Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 166
Cập nhật lúc: 2024-05-22 15:51:59
Lượt xem: 106
Khúc Kha: “Hồ!”
Mới qua hai vòng, Khúc Kha đã đẩy bài lên, nhẹ giọng: “Đưa tiền.”
Mấy người khác: “……”
Bàn bên cạnh: “……”
Lại một lần nữa xào bài, sự thật luôn làm tim gan người ta phải đau đớn, thêm một vòng… lại hồ rồi.
Khúc Kha nhận tiền, được hời còn khoe mẽ: “Mọi người cố ý cho em thắng phải không, đừng vậy chứ.”
Mấy người khác: “……”
Bàn bên cạnh: “……”
Vòng thứ ba, à, không có gì ngoài ý muốn.
Bàn bên cạnh chỉ vừa kết thúc một ván mà bàn này Khúc Kha đã thắng liền 3 lần. Khúc Kha: “Cảm ơn nha.”
Mắt kính Tần An hơi lóe, hắn ta đẩy đẩy lên, mỉm cười: “Tiểu thư Tiểu Cao thật lợi hại.”
Khúc Kha nhẹ nhàng bâng quơ, mềm mềm mại mại: “Chỗ nào chứ? Vẫn là các vị đây không chấp nhặt với một bé gái như tôi… a, thật ngại quá, lại hồ!”
Mấy người bà Bàng bàn bên này cũng thấy bản thân cực kỳ may mắn vì không ngồi vào bàn kia. Mẹ nó ơi, nếu mấy người bà ngồi vào bàn kia giờ chắc tim phải chảy đầy máu. Thảm quá! Lam tiểu thư không có bất cứ biểu tình gì nhưng vài vị phu nhân ở đây đều thấy chắc Lam tiểu thư cũng muốn mắng chửi lắm rồi.
Khúc Kha từ lúc bắt đầu đã hồ bài, mấy người khác gần như chả có sức đánh trả.
Tên nhãi ngốc Vu Mãnh ban đầu còn khoác lác to mồm lắm giờ mặt nghệt cả ra, hắn nhìn chằm chằm Khúc Kha, thử hỏi: “Cô vốn không phải chỉ hiểu mà còn rất lợi hại hả?”
Khúc Kha nhướng mày, lắc đầu, nghiêm trang: “Chỉ là vận khí của tôi tốt thôi.”
Vu Mãnh: “Cô lại lừa người.”
Khúc Kha nhìn lướt qua Tần An, Tần An lại đẩy đẩy mắt kính, dịu dàng cười cười.
Nếu mấy người này tìm cô đánh bài thì Khúc Kha cũng không thể không cho họ cơ hội. Mới chỉ một lát trước mặt cô đã có một đống tiền lẻ. Khúc Kha nhìn đồng hồ, nói: “Sắp giữa trưa rồi…”
Lời còn chưa dứt đã bị đánh gãy.
Đôi mắt Vu Mãnh trừng tròn xoe, kiên định: “Không được đi! Quyết chiến đến bình minh!” Hắn nhìn chằm chằm bài trong tay rồi lẩm bẩm: “Tôi không tin cô thắng mãi được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-166.html.]
Khúc Kha lại nhướng mày, cảm thấy bài phẩm của người này chẳng ra gì. Dĩ nhiên có người chủ động muốn đưa tiền chẳng nhẽ cô còn bảo không cần à?
Cô khoái hoạt vui sướng rút ra 10 đồng, nói: “Mẹ Hứa!”
Mẹ Hứa vội đi qua đây, hỏi: “Cao tiểu thư, làm sao vậy? Cháu muốn thêm nước trà hay muốn ăn bánh ngọt? Nếu không dì đi mua cho cháu món đồ chơi bằng đường nhé?”
Mẹ Hứa đối xử với Khúc Kha hoàn toàn khác với những người, phải gọi là cách biệt một trời một vực. Một bên gió xuân ấm áp, một bên trời đông giá rét vô tình.
Khúc Kha: “Cháu đều không cần.” Cô cười tủm tỉm nói: “Có thể phiền dì giúp một chút không?”
Cô hếch hếch khuôn mặt nhỏ nói: “Bên này cháu còn chưa chơi xong mà nhà cháu lại có mấy bạn nhỏ. Dì có thể giúp cháu đi mua cơm trưa cho họ không?”
Mẹ Hứa: “Này thì có gì không thể!” Bà xoa tay, nói: “Nhiều tiền như vậy, cháu muốn mua cái gì?”
Khúc Kha đang muốn chọn cơm thì thấy Tần An đưa 20 đồng qua, hắn ta mỉm cười: “Không bằng mọi người đều đừng nấu cơm làm gì, phiền ngài đi Hội Tân Lâu mua mấy vỉ bánh bao nhỏ hấp, mọi người cùng nhau chơi đến chạng vạng được không?”
Mấy vị phu nhân ở đây vừa nghe thế trên mặt đã lộ ra vẻ vui mừng, nếu được như vậy dĩ nhiên rất tốt.
Tần An: “Nếu chúng tôi đến cửa xin lỗi thì chúng tôi phải thể hiện chút tâm ý chứ.” Hắn đẩy 10 đồng của Khúc Kha về, nói: “Lấy của tôi đi.”
Mẹ Hứa nhìn về phía Lam tiểu thư, Lam tiểu thư gật gật đầu, Mẹ Hứa: “Vậy được.”
Tần An khách khí cười: “Cảm ơn ngài.”
Mẹ Hứa: “Như thế không cần.”
Khúc Kha hơi hơi cúi đầu, trong ánh mắt đầy ý vị sâu xa. Một bàn này của cô động tác rất nhanh lại bắt đầu bằng mới. Rõ ràng hai bàn cũng bắt đầu nhưng bên bàn này cứ như mở ra hình thức Phong Hỏa Luân vô địch, nhanh đến không thể tin được.
*Phong Hỏa Luân: pháp bảo của Na Tra, tồn tại dưới hình dạng hai bánh xe đặt dưới chân có thể phát ra lửa.
Cơm giữa trưa cũng không muốn ăn mà cứ nhìn chằm chằm vào Khúc Kha. Quân bài mạt chược trong tay hắn bị quăng ngã vang lên tiếng bang bang.
Bởi vì hắn là nhà tiếp theo của Khúc Kha nên không thể trông cậy vào việc có thể đánh bại cô mà còn bị cô đè chặt.
Thấy Khúc Kha sắp mở bài, hắn nhìn chằm chằm vào anh họ, ồm ồm: “Anh họ, em biết anh đánh bài kém nhưng anh có thể đừng mở bài nhanh cho cô ấy vậy không? Mở một cái là hồ bài, ai mà phản kháng được?”
Tần An bất đắc dĩ buông tay, giọng nói rất nhẹ: “Vậy anh có biện pháp nào? Nhìn bài đây này, anh thật quá vô dụng.”
Khúc Kha đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn ta một cái rồi lại tiếp tục đánh bài.
Khúc Kha tiếp tục c.h.é.m g.i.ế.c bốn phía, đám người còn lại muốn chơi thắng một bao tiền cũng khó. Tổng lại Khúc Kha Thắng hơn 200 đồng. Lam tiểu thư còn khá tốt, không mất quá nhiều. Tần An với Vu Mãnh đều thua đậm.
Đặc biệt là Tần An, thua đến 140 đồng.