Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1430: Lãnh đạo đứng góc.
Cập nhật lúc: 2025-12-29 06:41:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ninh Thành là thành phố tỉnh lỵ, bất kể là cơ hội việc môi trường giáo d.ụ.c đều vượt xa loại thành phố tuyến mười tám như Vân Thành, vì năm đó những bạn học cũ từng học đại học ở đây, phần lớn đều chọn ở đây việc, sinh sống.
Lớp trưởng Trịnh Khúc chắc thành tích học tập gì nổi bật, nhưng hiện giờ công việc là “điểm đến c.uối cùng của vũ trụ”, thêm đó EQ vốn cao, quan hệ xã giao cũng , nên khi nghiệp hai ba năm liền tổ chức một buổi họp lớp, còn đặc biệt mời cả thầy cố vấn học tập…
Rất nhiều bạn học cũ đều vui vẻ nhận lời.
Còn chuyện AA thì càng gì .
AA mà, AA gánh nặng, nợ ân tình, phiền não. Hơn nữa nghiệp ba năm, ai cũng công việc, mỗi 200 tệ, lớp trưởng còn lo sẵn rượu nước , cả đám đến nông gia lạc viên ăn uống vui vẻ một bữa, thật sự đến mức gánh nổi.
Như , c.uối cùng cũng gom hơn hai mươi .
Lúc khi Trịnh Khúc chuyện Tống Đàm còn đặc biệt dẫn theo nhà tới, tinh thần hóng chuyện của lập tức bùng lên, ai nấy đều tỏ hứng thú!
“Hoa khôi lớp cũng tới ? Trời ơi hiếm thật đó! Cả bốn năm đại học mà chẳng ăn với cô nổi hai bữa!”
“ đúng, bọn bạn cùng phòng mà mỗi năm chỉ hẹn cô ăn chung một …”
“Cũng trách Tống Đàm , nhà cô kinh tế khó khăn, bây giờ cũng cảm nhận sâu sắc nỗi đau của nghèo khổ !”
“Chứ … hồi mới nghèo tới mức rơi nước mắt, tự thuê nhà, lương thực tập chỉ 2500, còn bao ăn ở. Không c.ắ.n răng sống sót kiểu gì!”
“Mấy chuyện khác tạm bỏ qua, lớp trưởng giải thích cho rõ , ‘mơ thối’ là hả?”
“ đó lớp trưởng, trong lớp chỉ từng theo đuổi Tống Đàm thôi, đang nhắm đấy chứ? nhé, tối nay cũng dẫn bạn gái theo đó!”
So với mấy buổi họp lớp cấp hai, cấp ba nơi bàn tán kiêng dè về cảnh gia đình của cô, thì khi trưởng thành, những bạn tiếp xúc rõ ràng chừng mực hơn nhiều, mặc kệ trong mấy nhóm chat riêng thế nào, nhưng trong nhóm tụ tập ăn uống thì vẫn một mảnh hòa khí.
Còn Trịnh Khúc , c.uối cùng vẫn nhịn mà khoe khoang:
“Mấy ! Lần Tống Đàm dẫn bạn trai tới, các sẽ hiểu vì ‘đào tiên’.”
“@Nguyên Gia Văn, đang chỉ , ý là tất cả đây, kể cả , đều so với bạn trai của Tống Đàm…”
“Tin ! Không hề khoa trương!”
Lớp trưởng tùy ý thả mồi trong nhóm, câu một đám cá lặn lâu ngày, đó liền công thành thoái , mặc cho @ thế nào cũng chịu thêm.
Còn bên , trong sảnh đàn hầu của quán Trúc Khê, Hoắc Tuyết Doanh vẫn đang than thở:
“Sao dẫn thầy Kiều Kiều tới nhỉ! Mình thật sự chụp ảnh chung với !”
Tống Đàm :
“Bài tập của thầy Kiều Kiều còn xong, thể chạy lung tung .”
Trịnh Khúc mà mơ mơ hồ hồ:
“Thầy Kiều Kiều là ai ? Tống Đàm, của ?”
