Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1235: Lương cao không? (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-02 16:59:27
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô hạ quyết tâm:

“Thôi được, nếu anh nhất quyết nghỉ việc thì em tuyển người mới vậy!”

Trương Yến Bình lập tức hít vào một ngụm khí lạnh:

“Anh chỉ vì nể tình họ hàng nên khách sáo một chút, chờ em giữ lại vài câu… sao em có thể thẳng thừng đi tuyển người như vậy?!”

“Thời xưa đại thần dâng biểu từ quan, hoàng đế còn phải ba lần bốn lượt níu kéo, em chẳng chút lưu tình nào hết à?!”

Tống Đàm vô tội:

“Nhưng em thấy lương cũng không ít rồi mà… hơn nữa đâu có làm việc tay chân, chắc dễ tuyển lắm chứ?”

Câu này khiến Trương Yến Bình tức muốn nổ phổi.

Phải, anh ta không động tay động chân, nhưng lao động trí óc thì không thiếu tí nào!

“Trông cửa hàng online là anh, trông livestream cũng là anh, thu bài cho Kiều Kiều, gửi quà cũng là anh… giờ còn phải đặt đồng phục, thống kê và sắp xếp khám sức khỏe… một tháng sáu bảy nghìn là nhiều lắm à?!”

Tống Đàm cố nhịn cười:

“Nhưng vừa nãy chẳng phải chính anh nói, ‘Cảm giác khi homestay hoạt động sẽ có nhiều việc lặt vặt, hay là nghỉ làm cho rồi’…”

Trương Yến Bình giận đùng đùng:

“Đó là lời khách sáo! Khách sáo hiểu không?!”

“Anh nghỉ việc để đi trông homestay làm gì? Giờ mỗi ngày anh đi vòng vòng công trường, lão Từ còn phải giải thích đi giải thích lại với mấy công nhân mới là nhà mình không phải xã hội đen thôn quê…”

“Homestay có chỗ cho anh thể hiện sao?”

Câu này nói ra mà nghe sao uất ức quá, làm ông chủ trông tiệm vừa chơi game nghe thì rất sướng, nhưng mà sao…

Trương Yến Bình buồn thấu tâm can.

Tống Đàm c.uối cùng không nhịn được bật cười ha hả:

“Đùa thôi đùa thôi, chẳng phải anh còn viết cho em cái giấy nợ mấy chục vạn sao? Nếu nghỉ việc rồi, sau này lấy gì trả tiền?”

“Nào nào nào, mình thống kê lại danh sách người khám sức khỏe đã, mấy người mới năm nay cũng tính luôn đi, có mấy người thôi mà, không cần keo kiệt quá đâu.”

Trương Yến Bình tức tối giật lấy tờ bảng biểu, rồi nhét điện thoại vào tay cô:

“Trông chừng giùm đi, Kiều Kiều đang livestream đó, đừng để nó lại vẽ bánh vẽ nữa, lần trước vẽ bánh bán mật ong, em có biết có bao nhiêu người bên hậu đài Taotao Bao chuyển khoản trực tiếp không? Suýt thì bị khóa cửa hàng đấy.”

“Còn nữa này, công ty ký hợp đồng với tụi mình cũng đang thương lượng, muốn tụi mình mở cửa hàng trực tiếp trên nền tảng, thêm cả gian hàng địa phương luôn...”

“Anh nghiên cứu rồi, thấy cũng được lắm. Dù lượng người dùng trên nền tảng đó không nhiều nhưng thêm kênh bán hàng thì càng chắc chắn. Tuần này anh sẽ sắp xếp lại hàng trong kho, có hàng thì có thể đăng bán cả hai bên cùng lúc.”

Tống Đàm vừa nghe vừa gật đầu “ừ ừ” liên tục, bộ dạng như thể chuyện gì cũng không lọt vào đầu. Trương Yến Bình nhìn mà càng thấy tức, không nhịn được lại hỏi:

“Em nói xem, lương anh một tháng sáu bảy nghìn có cao không?”

Tống Đàm nhanh chóng rút điện thoại, vừa bấm vừa co giò chạy ra ngoài:

“Em lên núi trông livestream đây.”

Trên núi lúc này náo nhiệt vô cùng.

Thao Dang

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1235-luong-cao-khong-2.html.]

Chính là đầu tháng ba, sau thời gian tích trữ dinh dưỡng suốt thu đông năm ngoái, những cây táo trồng vào c.uối năm giờ nở hoa rợp trời, kiêu sa mà bất kham.

Nhất là khi cây đủ cao, hoa lại nở dày đặc, một cơn gió thổi qua là cả tầng tầng lớp lớp cánh hoa rơi như mưa bụi lả tả.

Mà chưa thể gọi là mưa hoa lãng mạn được, chỉ vì thời điểm còn sớm, mùa hoa sẽ còn kéo dài đến tận tháng năm cơ.

Không xa đó là những cây đào đã lớn không ít.

Đây là giống lùn được chọn tạo đặc biệt, không cao như cây táo, nhưng cành lá vươn ngang xiên dọc, từng chùm từng cụm nụ hoa hồng phấn chen chúc sát nhau, náo nhiệt vô cùng!

Xa hơn nữa là hàng cây mộc qua dược liệu (*) cao lớn.

(*) Mộc qua dược liệu là một loài phân bố chủ yếu ở Trung Quốc. Cây mộc qua thuộc họ Hoa hồng (Rosaceae), có thể cao từ 2-3 mét, thân có gai, và quả của nó được sử dụng làm dược liệu – Editor sưu tầm.

