Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1383: Tán gẫu trong vườn thú.

Cập nhật lúc: 2025-10-15 16:05:49
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một chậu cà rốt mà xem cảnh tượng như , ai mà chẳng cho mấy con gấu trúc đỏ ăn chứ!

Chẳng mấy chốc, mấy liền tìm đến nhân viên bên cạnh. nhân viên đám gấu trúc đỏ đang chi chi xiu xiu đ.á.n.h loạn cả lên, chỉ còn hạ giọng liên tục nhắc nhở du khách:

“Xin đừng phát tiếng quá lớn, gấu trúc đỏ nhạy cảm!”

“Xin phối hợp, khi chụp ảnh đừng bật đèn flash…”

“Tạm thời nhận đồ cho ăn nữa, bọn chúng đang đ.á.n.h , rảnh ăn …”

“Xin , xin nha…”

Anh thấp giọng khàn cả cổ kêu, trong khi khách tham quan đang cúi qua tường, xem cảnh tượng bên , gấu trúc đỏ đ.á.n.h kêu xiu xiu, khiến ai nấy đều bật :

“Giờ còn con gấu trúc nào thèm để ý đến chúng !”

Trước đây chỉ cần nhân viên ngang thôi là chúng sợ đến nỗi dựng hết lông, còn bây giờ thì , bao nhiêu ghé sát tường , mà mấy con đ.á.n.h , ăn uống đều chăm chú, chẳng buồn để tâm lấy một chút, cho khách lấy nửa điểm “tôn trọng” cơ bản!

Kiều Kiều lặng lẽ quan sát, thương cảm nhỏ:

“Đến giờ Cam Cam vẫn ăn một miếng cà rốt nguyên vẹn nào hết…”

đó.” Cô gái bên cạnh cũng đồng cảm: “Chỉ lúc đầu mới ăn ba phần tư miếng, còn đ.á.n.h .”

thấy mạng gấu trúc đỏ ở vườn thú Sơn Thành mỗi chỉ hai, ba con dạn dám chơi, hôm nay thì , một xem hết!”

Ảnh chụp thì cả mấy trăm tấm, mà là ảnh đỉnh cao! Đăng lên mạng kiểu gì chẳng khiến ghen tị c.h.ế.t !

Cả nhóm vui vẻ mãn nguyện, còn lúc Cam Cam cũng giành “chiến thắng”. khi nó tìm cái chậu lúc , chỉ thấy cỏ cây rối bời, cà rốt thì… chẳng còn lấy một sợi rễ!

Ngay cả phần lá và đầu cà rốt cũng ăn sạch trơn!

Cam Cam sững tại chỗ, giận dữ kêu lên một tiếng “xiu…”.

Kiều Kiều khẽ thở dài, ánh mắt lên án hướng về phía nhân viên ở xa:

“Cha nó dạy ? Trẻ con đ.á.n.h .”

“Đã đ.á.n.h mà còn chẳng thắng, ăn cũng chẳng , còn chẳng thông minh bằng Lục Bảo nữa.”

Lục Bảo ít khi trộm hạt dẻ còn ăn ngay cho chắc.

Nghĩ , trong lòng thấy thương thương, liền lục ba lô, lấy một cây cải thảo, nhẹ nhàng bóc bỏ lớp lá ngoài héo vàng, giơ tay khẽ khua khua mấy chiếc lá tươi non về phía Cam Cam bên .

Cái đuôi lông xù tròn trịa của Cam Cam lập tức duỗi thẳng, nó nhanh nhẹn bò theo cây bên cạnh, uốn éo cái m.ô.n.g mềm mại, bước bờ tường linh hoạt hơn cả lúc .

Sau đó, nó tóm lấy chiếc lá cải trong tay Kiều Kiều, tuy ngon ngọt như cà rốt, nhưng vẫn giòn và mọng nước chẳng kém.

Quan trọng nhất là nó ăn !

Giờ phút , Cam Cam chìm trong hạnh phúc, rằng Tống Đàm dắt Kiều Kiều lặng lẽ rời .

Ra khỏi khu trưng bày, cô gái bên cạnh than thở:

“Trời ơi! Lại gấu trúc đỏ ‘giam chân’ hơn nửa tiếng ! Còn bao nhiêu khu nữa, kiểu kịp hết mất!”

Ngược , Lục Xuyên dịu giọng an ủi Kiều Kiều:

“Không , cứ từ từ mà xem, quan sát kỹ tính nết và thói quen sinh hoạt của chúng. Hôm nay xem hết, ngày mai tới.”

Hai thái độ đối lập, khiến mấy cô gái bên cạnh ganh tị đến : sinh viên khổ thật mà! Sinh viên còn lên lớp nữa chứ!

mà, thấy bạn mới quen của cho con gì ăn cũng chúng “mua chuộc” ngay, các cô đương nhiên theo sát !

