Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 172: Người tuyết
Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:47:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm tỉnh dậy, Mộc Hề còn ở bên cạnh.
Giờ cô cũng quen , vài phút nán giường mới chịu bò dậy mặc quần áo.
Ngáp ngủ đến cửa, cô há hốc miệng hình, thấy một tuyết khổng lồ trong sân.
Người tuyết là kiểu phổ biến nhất, hình là hai quả cầu lớn ghép , nhưng tuyết cao, trông một mét tám.
Biểu cảm phác họa bằng cành cây, trông buồn bã, lông mày hình chữ bát, mắt là hai chấm tròn, miệng là một chữ V úp ngược.
(。•́︿•̀。)
Hai tay tuyết giơ cao, như đang đầu hàng.
Mộc Hề tiếng cô mở cửa, thò đầu từ bếp, thấy cô thấy tuyết trong sân bèn đặt đồ đang cầm xuống, đến cạnh tuyết.
Triệu Diệp Thanh lúc mới phát hiện, tuyết cao bằng Mộc Hề, chút tự nhiên cũng giơ hai tay lên, mặt cố tỏ bình tĩnh nhưng vành tai đỏ bừng.
“Anh sai , hề qua loa, thật sự chỉ thấy đồ em đều ngon, em đừng giận.”
Trong đầu hồi tưởng động tác của hai con vật đêm qua, chắc là như thế ...
Một đàn ông cao mét tám và một tuyết cũng cao mét tám cạnh giơ hai tay lên, cảnh tượng là khá ngượng ngùng.
Trong sự ngượng ngùng lộ vẻ đáng yêu.
Triệu Diệp Thanh cảm nhận sự cố gắng của đàn ông khô khan , cô cố hết sức nén khóe miệng .
Mộc Hề thấy cô vẻ phân vân, bèn hạ tay xuống, bước tới, lông mày nhíu .
“Thật đấy.”
Triệu Diệp Thanh vội vàng gật đầu mạnh, giọng mang theo ý giấu , “Em mà, em giận .”
Cô thấy căng thẳng như , nhất thời chút hối hận vì trêu , bèn an ủi nắm lấy lòng bàn tay .
Mộc Hề thấy cô thật sự giận, mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, “Vậy tối qua em lưng về phía mà ngủ?”
Hả?
Cô chút ngây , “Lúc nào cơ?”
“Chính là tối qua đó.”
“Vậy em ngủ thì mà ?”
“Hừ.”
“Mộc Hề, 'hừ' thêm một tiếng nữa xem?”
"...Anh sai ."
Hậu quả của việc " sai " là Triệu Diệp Thanh cửa bếp, Mộc Hề đắp thêm một tuyết cao bằng Triệu Diệp Thanh bên cạnh tuyết cao bằng .
Hai tuyết giơ hai tay lên cuối cùng biến thành thế — ٩(^ᴗ^)۶٩(^ᴗ^)۶
Triệu Diệp Thanh bật điện thoại lên, đặt dựa tường, cài đặt chụp hẹn giờ, đó hai ở hai bên tuyết, chụp bức ảnh.
Cô kiểm tra thấy ảnh lấy nét rõ ràng, liền nhanh chóng tắt điện thoại .
“Giá mà một cái máy ảnh lấy liền thì mấy.”
Hiện tại cô gần như quen với cuộc sống sản phẩm điện tử, lúc rảnh thì khâu dép, đan khăn quàng cổ, thỉnh thoảng hứng thú thì thử đan áo len.
vài đều thất bại, thất bại cũng , tháo len cuốn cũng thể g.i.ế.c thời gian.
Áo len đan , Mộc Hề nhớ đến những tấm da cừu xử lý xong.
“Chỉ hai tấm da cừu, với tay nghề của thì lẽ đủ để một chiếc áo khoác dài, nhưng một chiếc áo ghi lê ngắn thì .”
Trong nhà thước dây, Mộc Hề đo vòng eo của Triệu Diệp Thanh, , Triệu Diệp Thanh trố mắt.
“Bao nhiêu cơ?!”
Mộc Hề... “Em giọng gì thế?”
Triệu Diệp Thanh thể tin nổi giật lấy thước dây, đo xong vòng eo thì đổ rụp xuống ghế bập bênh.
Dài thêm 8 centimet, chỉ vài tháng kể từ mùa hè, cô béo lên một vòng.
Mộc Hề thấy cô phắt một cái dậy từ ghế.
“Em đấy?”
