Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 99: Bắt ngựa ---
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:41:21
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc hai đến, chỉ lo theo con suối và nấm, tay ngoài s.ú.n.g , chẳng mang theo công cụ nào.
Xe đẩy và lưỡi hái cũng vứt ở gần cái bẫy.
Mục Hề đưa s.ú.n.g cho Triệu Diệp Thanh,
"Trên xe đẩy dây thừng, lấy, cô cứ ở đây trông... chú ý quan sát xung quanh, gần nguồn nước thường động vật xuất hiện, đừng chỉ chăm chăm ngựa mà mất cảnh giác."
Triệu Diệp Thanh nhận lấy súng, mắt chớp con ngựa, đầu vẫy tay,
"Đi ."
Mục Hề c.ắ.n răng, kìm nén tay , vung một cái đầu kẻ vô lương tâm nào đó, chạy về.
Con ngựa dường như quen với môi trường xung quanh, khi một đoạn, nó no bụng thì xuống đất.
Triệu Diệp Thanh đỉnh đồi, cảnh hồ chân núi.
Con ngỗng trời nhảy lên khỏi mặt nước, bay thấp sát mặt hồ một đoạn đột nhiên dừng , bất ngờ thò đầu xuống nước, một con cá nhỏ mỏ nhọn gắp lên, nuốt bụng.
Trên bầu trời, một tiếng hót cao vút, thanh thoát vang lên, khiến các loài động vật ven hồ đều ngẩng đầu.
Triệu Diệp Thanh sợ ngựa phát hiện, nép sườn núi mới ngẩng đầu lên.
Trên trung, một con diều hâu bụng trắng đang lượn lờ, chằm chằm đàn ngỗng trời chân.
Đàn ngỗng trời vội vàng bay lên, từ mặt hồ bay về phía bụi cỏ xa xa, con diều hâu cũng lập tức đuổi theo.
Bay xa , Triệu Diệp Thanh còn rõ nữa.
Diều hâu ăn ngỗng, ngỗng ăn cá, đây cũng là một chuỗi thức ăn.
Sau hơn hai mươi ngày mưa lớn, những con vật sống sót đều vẻ sốt ruột ngoài kiếm ăn.
Đợi hơn hai mươi phút, Mục Hề cầm dây thừng chạy về.
Đến gần mới giảm tốc độ, thở dốc.
Hai bàn bạc cách bắt ngựa.
"Từ từ tiếp cận, cô phía , đừng đến quá gần nó, từ bên cạnh tìm cơ hội tóm lấy cương ngựa."
Triệu Diệp Thanh gật đầu, giữ cách để thu hút sự chú ý thì cô thể, chứ bắt ngựa thì cô dám.
Ngựa huấn luyện, trừ khi hoảng loạn, hầu như sẽ va , dù va chạm cũng thể tránh sang một bên.
Bắt ngựa thì nguy hiểm hơn, nếu bắt mà phát hiện thì dễ đá một cú.
Hai rón rén tiến gần con ngựa, khi đến gần thì tách hành động.
Triệu Diệp Thanh thì thầm dặn dò, "Cẩn thận đấy."
Cô từ từ về phía con ngựa.
Con ngựa là một con ngựa màu nâu đỏ, tuy lâu chải lông nhưng vẫn thể thấy độ bóng mượt của bộ lông.
Cảm nhận đến gần, con ngựa nâu đỏ lập tức dậy.
Cơ bắp ở n.g.ự.c và m.ô.n.g của ngựa hiện rõ mồn một, những đường nét đó khiến cô sáng mắt.
Triệu Diệp Thanh dừng bước, yên nó.
Đôi mắt của con ngựa nâu đỏ sáng quắc, ánh mắt đầy cảnh giác.
Ngựa thể hiểu tiếng , Triệu Diệp Thanh thử giao tiếp với nó,
"Ngươi đừng động, sẽ hại ngươi, ngươi về nhà với ?"
Cô chỉ móng ngựa, "Ta thể giúp ngươi cắt móng."
Móng ngựa là tổ chức keratin, giống như móng tay của , sẽ bao giờ ngừng phát triển.
Móng của con ngựa nâu đỏ rõ ràng lâu cắt tỉa.
Trọng lượng cơ thể của ngựa lớn, nếu cắt tỉa móng kịp thời sẽ dẫn đến đổi lực tác động lên gân và dây chằng, gây tổn thương.
Những con ngựa thuần hóa giống ngựa hoang, khả năng sinh tồn của chúng mạnh. Nếu gãy chân ở nơi hoang dã, chúng gần như sẽ mất mạng.
Không cùng Triệu Diệp Thanh về, nó cũng chắc thể sống sót một .
Triệu Diệp Thanh cố gắng tỏ vô hại với con vật, nhẹ nhàng thương lượng với nó.
