Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1378: Mao Mao bắt đầu kén ăn.
Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:04:06
Lượt xem: 134
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cà rốt mà, với con thì ai cũng thích, nhưng Mao Mao ăn lắc lư cái đầu là ngay, nhất định là ngon tuyệt đỉnh!
Đám xung quanh phấn khích hẳn lên:
“Ước gì thể xuyên qua tấm kính cách âm , đem hết đồ ăn mà ba nuôi giấu cho Mao Mao ăn sạch luôn!”
“Vườn thú keo kiệt quá ! Đầu cà rốt dính nguyên bó lá mà vẫn để đó… Lá cà rốt ăn chẳng ngon gì hết!”
“Chuẩn! mà… lá cà rốt ngon?”
“Cái đơn giản thôi mà. Lá củ cải trắng, củ cải xanh, củ cải đỏ đều ăn , chứ ai từng ăn lá cà rốt bao giờ ? Ngay cả con còn ăn, mà ngon cho ?”
“Ờ ha! Nghe cũng hợp lý ghê đó!”
Đám con gái bên cạnh quả thật là mỏ vàng đề tài, chuyện gì cũng kéo .
Kiều Kiều lắng một hồi, c.uối cùng nhịn , rụt rè chen :
“Chị ơi, lá cà rốt ăn đó ạ! Còn ngon nữa là khác!”
Các cô gái: “???”
Lại là em , nhóc dễ thương ?!
mà ai mà nỡ từ chối một “bé cưng” ngoan ngoãn, dù vẫn còn đang bật chế độ thiếu niên điện thoại cơ chứ!
“Em ăn hả?” Một cô hỏi, mắt vẫn dán Mao Mao, nhưng đầu óc thì chuyển sang chuyện.
“Ăn ạ!” Kiều Kiều gật đầu chắc nịch:
“Lá cà rốt nhà em dùng cho heo ăn, heo thích lắm luôn! Còn tụi em thì chọn mấy lá non, trộn với bột ngô hoặc bột mì đem hấp. Ngon lắm ạ! Cũng thể trộn với bột đậu bánh hấp nữa.”
Tất cả những món đó đều là ông chú Bảy dạy cho .
Ông lớn lên trong thời kỳ đói kém, đói đến mức cái gì cũng thể ăn.
Thế nên, ông đặc biệt giỏi biến những nguyên liệu tưởng như bỏ thành món ăn ngon.
Nhà họ Tống cũng , đến lá cà rốt mà còn thể thành món khiến ăn hoài chán.
Ông chủ Thường bên mỗi mua cà rốt đều mua cả cây kèm lá, tính luôn cả trọng lượng cơ mà!
Đám con gái đến đây sáng mắt:
“ đó! Ở Sơn Thành hình như nhà hàng nổi tiếng lắm, tên là Trường Lạc Cư thì ? Mình thấy mạng ai cũng khen món lá cà rốt hấp, 168 tệ một phần đó!”
“Chuẩn luôn! Tớ từng đặt combo của chỗ đó, mà giành ! Dân buôn còn hét giá lên thêm 200 tệ nữa, tức c.h.ế.t!”
“Cái tên thơ thật đấy, mà c.h.é.m chút nương tay.”
“ mà đến tận nơi , tiền cũng tốn bao nhiêu, tớ thật sự rốt c.uộc họ dựa cái gì mà bán đắt như …”
“ ! Lát ăn thử xem đáng giá !”
Bên cạnh, Kiều Kiều hớn hở mỉm , đắc ý gật đầu:
“Ngon lắm ạ! Siêu ngon luôn! Gấu trúc ăn cà rốt nhà em đó, cũng ngon y chang của họ luôn!”
Nói xong mới giật , vội vàng lấy tay bịt miệng, toang !
Ông chủ Thường dặn rõ ràng là nguồn hàng tuyệt đối giữ bí mật cơ mà!
Hành động nhỏ nhưng đầy chột chẳng ai chú ý, vì xung quanh ai cũng đang dồn hết tâm trí chú gấu trúc trong chuồng.
Nhờ , mấy cô gái bỏ lỡ cơ hội… đụng chạm chân tướng.
Còn trong khu chuồng, Mao Mao nhai xong phần lá cà rốt xanh mướt, tìm thêm một lá cải thảo tươi rói khác.
Sáng nay, lượng vận động và tinh thần của nó rõ ràng cao hơn bình thường nhiều. Có thể , đúng là ăn bằng cả trái tim.
Phải công nhận, những loài sinh vật, dù quốc bảo, chỉ cần bộ lông trắng đen và dáng tròn trịa như thế thôi, cũng đủ khiến yêu thích .
Ngay cả Tống Đàm cũng nhịn mà cảm thán:
“Khí hậu bên với vùng Tần Sơn cũng khác mấy… Sao chẳng gấu trúc nhỉ?”
Câu hỏi thật!