“Em chạy bộ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-172-nguoi-tuyet.html.]
“Cầm thước dây chạy trong tuyết ư?”
Gà Mái Leo Núi
Triệu Diệp Thanh dừng bước, Mộc Hề tới lấy thước dây, “Không vội lúc , nếu em giảm cân thì đợi qua mùa đông tự khắc sẽ giảm thôi.”
Không chỉ là vấn đề giảm cân, lúc nãy cô dậy thấy chóng mặt.
“Em lâu vận động.”
“Vậy thì vận động thôi, đây học vài chiêu ? Anh dạy em.”
Triệu Diệp Thanh lúc mới nhớ hồi hè cô thấy sức kém hơn Mộc Hề nên tập luyện, nhưng bận rộn nông nuôi cừu nên quên béng mất.
Hai một loạt kế hoạch tập luyện giấy.
Có cả cardio, tập tạ và các thiết tự chế – đủ loại chai lọ chứa đầy nước, dây thừng, gậy gỗ và đá.
Kết hợp tập luyện và ăn uống, vòng eo giảm hai centimet chỉ một tuần.
Sáng dậy cũng còn nán giường nữa.
Tập luyện giúp cô tỉnh táo, sảng khoái giấc ngủ đông.
Sáng dậy cô vận động vài động tác mới bước khỏi phòng.
Mộc Hề lấy một con gà từ chuồng gà.
“Lại c.h.ế.t nữa ?”
Nhiệt độ gần đây dần tăng lên, lên đến âm mười lăm độ, giờ mà vẫn thể c.h.ế.t cóng ?
Mộc Hề để lộ vết thương gà, “Bị mổ c.h.ế.t.”
Gà trong nhà chỉ còn hơn mười con, mùa đông thể ấp gà con, cứ c.h.ế.t mãi thế , chỉ thể ăn gà rừng thôi.
Mộc Hề mang gà nhà, định bếp lấy nước nóng để nhổ lông gà.
Vô tình liếc qua, thấy mực nước giếng hình như dâng lên một chút.
Anh đoán rằng, mực nước ngầm dâng lên thể là do tuyết gần đây tan một phần.
Trong lúc Mộc Hề nhổ lông gà, Triệu Diệp Thanh ăn xong bữa sáng, đặt cơm bát của mấy con ch.ó gọi nhà vài tiếng, nhưng lũ ch.ó .
Thường thì buổi sáng, lũ ch.ó sẽ ăn một ít thức ăn thừa của tối qua, còn buổi tối mới ăn nhiều hơn.
Triệu Diệp Thanh đợi một lúc mới bước nhà, thấy lũ ch.ó đều im trong nhà, ngay cả Hồ Hồ và Tuyết Bính cũng ngoài.
“Sao thế ? Đại Hoàng, dẫn lũ con ăn cơm nào.”
Nghe Triệu Diệp Thanh gọi tên, Đại Hoàng mới từ từ vẫy đuôi tới.
Ăn cơm mà cũng lơ đễnh.
Triệu Diệp Thanh cũng để xem ch.ó bệnh .
Mộc Hề bước kiểm tra, thấy ch.ó hắt sổ mũi, cũng sốt, mặc dù lúc ăn thì cứ ăn ngừng, nhưng cuối cùng vẫn ăn hết.
Cũng là biếng ăn.
Thôi, bệnh là .
Hai thấy hôm nay trời còn khá ấm, liền nghĩ là cắt thêm chút cỏ về phơi khô cho bò dê ăn.
Vừa bước khỏi bếp, mũi ngửi thấy một mùi trứng thối.
“Có quả trứng nào nhặt ?”
Triệu Diệp Thanh bịt mũi về phía chuồng gà.
Lũ ch.ó trong nhà đột nhiên bắt đầu sủa, cô dừng bước chân đang về phía chuồng gà, tưởng trong bếp cáo , liền vội chạy .
trong nhà gì cả, mấy con ch.ó chỉ sủa khí.
“Sao thế ? Bị mùi trứng thối cho thế ?”
Mộc Hề cũng chút khó hiểu, kiểm tra chuồng gà, lũ gà bên trong thì đ.á.n.h nữa, chỉ co cụm một chỗ.
Trong chuồng gà cũng trứng.
Mùi từ đây truyền .
Đang định bếp xem , thì thấy Triệu Diệp Thanh cũng bất động ở cửa bếp, ánh mắt đờ đẫn lên bầu trời,
“Mộc Hề, đám mây xem, bình thường ?”