Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1295: Giã ớt nấu sườn.
Cập nhật lúc: 2025-07-12 16:11:30
Lượt xem: 174
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi mỡ hạt lựu cho chảo đảo đều, cả gian bếp lập tức ngập tràn trong một mùi thơm ngào ngạt, đầy uy quyền.
Trương Yến Bình ôm điện thoại, dán mắt livestream nhỏ dãi ngớt.
vụ chân giò om kịp đủ lửa ăn sạch khiến ông chú Bảy vẫn còn canh cánh, ông nghiêng chắn ngay tầm của .
c.uối cùng là Kiều Kiều “á” một tiếng: “Điện thoại che mất ạ.”
Chỉ che một chút mà thôi, mà livestream lập tức bùng nổ:
[Cho xem với! nhiều nước miếng hơn, nhỏ , nhỏ thành đần độn cũng tiếc!]
[ thích ăn mỡ … sụp sụp, sụp sụp!]
[Dùng mỡ hạt lựu á? Ở chỗ dùng thịt xông khói cơ!]
[A a a thèm đến lăn lộn giường ! Thật đấy! Mấy từng ăn tiệc sát trư thái thì hiểu vị cơ chứ.]
[Hứ, ăn thì ? Khoe từ Tết đến giờ, rốt c.uộc cũng đang nhỏ nước miếng như tụi thôi.]
[Heo! Kiều Kiều! Nuôi thêm heo ! mua! Thật đấy! Không cần miễn phí ship luôn!]
Trương Yến Bình vốn đang thèm lắm, thấy bình luận mà tâm trạng liền khá hơn hẳn.
Lúc đắc ý tuyên bố: “Thật nhà vẫn đang nuôi heo đấy, năm nay còn mua thêm mấy con heo con, mấy con nái cũng sắp đẻ .”
“ ăn mãi thịt heo cũng , nên năm nay còn bò, dê, gà, vịt nữa.”
“Haiz, mà bò dê thì đắt hơn, khuyên mua . Gà vịt cũng rẻ, kinh tế giờ khó khăn, tiết kiệm chút .”
“Mỡ hạt lựu ngon thật, nhưng nhà nên mới dùng mỡ . Yên tâm , mỡ mà trộn với ngải cứu với bột gạo là hết nước chấm!”
Thực cũng từng ăn, nấu ăn cũng , nhưng xem Kiều Kiều livestream lâu thế, cũng . Giờ chủ yếu là để… chọc tức khán giả.
“Nào nào nào, thử tiếng mỡ đang xào trong chảo , thế nào? Nghe thơm rụng rốn ?”
Dù gương mặt vênh váo của lọt khung hình livestream, nhưng mấy lời "chọc điên" thì khiến khán giả quên sạch vẻ mặt đáng ghét của , chỉ còn một cơn uất nghẹn trong tim.
Lúc , bình luận đầy ắp sự nghiến răng nghiến lợi:
[Anh giỏi! Anh cao quý! Anh heo bò dê giỏi, bản lĩnh thì bán !]
[ tin thịt nhà các ngon đến mức nào , trừ phi các bán, để nếm thử xem .]
[Bò dê thì ghê gớm gì? Bọn ở thảo nguyên cái gì mà chẳng ? mua, dứt khoát mua.]
[ thật, ở thảo nguyên mà mua bò dê nội địa thì lắm ha? sợ , thật sự sống ở thảo nguyên, tiền ship để chịu!]
[ thật sự mê mỡ, nhưng tại mấy miếng thịt trong chảo khi ngả màu, săn , chảy mỡ thấy ngon thế nhỉ…]
[Đừng chỉ nữa, thứ một vạn: nó thật sự, thật sự, NGON KHỦNG KHIẾP!]
[Lên tinh thần! thề sẽ tích đủ hoa đỏ để đổi cái bánh ngải cứu !]
[Đi siêu thị mua nguyên liệu ngay đây!]
…
Dưới chân núi, mỡ hạt lựu đang xào thơm nức mũi, núi, nhà ăn cũng đang sôi sục tiếng nồi canh gõ “bục bục”, mấy ban ngày việc liền tụ ngoài cửa bếp, bụng đói cồn cào.
“Thơm quá mất, bao giờ mới ăn ?”
“Trưa nay ăn gì thế nhỉ? Ninh sườn ?”
Thao Dang
“Thịt kho tàu tuần hôm nào nhỉ? Tuần nữa ?”
“ thà giờ đang ngoài ruộng, còn hơn đây mà thèm nhỏ dãi…”
“Có mua đồ ăn vặt ở tạp hóa ? Ít đồ ăn quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1295-gia-ot-nau-suon.html.]
“Không mua , ăn đồ cay mặn như no ngang, lát chẳng ăn cơm nữa.”