Lần thì Tống Đàm thật sự thán phục Hoắc Tuyết Doanh, cái miệng đúng là kín dạng !
Cô giải thích:
“Là em trai , hồi nhỏ sốt cao tổn thương não, bây giờ mời gia sư về dạy tại nhà, nên mỗi ngày đều thành bài tập.”
“Còn vì gọi là thầy Kiều Kiều… là vì bình thường cũng livestream bán rau, tự ‘thầy giáo nhỏ’ cho vui, nên quen gọi .”
Trịnh Khúc kinh ngạc, một là vì thái độ thản nhiên mà vui vẻ của Tống Đàm, hai là khỏi cảm thán: hổ là bạn của Hoắc Tuyết Doanh, hai đúng là kín miệng y như .
Suốt bốn năm đại học, từng Tống Đàm nhắc đến chuyện trong nhà, mà Hoắc Tuyết Doanh với tư cách là bạn gái , thật sự để lộ chút tin tức nào!
Có điều, bởi vì bản cũng là công chức, nên Trịnh Khúc càng thích kiểu “miệng kín” , lúc khỏi cảm thấy thiết hơn, lời cũng mạnh dạn hơn chút:
“Làm streamer cũng , nhất là kết hợp với nông nghiệp, bây giờ tiền cảnh rộng, lãnh đạo của từng tiết lộ, giống như khu vực quanh tỉnh Ninh của chúng đặc sản địa phương rõ ràng, thì những mô hình nông nghiệp thể hỗ trợ kinh tế địa phương như , các ban ngành đều dốc sức ủng hộ…”
Anh chừng mực, chỉ chạm tới là dừng, rõ ràng vài chuyện cũng , nhưng sớm luyện thành nguyên tắc cơ bản nhất.
Ngược , Tống Đàm tò mò hỏi:
“Lãnh đạo của là…?”
Người thể một tràng như , chắc chắn nhân vật bên lề.
Trịnh Khúc do dự một chút, mới ngại ngùng :
Thao Dang
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1430-lanh-dao-dung-goc.html.]
“ ở văn phòng thư ký, hiện giờ chỉ chạy việc cho chủ nhiệm bên , mấy việc lặt vặt thôi, chức vụ cụ thể gì.”
Kiểu năng mơ mơ hồ hồ khiến Tống Đàm cảm giác quen thuộc, cô vốn thiện cảm với Trịnh Khúc, lúc cũng nhịn mà :
“Vậy chắc quen nhiều lãnh đạo lắm nhỉ. Nhà năm ngoái từng lãnh đạo Ninh Thành tới, nhưng cụ thể là phận gì thì hỏi.”
Đối phương tới , với nhà cô cũng ảnh hưởng gì mấy, Tống Đàm vốn chẳng để tâm, thậm chí còn lười lên mạng xem tin tức. chuyện trò mà, vốn là thế, chuyện lan man tìm đề tài, Lục Xuyên thậm chí nhanh tay tìm ảnh trong điện thoại .
Bản điện t.ử của tấm ảnh chụp chung treo tường, lúc đó cũng bên cạnh dùng điện thoại chụp .
Ban đầu Trịnh Khúc cũng chẳng để tâm, bình thường thì cũng nên để tâm đúng ? thời buổi , quen thì vẫn hơn là quen. Nhà Tống Đàm ăn buôn bán, nhỡ chuyện gì cần nhờ đến đối phương thì ?
Thế là tiện tay xem thử — xem… xem cái gì thế ?!
Tại ở góc bên là chủ nhiệm Vương, lãnh đạo trực tiếp của ?!
Chủ nhiệm Vương là bí thư tỉnh ủy đấy!
Quan trọng nhất là, chủ nhiệm Vương còn ở góc bên nữa!
Lại liếc sang bên cạnh, ôi chao, một gương mặt quen quen, ngày nào chủ nhiệm Vương cũng theo đó chạy chạy .
