Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 349

Cập nhật lúc: 2024-05-24 13:06:14
Lượt xem: 65

“Cao tiểu thư có đôi mặt thật tinh.”

Khúc Kha: “Tôi rất thích quan sát người khác nên cũng không coi là tinh gì.”

“Quan sát người?”

Khúc Kha: “Đúng vậy, quan sát người khác, quan sát muôn hình muôn vẻ của con người mới có thể viết ra những nhân vật sinh động. Chẳng lẽ mọi người đều cho rằng tôi toàn dựa vào trí tưởng tượng mà viết truyện sao? Nếu toàn dựa vào mỗi tưởng tượng thì đầu óc con người ta sẽ dễ dàng khô kiệt ý tưởng.”

Nhắc tới Khúc Kha văn chương, Đỗ Bách Tề lập tức đánh gãy lời nói Lôi đội trưởng, nói: “Lại nói tiếp, tôi phải cảm ơn nhóc mới đúng.”

Khúc Kha nhướng mày: “Hở?”

Đỗ Bách Tề cười: “Tôi mở hai nhà xưởng làm mì sợi, lúc này mới tháng thứ ba đã bắt đầu thu lời. Hơn nữa, lợi nhuận khá ổn.” Hắn cười đôi mắt híp lại gần như không thấy, nói: “Sư gia đã làm tính toán, năm nay tiền lời sẽ không ít.”

Khúc Kha: “Chúc mừng nha.”

Đỗ Bách Tề: “Nếu không phải được tiểu thuyết của cô dẫn dắt, tôi cũng không nghĩ ra được.”

Quyển do Khúc Kha viết vẫn giữ nguyên phong cách nhất quán từ 2 bộ tiểu thuyết trước, văn phong vẫn hài hước thú vị. Thế nhưng nếu so sánh thì nó lại khác hoàn toàn với hai quyền tiểu thuyết trước đó. Hai quyển trước đó đều đi theo thiên hướng hài kịch, một quyển dựa theo chủ đề 'mộng tưởng', một quyển lại hướng tới chủ đề 'xuyên không'.

Ngược lại quyển này nhìn có vẻ hoang đường, hơn nữa đến giờ vẫn không chỉ ra tại sao vị hôn thê của nam chính muốn nhảy lầu, cô lại cố tình hướng đến thể loại đơn nguyên kịch. Gần như mỗi một mẩu chuyện nhỏ lại hướng đến một chủ đề thực dụng riêng.

Nam chính cứ không ngừng không ngừng thí nghiệm mà tạo ra một kỹ năng mới.

Lúc bắt đầu tất cả mọi người chỉ xem như trò vui, tò mò xem có phải thật sự có thể thành công hay không. Đợi đến khi độc giả bắt chước nam chính thí nghiệm thành công, cảm giác vui sướng khi 'thu hoạch' tăng lên gấp bội. Một loại là những gia đình phú quý không lo ăn lo mặc, nhờ đạt được thành công mà tạo ra sự thỏa mãn về tinh thần. Một loại khác là những người dựa vào ý tưởng trong tiểu thuyết để thay đổi phương thức sinh hoạt hàng ngày.

Cũng chính bởi vì sự thành công liên tiếp diễn ra trong thực tại mà bây giờ ai nhắc đến Thường Hoan Hỉ cũng phải khen ngợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-349.html.]

Ngay cả một vài người cùng nghề hoặc những văn nhân thích bắt bẻ cũng không nỡ nói cô một câu không tốt. Dù sao những người này cũng không biết có bao nhiêu người nhờ vào đủ loại 'giả thiết' mà Thường Hoan Hỉ xây dựng thay đổi được cuộc sống của mình.

Đối với những kẻ có tiền, trồng rau mùa đông thêm bữa cho gia đình hoặc lợi dụng củi gỗ tạo ra than chỉ là việc nhỏ, không lên được mặt bàn.

Thế nhưng đối với nhiều gia đình khác thì chuyện này có thể liên quan đến mạng người. Những gia đình ấy có thể nhờ một hoặc nhiều loại kỹ năng học được để đổi lấy tiền bạc hay đồ gia dụng.

Rõ ràng chặt đứt tài lộ của người khác không khác gì g.i.ế.c cha g.i.ế.c mẹ, lời này trong thời bây giờ không sai. Thế nhưng một quyển sách như vậy lại cho người ta một cái nhìn khác.

Mặc kệ xuất phát từ mục đích gì thì bây giờ độc giả đều nghiêng về một hướng, khen ngợi. Mặc kệ quyển tiểu thuyết này viết có hay hay không thì lượng độc giả vẫn tăng lên đáng kể, đánh giá rất tốt. So với những lời nói suông thì việc giúp đỡ người khác một cách chân thật để thay đổi cuộc sống mới là điều mà không ai phải ai cũng làm được.

Mọi người đều đang tiếp tục quan sát, tiếp tục chờ đợi, muốn xem xem Thường Hoan Hỉ viết tiếp như thế nào, xem người này liệu có thể lấy được ra bao nhiêu ý tưởng nữa.

Đỗ Bách Tề nghĩ, nếu bản thân hắn có nhiều ý tưởng giống như của cô bé trước mặt, liệu có thể vô tư không giữ lại chút nào viết ra hết, tạo phúc cho dân chúng không. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn thấy bản thân chỉ sợ không làm được như thế.

Ấy vậy mà một cô gái tuổi còn nhỏ như cô lại làm được.

Hơn nữa, trải qua một thời gian dài, chỉ cần người khôn khéo hơi có chút đầu óc cũng có thể nhận ra cô có tâm thật sự. Cô có tâm mong muốn quyền tiểu thuyết của mình có thể thay đổi cuộc đời của một số người. Cô nguyện ý giúp người khác tiến tới bằng cách giao ra rất nhiều 'kỹ năng cầu sinh'.

Sự tự tin ấy là thứ người khác không có được.

Chính bởi không ngừng thấy được sự khẳng khái và tài năng của Thường Hoan Hỉ, cảm nhận được dụng ý đằng sau của cô mà Đỗ Bách Tề càng thêm kính trọng cô gái bé nhỏ này. Rõ ràng chỉ là một bé gái tuổi còn nhỏ mà thật đáng để người ta tán dương.

Đỗ Bách Tề: “Tôi cùng sư gia xem bài đăng của cô đều cảm thấy không tưởng tượng nổi! Nói thật, tôi vốn còn không nghĩ tới đạt được lợi nhuận từ trong đó.”

Khúc Kha: “Ở đây chú có rất nhiều sản nghiệp, đều không coi như lời nhiều?”

Đỗ Bách Tề: “Quả thật nếu so sánh với câu lạc bộ và Bách Nhạc Môn dĩ nhiên không bằng, chỗ ấy thu vào mỗi ngày mới gọi là chân chính hốt bạc. Thế nhưng việc kinh doanh này nguy hiểm rất lớn, lại còn không ổn định.”

Loading...