Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 106
Cập nhật lúc: 2024-05-22 12:39:50
Lượt xem: 154
Hắn đọc thành tiếng: “Cao Nhược Huyên.”
Khúc Kha gật đầu, nhẹ giọng: “Đúng đó.”
Đỗ Bách Tề chỉ chỉ trang giấy lại nhìn về phía Khúc Kha. Khúc Kha ngoan ngoãn ngồi.
Mãi sau Đỗ Bách Tề đột nhiên nói: “Thời gian cũng không còn sớm, Lão Ngũ, cậu đưa Cao tiểu thư trở về đi.”
Gã đàn ông mặc đường trang gần như chưa ăn cơm, hắn đứng dậy: “Cao tiểu thư, mời.”
Khúc Kha bị bọn họ đưa đến đưa đi mê mang chẳng hiểu gì, chỉ vội đáp lại: “Được, được.”
Khúc Kha bọc bản thân thành chim cánh cụt, đi theo gã đàn ông mặc đường trang ra cửa.
Đi tới cửa, Đỗ Bách Tề đột nhiên nói: “Cao tiểu thư.”
Khúc Kha quay đầu lại: “Hả?”
Đỗ Bách Tề mỉm cười: “Nếu tiểu thuyết của Cao tiểu thư xuất bản nhớ đưa tôi một bộ.”
Khúc Kha sửng sốt rồi sảng khoái đáp ứng, cười nói: “Được.”
Cô ra cửa.
Đỗ Bách Tề dùng bật lửa đốt tờ giấy trong tay, đến khi tờ giấy sắp thiêu hết hắn mới dùng nó châm xì gà.
Đào tiểu thư nhẹ nhàng đi qua, rúc vào bên người hắn, mềm giọng: “Anh Bách, có cái gì không ổn sao?”
Đỗ Bách Tề tươi cười không đạt đáy mắt, nói: “Không có. Chẳng qua gương mặt cô ta hình như tôi đã gặp qua ở đâu rồi.”
“Thẩm tiên sinh.” Ông chú mặc áo dài mở miệng nói: “Đôi mắt cô ta giống với người phụ nữ ở đồng hồ quả quýt của Thẩm tiên sinh.”
Đỗ Bách Tề bừng tỉnh, nói: “Đúng! Tôi cứ cảm thấy con nhóc kia giống ai đó. Chẳng qua chỉ giống đôi mắt, nếu xem tổng thể thì lại không giống lắm.”
“Đúng vậy.”
Đào tiểu thư mềm giọng nói: “Thẩm tiên sinh tới Thượng Hải lần này hình như muốn tìm một người phụ nữ nào đó. Tuy nhiên đúng lúc con hắn lại gây chuyện. Thời gian gấp gáp nên hắn cuối cùng cũng chỉ có thể vội vàng trở về. Anh nói xem, có thể hắn tìm vị Cao tiểu thư này không?”
“Chắc hẳn không phải, người hắn muốn tìm là mối tình đầu cơ. Tôi nghĩ lúc này cũng không ngoại lệ. Cao Nhược Huyên tuổi tác, không phải là hắn người muốn tìm.”
Đào tiểu thư: “Cũng đúng, hắn nếu thành thân sớm một chút thì con cũng sẽ không chênh lệch nhiều với Cao Nhược Huyên kia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-106.html.]
Nhắc tới Cao Nhược Huyên, Đỗ Bách Tề gõ gõ mặt bàn, nói: “Sư gia, ông thấy cô ta thế nào?”
Được được gọi “sư gia” đúng là ông chú mặc áo dài, hắn đưa lời bình: “Người thông minh.”
“Người thông minh cái gì chứ? Chẳng qua là một con nhóc có chút xíu tài hoa mà thôi!” Đào tiểu thư lẩm bẩm.
Đỗ Bách Tề liếc mắt nhìn cô ta một cái, Đào tiểu thư lập tức lộ ra gương mặt tươi cười.
Đỗ Bách Tề: “Em biết vì cái gì mà tôi muốn gặp con nhóc đó không?”
