Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1379: Rời khỏi khu gấu trúc.
Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:04:07
Lượt xem: 134
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mao Mao bắt đầu lăn ăn vạ.
Trước khi còn ở chung với Nhung Nhung, đối phương cũng thường xuyên ăn quậy, còn Mao Mao thì luôn khinh khỉnh chẳng thèm để ý, vì trong thời gian lăn lộn giãy nảy đó, nó thể ăn thêm hai quả táo và một nắm măng !
Khẩu phần mỗi ngày đều hạn, ăn nhiều cũng chỉ ngần .
Mao Mao, chính là một con gấu trúc thông minh.
thông minh thì chẳng ích gì khi mỹ thực.
Giờ phút , Mao Mao thấy tủi khôn tả, hóa Nhung Nhung chịu khu triển lãm, ngay cả ăn uống cũng lén lút là vì… ăn đồ ngon riêng !
Trước , Mao Mao còn rộng lượng lắm, “Một cây tre, hai cây măng? Được thôi, chia cho một nửa.”
Còn bây giờ ư?
Không! Một lá cải thảo cũng nhường !
Gấu trúc trưởng thành mà lao tới gần , nguy hiểm nhỏ, nên ba nuôi cũng dám gần.
Ai ngờ Mao Mao bắt đầu lăn lộn giữa bãi cỏ, lăn thẳng xuống hố cát, tắm sạch mấy hôm coi như uổng công, giờ thành một cục bụi mù lem luốc.
Anh chăm sóc vội đến toát mồ hôi, thật sự rối như tơ vò.
Còn bên ngoài lớp kính cách âm, đám khán giả thì chẳng hiểu chuyện gì, ngược còn , video lan nhanh khắp nơi:
“ xỉu! Cái dáng Mao Mao lăn lộn y hệt thằng nhóc hàng xóm nhà mỗi giãy đòi đồ chơi!”
Thao Dang
“Không giống ! Trẻ con lăn ăn vạ là chạy trốn, còn Mao Mao lăn ăn vạ thì xem sung sướng như xem hài…”
“Không nữa , biến thái mất thôi! Nó càng lăn càng cưng chiều nó, đè nó xuống cát, xoa cái bụng, vò cái đầu, nắm cái chân gấu tròn tròn đó…”
“Người lớn cấm dùng từ láy, cảm ơn.”
“Trời ơi vé hôm nay quá đáng giá! mua vé năm cho vườn thú đây, đầu thấy Mao Mao lăn ăn vạ nha ha ha!”
“Xác nhận , hôm nay trưng bày là Mao Mao chứ Nhung Nhung đúng ?”
“Không hổ là vợ chồng gấu trúc! Nhìn cái điệu lăn lộn của Mao Mao , y hệt tinh túy của Nhung Nhung ?”
“Không cần , chỉ cần là đáng yêu c.h.ế.t ! Sao thể loài sinh vật lăn trong cát mà vẫn đáng yêu đến chứ!”
Chỉ Kiều Kiều là tràn đầy rối rắm:
“Sao nó lăn trong cát thế ạ…”
“Lăn cát thì ?” Cô gái kết bạn WeChat với tò mò hỏi.
Kiều Kiều thở dài thật sâu:
“Nếu lăn cát, chị em sẽ cho em ôm nó ngủ nữa, cũng cho nó lên giường .”
Gấu trúc đáng yêu thế cơ mà, chịu sạch sẽ chứ…
Cô gái: “…”
Nhìn gương mặt nghiêm túc, lo lắng chân thành của , cô chỉ im lặng, như thể chuyện là thật.
Một cô khác nhận điều gì đó bất thường, liền mở WeChat xem trang cá nhân của Kiều Kiều, nhỏ giọng với bạn:
“Cậu đúng là đúng khi tán tỉnh nhóc đó…”
Người khẽ gật đầu:
“Ừ, chứ lỡ mà thành công, trông chẳng khác nào biến thái luôn đó!”
Cô bạn đầu tiên: “… Cạn lời. Chắc kiếp lượng ‘vô ngôn’ của xài hết trong hôm nay .”
Còn Lục Xuyên và Tống Đàm bên cạnh, thấy hết.
Hai đầu , thấy mấy cô gái đều thở phào nhẹ nhõm, còn cảm thán:
“Trẻ con vẫn là nhất, dễ thương hơn đám đàn ông thối gấp vạn ! Cậu nhóc ngoan quá, còn học chứng minh hình học nữa kìa, chăm ghê!”
Hai , cũng quyết định can thiệp chuyện “xã giao” của nhóc con nữa.
Dù thì bạn của Kiều Kiều hiện giờ, ngoài Dương Chính Tâm ở xa, cũng chỉ còn Trần Trì mà thôi.
Vườn thú Sơn Thành chiếm diện tích lớn, đầu tư cũng nhỏ.
Mà đến vườn thú , ai mà chẳng xem hết khu, chuồng mới thấy xứng đáng tiền vé chứ!
Theo thông lệ, khách tham quan thường chỉ nán ở khu Mao Mao một lúc sẽ sang xem những khu khác.
Thế nhưng hôm nay thì khác hẳn, đúng theo thói quen dòng khách, giờ lượt đầu tiên hẳn tản mới .
