Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 503
Cập nhật lúc: 2024-05-24 15:36:01
Lượt xem: 135
ONE+TWO diễn đàn.
~Thật sướng! Thật kích thích! Thật muốn chia sẻ tin tức nóng hổi khoe cho nhà nhà người người đều biết ~
Lâu chủ: Khi còn nhỏ, nhà mị tứ đại đồng đường ở chung một chỗ. Mị thường xuyên nghe ông nội nói về thời niên thiếu của ông. Lúc ấy vẫn là thời kỳ xã hội hỗn loạn. Cả nhà ông nội phải thuê một căn nhà ở bên trong Tô giới. Ông có rất nhiều hàng xóm, có nhiều bạn nhỏ cùng chơi.
Ông nội nói đó là khoảng thời gian niên thiếu vui sướng nhất trong cuộc đời ông.
Khoảng thời gian kia, ông nội mị còn cùng một chị gái nhỏ trong khu nhà học lái xe nữa cơ. Sau này giải phóng, không ngờ vào nghề tay trái này mà xin được vào chức tài xế trong một xưởng máy móc khiến ai ai cũng phải ngưỡng mộ.
Theo lời ông nội mị nói, chính nhờ thân phận công nhân của ông nội mà khi còn nhỏ ông mới có thể ăn no hơn một chút so với những người bạn xung quanh mình, lại còn được đi học. Tới khi kỳ thi đại học khôi phục ông mới có thể đỗ vào Đại học Phục Đán.
Từ lúc mị còn rất nhỏ rất nhỏ, ông nội đã thường xuyên nói rằng, nếu có cơ hội ông thật sự muốn gặp lại những người bạn từ thời niên thiếu ấy của mình. Dù ông không biết những người ấy giờ đang ở nơi nào thì ông vẫn muốn biết được chút tin tức.
Mấy năm nay thân thể ông nội mị càng ngày càng không tốt, ông cứ nhắc đi nhắc lại về những ngày đã qua ấy. Ý muốn gặp được những người bạn cũ trở thành chấp niệm càng ngày càng sâu sắc.
Vì thế mị còn từng ở trên mạng đăng thông báo tìm người.
Mị nghĩ mặc kệ có tìm được người hay không thì dù chút hi vọng xa vời mị cũng cố gắng hết sức hoàn thành tâm nguyện của ông cụ.
Trăm triệu lần cũng không nghĩ đến, một tuần trước tâm nguyện ấy đã hoàn thành!
Chính là một tuần trước!
Bây giờ nghĩ lại ngón tay mị vẫn còn đang run rẩy đây này.
Mấy người bạn cũ của ông nội mị ghé thăm. Lúc ấy mị mới biết ông cụ bình thường trong mắt mị hóa ra lại có một đám bạn bè ghê gớm như vậy.
Chị gái nhỏ đã từng dạy xe trong miệng ông nội mị thế mà lại là tác gia nổi danh thời kỳ KZ sở hữu vô số thân phận - nữ sĩ Khúc Tri Thiền.
Vị anh trai có tài năng hội họa trâu bò lại còn biết thêm võ chính là họa sĩ nổi danh quốc tế, đồng thời là anh trai của nữ sĩ Khúc Tri Thiền, Khúc Tri Thư tiên sinh.
Tên nhóc vừa nghịch ngợm lại thích hóng hớt mà không kém phần thông minh lanh lợi chính là tỷ phú nổi danh Khúc Tri Kỳ tiên sinh.
Đúng vậy, bộ ba người trâu bò ấy thế mà lại là anh em.
Còn người được gọi là Tiểu Thạch Đầu kia, cậu bé có thiên phú học võ cực cao lại là ngôi sao sáng của giới võ thuật. Tin tưởng ai ai cũng biết võ quán Phúc Ninh, hiện giờ ông cụ được giữ chức chủ Võ quán danh dự chính là người này. Ông ấy cũng là người quảng bá Vịnh Xuân quyền đến thế giới.
Ngay cả em gái của Tiểu Thạch Đầu, cô bé nhỏ nhất vẫn cùng chơi với ông nội từ bé được gọi là Tiểu Nha cũng gả cho Khúc Tri Kỳ tiên sinh. Vị này không chỉ là Khúc phu nhân mà còn là chủ tịch Hội bảo vệ phụ nữ nổi danh.
Cuối cùng là một người bạn nhỏ, hàng xóm cách vách với ông nội.
Người được gọi là Tiểu Bảo, ấy vậy mà lại là nhà kinh tế học nổi tiếng Thẩm Án Hoài.
