Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 433
Cập nhật lúc: 2024-05-24 14:39:41
Lượt xem: 53
Gã ta nghiến răng nghiến lợi, từ khi ba anh em kia chạy trốn đã thay đổi tất cả cục diện.
Ban đầu rõ ràng là chuyện tốt, nhà gã ta có bản đồ kho báu, giờ Bạch gia chẳng khác nào một con thuyền lênh đênh giữa biển, chẳng bao lâu đã bị gió bão đánh tan.
Ngay lúc Bạch gia ngã xuống, cô đã đón mấy anh em gã ta về nhà, dù không tỉ mỉ cẩn thận chăm sóc như trước nhưng vẫn tốt. Dù sao có sự đối lập của mẹ đối xử với ba anh em Khúc gia thì quả thực chỗ của cô tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa, nếu đi theo mẹ lưu lạc khắp chốn, sinh hoạt theo cuộc sống của những kẻ hạ đẳng thì mấy anh em gã ta tình nguyện sống cuộc sống tốt. Dù có trăm ngàn lần không bằng cuộc sống trước kia của Bạch gia thì bọn gã cũng kiên định không đi.
Bởi vì nếu trở về, cuộc sống của bọn gã sẽ khó càng thêm khó.
Kể cả khi thấy người mẹ mất tích lâu ngày trở về mang theo dáng vẻ phong trần, Bạch Sí Tuyên cũng chẳng thèm cho bà ta một ánh mắt. Em gái gã ta chỉ cho chút tiền mà đã bị người đàn bà kia bám lấy như quỷ hút máu. May mà em gái gã ta kịp thời dừng cương ngay trước bờ vực, cho người đàn bà kia vào danh sách cấm qua lại thì mới thôi. Cho nên gã ta tuyệt đối sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Giờ gã ta đã có một công việc khá khẩm, làm nhân viên trông coi tài sản riêng cho cô. Cô khó khăn như vậy, tiếng nói trong nhà không có trọng lượng mà lại luôn cố gắng hết sức tranh thủ chờ mấy anh em gã ta.
Vì vậy Bạch Sí Tuyên luôn coi lời người cô này như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Gã ta luôn nghĩ rằng cuộc sống cứ như vậy ổn định dần.
Ấy vậy mà, giờ gã ta đang thấy ai đây?
Gã ta thế nào cũng không ngờ được mình lại gặp Khúc Tri Thư. Gã ta đã từng ảo tưởng Khúc Tri Thư sẽ phải c.h.ế.t không có chỗ chôn.
Bạch Sí Tuyên gắt gao nhìn chằm chằm một bàn cách đó không xa.
“Cậu nhìn cái gì đó?”
Người phụ nữ đi bên cạnh nhìn theo tầm mắt gã ta ngó qua, lập tức liền kinh diễm: “Đây là bạn cậu à?”
Ả lập tức hỏi.
Bạch Sí Tuyên hít một hơi thật mạnh, quay đầu lại, lộ ra gương mặt tươi cười: “Darling, không, em không quen. Chẳng qua tên đó có chút giống một người thân thích bà con xa của em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-433.html.]
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy người phụ nữ này lớn hơn Bạch Sí Tuyên phải đến hai mấy tuổi, không thì tối thiểu cũng phải mười mấy tuổi. à trang điểm rất đậm cũng không thể che hết dấu hiệu tuổi tác trên gương mặt.
Toàn thân ả ta đeo vàng đeo bạc, đây cũng chính là 'bạn gái' mới quen gần đây của Bạch Sí Tuyên. Chỉ cần nhìn toàn thân không vàng thì bạc của ả cũng đủ hiểu ý đồ mà Bạch Sí Tuyên hướng đến là gì. Thấy người phụ nữ kia đi về phía bên này với vẻ mặt hứng thú, gã ta cố gắng đè nén sự phẫn nộ xuống, lộ ra ý cười lấy lòng.: “Còn muốn ăn chút bánh ngọt không?”
Gã ta ý đồ nói sang chuyện khác, có điều người phụ nữ này lại không nghĩ thế.
Ả mê muội nhìn Tiểu Đông, không đón ý nói hùa theo lời Bạch Sí Tuyên, ngược lại còn khen: “Cậu ấy thoạt nhìn thật thoải mái, sạch sẽ.”
Hiện tại nam giới theo phong trào tô son trát phấn, trên người cậu nhóc kia lại có loại hơi thở vô cùng sạch sẽ.
“Thân thích gì với nhà cậu?” Ả tiếp tục truy hỏi.
Nhìn sắc mặt ả đàn bà này, Bạch Sí Tuyên thừa biết ả nghĩ gì.
Nội tâm gã ta bị lửa giận thiêu đốt hừng hực, ả đàn bà này quả nhiên không biết tốt xấu. Bản thân mình là một thanh niên tốt nguyện ý liếc mắt nhìn ả ta thì phải biết mang ơn đội nghĩa. Đằng này ả ta không chỉ không có mà còn ngay trước mặt gã ta khen thằng đàn ông khác, đúng là không biết điều.
Nghĩ thì thế nhưng gã ta lại không trở mặt bỏ đi.
Ai bảo người phụ nữ này có tiền làm gì.
Tiền lương của gã ta cố định chỉ có một chút, bản thân gã ta lại quen thói sinh hoạt xa hoa. Bởi vậy gã ta chỉ có thể dựa vào những ả đàn bà lắm tiền nhiều của. Gã ta vốn còn nghĩ sẽ tìm một người đang tuổi lớn lại xinh đẹp để ở rể. Chẳng qua, bây giờ con gái không biết vì sao mà càng ngày càng khôn khéo, họ chẳng hề để ý đến tình yêu nữa. Gã ta ân cần biểu hiện cũng chỉ có thể tìm kiếm mấy ả đàn bà tuổi lớn thế này. May mà còn có thể tìm được nguồn trợ giúp kinh tế ngắn hạn.
Vì vậy gã ta nhất định không thể để mất nguồn trợ lực này được.
Bạch Sí Tuyên lập tức: “Chị Phượng, em nghĩ cậu ta nếu là thân thích kia của em thì cũng thật thú vị.”
Chị Phượng nhìn về phía gã ta, ý bảo gã ta tiếp tục nói.
Bạch Sí Tuyên: “Thân thích kia của nhà em là một thằng ngốc.”
Chị Phượng a một tiếng bật cười: “Cậu nói như vậy nhưng chị lại không nghĩ đó là cậu ấy đâu. Cậu nhìn người này mà xem, có chỗ nào giống một thằng ngốc? Thằng ngốc có bộ dạng như thế nào, tôi chẳng lẽ còn không biết?”
Người chồng đầu tiên của ả chính là một tên ngốc, thậm chí còn tự tìm đường chết.