Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 226
Cập nhật lúc: 2024-05-24 08:59:06
Lượt xem: 113
Không bao lâu đã có một người đàn ông trung niên chạy qua, cực kỳ chân chó: “Ngọn gió nào đã thổi Đỗ tiên sinh cùng Đào tiểu thư tới chỗ tôi thế này. Thật là may mắn cho kẻ hèn này quá.”
Đỗ Bách Tề lãnh lãnh đạm đạm không có quá nhiều phản ứng.
Đào Mạn Xuân nở nụ cười buôn bán: “Giám đốc ngài đã tới, cô em gái này của tôi nhìn trúng một chiếc đồng hồ, ngài có thể cho tôi một cái giá chiết khấu không?”
Chị ta nói: “Ngài có thể cho tôi chút nhân tình chứ?”
Giám đốc lập tức: “Tự nhiên, tự nhiên có thể.”
Ông ta nhìn về phía Khúc Kha, không cần nhiều lời, đảo qua trên dưới đã biết Khúc Kha một thân quần áo này đều từ Công ty bách hóa trang phục. Giá cũng không hề thấp.
Kể cả có khoác bao tải, Đào Mạn Xuân đã mở miệng, ông ta cũng sẽ không coi như nhìn không thấy.
Đây chính là khách hàng lớn đó.
“Đào tiểu thư mở miệng, dĩ nhiên phải làm rồi!” Giám đốc chân chó tươi cười xán lạn: “Giá chiếc đồng hồ này……”
Anh giai bán hàng lập tức: “Chiếc đồng hồ này có giá 11.000 đồng.”
Giám đốc: “Như vậy tôi……”
Đỗ Bách Tề đột nhiên mở miệng: “Em gái tôi rất thích chiếc đồng hồ này, ông cứ cho một mức chiết khấu thích hợp đi.”
Đào Mạn Xuân nhướng mày, tươi cười lập tức càng thêm xán lạn: “Đúng rồi.”
Giám đốc sửng sốt ngắn ngủi đã khôi phục bình thường, vội mở miệng, tươi cười càng thêm xán lạn: “Đó là dĩ nhiên, đó là dĩ nhiên. Nếu là em gái Đỗ tiên sinh, bọn tôi mà kiếm tiền của ngài, vậy quá không nên. Như vậy, tôi theo giá gốc giảm 30% cho ngài, ngài xem thế nào?”
Khúc Kha: “Vậy cảm ơn ngài.”
Khúc Kha không phải rất vui khi chiếm lợi của người khác, tình huống bây giờ cô mà tiếp tục dây dưa không để yên ngược lại sẽ không phóng khoáng. Không bằng cứ nhận ân tình này rồi về sau lại nói.
Cứ từ từ xem rồi trả ân tình này sau cũng được.
Khúc Kha cũng không tháo đồng hồ xuống mà trực tiếp đi quầy giao tiền.
Cô vốn đã muốn mua, lúc này giảm 3300, cảm thấy cả người siêu cấp không yên ổn.
Khúc Kha tự mình đi trả tiền, Đào Mạn Xuân thoáng nhìn qua Đỗ Bách Tề một cái, trong lòng càng thêm yên tâm.
Đỗ Bách Tề trước nay luôn là người phân biệt rõ ràng, đàn bà là đàn bà, em gái ra em gái. Lúc trước cô ta cũng từng có lựa chọn, tự do cô ta không vui muốn chiếm đoạt, càng muốn có người bao nuôi nên mới đồng ý làm người đàn bà của hắn.
Rất rõ ràng, cô bé trước mặt có vẻ không phải chuyện đáng lo.
Mặt khác hắn sẽ không để đàn bà của mình tự tiêu tiền, thế chỉ làm mất mặt đại ca như hắn.
Bởi vì hai điểm này, Đào Mạn Xuân nhiều ít có chút yên tâm.
