Sau khi tất việc, Quan Âm và Lục Nhĩ liền định rời .
Lục Nhĩ đột nhiên nhớ điều gì đó, liền đến bên Na Duy Lại Đặc.
Dưới ánh mắt nghi hoặc của , lên bàn việc, nhẹ nhàng chạm ngón tay trán .
Na Duy Lại Đặc vốn nghi hoặc, giờ cảm nhận thông tin mới xuất hiện trong đầu thì càng hoang mang hơn.
"Phú Ca Lạc Tư... Phú Ninh Na..."
"Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết..."
"Không cần tiễn , bọn đây, việc gì thì nhắn tin điện thoại nhé."
"Được."
"Chị Cửu Nguyệt chuẩn xong ?"
lúc Cửu Nguyệt và Phú Ninh Na đang trò chuyện phiếm, giọng Lục Nhĩ vang lên.
Cậu dẫn Quan Âm tới.
"Sẵn sàng ."
Cửu Nguyệt dậy đáp lời.
Sau đó đến bên Lục Nhĩ. Còn Na Tra và Long Nữ một bên, dẫn theo Hồng Hài Nhi với hai quầng thâm mắt cũng tới.
"Thượng lộ bình an."
Phú Ninh Na đến mặt Lục Nhĩ, mỉm .
"Điện thoại đưa cho , gì cứ gọi điện. Chỗ Na Duy Lại Đặc bọn tớ lắp đặt tín tiêu truyền tống, thể thông qua đó mà đến tìm bọn tớ chơi."
"Ừm ừm."
Phú Ninh Na gật đầu thật mạnh, trong lòng tràn ngập niềm vui.
Giống như Lục Nhĩ , đây là vĩnh biệt, chỉ là chuẩn cho gặp tiếp theo mà thôi.
Sau khi từ biệt đơn giản, Lục Nhĩ thôi thúc pháp trận.
Một luồng sáng lóe lên.
Trong phòng chỉ còn bóng dáng Phú Ninh Na.
"Họ ."
Phú Ninh Na với vẻ buồn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Sau đó lấy điện thoại , ngập ngừng gõ mấy chữ.
[Phú Ninh Na: Lục Nhĩ, các về đến nhà ?]
[Lục Nhĩ: Về đến nhà , đừng lo lắng.]
"Thế mà trả lời ngay lập khắc!"
Nhìn Lục Nhĩ nhắn tin trả lời, nụ nở gương mặt Phú Ninh Na.
Cô hết trò chuyện với Lục Nhĩ vài câu, đó chạy chuyện với Cửu Nguyệt.
Cuối cùng thậm chí còn gọi video cho Cửu Nguyệt nữa.
Nhà Quan Âm.
Lục Nhĩ bay vù một cái, phịch xuống ghế sofa.
"Sofa!"
" yêu em!"
"Đã lâu lắm ngủ em!"
Lục Nhĩ úp mặt sofa cọ cọ, vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn.
Tiếng "cạch cạch" vang lên.
Quan Âm che miệng, chụp ảnh Lục Nhĩ!
"Trời ơi!"
"Ta thật sự quá hạnh phúc!"
Na Tra một bên đang thu dọn hành lý, trông vẻ như đang chuẩn xa.
Hồng Hài Nhi ăn vặt hỏi: "Na Tra, đấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-nhan-nha-cua-ta-tai-chon-khong-phai-nguoi-ma/chuong-153.html.]
Hồng Hài Nhi với vẻ nghi hoặc.
"Sáng sớm thu dọn hành lý? Sao , ở nhà chúng ủy khuất ?"
Long Nữ đang bàn ăn truyện tranh cũng sang.
Na Tra với ánh mắt u ám, nét mặt trầm xuống: "Tớ trốn đây. Anh cả của tớ sắp đến , tớ trốn thôi."
Hồng Hài Nhi: "Tớ nhớ ghét cả của nhỉ."
" , tớ ghét."
"Vậy tại trốn chứ?"
Hồng Hài Nhi hiểu, ghét thì tại trốn chứ!
Na Tra im lặng một lát, chậm rãi : "...Cậu hiểu ."
Sau đó, ánh mắt nghi hoặc của Hồng Hài Nhi, cầm hành lý, bước khỏi cửa.
"Tớ trốn một chút đây."
"Không , tớ hiểu cái gì cơ?"
Long Nữ lắc đầu: "Cậu hiểu sự đáng sợ của một ' khống' . Hơn nữa, ' khống' đó là một khó mà diễn tả ."
Long Nữ lắc đầu.
Thiện Tài vẫn từng thấy Kim Tra bây giờ.
"Mái tóc vàng óng ánh, xung quanh cơ thể còn lấp lánh những ngôi vàng."
"Đi đến cũng là tâm điểm của đám đông."
"Anh giống như một nhân vật chính , thu hút ánh ."
"Sau đó kéo Na Tra giữa đám đông."
"Cái cảm giác 'xã hội chết' đó mới là lý do Na Tra bỏ trốn."
"Anh trai ? Chẳng ?"
"Đồ ngốc."
Long Nữ dậy, quyết định nữa.
"Hồng Hài Nhi đồ ngốc , cứ để tự suy nghĩ ."
"Không , là ý gì cơ chứ!"
Tôn Ngộ Không mặc đồ ngủ, vẻ mặt nghi hoặc Na Tra: "Na Tra, đến gì ?"
Sau đó thò đầu xem phía Na Tra còn ai .
Kết quả là ai.
"Thất vọng!"
"Khỉ già, tớ đến lánh nạn."
"Lánh nạn? Sao , phá game con cáo nhỏ đó ?"
Na Tra lắc đầu: "Lần . Với , tớ phá, mà là kẻ địch quá mạnh."
"Nếu Cửu Nguyệt cho tớ rừng, tớ nhất định sẽ thất bại."
Na Tra hồi tưởng những trải nghiệm đây.
"Mỗi tớ rừng, kinh tế còn lên, quái rừng còn kịp farm xong đánh lên trụ chính !"
"Cửu Nguyệt thực lực."
"Đại Vương Na Tra còn kịp mạnh lên."
"Khi tớ đánh với Lục Nhĩ, quả thật là Thần cản g.i.ế.c Thần!"
"Được , tớ hiểu mà, tớ hiểu mà."
Tôn Ngộ Không ngáp dẫn Na Tra trong.
"Yên tâm , luật lệ tớ hiểu mà."
Na Tra lấy một con búp bê Lục Nhĩ: "Đây là Đại Sĩ dùng lông rụng của Lục Nhĩ và len để đấy."
"Ồ~"
Tôn Ngộ Không chút do dự, lập tức nhận lấy con búp bê.
Tôn Ngộ Không hài lòng với món quà .