Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1385: Ăn không nổi rồi chứ gì.
Cập nhật lúc: 2025-10-15 16:05:51
Lượt xem: 109
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba cô gái ăn kem Lục Xuyên mua về, Kiều Kiều cho cảm động đến mức sắp !
Trời ơi! Tuy vẫn “gặp đàn ông dễ gặp xui xẻo”, nhưng nếu là gặp một thiên sứ nhỏ như Tống Kiều thì ai mà nỡ gọi đó là bất hạnh chứ!
Còn Kiều Kiều thì nhiệt tình giúp họ mở nắp mì ly:
“Mau mau đổ nước nha! Không thì lát nữa bọn em ăn cơm đó.”
“Không cần đợi , thật sự cần đợi bọn em !” Ba cô gái liên tục xua tay: kem còn là do bên mua mời, giờ bảo nếm thử cơm nhà , chẳng lẽ bắt họ chờ? Ngại c.h.ế.t mất!
Họ xé gói gia vị, phiên hàng nước sôi. Người ở còn thúc Kiều Kiều:
“Em ăn , chờ bọn chị thì ngại lắm đó.”
Kiều Kiều bật , trong mắt ánh lên chút đắc ý:
“Không nha! Nếu em ăn , lát nữa lúc bọn em ăn cơm thơm quá, chị ăn mì chắc sẽ nuốt nổi luôn đó!”
Câu dứt, đều bật , ba cô gái nghiêm túc gật đầu:
“Được , bọn chị sẽ nhanh tay nhất thể!”
Mùi mì ly bốc lên nồng nàn, quanh bàn ít đang ăn, khiến Kiều Kiều cũng hít mũi mấy cái, sang hỏi Tống Đàm:
“Chị ơi, nhà thể mì ly ?”
Tống Đàm nghĩ một chút:
“Lúa mì năm nay , rau sấy khô cũng thể tự phơi hoặc sấy đông khô, còn bột gia vị và gói sốt cũng thể tự , em về hỏi ông chú Bảy thử xem, chắc ông cách.”
Lục Xuyên thì :
“Khó nhất chắc là khâu sợi mì thôi. Để tra thử xem loại máy mì cỡ nhỏ dùng cho gia đình .”
Oaaa!
Ba cô gái ba họ, tuy tiện xen , nhưng ánh mắt ba gặp , tay thì gõ điện thoại lia lịa:
[Bảo Tống Kiều dạy giỏi như , cái khí nhà họ !]
[ đó đúng đó! Người lớn chẳng hề mất hứng, còn thật lòng quan tâm đến suy nghĩ của nhóc nữa!]
[Trời ơi, đúng là “gia đình thần tiên”!]
[Tớ cũng tò mò ghê, cơm nhà họ ngon đến mức nào mà ngoài còn tự cả mì ly!]
[ , du lịch chẳng nên thử đặc sản địa phương ?]
[Ờ… tô mì mặt tụi câu đó ?]
[…]
[Tụi là sinh viên nghèo nha, khác chứ!]
Đang bàn tán rôm rả, thì Lục Xuyên :
“Anh xem , tuy máy ‘dệt mì’ như em , nhưng máy mì tự động. Anh còn coi luôn video hướng dẫn, khó lắm .”
Anh chọn sẵn video, Tống Đàm và Kiều Kiều liền chụm đầu xem, xem đếm:
“Trừ gói bột nêm thì hầu hết nguyên liệu nhà đều hết .”
“Gói bột nêm cũng mà.” Kiều Kiều nghiêm túc :
“Sau núi nhà trồng hoa tiêu với bát giác đấy ạ!”
Đó là hồi , khi mua kim tử, Trương Yến Bình năn nỉ mãi mới ông chủ tặng kèm. Tống Đàm quên khuấy , nhưng Kiều Kiều năm ngoái còn tự hái, nên nhớ rõ rành rành.
“Trong vườn táo của cũng trồng thảo quả, còn mè nữa. Dầu cải và dầu đậu nành năm nay cũng …”
Đậu nành giờ mới nảy mầm, nhưng cải dầu chẳng bao lâu nữa sẽ thu hoạch. Cộng thêm mè và đậu phộng trong ruộng…
Kiều Kiều lập tức vui như mở hội:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1385-an-khong-noi-roi-chu-gi.html.]
“Anh ơi! Về nhà cùng mì ly nha?”
Thực , với nguyên liệu chất lượng cao như nhà họ, mà đem … mì ly, đúng là chuyện “ngược đời”. Nếu lão Thường mà , chắc đổ Trường Thành mất thôi.
