Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 348: Vị chua của đào xanh muối chua.
Cập nhật lúc: 2025-01-13 23:56:43
Lượt xem: 279
Trương Yến Bình lập tức nuốt một ngụm nước bọt, rồi với thái độ bất cần, anh ta nhét cả trái đào xanh vào miệng!
Đừng nói là không ngon, vừa chua vừa chát đến mức mắt nhắm tịt lại, nhưng cứ nhai từ từ thì lại thấy dư vị ngọt ngào len lỏi trong vị giác…
Ơ, lạ ghê!
Ăn thêm trái nữa nào!
Ông chú Bảy nhìn cái điệu bộ của anh ta mà cảm thấy chua cả răng, nhưng rồi cũng tò mò lấy ra một trái, cẩn thận nếm thử.
Dù đã trải qua đủ các vị cay đắng ngọt bùi, lần này ông chú cũng phải nhăn mặt nhíu mày. Cả đám người xung quanh nhìn thấy mà cũng đồng loạt nuốt nước bọt theo bản năng.
Không phải vì thèm đâu, mà do phản ứng sinh lý tự nhiên thôi, kiểu như nhìn người khác ăn chua là mình cũng "rần rần" vậy đó.
Lúc này, ông chú Bảy bỗng dứt khoát vung tay:
"Trái đào này không tệ chút nào! Kiều Kiều, lát nữa con lấy mấy trái đào xanh kia, rạch từng trái thành dấu chữ thập, rồi ngâm chúng trong nước muối. Sau khi ngâm xong, rắc thêm nhiều đường trắng, trộn đều rồi cho vào hũ muối."
Chuyện này thật ra chẳng có gì phức tạp.
Kiều Kiều cầm d.a.o lên, hớn hở đáp lời: "Được thôi ạ!"
Ông chú Bảy thì chỉ chăm chú nhìn chỗ đào xanh đang được phơi ráo nước. Sau một hồi cân nhắc, ông không rạch chữ thập nữa mà trực tiếp cho chúng vào ngâm nước muối luôn.
Đào xanh này chua đến xé lòng, nên đường là nguyên liệu không thể thiếu.
Nhưng lượng đường nhiều hay ít sẽ quyết định món đào muối sẽ ngọt chua cân bằng hay giữ lại vị chua nhiều hơn.
Với kinh nghiệm làm đầu bếp nhiều năm, ông chú Bảy chỉ cần nhắm chừng là biết nên cho bao nhiêu đường. Dưới sự chỉ huy của ông, mọi người trong sân bắt đầu làm việc: người chà rửa đào, người phơi khô, người lau sạch nước thừa, bên này thì đang rửa và khử trùng hũ đựng…
Một dây chuyền làm việc trông cực kỳ thành thạo.
Vì đào xanh rất dễ bảo quản, công việc cũng không vất vả, nên mọi người chẳng cần thuê thêm người ngoài. Họ chỉ làm tại nhà, coi như g.i.ế.t thời gian.
Tống Đàm nhìn đống đào xanh trước mặt mà nước miếng sắp rớt, cô lén nuốt khan rồi hỏi: "Ông chú Bảy, đào này muối bao lâu thì ăn được ạ?"
Ông chú Bảy không ngẩng đầu lên, đáp: "Nếu muốn ăn ngay, giờ cứ chấm muối, đường, bột ớt, tùy ý phối hợp mà ăn."
"Còn nếu muốn ngon hơn chút thì trước khi cho vào hũ, con thử nếm xem sao, chắc cũng ổn."
"Nhưng nếu muốn để lâu mà vẫn ngon, thì đậy kín hũ, cho vào tủ lạnh, để đó hai ba tháng vẫn được."
"Được, được quá!"
Tống Đàm vui như mở hội. Cô nhìn cả sân đầy đào xanh, ánh mắt lấp lánh như thấy vàng bạc. Quán nhỏ của cô chỉ thích những món dễ bảo quản và vận chuyển thế này!
Nhưng mà, đào hái về nhiều quá, hũ thì xếp cả đống, còn tủ lạnh thì hết chỗ chứa. Cô nghĩ một lát rồi bàn với ông chú Bảy:
"Hay để Kiều Kiều tạm nghỉ, bảo cậu ấy mở livestream bán hàng đi. Đợi có khách vào rồi, cậu ấy làm tiếp cũng được."
Ông chú Bảy gật đầu: "Được đấy. Con nhìn xem giờ Kiều Kiều rạch dấu chữ thập đã thành thạo lắm rồi!"
---
Lớp học mini của thầy Kiều Kiều lại bắt đầu!
Với phong cách "hết hồn chim én", Kiều Kiều đã bật livestream, đưa máy quay thẳng đến góc bếp, rồi lùi xa ra một chút để khán giả thấy toàn bộ quá trình.
Trương Yến Bình cũng lấy điện thoại ra xem, ôi trời!
Có vẻ mọi người đều bật thông báo từ trước, trong vài phút mà đã có hơn 100 người vào xem.
Anh ta nhìn lại mấy hũ vừa muối trong sân, chỉ mới chuẩn bị được 500 hũ, liệu có đủ không? Nhưng mà nhiều hơn nữa thì nhà đâu còn chỗ chứa!
Tống Đàm bèn gọi điện cho anh Tiểu Trương:
"Bọn tôi chuẩn bị bán hàng qua livestream, anh có rảnh thì ghé nhà tôi nhận hàng nhé?"
