Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 880: Sâu củ sắn dây. (nội dung hơi nặng, cân nhắc khi đọc)

Cập nhật lúc: 2025-04-24 16:01:44
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thầy giáo Kiều Kiều giảng rất chi tiết, nhưng tiếc là các bạn nhỏ không có đất cũng chẳng có sắn dây, chẳng có cách nào luyện tập thực tế, chỉ đành bám trụ livestream mà học ké thôi.

Mà nói thật, đào củ sắn dây là một công việc vừa nhàm chán vừa cực nhọc. Nhưng nếu cái “nhàm chán và cực nhọc” đó là người khác chịu, thì mọi người xem lại thấy cực kỳ thú vị!

Huống hồ phía sau livestream vẫn là giấc mộng vĩnh hằng của đàn ông, chiếc máy xúc, vẫn đang cần mẫn làm việc. Khi mặt trời dần lên cao, ánh nắng vàng ấm áp rọi khắp núi, thì lượng người xem livestream đã tăng gấp đôi.

Lúc này, Trương Vượng đang dùng c.uốc xới đất mềm, đào được một đoạn dây sắn bị đứt làm đôi, ông bỗng cười:

“Kiều Kiều, ăn sâu không?”

Kiều Kiều mù mờ ngoảnh lại: “Dạ?”

Livestream lập tức sôi nổi hẳn lên: [Hả?!!]

Chỉ thấy ông nhặt một đoạn dây sắn, rút d.a.o ra cắt một cái soạt, rồi đưa một đoạn cho Kiều Kiều.

Đoạn dây đó phình lên một cục hình bầu dục giữa chừng, nhìn rất kỳ dị. Trương Vượng tay không bẻ rắc một cái, khoét toang phần giữa, kéo ra…

Bên trong là một khoang rỗng đã bị côn trùng khoét, lộ ra mấy viên hình kén màu nâu xẫm.

Kiều Kiều lập tức lùi lại, lắc đầu nguầy nguậy:

“Eo ơi, đen xì, xấu quá đi, cháu không ăn đâu!”

Nhưng dân mạng thì lập tức hò hét phấn khích:

[Câu hỏi này tôi biết! Là sâu sắn dây nè!]

Thao Dang

[Tôi biết mà! Anh em nhà Hoa Nông (*)!]

(*) Anh Em Hoa Nông là nhóm youtuber nổi tiếng gồm hai thành viên Lưu Tô Lương và Hồ Dược Thanh, nghề chính của họ là nuôi dưỡng dúi (chuột nứa) và họ quay video liên quan đến dúi khi rảnh rỗi. (Nguồn: Baidu)

[Xấu hoắc như vậy, có phải chiên giòn như nhộng ong không?]

[Dị ứng đạm cười khổ, ăn nhộng ong mặt nở như đầu heo…]

[AAAA cái này bổ lắm! Không dị ứng luôn!]

[Ai là người đầu tiên nghĩ ra việc ăn cái thứ này vậy?! Xấu vậy mà cũng nuốt trôi?!]

Trương Vượng cẩn thận lấy từng con nhộng ra khỏi thân dây:

“Cái này á, chiên hoặc nướng đều cực kỳ thơm, nè, cháu rạch lớp vỏ ngoài đi, sẽ thấy sâu bên trong.”

Chỉ thấy nhộng nâu bị rạch ra, lộ ra con sâu trắng ngà mập mạp bên trong, c.uộn thành hình tròn, toàn thân trắng sữa hơi ngả vàng, có con còn ánh vàng nhạt...

Kiều Kiều hét lớn:

“Cháu không ăn! Cháu không ăn!”

Ngược lại, Trương Yến Bình lại tò mò ghé lại:

“Ơ? Tôi thấy video người ta nói cái này bán mắc lắm đấy!”

“Bán được?” Trương Vượng hơi khựng lại: “Thật không? Trên núi chắc gom được mấy ký đó, mỗi năm cũng có ba bốn ký mà…”

Trương Yến Bình thuận miệng đáp:

“Giá cụ thể để tôi hỏi, năm ngoái chú bán bao nhiêu vậy?”

Trương Vượng… im lặng.

Thứ này ấy mà, người không thích chỉ cần nhìn là nổi da gà, nhưng ai thích thì quý như vàng. Trước giờ ông đều chia cho đám trẻ con ăn, chưa từng nghĩ tới chuyện bán bao giờ.

Hiểu ra, Trương Yến Bình lập tức quay video gửi cho Quách Đông:

“Sâu củ sắn dây, cô có thu không?”

Chưa thấy Quách Đông trả lời, mà dân mạng đã nổ tung trời:

[A a a a a anh đại sao lại “ngoảnh tay ngoài” thế hả? Bọn em mới là fan ruột mà!]

[Tôi tôi tôi mua! 150 tệ/kg tôi trả được!]

[Mấy người ăn được hết thiệt luôn á?!]

[Đây là đại bổ nha! Tôi cũng muốn một ký!]

[Đừng gửi sâu sống nhé, gửi nhộng là được! Tôi trả 180 luôn!!]

[Tôi chịu hết nổi rồi, may là camera không còn quay vô mấy con đó… Tôi sợ côn trùng nhất luôn!]

[Kh.i.ế.p quá đi mất!]

[Trời cao đất rộng, tổ tiên đúng là ăn được mọi thứ!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-880-sau-cu-san-day-noi-dung-hoi-nang-can-nhac-khi-doc.html.]

[Tổ tiên đói quá mà, không c.h.ế.t là thử cách nấu ngay.]