Đào Mạn Xuân nhẹ giọng: “Nó có thể lấy sức của bản thân mình làm ra được nhiều chuyện như vậy nên chắc anh tò mò muốn biết nó là kiểu người gì? Đồng thời cũng vì chuyện này có chút liên quan đến em, anh lại không yên tâm về em. Anh sợ em vì sao vì chuyện tuyên truyền mà tiếp xúc với nó nhiều hơn, bị nó lừa, đúng không? Chuyện này không có khả năng. Con nhóc đó giỏi văn chương đấy nhưng anh cũng thấy rồi, dù sao cũng chỉ là một con nhóc. Giờ anh yên tâm rồi chứ?”
Đỗ Bách Tề nắm cằm Đào Mạn Xuân, chậm rãi nói: “Mạn Xuân à, tôi đã cùng em nói, không nên xem thường bất cứ kẻ nào cả.”
Đào Mạn Xuân nhẹ giọng: “Em hiểu rồi, Em biết anh thương em nhất!”
Đỗ Bách Tề vỗ vỗ mặt cô ả: “Tôi đói bụng rồi.”
Đào Mạn Xuân lập tức đứng dậy: “Để em lấy cho anh chén mì nhé!”
Đỗ Bách Tề: “Đi đi.”
Đào Mạn Xuân dẫm lên giày cao gót ra cửa, bóng dáng biến mất ở hành lang.
Đỗ Bách Tề cười nhạo một tiếng, dựa vào ghế trên nói: “Cô ta đúng là có thể nghĩ? Đồ hoa thủy tiên! Chỉ biết tự luyến như vậy. Ông đây chỉ muốn xem thử xem nữ thần một mình trông như thế nào.”
Sư gia tính tình tốt cười nói: “Thật không thể tưởng tượng được, Thường Hoan Hỉ thế mà là một cô nhóc. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi vẫn còn không tin. Kể cả lúc sau biết được vẫn cứ nghi ngờ không phải sự thật.”
Bọn hắn điều tra Cao Nhược Huyên, ngoài ý muốn phát hiện cô là tác gia Thủy Mật Đào của chuyên mục mỹ thực, cũng là tác giả chuyện xưa 《 Cuộc phản công nghèo khó 》. Viết bài mỹ thực, bọn hắn không thèm để ý nhưng không nghĩ tới cô ta còn có bút danh khác là Thường Hoan Hỉ.
Phải biết bọn hắn đều đang đọc 《 Cuộc phản công nghèo khó 》, ởBến Thượng Hải này ai lại không biết câu chuyện này chứ?
Kể cả người nghiêm túc cũng có thể bị chọc cười.
Người như Đỗ Bách Tề cũng phải cười mỗi khi đọc đã đủ để cho thấy sức hút truyện như thế nào? Hắn hoàn toàn đoán không được bước tiếp theo cô định phát triển truyện tiếp như thế nào. Hắn cũng không cố ý hỏi thăm thân phận Thường Hoan Hỉ từ xã báo nhưng mơ hồ đoán được Thường Hoan Hỉ là nữ.
Hiện tại xem ra không chỉ là nữ mà còn là một bé gái chưa trưởng thành.
“Tôi vẫn luôn nghĩ Thường Hoan Hỉ là người như thế nào, giờ này ngày này đột nhiên có một loại cảm giác, đúng, hắn phải là người như vậy.” Đỗ Bách Tề đưa lời bình về Khúc Kha, nói: “Thông minh, có tài hoa, còn có vài phần giảo hoạt nho nhỏ.”
Sư gia cực kỳ tán thành, ông nói: “Đúng là giảo hoạt, hôm nay cô ta biểu hiện cũng vì mục đích này. Cô ta không nghĩ có thêm liên quan gì đến chúng ta cho nên vào vai một cô bé có chút thông minh biểu diễn đạt đến 3 phần. Tự xây dựng nhân vật như vậy vừa phù hợp với tưởng tượng của chúng ta lại không khiến chúng ta mất đi hứng thú. Nói lời thật thì kỹ thuật diễn này còn hơn cả Đào tiểu thư! Thậm chí tôi còn dám khẳng định, tên thật cô ta không phải Cao Nhược Huyên.”
Ở điểm này, Đỗ Bách Tề cũng nghĩ thế, hắn nói: “Đúng vậy, tuy cô ta lúc nào cũng biểu hiện hết sức tự nhiên nhưng vẫn không trốn khỏi đôi mắt tôi.