Nói là "nhận hàng", thực ra là phụ giúp đóng gói. Nhưng Tiểu Trương hớn hở nhận lời ngay. Trước khi đi, anh ta còn hứa với vợ:
"Yên tâm đi, hôm nay có món gì ngon, anh nhất định mang về cho em thử! Đừng tiếc tiền, sức khỏe của em là quan trọng nhất!"
Vợ anh ta phẩy tay đuổi ra ngoài:
"Mau đi đi, khách hàng quan trọng nhất đấy, anh phải nắm chắc cơ hội!"
Sau đó, cô quay lại, đầy khí thế vỗ n.g.ự.c tuyên bố:
"Yên tâm, cửa hàng nhỏ này có em chống lưng!"
Nhìn thấy thế, Tiểu Trương ca không khỏi lo lắng:
"Em cẩn thận chút, em mới mang thai mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-348-vi-chua-cua-dao-xanh-muoi-chua.html.]
Đúng vậy, nếu không phải vợ mang thai, với giá cả hàng nhà Tống Đàm, Tiểu Trương ca cũng không dám mạnh miệng hứa hẹn mang về như thế!
...
Ở bên kia, lớp học của thầy giáo Kiều Kiều vừa bắt đầu.
"Các bạn nhỏ, hôm nay chúng ta sẽ học cách muối đào xanh. Nhà nào cũng có đào xanh cả, rất đơn giản thôi!"
Lời của thầy giáo Kiều Kiều nghe rất hợp lý. Trong làng, nhà ai mà chẳng có một cây đào trước sân? Chẳng có gì lạ lẫm cả. Chỉ là giống nhà cậu đặc biệt một chút mà thôi.
Nhưng khán giả trong phòng phát sóng thì rộn ràng hẳn lên.
Thao Dang
[Thầy ơi, nhà em không có.]
[Thầy ơi, nhà em cũng không có.]
[Thầy ơi, có thể gửi cho em một cây không?]
[Hay lắm, kỹ năng hôm nay +1, tăng cạnh tranh trên thị trường lao động rồi đây!]
[Ha ha ha, tôi thì khác, nhà ngay ở quê, muốn hái bao nhiêu đào xanh bây giờ cũng có!]
[Đáng ghét! Tại sao siêu thị không bán loại đào nhỏ này chứ?]
[Thầy giáo Kiều Kiều nói rồi, không cần đào chín, không cần đào đỏ, không cần đào mềm, cần đào xanh, cứng, chua.]
[Có phải chỉ mình tôi thấy yhầy giáo Kiều Kiều nấu ăn rất đẹp không?]
[Chắc chắn không phải mình bạn!]
Kiều Kiều dùng những ngón tay trắng muốt thon dài giữ c.h.ặ.t một trái đào xanh, con d.a.o bếp to lớn trong tay cậu nhẹ nhàng như không có trọng lượng. Hai đường d.a.o mượt mà, trơn tru cắt xuống, vạch ra một dấu thập hoàn hảo trên trái đào.
Sau đó, cậu ném trái đào vào chậu nước muối bên cạnh để ngâm, tạo nên một nhịp điệu thật kỳ diệu.
Vài khán giả thượng lưu mất ngủ lại kéo đến livestream.
[Cứ tiếp tục cắt, cứ tiếp tục ném đi.]
[Tay đừng dừng, tôi sắp ngủ rồi.]
[Nhìn thật xả stress.]
[Nói thật, đào nhỏ thế này mà cũng dùng được. Hồi nhỏ sao tôi không biết nhiều cách ăn thế này nhỉ?]
[Thầy giáo Kiều Kiều ơi, tỉ lệ muối với nước nên điều chỉnh thế nào ạ?]
Nhưng, thầy giáo Kiều Kiều không hề nhìn đến dòng bình luận, không ai trả lời câu hỏi.
Rất nhanh, chậu đào xanh ngâm muối gần đầy.
Thím Liên Hoa quen tay đổi cho cậu một chậu mới, đổ vào một bao muối, khiến khán giả trong phòng livestream không khỏi lên tiếng.
[Cân trước đã!]
[Phải nói tỉ lệ trước đã!]
[Nước muối thì phải nói tỉ lệ trước!]
[Nếu đổ hết một bao muối thì thôi, đằng này lại không đổ hết, khiến mọi người có đào xanh trong tay cũng cảm thấy khó chịu.]
Lúc này, có người trên bình luận bày tỏ khát khao.
[Sụp sùi.]
[Có phải chỉ mình tôi thấy nước miếng chảy ra không?]
[Tôi cũng...]
[Thật ra tôi không thích ăn chua, nhưng không hiểu sao bây giờ lại muốn thử...]
[Chắc chắn rất giòn, rất chua, cắn một miếng là nước miếng tuôn trào... Sụp sùi!]
[Đừng nói nữa, nước miếng tôi chảy ra rồi.]
[Đưa link đi, đưa link đi!]
Lúc này, ông chú Bảy lấy một trái đào xanh ngâm muối từ chậu lên, cho vào miệng thử.
Ngay lập tức, biểu cảm nhăn nhó của ông khiến mọi người trong livestream không khỏi nhăn mặt theo.
[Bị hỏng rồi sao? Trông có vẻ chua quá.]
[Chắc không đâu, đào xanh ngâm muối vốn phải chua mà.]
[Nhưng nhìn thế này chắc không phải chua bình thường, nếu mà lên kệ thì tôi không mua đâu]