Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1376: Mao Mao bắt đầu “làm việc”.

Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:04:04
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trao đổi với nhân viên chăm sóc Mao Mao thật chẳng gì khó.

Điều cũng dễ hiểu thôi, ai mà chẳng thấy con nhà là đáng yêu nhất. Trong mắt họ, Mao Mao ngoan ngoãn hơn, lời hơn, quấn hơn, và đương nhiên… cũng đáng yêu hơn!

Chứ chỗ nào thua kém con gấu trúc hàng xóm Nhung Nhung chứ?!

Trước đây cùng việc, Mao Mao suốt ngày Nhung Nhung bắt nạt, nào là giành cà rốt, cướp táo, đoạt mất đồ chơi...

Thế , quãng thời gian “phát tình ngắn ngủi như băng”, Nhung Nhung mà mang thai!

Khụ.

Cả vườn thú Sơn Thành chỉ hai con gấu trúc lớn, ai là “thủ phạm” thì khỏi cũng .

Tóm , con gấu trúc hiền lành giờ đang gánh trọng trách “trụ cột gia đình”, trong khi hàng xóm ngày nào cũng đồ ăn vặt, nay tăng khẩu phần…

Haizz! Nói thật là, cũng nên cho Mao Mao ăn ngon chút chứ!

Kết quả là từ hôm qua, nhân viên tin: bên Nhung Nhung giờ ăn tre giá 5 tệ/cân, măng 20 tệ/cân!

Còn bên Mao Mao, vẫn là loại tre giá 0,8–1 tệ/cân như cũ.

Chênh lệch … đúng là quá đáng!

Người chăm Mao Mao trong lòng cực kỳ cam.

Sáng nay còn ca thấy lãnh đạo hỏi:

“Bên nhờ cho Mao Mao ăn chút thực phẩm ngon, mấy món đó đều qua kiểm dịch , an . Họ cũng yêu cầu tận tay cho ăn, cho ăn họ là . Lúc vườn thú mở cửa, Mao Mao khu hoạt động thì dùng đồ của họ cho ăn nhé.”

Nhân viên lập tức tinh thần phấn chấn:

“Được ạ! Là tre 5 tệ một cân, măng 20 tệ một cân?”

Người phụ trách: “Ờ… là cà rốt và cải thảo.”

“…”

Tóm , đến khi Kiều Kiều hớn hở mang ba củ cà rốt cùng hai cây cải thảo nặng trịch giao tới, thì vườn thú cũng đến giờ mở cửa.

Tống Đàm thấy chăm Mao Mao mặt xị , liền dịu dàng dặn dò:

“Cà rốt và cải thảo của bọn hề kém măng nhé. Khi cho ăn, đừng cho hết một lượt.”

Cô mỉm , nụ dịu dàng, vô hại, khéo léo đến mức khiến khó lòng phản bác:

“Nếu Mao Mao thích quá, mà vườn thú mua nữa thì khổ lắm.”

Nhân viên: “...Mao Mao nhà chúng cũng ‘địa vị’ đấy nhé!”

Anh nghiêm giọng:

“Nếu cà rốt và cải thật sự ngon đến , việc nhập thêm thành vấn đề !”

Thế nhưng khi , trong lòng run, vì nếu thật sự là loại “giá trời” như 5 tệ/cân thì...

Thì mỗi ngày Mao Mao cho ăn cũng chẳng nổi mấy !

Tống Đàm càng dịu dàng hơn:

“Không , loại rau bên đặt gói độc quyền cho khác . Ngoài kênh ký kết, tạm thời c.ung cấp thêm nữa.”

“Anh mà sợ Mao Mao thành kén ăn thì cũng cần cho thử .”

Nhân viên chăm thú suốt ngày tiếp xúc với động vật, ít tiếp xúc với , nên chẳng nhận trong lời Tống Đàm ẩn chứa bao nhiêu “chiêu trò”.

Thao Dang

Trái , còn thấy… buồn buồn.

Thức ăn trong vườn thú đều ngân sách rõ ràng, vốn chắc xin loại rau , thế mà bảo ngưng bán.

Cảm giác giống hệt như suốt ngày do dự dám đặt món hàng trong giỏ, đến khi quyết định mua thì hàng ngừng kinh doanh mất .

Tóm !

“Yên tâm ! Mao Mao nhà hề kén ăn , lát nữa sẽ bỏ cà rốt và cải thảo mấy món đồ chơi giàu môi trường đó. Hai thể ở chỗ , chỗ đó tầm nhất, rõ nhất luôn.”

Anh xem đồng hồ, nhắc nhở:

“Giờ khách vẫn , hai nên tranh thủ đó .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1376-mao-mao-bat-dau-lam-viec.html.]

Nói xong liền lưng việc.