Mị chưa từng nghĩ tới ông nội bị lại có nhiều bạn bè trâu bò đến vậy.
Mị vẫn còn cho rằng chuyện cũ thời niên thiếu của ông giống như những người bình thường chúng ta. Ấy vậy mà trăm triệu lần không ngờ mị đã tự đề cao chính mình.
Mị với ông nội hoàn toàn không giống nhau.
Mà mị càng không ngờ tới những vị này lại thật sự ngàn dặm xa xôi đến thăm ông nội bị đang trong tình trạng nguy kịch.
Mị thật sự chấn kinh quá mức rồi.
Thật không dám giấu diếm, vì những vị ấy đến mà tình trạng sức khỏe của ông nội mị lập tức tốt hơn. Bác sĩ còn nói ông nội mị có thể sống thêm vài năm nữa cơ.
Mị thật quá may mắn.
Mị nghĩ ông nội mị cũng rất may mắn.
Thế hệ này của ông nội quả thật đã trải qua quá nhiều quá nhiều so với chúng ta.
Sinh hoạt của những vị ấy bao hàm tình yêu thương nồng đậm.
Mị chưa từng nghĩ đến mình sẽ cùng những người ấy ở trong cùng một phòng bệnh. Mị thật may mắn mới có được cơ hội như vậy. Quả thực giống như nằm mơ vậy.
Mị còn hóng được tin chị cả ông nội mị muốn làm vợ bé cho cha Thẩm Án Hoài tiên sinh.
Rồi mị còn nghe họ nói đến chị hai ông nội bị muốn Khúc nữ sĩ thay mình giới thiệu cho Tổng cảnh trưởng lúc bấy giờ - Lôi Tử.
Còn có nữa, người ở ngay tầng 4 chính là ông trùm truyền Kỳ Đỗ Bách Tề tiên sinh và em trai Đỗ Tiểu Ngũ.
Hay vị ở tầng 3 còn có giáo sư nổi danh của Đại học Chấn Đán - giáo sư Trần, người mà ai ai cũng biết tên.
Còn đối diện với nhà giáo sư chính là cặp vợ chồng nguyên mẫu cho bộ phim truyền hình <Ẩn thân 1938>.
Tất cả họ còn tham gia hôn lễ của nữ sĩ Khúc Tri Thiền, à đúng, chủ cho thuê nhà cũng chính là người sáng lập ra Tập đoàn SQ mà ai trong chúng ta cũng biết, tiên sinh Túc Bạch, đồng thời là chồng của Khúc nữ sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-503.html.]
Nghe nói hôn lễ kia còn gần như bao quát danh nhân của toàn bến Thượng Hải.
Chỉ trong nháy mắt như vậy cũng đủ để mị như dạo bước trong sông dài thời gian, cảm giác như quay về một giấc mơ 80 năm trước. Dù vậy đến tận bây giờ mị vẫn thấy thật hưng phấn.
Mị kích động quá, kích động nên muốn chia sẻ cho tất cả mọi người.
Có lẽ mọi người cho rằng mị đang khoác lác nhưng bị cảm thấy chưa có lúc nào so với một tuần này thấy ảo diệu hơn cả.
……
Lầu 2: Đừng tưởng mi khiêm tốn mà tui đây không biết mi đang khoác lác nhé.
Lầu 3: Lầu hai nói đúng.
Lầu 4: Lầu trên nói quá chuẩn làm tui không có cách nào để đáp lại.
Lầu 5: Rất nghi ngờ lâu chủ đang khoác lác nhưng tui không có chứng cứ.
Lầu 6: Vừa mới đi tra xét một chút rốt cuộc từ một góc xó tỉnh nào đó tìm thấy xíu xiu manh mối mẹ bà con ơi. Hóa ra chủ Võ quán Phúc Ninh quả thật là anh vợ của Khúc Tri Kỳ tiên sinh đấy. Tui còn tra xét được thông tin về quan hệ của ông ấy với Tập đoàn SQ nữa cơ. Mọi người đều biết Tập đoàn SQ có một công ty giải trí có tên Giải trí Mại Đằng không? Công ty giải trí này cũng là một thương hiệu lâu đời đã có đến 60 năm lịch sử đấy. Mà 60 năm này, chỉ đạo võ thuật của Mại Đằng thế mà lại dùng tất cả người từ Võ quán Phúc Ninh. Tui nhịn không được sinh ra một chút liên tưởng… Có thể lâu chủ không nói dối đâu.