[Nói đúng đấy, nhưng xin lỗi tổ tiên, tôi không ăn đâu!!!]

c.uối cùng, Quách Đông cũng nhắn lại:

[Thu! Thu hết! 200 tệ/kg! Tôi có một khách hàng tin sái cổ rằng thứ này bổ lắm, năm nào cũng chịu chi giá cao để mua! Huống hồ đồ bên mình là hoang dã xịn luôn!]

Trương Yến Bình: ???

“Cái gì? Thứ này mà còn có người nuôi nữa hả?!”

Quách Đông nhắn tiếp:

[Không có nuôi, nhưng có nơi chuyên trồng sắn dây, nên lòi ra nhiều sâu hơn. Nhưng giờ người ta chuộng loại tự nhiên hơn, giá cũng cao hơn nhiều.]

Trương Yến Bình thu điện thoại lại, quay sang gọi:

“Chú Trương, sâu sắn dây bác sĩ Quách nhận rồi, giá 200 tệ một cân.”

Trương Vượng sửng sốt, rồi vỡ òa trong vui mừng:

“Được được được! Tôi đi tìm ngay!”

Kiều Kiều cũng dừng tay, ngẩng đầu lên:

“Chú ơi, để cháu giúp chú tìm! Mắt cháu sáng lắm!”

“Được được! Cứ thấy dây sắn nào phình lên ở giữa, là có đấy! Đây, cái liềm cho cháu, thấy rồi thì c.h.ặ.t khúc ra.”

Trương Vượng cũng hớn hở hẳn lên.

Hai người bắt đầu tìm kiếm trong đám đất đã được máy xúc lật lên, lôi từng dây sắn ra dò từng đoạn. Loại “đi tìm kho báu” như thế này rõ ràng thú vị hơn việc đào sắn dây nặng nhọc.

Thế là Trương Yến Bình và Tần Quân cũng liếc nhau một cái, rồi... cũng lội xuống ruộng luôn.

Livestream: …

[Cánh đồng trống trải… Livestream trống trải… Trái tim tôi cũng trống trải…]

[Quen rồi, chai lì rồi, được thuần hóa rồi… Đây mà chẳng phải “livestream phong cảnh nông thôn” thì là gì? Tôi chịu được.]

[Mua không được đồ trong shop, cũng không mua được đồ ngoài đồng, tôi xem cái gì đây trời?]

[Xem để khỏi tốn tiền chứ gì nữa!]

[Không tìm được vài ký sâu trong một buổi sáng đâu, livestream vắng hoe vậy, tôi tranh thủ ngủ tí đây.]

[Ngủ trước cho khỏe nhé!]

---

Còn bí thư Tiểu Chúc, dưới chân núi vừa mới hoàn tất đăng ký tài khoản, xác nhận đủ mọi loại giấy tờ, cũng nói chuyện xong với phía nền tảng, chuẩn bị sẵn cho hôm livestream “chính thức” sẽ được bơm lưu lượng (traffic boost)…

Cô ta phóng mô tô lên núi, vừa lên tới nơi thì thấy…

Một cái giá đỡ livestream dựng trơ trọi bên lề, còn mấy người thì đang la hét vui như Tết ngoài ruộng, rõ ràng đã ra khỏi phạm vi khung hình.

Bí thư Tiểu Chúc: …

Cô ta lặng lẽ bước tới, ngó vào livestream, rồi lướt lại bình luận từ đầu đến giờ, không nhịn được phì cười, sau đó lớn giọng:

“Kiều Kiều! Cho chị livestream thử một chút nha?”

“Dạ được!” Kiều Kiều đang “săn kho báu” vui quên trời đất, quên béng luôn vai trò ‘thầy giáo’, liền… giao máy ngay và luôn.

Bí thư Tiểu Chúc suy nghĩ một chút, sau đó giơ máy lên, điều chỉnh góc quay:

“Chào mọi người, tôi là bí thư Tiểu Chúc đã xuất hiện lúc sáng. Giờ Kiều Kiều bận việc, nên tôi xin phép livestream thay một chút nha!”

Cô mỉm cười dịu dàng, trước ống kính hơn chục vạn người xem, xuất hiện khuôn mặt thân thiện tự tin, sau đó chuyển camera, bắt đầu giải thích:

“Như mọi người thấy, mảnh ruộng trước mắt không phải là của Kiều Kiều hay gia đình em ấy, mà là của một chú lớn tuổi trong làng.”

“Đầu xuân năm nay, cả quả núi này đã được cho gia đình Kiều Kiều thuê khoán, gồm cả mảnh đất này nữa.” (cô lia camera quay vòng một vòng)

“Chỉ là riêng phần đất của chú ấy, dù đã nhận tiền, nhưng chú vẫn giữ lại mấy luống sắn dây này tới c.uối năm, chỉ vì muốn dành dụm thêm chút tiền dưỡng già thôi.”

Tiểu Chúc rất biết giữ chừng mực. Bởi người lớn trong làng luôn có quan niệm “việc nhà không truyền ra ngoài”, nên cô tuyệt nhiên không nhắc tới hoàn cảnh của Trương Vượng, mà chỉ nói nhẹ nhàng, tế nhị:

“Nếu không có gì thay đổi, livestream đầu tiên của tôi — Bí thư Tiểu Chúc — chắc sẽ là bán bột sắn dây.”

“Vì đây không phải sản phẩm của nhà Kiều Kiều, nên mùi vị chắc chắn không ngon bằng, mong mọi người đừng nhầm lẫn khi thấy em ấy cùng tham gia đào với mọi người.”

“Và giá bán cũng sẽ tính đúng giá thị trường, chúng tôi sẽ ghi chú rõ ràng, để tránh hiểu lầm nha!”

“Hy vọng tới ngày bán hàng, mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ thật nhiều!”

Loading...