Vì đời gấu trúc nhà chứ?
Lục Xuyên cũng đang Mao Mao — con vật mập ú tròn giờ tìm thêm một lá cải thảo, đất ăn chầm chậm, vô thức lắc lư mấy ngón chân như cực kỳ thỏa mãn.
Anh khẽ thở dài:
“Dù nhà nuôi gấu trúc, thì cũng sẽ để em chăm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1378-mao-mao-bat-dau-ken-an.html.]
Thao Dang
Khoảnh khắc , ba hiếm khi cùng một tâm trạng đến thế.
Bên trong chuồng, chăm Mao Mao đang dọn mớ đồ chơi giàu môi trường lăn lóc nghiêng ngả do cú leo trèo náo loạn của nó.
Nhìn con béo mập ăn ngon lành như thế, khỏi vui vẻ trong lòng:
“Ha! Mớ rau 6 tệ một cân , đáng tiền thật đấy!”
Mao Mao vốn kén ăn, nhưng “ăn ” và “ăn thích” là hai chuyện khác .
Anh thầm hạ quyết tâm, Nhung Nhung ăn măng 20 tệ một cân, thì Mao Mao xin ăn cà rốt và cải thảo 6 tệ một cân chắc chẳng ai ý kiến gì nhỉ?
Còn chuyện Tống Đàm lúc đầu rằng “nguồn hàng bao trọn cho khác ”…
Hàizz!!!
Lời thương nhân mà, thì , tin gì!
Nghĩ đến chỗ còn một củ cà rốt và một cây cải thảo, thấy yên tâm hẳn.
Mao Mao ăn khá chậm, thật tốn kha khá thời gian, nhưng lượng khách vây quanh chuồng gấu trúc hề giảm, ngược , còn càng lúc càng đông.
Ngay cả Tống Đàm và Lục Xuyên cũng chẳng nỡ rời .
Trong bầu khí , chỉ cần Mao Mao nhấc chân vắt chéo là cả đám “chảy m.á.u mũi” vì đáng yêu !
May mà vườn thú Sơn Thành tường cách âm , nên chỉ cần hét to thì ai bàn tán gì cũng .
Lúc , Kiều Kiều gần như dán cả lên tấm kính chắn, đếm đếm rau củ lúc nãy đầu hỏi:
“Chị ơi, đưa ba củ cà rốt và hai cây cải thảo mà, cho ăn hết nhỉ?”
Tống Đàm khẽ, lắc đầu:
“Không , gấu trúc một ngày còn ăn nhiều lắm. Chắc họ để dành cho ngày mai đấy.”
Đồ ngon thì chia bữa chứ, ăn hết một bữa lấy gì mà dụ?
Còn bữa nữa, bữa kế tiếp nữa…
Ờ thì, họ cũng chỉ là mấy mê gấu trúc, đem ít đồ ăn tới quà thôi, thể lo xa đến thế!
…
Kiều Kiều thì hiểu, còn Mao Mao thì !
Cả khu chuồng nó lục tung, hết gõ đồ chơi lật đồ chơi khác, c.ắ.n thử mỗi chỗ một tí, mà c.uối cùng… chẳng thấy đồ ăn cả!
Hết ?!
Mao Mao ấm ức!
“Ư! Ư! Ư!”
Nó bắt đầu kêu rền rĩ, hai tay ôm khư khư cây măng trong lòng, mặt mày u sầu thấy rõ.
“Ơ, thế, thế?” Ba nuôi vội vàng chạy tới, kiểm tra kỹ lưỡng ngạc nhiên:
“Không thích ăn măng hả?”
Cây măng đắt hơn tre nhiều nha, nhập tận ba tệ một cân đó!
Trước giờ Mao Mao vẫn mê món lắm, nhất là từ tháng Ba đến tháng Tám, ngày nào cũng măng lẫn tre, nó ăn mà sung sướng vô cùng!
Người chăm thú hiểu nổi: Nhung Nhung thì còn chọn loại tre ngon dở, chứ Mao Mao nay bao giờ kén chọn , mới gọi là “ăn tạp dễ nuôi” mà.
Giờ là ? Măng dở ?
Anh cúi kỹ cây măng, chỉ thấy đôi “mắt gấu trúc” đen sì của Mao Mao bỗng ánh lên vẻ tủi , đáng thương vô cùng:
“Ư!”
Rồi nó bỗng nhích lên, hai cánh tay tròn mũm mĩm mạnh mẽ vung về phía , nhân viên chỉ kịp thấy một cây măng bay thẳng về phía , rơi xuống đất “bộp” một tiếng.
“Ư!!”
Phẫn nộ.
Không ăn!
Nó cà rốt giòn ngọt, lá non mềm, cải thảo mọng nước cơ!
Mao Mao ấm ức! Mao Mao nổi loạn! Mao Mao biến thành… gấu trúc kén ăn!