Tống Đàm và Lục Xuyên liếc một cái, cùng dắt Kiều Kiều chiếm ngay vị trí trung tâm C-position!

Bọn họ mới yên vị thì bốn phía xung quanh ào ào kéo đến một đám , ai nấy ríu rít bàn tán về Mao Mao và Nhung Nhung, tràn đầy mong chờ.

“Ha ha ha, quả nhiên đến xếp hàng từ sáng sớm là đúng, ít hơn nhiều!”

“Trên bài hướng dẫn khu gấu trúc là đông nhất, nên chạy tới đầu tiên khi cổng... mới mở cửa 10 phút thôi mà đông thế á?!”

“Ơ kìa, ba kìa! Vị trí của họ quá luôn!”

“Đẹp vị trí thì thôi, chứ khuôn mặt kìa! là cực phẩm trời ban!”

“Tiếc ghê, Nhung Nhung đang mang thai, nên sẽ khu triển lãm nữa…”

“Có bầu thì mà! Nếu sinh con, tức là vườn thú Sơn Thành của sẽ gấu trúc con chính chủ luôn đó! Không cần thuê nữa, sẽ xem bé gấu trúc sữa chính hiệu !”

Mọi chuyện rộn ràng, Kiều Kiều cũng tò mò lắng , trong lòng hớn hở nghĩ thầm, lát nữa gấu trúc sẽ ăn rau củ nhà trồng!

hiểu khái niệm “ tròn ”, nhưng trong suy nghĩ non nớt, chuyện chẳng khác nào… gấu trúc cũng là của nhà !

Tương lai, khi trong trang trại nuôi thêm nhiều động vật khác, cũng sẽ mở một vườn thú riêng cho mà xem!

Cậu thiếu niên nhỏ với giấc mơ lớn, và tại nơi giấc mơ khởi đầu, gấu trúc Mao Mao, hình tròn trịa nặng nề, đang chậm rãi bước khu triển lãm trong ánh mắt chờ mong của hàng trăm .

Nó bước từng bước, từng bước, lập tức chui chiếc ổ tròn sát tường, như thể “gắn” cả đó.

Xung quanh vang lên tiếng hét khe khẽ đầy kích động:

“Aaa! Dễ thương quá mất!”

“Đáng yêu xỉu luôn!”

“Mao Mao! Ôi Mao Mao của tui ơi!”

“Nguyện dùng nửa đời hạnh phúc của bạn trai cũ để đổi lấy một con Mao Mao!”

Cô gái câu đó ngay bên cạnh họ, khiến cả Kiều Kiều, Tống Đàm và Lục Xuyên đều nghiêng đầu sang.

Úi chà, cô thành tâm ghê!

Thật là tình yêu đích thực!

trông Mao Mao buồn buồn nhỉ…”

“Cậu hiểu , theo dõi tài khoản chính thức của vườn thú mà. Từ khi Nhung Nhung ngừng khu triển lãm, Mao Mao sáng nào cũng ‘emo’ một lúc như thế đấy.”

“Yên tâm , Mao Mao nhà kiểu ủy mị . Kìa, kìa! Ba nuôi đến !”

Người chăm sóc trẻ tuổi đội mũ, đeo khẩu trang, mặc đồ bảo hộ liền , tay cầm một chiếc rổ nhỏ.

Anh đang tỉ mỉ đặt cà rốt cắt khúc và cải thảo tách lá nhiều chỗ khác :

Trên cành cây, trong lốp xe, bục leo trèo, trong võng đung đưa…

“Trời ơi, keo kiệt quá!” Cô gái cạnh Tống Đàm kêu lên.

“Cà rốt mà cũng cắt khúc! Cải thảo còn xé từng lá! Aaa, nhân viên chăm gấu trúc cơ chứ!”

đó, hôm nay vẻ tiết kiệm’ thế? Mọi khi sáng bắt đầu bằng táo cơ mà…”

“Không , nó đói . Mao Mao mỗi ngày ăn mười tiếng lận, nên mới chia nhỏ , thì nó một chỗ chịu động .”

Quả nhiên…

Mao Mao “buồn bã” chỉ trong giây lát.

Khi chăm đặt một lá cải thảo bục leo gần đó, nó như cảm nhận gì đó. “Ư!” một tiếng, lao khỏi ổ tròn, hề do dự mà xông thẳng về phía lá cải !

Thật sự là xông!

Bốn chân cùng cử động nhanh như gió, cặp “mắt kính đen” mặt còn ánh lên vẻ kiên định hiếm !

Cách cả bức tường cao, vẫn cảm nhận mặt đất rung nhẹ, và chỉ tiếng la hét dồn dập quanh đó cũng đủ .

Con gấu trúc lười biếng , Mao Mao, hôm nay đạt tốc độ và khí thế từng thấy!

 

 

Loading...