Thực , trong lòng cô cũng căng thẳng, nếu con ngựa lao về phía cô, cô sẽ lùi nhanh sang một bên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-99-bat-ngua.html.]
Khẽ liếc thấy Mục Hề hạ thấp tiếp cận con ngựa, Triệu Diệp Thanh thấy chút lo lắng. Lỡ con ngựa giật , hoảng sợ mà đá Mục Hề một cú thì .
Cô hiệu cho Mục Hề dừng .
Con ngựa dường như hiểu lời cô , trông thông minh, giống như thể giao tiếp.
Triệu Diệp Thanh vươn tay, từ từ tiến gần con ngựa, miệng lẩm bẩm: “Ngoan nào, hại ngươi...”
Con ngựa chậm rãi lùi , ánh mắt cảnh giác vẫn biến mất , nhưng cũng lao tới.
Triệu Diệp Thanh cảm thấy hy vọng, con ngựa biểu hiện sự cuồng loạn chống đối.
Tay cô từ từ chạm đầu ngựa, trực tiếp nắm lấy dây cương da, mà tiên xoa đầu nó để xoa dịu cảm xúc.
Ngựa là động vật ăn cỏ nhưng giống cừu bò, dày của chúng nhỏ và nhai , thể ăn nhiều thức ăn cùng một lúc, chỉ thể ăn ít nhưng nhiều bữa mỗi ngày.
Mùa mưa kéo dài , lẽ nó cũng dễ dàng gì. Chủ cũ của nó hẳn đối xử với nó , nếu nó cảnh giác với con như .
Cũng chính vì thế mà Triệu Diệp Thanh mới dễ dàng "dụ" nó về nhà như .
Mục Hề bước tới buộc dây hai bên hàm của dây cương, dùng dây dắt.
Triệu Diệp Thanh xoa xoa lưng ngựa, đôi mắt sáng lấp lánh Mục Hề và hất cằm:
“Đỉnh !”
Mục Hề dáng vẻ đó của cô lây nhiễm, cũng nhịn cong khóe miệng, “Đỉnh.”
May mắn là chủ nhân đó cho ngựa đeo hàm thiếc, nếu sống đến bây giờ thì khó .
Hàm thiếc là một thanh kim loại nhỏ, đặt ngang trong miệng, đè lưỡi xuống, ngăn ngựa ăn cỏ.
Lưng con ngựa yên và bàn đạp, cô cũng dám cưỡi lên, định mắt cứ dắt dây cương về nhà.
Sau khi thuần phục thành công con ngựa, cô mới nhớ kỹ cái hồ .
Thảm thực vật bãi cỏ gần hồ khác so với bãi cỏ thông thường.
Có thêm nhiều loại cây ưa ẩm sống dựa nước hồ.
Ví dụ như cây xương bồ.
Tiếc là mang theo liềm, nếu kiểu gì cũng cắt một bó về treo lên cửa để xua đuổi tà khí.
Gà Mái Leo Núi
Đang vội đưa ngựa về nhà, Triệu Diệp Thanh định đợi một hai hôm nữa, khi nào rảnh rỗi đến hái nấm thì sẽ xem xét kỹ bờ hồ .
Có lẽ vì Triệu Diệp Thanh là giao tiếp với con ngựa đỏ nâu, nên nó chút địch ý với Mục Hề xuất hiện .
Mỗi Mục Hề nhận dây cương để dắt , con ngựa đỏ nâu đầu chỗ khác.
Điều khiến Triệu Diệp Thanh bật , đầu tiên con vật nào trong nhà mà thích Mục Hề.
Thật hợp ý cô.
Triệu Diệp Thanh cúi đầu một cái, hài lòng "chậc" một tiếng.
Là một cô gái, thảo nào đáng yêu thế.
“Để nghĩ xem… ngươi sẽ tên là Tiểu Hồng nhé!”
Tiểu Hoàng, Tiểu Hoa, Tiểu Hắc và Tiểu Hồng.
Rất hợp mà.
Nghe là một nhà.
Còn Hồ Hồ và Tuyết Bỉnh, chúng mang về từ trong núi, tự nhiên thuộc cùng một hệ với những con vật đến từ thảo nguyên.
Triệu Diệp Thanh dắt ngựa về nhà, đường miệng ngừng gọi 'Tiểu Hồng, Tiểu Hồng, Tiểu Hồng...'
Khi về đến nhà, Tiểu Hồng ghi nhớ tên của .
Triệu Diệp Thanh sững tại chỗ.
Con ngựa về , nhưng chỗ ở.
Mục Hề kéo xe đẩy, về đến nhà , ôm cỏ khô xe kho cỏ khô, phòng dụng cụ, kéo xe đẩy định ngoài.
Triệu Diệp Thanh còn kịp gì, nhanh chóng trả lời :
“ chặt cây về xây chuồng ngựa đây, tổ tông của .”