Khúc Kha tiêu 7700 đồng, đoàn người cùng ra ngoài, Khúc Kha: “Hôm nay cửa hàng tôi muốn đi không phải chỗ sang quý gì đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-226.html.]
Cô phải cho hai người này vài châm dự phòng trước.
Đỗ Bách Tề cùng Đào Mạn Xuân đều mỉm cười: “Không sao.”
Khúc Kha: “Nơi này không coi như sang trọng gì, được cái hương vị khá ngon. Tom tiên sinh nhìn chúng hương vị nhà họ mới đề cử với tôi, nói là nhà này làm thịt dê ăn ngon nhất. Anh ấy vốn không thích ăn thịt dê mà lại không nhịn được phải ăn là đủ hiểu hương vị tuyệt thế nào.”
Xe cong cong quẹo quẹo đi một đường rất nhanh cũng tới.
“Cô Cao!!!” Vừa xuống xe đã nghe được tiếng kêu không biết của ai.
Khúc Kha quay đầu lại: “Hở?”
Vu Mãnh cảm thấy quá trùng hợp rồi, thế mà ở chỗ này gặp được cô ấy. Hắn vui không chịu nổi, miệng b.ắ.n liên thanh: “Chúng ta thật có duyên. Không ngờ ở chỗ này mà còn có thể gặp nhau. Quá tốt rồi, đến đây, tôi giới thiệu ông nội tôi cho cô làm quen, ông cũng rất thích cô.”
Ông cháu hai người thường xuyên ở nhà thảo luận sách của cô đấy.
“Cô cũng không thể không cho tôi mặt mũi!”
Khúc Kha còn chưa phản ứng, Vu Mãnh đã tự mình biểu diễn xong.
Cô khách khách khí khí: “Vu công tử.”
Vu Mãnh: “Cô không cần gọi tôi là Vu công tử, thật xa lạ, gọi Tiểu Mãnh được rồi.”
Khúc Kha cười: “Thế này không tốt đâu.”
Tầm mắt của cô dừng trên người ông cụ phía sau Vu Mãnh, ông cụ khoảng năm sáu mươi tuổi, tinh thần phấn chấn. Trên mặt người này không có bất cứ biểu tình gì, xem ra là một ông cụ cực kỳ nghiêm túc.
Khúc Kha khách khí đối với ông cụ gật đầu một cái, ngay sau đó nói: “Bạn tôi còn ở đây, không thể tiếp tục nói chuyện với cậu.”
Vu Mãnh phảng phất như lúc này mới nhìn thấy Đỗ Bách Tề cùng Đào Mạn Xuân.
Hắn không quen Đỗ Bách Tề, nhưng nữ minh tinh như Đào Mạn Xuân sao hắn không biết được
Hắn a một tiếng, nói: “Cô không phải nữ minh tinh chỉ có mặt, không có kỹ thuật diễn, cái gì Xuân đúng không?”
Đào Mạn Xuân: “……” Người này thật không có lễ phép! Biểu tình của chị ta không còn ổn nữa: “A!”
Vu Mãnh không chút khách khí: “Cô với ả minh tinh đầu óc trống trơn này có gì mà nói? Chúng ta ngồi chung một bàn đi. Cô nói với chúng tôi về sách mới của cô, cái người tên Huyền Ngưng kia có phải là kẻ có vấn đề không? Cô nói với tôi, tôi sẽ không nói cho người khác đâu.”
Khúc Kha: “……”
Cô không phải chưa từng gặp qua kẻ không có ánh mắt còn EQ thấp, nhưng vị này tuyệt đối xếp hàng cao thủ đứng đầu bảng!
Mặt Đào Mạn Xuân tức mức mặt đen như mực.
Đào Mạn Xuân túm lấy Khúc Kha, dùng sức giữ chặt cô, đối với Vu Mãnh ha hả cười lạnh: “Con bé là của tôi!”
Vu Mãnh: “!!!”