Mà Kiều Kiều cũng họ thất vọng, trong lòng ôm một cây cải thảo to, tiếp tục dọc theo các khu chuồng, lượt cho hươu cao cổ, lạc đà Alpaca, đến lạc đà ăn…

Giữa chừng, vì cầu vượt tìm vị trí thích hợp, nên khi hươu cao cổ thò đầu gần, góc độ quá thấp. Để ăn một miếng lá đó, nó xoạc chân thật to, cố gắng mãi mới c.ắ.n một miếng, trông mà ai cũng thấy thương.

Còn lạc đà Alpaca hôm nay tâm trạng cực kỳ tệ, cứ thấy ai là phun nước bọt. Suốt cả buổi sáng, khu chụp ảnh tính phí của vườn thú chẳng lấy nổi một đồng thu nhập.

Ấy mà khi Kiều Kiều ôm cây cải thảo tới… nó ngoan như cừu nhỏ, ăn lá cải mà còn vẻ “ngon lành quá” nữa chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1383-tan-gau-trong-vuon-thu.html.]

Chậc.

Tóm , khi thêm bốn khu nữa, thời gian đến buổi trưa.

Ba cô gái vốn chuẩn sẵn, mang theo bánh mì nhỏ, trứng luộc và mì ly, nhanh tay chiếm chỗ trong khu nghỉ. Họ còn vỗ vỗ ghế, gọi nhóm Kiều Kiều ba :

“Mau mau mau, qua đây, chen một chút!”

Đó là kỹ năng rèn qua những “giành lớp, giành bàn ăn” ở trường. Nếu thì trong khu đông nghẹt thế , khu nghỉ ngơi ít như , tới lượt ba chị em Tống Đàm còn chậm rì rì chứ!

Tống Đàm quanh, thấy cũng chật cứng , nhiều còn đang chờ mỏi mệt, đành kéo Lục Xuyên xuống cùng.

Còn Kiều Kiều thì vỗ ba lô:

“Chị ơi, chị nhân viên ở trạm dịch vụ thể mượn lò vi sóng của họ dùng đó! Chị đợi em nha, em một chút liền!”

Cậu ba bạn mới thành thạo mở gói gia vị mì, ngập ngừng :

“Mấy chị thể ăn trễ chút ? Em mang theo đồ ăn, lát nữa thể mời mấy chị nếm thử.”

“Được chứ!”

Thao Dang

Dù mấy cô gái chuẩn mì, xúc xích, trứng luộc đầy đủ, nhưng tấm lòng nhiệt tình của bạn mới như , đương nhiên họ chẳng nỡ từ chối. Ngay lập tức, cả ba cùng úp mì:

“Bọn chị đợi em!”

Sau khi Kiều Kiều , năm chen chúc bên một cái bàn. Lục Xuyên tháo khẩu trang, sang với Tống Đàm:

“Uống tí nước .”

Trong ba lô mang theo một bình nước lớn, pha nhạt , uống đủ vị, quá lạt cũng quá đặc khiến ngán.

Sau đó sang hỏi ba cô gái:

“Có mang cốc ? Anh rót cho mỗi một ít nhé.”

“À… ?”

Cả ba lập tức hồn, ánh mắt kìm mà liếc tới liếc lui, mặt đỏ bừng lên, vội lấy cốc . Trong lúc Lục Xuyên rót nước, họ tò mò hỏi:

“Các chị thật sự nổi tiếng hả?”

“Gene nhà mấy quá luôn á!”

“Chị ơi, chị dùng mỹ phẩm gì , da chị quá!”

Cốc của sinh viên tiết kiệm đều khá to, rót ba ly đầy bảy phần là bình nước cạn sạch. Lục Xuyên thấy gần đó cửa hàng Mc Donald, liền với Tống Đàm một tiếng mua thêm nước.

Còn bên , khi đàn ông ở cạnh, ba cô gái liền thoải mái hẳn, sang chuyện với Tống Đàm:

“Chị ơi, mang đồ ăn đây thấy bất tiện ? Nếu vườn thú dịch vụ cơm nóng, chắc bọn em cũng nên mua cơm luôn.”

“Cũng tạm thôi.” Tống Đàm từng là sinh viên, tuy ký ức phai dần, nhưng nhà cô cũng mới thoát nghèo một năm, nên khỏi thở dài:

“Cơm trong khu mắc lắm luôn!”

Câu đó trúng ngay tim đen !

Phải , mắc quá trời luôn !

“Bọn em định tìm quán sữa nghỉ chân, mà một ly nước cam tới 48 tệ!”

“Chưa kể mấy combo trong nhà hàng kìa, thấp nhất cũng 88 một suất… Em bình luận mạng, ai cũng chê dở. Với ngần tiền, chi bằng ăn ở Trường Lạc Cư còn ngon hơn.”

chị ơi, hai cũng từ ngoài tỉnh đến ? Có đặt combo ở Trường Lạc Cư ?”

Tống Đàm nghĩ đến kế hoạch ăn tối, gật đầu:

“Có, đặt .”

“Thế còn các em, đặt ?”

 

 

Loading...