Ở chính giữa còn mấy ông lão đó…
Nhìn cái cách chụp thôi, đạo tâm của Trịnh Khúc sắp vỡ nát .
Anh Tống Đàm đang tò mò quan sát , thấy bạn gái nhịn dùng mũi chân khẽ chạm mũi giày :
“Anh quen ? Không quen thì thẳng cũng , chuyện gì lớn.”
Trịnh Khúc dở dở , trực tiếp chỉ góc bên :
“Vị là lãnh đạo trực tiếp của . Còn vị nữa, là lãnh đạo cấp của lãnh đạo trực tiếp của , mấy vị lão gia thì quen, nhưng chắc chắn đều là trong thể chế.”
Tống Đàm như chợt hiểu điều gì đó.
chuyện cũng chẳng gì to tát, giống như Hoắc Tuyết Doanh , quen cũng chẳng quan trọng:
“Mấy ông lão đó nghỉ hưu lâu , giờ đều lên núi dưỡng già, thể chế thể chế gì nữa…”
Người nhà của bí thư Tiểu Chúc, thể là bình thường chứ?
Trịnh Khúc quả nhiên sắp “toang” tiếp, lúc Hoắc Tuyết Doanh bằng ánh mắt u oán, bạn gái thường xuyên mấy bộ sảng văn kiểu thấp vả mặt, mơ cũng nghĩ tới, một ngày “đánh” là …
Tuy chuyện cũng chẳng tính là vả mặt, thậm chí thể là cực kỳ thiện, nhưng cảm giác chấn động mang thì đúng là y hệt như trong mấy câu chuyện đó.
Tóm , đợi tới khi chỉnh đốn tinh thần, thì Tống Đàm — chẳng hề để tâm tới chính trị — cùng với Hoắc Tuyết Doanh sớm chuyển đề tài sang chuyện khác .
Trịnh Khúc: …
Cái dáng vẻ mây trôi nước chảy, dính bụi trần , thật sự khiến ngưỡng mộ ghen tị!
Lại sang Lục Xuyên, xét theo kinh nghiệm cá nhân của , đàn ông gặp quyền cao chức trọng thường còn nịnh bợ dữ dội hơn con gái. Thế mà “bạn trai nhà ” tựa như quả tiên đào đang thong thả tráng chén , điện thoại úp hờ bên cạnh, rõ ràng chẳng hề coi đó là chuyện gì lớn.
Trịnh Khúc: …
Làm càng khiến trông thật tục khí.
Thôi thôi.
Chụp ảnh chung quen thì chứ? Chẳng lẽ lúc còn chạy tới với lãnh đạo:
“Chào lãnh đạo, bạn của bạn gái gia đình thế thế …”
Vừa thấp kém thần kinh, chẳng gì đáng , thôi bỏ .
Quả nhiên, nông nghiệp thời nay đúng là ngọa hổ tàng long.
Anh nhớ tới ‘thầy giáo Kiều Kiều’, mà bạn gái từng nhắc đến, lúc nhịn lên mạng tìm kiếm, tuy chắc chắn sẽ dùng đến mối quan hệ , nhưng hai ba năm rèn luyện, quan niệm [thu thập tư liệu đầy đủ, chuẩn việc gì cũng chu ] sớm ăn sâu xương tủy .
Mà mở khung tìm kiếm, kết quả tổng hợp hiện khiến một công chức “tục khí” khác tiếp tục vỡ vụn.
[Thầy giáo Kiều Kiều, là streamer ký hợp đồng của nền tảng xx, mạng tổng cộng 1×× vạn theo dõi… Điều khiến kinh ngạc nhất chính là năng lực bán hàng của , chỉ dựa sức một , nhẹ nhàng thể tạo doanh trăm vạn trong một ngày…]
Không là tổng hợp từ trang web nào, đủ chính xác, nhưng những điểm cần thì chắc cũng hết .
Trịnh Khúc cầm điện thoại, nhớ việc bạn gái từng hời hợt nhắc tới câu [nhà Tống Đàm bán nông sản], lúc cũng chẳng nên gì nữa.