Ai ngờ Mao Mao đột nhiên lăn ăn vạ, “Ư ử” vọng qua tấm kính cách âm, dù âm thanh mỏng manh đến … nhưng chẳng hề ảnh hưởng chút nào đến độ đáng yêu c.h.ế.t của nó cả!
Thế là, trong khu trưng bày gấu trúc càng lúc càng đông, lớp chịu , lớp ùn ùn kéo tới.
Nhân viên khu liên tục điều tiết, khuyên khách chuyển sang các khu khác dạo tiếp, mà khổ nỗi, Mao Mao ôm c.h.ặ.t lấy chân chăm sóc !
Trước cảnh tượng đó, Lục Xuyên giơ tay chặn dòng phía , nhỏ:
“Đi thôi, sang khu khác xem .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1379-roi-khoi-khu-gau-truc.html.]
Tống Đàm gật đầu, đông nghẹt, khí trong nhà kính bắt đầu ngột ngạt, cô liền kéo Kiều Kiều :
“Kiều Kiều, qua bên cạnh xem tiểu hùng miêu (gấu trúc đỏ) nha?”
Khu gấu trúc đỏ của vườn thú Sơn Thành mở hoạt động chạm, quan sát, và cho ăn.
Lúc chúng bốn chân giơ hù dọa mà nhỏ xinh đáng yêu như búp bê, bảo ai chẳng mê!
Kiều Kiều gật đầu lia lịa, nhưng khi rời vẫn quyến luyến ngoái đầu Mao Mao, sang hỏi mấy bạn mới quen:
“Vườn thú phát cho em mớ rau , các chị cùng em cho gấu trúc đỏ ăn ?”
“Ờ… gì cơ?”
Phát rau là trời?
khu gấu trúc đỏ hoạt động cho ăn cực kỳ hút khách đấy!
Bình thường vé hiếm lắm, lượng thức ăn cho mỗi cũng giới hạn, giờ mà suất cùng thì đúng là lộc lớn !
Ba cô gái cần suy nghĩ, đồng loạt gật đầu, nắm tay chen khỏi dòng đông đặc trong khu.
Ngoảnh phía , thấy dòng khách vẫn liên tục đổ , ai cũng tưởng bên trong “chương trình đặc biệt”, càng hăm hở tiến …
Ba cô gái đồng loạt thở phào:
“Trời đất ơi, may quá tụi sớm! Người đông kinh khủng!”
Vừa , họ đầu Kiều Kiều, bên cạnh còn một đôi nam nữ cùng .
Cô gái làn da trắng mịn tỳ vết, gần càng thấy dịu dàng đến khó tả.
Người đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, dáng cao thẳng tắp, lộ đôi mắt sáng, đến mức khiến nín thở.
“Há!!!”
Ba cô gái há hốc mồm, lập tức phấn khích:
“Xin chào! Chúng em là bạn mới quen của Kiều Kiều, bên Đại học Hoa Thành ạ!”
Tống Đàm dịu dàng:
“Chào các em, chị là chị của Kiều Kiều, Tống Đàm. Còn đây là bạn trai chị. Rất vui vì các em quý mến Kiều Kiều, nó ít bạn lắm… Đi nào, cùng qua khu gấu trúc đỏ nhé!”
Kiều Kiều hai má ửng hồng, hớn hở vỗ chiếc ba lô căng phồng lưng:
“Rau mà Mao Mao ăn lúc nãy, em cũng đó nha!”
“Chút nữa tụi thể cho gấu trúc đỏ ăn, cho lạc đà alpaca, cho hươu cao cổ, còn cả rùa khổng lồ nữa nè!”
Mấy con vật đều trong danh sách hoạt động cho ăn mà phụ trách , nên Kiều Kiều mới hăng hái mang rau .
Còn với những loài chương trình cho ăn, thì thể giống như Mao Mao, đưa rau cho nhân viên, xem từ ngoài cũng .
Cậu đến đây do dự, sang hỏi:
“Chị ơi… còn hổ thì cho ăn ?”
Ba cô gái bật :
“Hổ ăn thịt đó nhóc!”
Tống Đàm cũng bật , dịu dàng đáp:
“Không , chương trình bắt buộc, xếp hàng thì cho, thì thôi.”
Một cô khác tò mò hỏi:
“Ủa, mấy món rau em mang theo ? Vườn thú cho mang đồ ăn ?”
“Có nặng ? Chị túi nilon nè, để chị xách phụ nhé?”
Kiều Kiều vội lắc đầu:
“Rau là tụi em tự mang, vườn thú đúng là cho tự đem đồ, nhưng rau của em qua kiểm định .”
Rồi híp mắt, khoe hàm răng trắng đều:
“Không nặng ạ! Em khỏe lắm! Ở nhà em còn cho heo ăn nữa, thùng cám heo còn nặng hơn nhiều!”
Cậu ngọt ngào tiếp, giọng nghiêm túc mà đáng yêu chịu nổi:
“Cảm ơn mấy chị, nhưng chị em , con gái do cơ thể khác con trai, sức thường yếu hơn, xách nặng dễ đau tay lắm. Để em mang là .”
Ba cô gái: “…”
Một giây im lặng.
Rồi cùng bật , hổ “đốn tim” tập.
Trẻ con mà ga-lăng thế , lớn lên còn nữa đây!