Lầu 7: …Lầu trên quả thực là một tay hóng hớt.
Lầu 8: Nếu lâu chủ không sai thì chuyện này nói lên điều gì?
Lầu 9: Cho nên…. Đây đều là sự thật? Moá nooooooó!!!!!!!! Nhịn không được muốn dính chút hào quang của lâu chủ đây! Đây là vận may gì cơ chứ? Thời niên thiếu còn có thể gặp nhiều bạn bè thần tiên như thế?
Lầu 10: Đã biết, lâu chủ là người Thượng Hải; lại đã biết, ông nội lâu chủ thập niên 50-60 làm công nhân; lại lại đã biết, làm tài xế cho một xưởng máy móc nhân tại đó là công việc vô cùng có thể diện; lại lại lại đã biết, ông nội lâu chủ sau khi khôi phục kỳ thi đại học lần thứ nhất đã trở thành sinh viên đại học Phục Đán. Xin hỏi, lâu chủ còn hâm mộ người ta không?
Lầu 11: Vốn tưởng rằng lâu chủ chỉ là một tên dân thường, không nghĩ tới người ta cũng thuộc hàng vương giả.
Lầu 12: Nếu lâu chủ là vương giả, vậy đám bạn nhỏ hàng xóm thần tiên kia thì là gì?
Lầu 13: Đó là con nhà người ta, vĩnh viễn chỉ có thể nhìn lên, tao đến mức khó có thể tưởng tượng, cứ như những ngôi sao lộng lẫy nhất trên bầu trời ý.
Lầu 14: Còn có một chuyện, người khác có nói nhiều việc như vậy tui cũng không hiểu. Tui chỉ biết nữ sĩ Khúc Tri Thiền chính là nữ thần thật sự của tui. Ở thời đại kia, thật khó có thể tưởng tượng và đã tiêu tốn bao nhiêu tâm huyết mới có thể che giấu được thân phận của mình, lại có thể sử dụng ngòi bút vừa kiếm tiền vừa thắp sáng bầu trời tri thức cho chúng ta.
Lầu 15: Lầu trên +1
Lầu 16: Nữ thần +1
Lầu 17: Nữ thần +2
……
Trong căn phòng yên tĩnh, ánh đèn sáng rõ.
Một ông cụ tinh thần phấn chấn đang ngồi trước máy tính, biểu cảm nghiêm túc nhìn vào diễn đàn. Trên diễn đàn đang tràn ngập phương thức thổ lộ khác nhau với nữ sĩ Khúc Tri Thiền.
Ông đẩy đẩy mắt kính, mím chặt miệng.
Cửa phòng gõ vang, ông cụ ngẩng đầu, giọng vẫn vững vàng như cũ: “Vào đi.”
Cửa phòng đẩy ra, người tiến vào một thân sườn xám màu vàng mang theo vài phần lịch sự tao nhã đẹp đẽ lại quý giá.
Bà mỉm cười nhìn ông cụ, giọng điệu mang theo bất đắc dĩ nồng đậm: “Sao ông lại trộm lên mạng rồi?”
Ông cụ vươn tay ý bảo bà đến bên cạnh mình: “Tôi nhìn thấy có người nói đến thiệp năm đó của chúng ta.” Ông chỉ chỉ màn hình máy tính, cực kỳ khó chịu nói: “Bà xem, bọn họ đều nói bà là nữ thần của họ đấy.”
Bà cụ mặc sườn xám ung dung hoa quý này đúng là Khúc Kha.
Khúc Kha mỉm cười nhướng mày nói: “Này nói lên rằng bọn họ rất có ánh mắt.”
Ông cụ khóe miệng mím càng chặt: “Ánh mắt tôi càng tốt! Lại nói, bà rõ ràng là nữ thần của tôi!”
Ông cực kỳ cực kỳ nghiêm túc, mang theo đôi chút cố chấp: “Bà không phải nữ thần của họ, bà là nữ thần tốt nhất, đẹp nhất của tôi mới đúng.”
Khúc Kha bật cười.
Bà nắm lấy tay ông: “Như vậy, giờ ông có đồng ý cho nữ thần tôi đây được đi theo ngài ra ngoài tản bộ không?”
“Đương nhiên bằng lòng!” Ông nắm lấy tay bà, cũng lộ ra gương mặt tươi cười: “Đây là vinh hạnh của tôi.”
Vợ chồng hai người tay nắm tay, mười ngón giao nhau.
Giống như… 80 năm trước.
Thời gian như thoi đưa.
Tình yêu luôn bất biến.