điểm của Lục Xuyên là bao giờ cụt hứng ai, ngược còn thích thử những thứ mới mẻ:
“Được chứ. Mình còn thể nhiều hơn, để du lịch sẽ tiện đem theo.”
Ba tụm đầu , suýt nữa thì quên luôn cả bữa trưa.
Bên đối diện, ba cô gái chuyện đồng hồ, bụng đói cồn cào mà vẫn hớn hở, đến khi mùi mì bốc lên nức mũi mới háo hức mở nắp.
Hơi nóng phả lên, hương vị mạnh mẽ của mì ăn liền lập tức lan khắp bàn. Kiều Kiều lúc cũng sực nhớ, vui vẻ lấy hộp cơm từ túi giữ nhiệt :
“Anh trai em đặc biệt nấu mấy món dùng mỡ heo đó, ăn nguội cũng ngon, nhưng chỗ lò vi sóng ai xếp hàng nên em nóng hết .”
Mấy cô gái cầm nĩa đảo mì nhiệt tình hỏi:
“Em nếm thử ? Bọn chị ba vị khác , em chọn thoải mái luôn nè!”
Kiều Kiều lắc đầu. Cậu ngửi thấy mùi dầu và bột mì, rõ ràng thơm bằng đồ nhà . Ăn cho thì , nhưng bây giờ thì…
Cậu mở hộp cơm, mùi thơm đậm đà của đồ ăn lan tỏa khắp nơi:
“Có ăn thử ? Em chia cho nè.”
Ba hộp cơm, trứng chiên ớt xanh, cá kho, thịt bằm xào dưa chua. Toàn là món bình thường, mà ba cô gái bên đồng loạt… nuốt nước miếng.
Từ chối là chút thể diện c.uối cùng của họ:
“Không cần , bọn chị xúc xích với trứng luộc , chắc ăn hết mất.”
Kiều Kiều nhiệt tình mở nắp, chia đồ ăn lên từng hộp cho họ:
“Ăn chung mà, em còn đợi mấy chị đó! Với , ăn thì tối em cũng để , phí lắm.”
Cậu gắp đồ ăn quy tắc, mỗi hộp lấy ba đũa, dù chỉ đựng nắp nhưng vẫn gọn gàng sạch sẽ. Ba cô gái đành từ chối nữa, đành ngại ngùng dùng nĩa gắp thử một miếng dưa chua.
Vừa ăn một miếng…
Người đầu tiên sững . Nhìn phần dưa chua trong hộp của Kiều Kiều, trong tô mì của , đều là dưa chua cả, mà sự khác biệt lớn như chứ?
Cô thứ hai ăn cá kho cũng ngẩn .
Bình thường cô thích cá, vì cứ thấy thịt cá to là mùi tanh. miếng cá chắc thịt, dai nhẹ, vị mặn ngọt vặn, thoang thoảng mùi tía tô và hành tươi…
Cô tô mì của , chỉ ngay một bát cơm trắng để ăn cùng!
Người c.uối cùng thấy hai bạn im lặng ăn ngon lành, trong lòng bối rối, đừng mỗi ăn thôi, khen chứ!
Thao Dang
Thế là cô cũng thò nĩa gắp một miếng trứng chiên ớt xanh, vốn định khen cho lịch sự vài câu, nhưng cho miệng liền ngẩn :
Cái rõ ràng là đồ ăn hâm mà vẫn ngon thế chứ?!
Ngon đến mức chẳng còn lời nào ngoài một tiếng cảm thán trong lòng: “Trời ơi…”
Sinh viên đại học nghèo khó rơi lệ, nước mắt vì “ kỹ năng sống”.
Ba cô cắm đầu ăn như gió, thật món mặn một chút, vì đồ ăn nhà Kiều Kiều vốn để ăn với cơm, còn họ ăn kèm mì ly vốn đậm vị.
cái vị mằn mặn chẳng những giảm độ ngon, mà ngược , khiến bát mì vốn thơm phức của họ trở nên… nhạt nhẽo vô cùng.
Đến cả xúc xích và trứng luộc ngâm dầu cũng chẳng động đũa nữa.
Lúc , Kiều Kiều còn đắc ý hỏi:
“Thế nào, đồ ăn nhà em siêu siêu ngon ?”
Cậu nhăn mũi, liếc bát mì của họ vẫn gần như còn nguyên:
“Em mà, nếu bọn em ăn , lát nữa các chị sẽ nuốt nổi mì ly !”