Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Ta Tại Chốn, Không Phải Người Mà - Chương 507

Cập nhật lúc: 2025-08-31 23:31:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Trạch xuống, đặt sách phụ đạo lên bàn: “Vậy , hôm qua nhiều như , phụ đạo cho các ngươi ?”

 

 

“Chúng cũng là sáng nay mới .” Na Tra .

 

 

Long Nữ: “Nếu là phụ đạo cho chúng , tối qua giúp ngươi vài lời .”

 

 

Bạch Trạch chẳng chút quyền lên tiếng nào.

 

 

Long Nữ và Na Tra thì đó chứ! Hai bọn họ mà một tiếng, Đại Sĩ thật sự đồng ý .

 

 

Chỉ tiếc là... giờ quá muộn .

 

 

“Thật là phiền phức quá.” Bạch Trạch thở dài một : “Bắt đầu phụ đạo thôi.”

 

 

“Không chứ, đều là nhà cả, giả vờ một chút chẳng , dù Đại Sĩ cũng .” Na Tra .

 

 

Long Nữ đầy vẻ tán đồng: “ đó, dù Đại Sĩ cũng , chúng ở đây bật điều hòa, thoải mái uống nước giải khát thì sung sướng bao.”

 

 

“Thật là thoải mái, cũng động lòng .”

 

 

, đúng .”

 

 

“Thế nhưng .” Bạch Trạch thản nhiên : “Đi phụ đạo về Đại Sĩ sẽ trả công cho đó, nếu phụ đạo , tiền nhỏ của sẽ mất hết.”

 

 

Na Tra nhất thời cạn lời: “Bao nhiêu tiền?”

 

 

“Năm trăm.” Bạch Trạch mở miệng.

 

 

Na Tra trầm mặc chốc lát: “Chúng vẫn nên bắt đầu phụ đạo thôi.”

 

 

Tiền của Đại Sĩ thu , tuy thể mượn tiền của Lục Nhĩ bên cạnh, nhưng thì .

 

 

Na Tra cảm thấy cho dù đưa cho Bạch Trạch năm trăm đồng, y vẫn sẽ tiếp tục phụ đạo thôi.

 

Lãnh Hàn Hạ Vũ

 

“Được , các tiểu hài tử, mau lấy sách tiếng Anh của các ngươi .” Bạch Trạch mở sách, chút bất đắc dĩ. Lần cũng là phụ đạo tiếng Anh, ngờ vẫn là .

 

 

(Ta… ban thưởng(??ω??」∠))

 

 

--- Chương 325: Sự tích huy hoàng! ---

 

 

“Sao vẫn là phụ đạo tiếng Anh ! Bạch Trạch ngươi chẳng lẽ môn khác ?” Na Tra .

 

 

Bạch Trạch vươn tay, gõ nhẹ đầu Na Tra một cái.

 

 

Lực , nặng nhẹ, giúp tinh thần tỉnh táo.

 

 

“Ta nhiều thứ, nhưng Đại Sĩ bảo phụ đạo tiếng Anh cho các ngươi.” Bạch Trạch : “Các ngươi tưởng chuyện , còn nguyện ý phụ đạo tiếng Anh cho các ngươi ?”

 

 

Na Tra hồi tưởng một chút: “Lần , nhớ biểu hiện mà.”

 

 

Long Nữ : “ đó, chúng phụ đạo chẳng biểu hiện ?”

 

 

“Tốt ở chỗ nào chứ?” Bạch Trạch lắc đầu, lòng đầy bất lực: “Cả một tờ đề thi, các ngươi chỉ vài câu, thế mà còn gọi là ? Được mau chóng bắt đầu phụ đạo .”

 

 

“Ồ~”

 

 

Đáp một tiếng đầy thất vọng, Na Tra và Long Nữ lấy sách vở của .

 

 

Sách ngữ văn.

 

 

Sách toán học.

 

 

Bạch Trạch những cuốn sách tay bọn họ, lập tức cảm thấy một sợi gân xanh trán ngừng giật giật, trong đầu y cứ như một con giun đang nhảy múa .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-nhan-nha-cua-ta-tai-chon-khong-phai-nguoi-ma/chuong-507.html.]

 

“Đại Sĩ chẳng lẽ đều cho các ngươi hôm nay phụ đạo môn gì ?”

 

 

“Nói .”

 

 

“Hình như .”

 

 

“Vậy tại các ngươi còn cầm nhầm sách, hơn nữa còn là những cuốn sách khác !” Bạch Trạch chỉ những cuốn sách tay Na Tra và Long Nữ.

 

 

Na Tra xem: “Đều là sách cả, ai mà còn phân loại chứ!”

 

 

Long Nữ gật đầu: “ . Đều là do chúng trông quá giống , cầm nhầm là điều thể tha thứ .”

 

 

Không tức giận Bạch Trạch!

 

 

Không tức giận!

 

 

Nghĩ đến năm trăm đồng!

 

 

Bạch Trạch thở dài thật sâu, đó lấy chiếc bảng đen nhỏ mà Dương Tiễn sớm chuẩn sẵn.

 

 

“Cốc cốc cốc!”

 

 

Phấn nhanh chóng lên bảng đen.

 

 

Chẳng bao lâu , vài từ vựng và câu chữ liền xuất hiện.

 

 

“Ta cũng dạy nhiều, chỉ cần hiểu, thuộc lòng, và chính tả mấy từ vựng và câu .”

 

 

“Được , bây giờ bắt đầu lên lớp.”

 

 

Không đợi bọn họ trả lời, Bạch Trạch vỗ tay, bắt đầu buổi học.

 

 

“Nhìn thấy Bạch Trạch bộ dạng , cũng nhớ dáng vẻ của khi xưa.” Dương Tiễn chút cảm khái.

 

 

Dáng vẻ Bạch Trạch nỗ lực kiếm tiền khiến nhớ cảnh tượng khi hạ phàm, mới kiếm thùng vàng đầu tiên.

 

 

“Huynh trưởng, cũng từng phụ đạo ?” Ngao Thiên .

 

 

Lục Nhĩ đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu: “Tam Nhãn trưởng, rốt cuộc những gì ? Sao còn từng phụ đạo nữa chứ?”

 

 

“Không , .” Dương Tiễn lắc đầu: “Ta chỉ từng giáo viên mẫu giáo thôi, giáo viên tiểu học thì , chỉ là nhớ lúc kiếm tiền đầu tiên.”

 

 

“Ta nhớ rằng khi đó...”

 

 

“Tam Nhãn trưởng, chờ một chút.”

 

 

Lục Nhĩ ngắt lời.

 

 

Sau đó, ánh mắt nghi hoặc của Dương Tiễn, y lấy điện thoại .

 

 

“Alo, Tiểu Ngọc tỷ. Tam Nhãn sắp kể chuyện cũ , tỷ đến ?”

 

 

Lục Nhĩ , hôm nay Tiểu Ngọc .

 

 

“Không thành vấn đề, tỷ tỷ sẽ đến ngay.”

 

 

Cúp điện thoại.

 

 

“Tam Nhãn , Tiểu Ngọc tỷ lát nữa sẽ đến ngay.”

 

 

“Không thành vấn đề, thêm một tiểu khả ái những kỳ tích huy hoàng của , vấn đề gì.”

 

 

Dương Tiễn dậy, pha đồ uống cho Tiểu Ngọc.

Loading...