Không chỉ mấy hái rau ca đêm tụ tập cửa nhà ăn, đến cả bảo vệ đang rảnh cũng thong thả quanh khu nhà xưởng.
Ba Yến Nhiên đang tuần tra, nhổ cỏ và quan sát khu đất trồng dâu tây như thường lệ, đám nhàn nhã thế, thật sự lo một ngày nào đó bọn họ giơ “vuốt quỷ” về phía mấy luống dâu.
Dù thì mấy cây dâu cao to mập mạp sắp hoa nữa .
cũng , bữa ăn mỗi ngày ở đây thật sự quá !
Tống Hiểu Đông quen đường quen nẻo, chui ngay nhà ăn, cửa gọi to: “Đầu bếp Tưởng, hôm nay món gì thế? Em thấy bảng đen ngoài cửa kìa.”
Đầu bếp Tưởng đang chăm chú hai phụ bếp mới điều đến cắt rau, liền “ây da” một tiếng:
“Quên mất tiêu , Tiểu Đông giúp nhé, hôm nay ăn sườn sốt ớt giã, trứng xào cà chua, cải thảo hầm đậu hũ, canh là trứng đánh rượu nếp.”
Tống Hiểu Đông lập tức tinh thần phấn chấn: “Dạ !”
Xoay cầm lấy đầu phấn liền bảng thực đơn.
Trong bếp, đầu bếp Tưởng hai mới bên cạnh, đuôi mắt đậm ý .
Một từng thương ở chân, luyện tập chậm, mệt chút là xuống sức.
Người còn thì thương ở thắt lưng, tuy giờ điều dưỡng lâu ngày, vận động , nhưng Trần Nguyên bàn kỹ với , c.uối cùng lọc hai từ danh sách đầu bếp Tưởng đưa phân về đây .
Phải rằng, ý thức chủ động thật sự mạnh!
Không là thói quen cũ , hồi đầu đầu bếp Tưởng chọn họ, chính là vì lúc dọn dẹp bếp núc hai cực kỳ cẩn thận.
Việc nào việc nấy, gọn gàng sạch sẽ.
Giờ chuyển qua cắt rau, thái khúc khúc, cắt sợi sợi, tuy thật nhanh nhưng chi tiết thì cực kỳ chuẩn, hỏi thử đầu bếp nào mà thích nhân viên như thế?
Đừng tưởng ai cũng như . Có nấu ăn thạo, nhưng nấu xong bếp ga, bồn rửa, bàn bếp loạn hết cả lên, còn tưởng mới đánh bom.
cũng nắm thời gian , nấu xong một bàn đầy đồ ăn mà chỉ còn cái nồi rửa.
Tư duy ngăn nắp, là khác biệt đấy.
Đấy, mới luyện mấy ngày thôi mà bắt đầu cắt rau trôi chảy, bàn bếp sạch bong, qua tấm kính trong suốt thật mắt, sáng choang dễ chịu.
Vì cái cảm giác “dễ chịu” mà đầu bếp Tưởng giảng bài càng thêm kiên nhẫn và nhiệt tình.
Lúc Địch Tiểu Phụng mở nắp nồi bên cạnh kiểm tra độ mềm của thịt:
“Đầu bếp Tưởng, chắc là sườn hầm cũng gần ạ.”
Đầu bếp Tưởng liếc mắt qua: “Được , vớt để ráo nước, lát nữa chiên một lượt.”
Vừa tranh thủ chỉ dạy đám trong bếp:
“Sườn nấu sốt ớt giã , thể xào trực tiếp khi hầm chín, cũng ngon. thích ăn kiểu chiên sơ một chút, nên lát nữa cho qua dầu.”
“Ớt chuẩn xong ? Xong thì hai đứa xem ai ?”
Anh nhẹ bẫng: “Cái món dễ, ớt với tỏi cho chảo xào từ từ, thành kiểu ‘ớt hổ bì’ là .”
Hai phụ bếp , hai mắt sáng rỡ, háo hức chuẩn xắn tay .
nghề bếp học một sớm một chiều là thành nhé!
Đặc biệt là khâu canh lửa, cực kỳ quan trọng.
Đầu bếp Tưởng thì công bằng rõ ràng: “Đừng vội, bây giờ chỉ là thử , còn nhiều cơ hội. Hai đứa cứ , trông lửa. Lát nữa lúc thật thì kỹ cho .”
Anh bây giờ vẫn còn trẻ khỏe, dạy đồ thì thẳng thắn thiết thực hơn cả thầy Tiền và ông chú Bảy:
“Nếu cảm thấy học hết cũng , chọn lấy một món thích học cho kỹ. Chỉ cần nắm chắc một món tủ, cũng đủ tự mở hàng lập nghiệp.”
“Đừng tham quá cái gì cũng dở.”