Chúng mới được trồng vào đầu năm nay, nhưng nhờ có linh khí nên nhanh chóng bén rễ hồi phục, sau đó sinh trưởng nhanh chóng, nảy mầm, đ.â.m chồi, trổ hoa.

Tuy nhiên không phải loại mộc qua (đu đủ) có ruột đỏ cam mềm mại thường thấy khi chín, mà là giống “mộc qua thuốc” được nhắc đến trong Nhĩ Nhã (*), có mùi thơm đặc trưng.

(*) Nhĩ Nhã là bộ từ điển của Trung Quốc thời kỳ cổ đại, một trong những tác phẩm kinh điển của Nho giáo được xếp vào danh sách thập tam kinh. Nhĩ nghĩa là cận, nhã nghĩa là chính, nên Nhĩ Nhã nghĩa là cận chính, tức là tiếp cận với quy cách ăn nói sao cho nhã nhặn, đúng mực – Editor sưu tầm.

Cũng gọi là “quang bì mộc qua (đu đủ da sáng)”, cái tên đã nói lên giá trị dược liệu của nó. Nếu ăn, thì vị hơi khô, xơ nhiều, không dễ ăn.

Nhưng lại là một trong những mùi hương mà Tống Đàm thích nhất.

Trong ký ức của cô, thuở nhỏ mỗi độ thu sang, cả nhà thường nhặt những quả mộc qua không sâu để đặt dưới gối, tối ngủ nghe mùi thơm thanh khiết dễ chịu ấy mà th.i.ế.p đi, hạnh phúc không gì sánh bằng.

Tuy sau này cô không còn làm vậy nữa, vì có một lần chọn nhầm quả, nửa đêm phát hiện có sâu bò ra…

Nhưng!

Lần này cô tin chắc, mộc qua nhà mình trồng sẽ không có mấy thứ đó!

Vì thế dù loại cây này từng hot một thời nhưng nay đã hết thời, giá trị kinh tế trên thị trường gần như bằng không, cô vẫn kiên quyết (chủ yếu là gạt bỏ ý kiến của Yến Nhiên và những người khác) chiếm dụng đất quý giá để trồng cả một vạt.

Cho đến khi mùa hoa ngắn ngủi này bắt đầu.

Ai đi ngang qua cũng sẽ bị cảnh tượng ấy làm cho sững sờ không thốt nên lời, thật sự quá đẹp.

Lá non xanh mướt mềm mại lạ kỳ, hoa mộc qua màu hồng phấn thì dịu dàng mà thanh khiết, chỉ cần khẽ chạm nhẹ là từng cánh đã rụng xuống như mưa bay, chẳng cho người ta cơ hội hái lấy.

Mà chính vì hiếm thấy như vậy, nên càng khiến người ta phải dừng bước thán phục vẻ đẹp mộc mạc ấy.

Xa xa hơn là những cây lê đang bung nở trắng xóa, tạo nên một khung cảnh tĩnh lặng thanh thoát, cánh hoa trắng mịn theo gió rơi rụng tơi tả, giống hệt trái tim u uẩn của thi nhân, chỉ đi ngang qua thôi cũng khiến người ta sinh ra chút thi vị buồn man mác.

Càng xa nữa là những cây táo đỏ mùa đông và thạch lựu xanh mướt, vì chưa đến thời kỳ nở hoa, chúng đang cố gắng vươn cao sinh trưởng, mong rằng sẽ kịp đua nhau khoe sắc xanh nhạt hay đỏ rực trong tháng 5, 6, 7 tới.

Cả ngọn núi nhìn từ góc nào cũng đẹp vô cùng, chỉ tiếc là người qua lại chủ yếu là công nhân và dân trong làng. Họ cùng lắm chỉ hững hờ đăng một cái video run run trên TikTok kèm một bài nhạc của thế hệ trung niên, người thật sự thích dừng chân thưởng ngoạn thì chỉ có người nhà họ Tống mà thôi.

Cứ nhìn Tống Đàm là biết, bây giờ mỗi ngày cô phải chạy lên núi hai ba lần, chỉ vì không muốn bỏ lỡ vẻ đẹp tuyệt vời ấy.

Ngoài cây cối ra, phần còn lại là cả một vạt ruộng rau lớn.

Sườn đồi trải dài một mảng cải dầu vàng rực rỡ, đi thêm chút nữa còn thấy cả một đám cải dầu đủ màu mà Yến Nhiên đã chuẩn bị.

Bây giờ ông chú Bảy mỗi ngày còn lên đây hái một giỏ mang về nấu, nhưng phần lớn sẽ đợi thu hoạch lấy hạt ép dầu, nên lũ heo nhà tạm thời chưa được ăn.

Còn ở khu vực “đáy bát” dưới chân đồi, chính là phần lõm ở giữa ngọn núi, lúa mì vẫn chưa trổ bông, nhưng thân đã mọc cao xanh mướt.

Từng gợn sóng lúa xanh biếc lay động trong gió, phối cùng rặng cỏ lác ở chân núi phía xa xa, trông chẳng khác nào những khung cảnh tự do tràn đầy sức sống trong các video quảng bá du lịch.

Ngay bên cạnh những ruộng lúa đang bỏ trống cũng không hoàn toàn bị để không, từng dải tím của cỏ tử vân anh xen lẫn trong sắc xanh, từ xa nhìn lại cứ như một bức tranh sơn dầu.

Loading...