Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 758: Quá lỗ rồi.
Cập nhật lúc: 2025-03-29 01:19:09
Lượt xem: 146
Ông chủ Thường tròn mắt nhìn.
Anh ta nhìn Tống Đàm, lại nhìn sang con heo rừng, rồi lại nhìn về phía Kiều Kiều ngây thơ đang ngơ ngác, nhất thời không biết phải nói gì mới đúng.
Mãi sau, anh ta mới khó khăn tìm lại được ngôn ngữ của mình:
"À… Thịt heo rừng dai lắm, nhai cũng mệt răng. Mà đầu bếp mới của chúng tôi, anh Giang, có tay nghề làm thịt khô xông khói đấy..."
Tống Đàm ngạc nhiên nhìn qua, chỉ thấy Kiều Kiều cũng ngạc nhiên không kém:
"Chú ơi, sao chú lại không biết làm ăn vậy chứ! Nó đã ăn bao nhiêu khoai lang của cháu rồi, g.i.ế.t nó thì lỗ to luôn á!"
Nói rồi, cậu nhóc nghiêm túc đánh giá con heo rừng:
"Phải nuôi nó như nuôi gà ấy, bồi bổ nó thêm trong năm nay, sang năm nó sẽ đẻ lứa con nữa!"
Ông chủ Thường sửng sốt! Ai mới là tay buôn đích thực đây? Ông ta chỉ muốn g.i.ế.t thịt ăn, mà bọn họ thì lại muốn 'con đàn cháu đống' cơ à?!
"Đúng vậy!" Tống Đàm gật đầu khen ngợi Kiều Kiều:
"Giỏi lắm, bảo bối của chị dạo này thông minh hẳn ra... Mua heo nái đắt lắm, vẫn nên là mình tự bắt về nuôi thôi! Vài ngày nữa mua thêm một con heo đực nhỏ về gây giống, thế mới là phát triển bền vững chứ!"
Heo rừng mà phối với heo nhà, đám heo con sinh ra nhất định vừa chắc thịt lại vừa thơm ngon!
Nói xong, cô vươn tay nhận lấy cành cây hoàng kinh trong tay Kiều Kiều, khéo léo vung roi quất một cái trong không trung.
Chỉ nghe "chát" một tiếng vang dội, con heo rừng hừm một tiếng, rồi nhanh chóng lon ton đi theo bước chân cô.
Ông chủ Thường lập tức nép mình phía sau Trương Yến Bình, hiển nhiên là vẫn còn sợ hãi bóng ma từ pha "bạo phát" của con heo rừng khi nãy. Trong khi đó, Trương Yến Bình lại đang nhìn chằm chằm vào chiếc micro gắn trên cổ áo của Kiều Kiều, luôn cảm thấy có gì đó không đúng...
Khoan đã!
"Kiều Kiều, không phải em đang livestream sao?"
Kiều Kiều đứng sững lại!
Sau đó cậu nhóc "A!" một tiếng:
"Dây khoai lang của em còn chưa hái mà! Rổ cũng chưa mang xuống nữa!"
Nói xong, cậu nhóc ba chân bốn cẳng chạy như bay xuống núi.
Trương Yến Bình và Tống Đàm nhìn nhau, rồi lặng lẽ mở livestream lên.
Trong livestream là một mảng xanh mướt của lá khoai lang đung đưa trong gió. Màu sắc tươi mát, phong cảnh làng quê yên bình, tràn ngập sức sống của vụ mùa bội thu...
Tất cả những điều đó đều không thể át nổi đám bình luận dày đặc, lặp đi lặp lại đầy ai oán của khán giả:
[Streamer yêu tôi, streamer không yêu tôi, streamer yêu tôi, streamer không yêu tôi, streamer yêu tôi...]
[Làm ơn đấy! Mua cái camera đeo người đi mà!]
[Tôi chẳng có yêu cầu gì khác... chỉ cần streamer xuất hiện trong khung hình là tôi vui rồi]
[Streamer không có mặt thì cho con heo rừng lên hình cũng được]
[Đáng ghét, rốt c.uộc chạy đi đâu mà không nghe thấy cả tiếng mic nữa rồi!]
[Heo rừng! Con heo rừng to đùng nhà tôi đâu rồi?!]
[Heo rừng heo rừng heo rừng heo rừng heo rừng, cầu xin đấy, cho tôi thấy con heo rừng đi mà!]
[Này này này, chẳng lẽ không ai lo lắng cho sự an toàn của streamer sao? Đó là heo rừng đấy nhé]
[Nói cái gì vậy? Streamer còn vỗ m.ô.n.g nó mà nó cũng chẳng thèm nổi điên lên, thì làm sao mà có chuyện xảy ra được]
[Đây chẳng phải là hướng dẫn sai lệch quá rõ ràng sao? Nhỡ người ta học theo cách này để tiếp xúc với heo rừng thì chẳng phải rất nguy hiểm sao?]
[Được rồi ông anh, cả buổi chiều chỉ thấy ông nhảy nhót quanh đây thôi, anh cả đứng top bảng tặng thưởng cả dòng chữ to đùng thế mà ông không nhìn thấy à!]
[Đúng thế đấy! Ông là thủy quân bên nhà khác phái sang à? Không thì để tôi nhắc lại dòng chữ đó nhé?]
["Hành vi nguy hiểm, xin đừng bắt chước."]
Trương Yến Bình đã đơ người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-758-qua-lo-roi.html.]
Có lẽ vì số người chia sẻ quá nhiều, nên dù bây giờ livestream chẳng có gì ngoài một mảnh lá khoai lang xanh um, số lượng người xem cũng đã lên tới hơn năm mươi vạn, chỉ kém một chút so với đêm PK đỉnh cao của Tiểu Giang với hơn bảy mươi vạn người xem hôm nào.
