêu cấp lợi hại!”
Khúc Kha mi mắt cong cong: “Ai?”
Tiểu Bắc lập tức thả vạt áo anh trai ra.
Tiểu Đông cũng vội nói: “Đúng, em thật lợi hại, em gái tui viết văn hay nhất!”
Khúc Kha: “Vậy bọn mình quyết định thế nha.”
Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc lập tức tin tưởng mười phần cùng cô vỗ tay: “Quyết định rồi!”
Khúc Kha bật cười, không phải cô đột nhiên thay đổi đề tài mà là trong nhà những chuyện đổi tiền này cùng họ nói hoàn toàn vô dụng. Hai nhóc không có quá nhiều chủ ý. Hơn nữa Khúc Kha cũng lo lắng tuổi họ còn nhỏ, nếu không cẩn thận sẽ lỡ miệng nói ra. Thế nên giờ cô rất ít nhắc đến chuyện về đám trang sức kia.
Đương nhiên cô cũng nói cho hai nhóc về việc sẽ đổi trang sức thành vàng thỏi. Cái khác không nói nhiều hơn.