Tất nhiên, số lượt xem tính theo số lần nhấn vào xem nên nhìn qua có vẻ hơi 'thổi phồng'. Nhưng tính toán kỹ lại, thì lần livestream này chắc chắn cũng không dưới 5 vạn người theo dõi trực tiếp!
Với lượng người xem cao như thế, nếu có đội ngũ chuyên nghiệp đứng sau hỗ trợ vận hành thì giờ này chắc Kiều Kiều đã có cả triệu người theo dõi rồi.
Nhưng mà...
Anh ta nhìn Tống Đàm và Kiều Kiều, người đang chạy như bay về phía ruộng khoai lang ở đằng xa, bỗng cảm thấy như thế này cũng không tệ lắm.
Chỉ là… có chút có lỗi với khán giả thôi.
Nhưng mà… nhưng mà trong thẻ tag streamer của Kiều Kiều giờ đã mặc định thêm từ khóa [thôi miên] rồi. Một streamer làm livestream thôi miên, trước mặt là một cánh đồng khoai lang vắng tanh, cũng đâu có gì lạ chứ?
Streamer đang phát sóng mà lỡ có khán giả ngủ quên, thì anh ta tranh thủ đi đâu một lúc cũng là chuyện bình thường mà, đúng không?
Lúc này, trong khung hình livestream c.uối cùng cũng xuất hiện bóng dáng của Kiều Kiều.
Chỉ thấy cậu nhóc chạy đến ruộng khoai lang, sau đó túm lấy cái giỏ: “Aiya, suýt nữa thì quên mất cái giỏ rồi.”
Rồi cậu nhóc ngồi thụp xuống, bắt đầu lần theo ngọn dây khoai mà ngắt dây.
Phòng livestream: …
[Tin tốt là streamer đã quay lại rồi. Tin xấu là trong lòng streamer chẳng hề có tôi]
[Tôi không tham lam như mấy người đâu, tôi chỉ cần streamer xuất hiện trên màn hình của tôi là đủ rồi]
[Tôi thật không biết nói sao với cậu nữa, cậu là quên cái giỏ à? Điện thoại của cậu không quan trọng sao?]
[Nhìn streamer chẳng có vẻ gì là bị thương cả, thế con heo rừng đâu rồi?]
[Đúng thế! Heo rừng đâu? Con heo rừng to đùng như thế mà!]
[Streamer ơi, thịt heo rừng có bán không? Tôi chưa được ăn bao giờ, nghe nói thơm lắm]
[Thịt heo rừng vừa già vừa dai, ninh mãi không mềm, chẳng ngon như tưởng tượng đâu]
[Tôi không tin! Trừ phi streamer gửi cho tôi nếm thử]
Thao Dang
[Khoan đã! Tết này có năm người tham gia họp lớp, vậy thì con heo rừng này có bán không?]
[Hừm… chỉ cần một món thôi cũng đã hơn mười cân rồi, thịt heo phải bao nhiêu tiền một cân chứ?]
[Aiya, tôi chỉ cần ba cân mỡ, ba cân nạc, thêm ba cân sườn sụn mềm nữa… streamer sẽ không khinh tôi chứ?]
[Người phía trước nghĩ nhiều rồi, streamer sao mà khinh cậu được chứ? Chỉ là streamer không bán thôi mà.]
Trên sườn đồi, Trương Yến Bình thở phào nhẹ nhõm.
Phải nói sao đây, cư dân mạng thời nay vẫn là rộng lượng lắm!
Anh ta an tâm rồi, bàn bạc với Tống Đàm xong liền nhanh chóng dùng điện thoại của mình đăng nhập vào tài khoản của Kiều Kiều, cắt chuyển livestream sang góc quay mới.
“Đây đây! Để tôi cho mọi người xem thành viên mới trong chuồng heo nhà chúng tôi, Đại Hắc!”
“Đại Hắc là con gái nha, mọi người nhìn xem, nó không có răng nanh. Nếu là heo đực thì răng nanh sẽ lộ ra ngoài, khá dài đấy.”
“Theo lý mà nói, dám vào ruộng nhà tôi trộm đồ là phải bắt về làm thịt thôi! Nhưng mà Đại Hắc biết hối lỗi nhanh, gen di truyền cũng tốt, nên tạm tha cho nó một lần.”
“Năm nay Đại Hắc sẽ chịu uất ức một chút, nhẫn nhịn mà sống qua ngày. Sang năm, biết đâu nó lại đẻ ra tám con con, làm một bà hoàng trong chuồng heo ấy chứ!”
“Đến lúc đó, con cháu đầy đàn, sớm muộn gì cái chuồng heo nhà tôi cũng toàn là gen của nó thôi!”
“À đúng rồi, Đại Hắc tính tình cũng không tệ, chỉ có cái hơi ham ăn, đặc biệt thích đồ nhà tôi nấu, ăn gì cũng được.”
“Các bạn nào mà dịp họp lớp muốn mua ít đồ ăn thì cứ đến nhà tôi nha, có thể sắp xếp chụp ảnh chung luôn đấy!”
Trương Yến Bình biết sức hút livestream của mình không bằng Kiều Kiều nên sau khi chuyển góc máy, anh ta liền tập trung giới thiệu về Đại Hắc.
Giờ phần quan trọng cũng nói xong rồi, anh ta bèn chú ý theo dõi bình luận, tỏ rõ sự quan tâm.
Bình luận: …
[Cái gì cũng muốn nói mà không biết bắt đầu từ đâu]