Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1227: Bạn nhỏ không làm ruộng.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 17:01:55
Lượt xem: 139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bí thư Tiểu Chúc ăn xong bữa sáng, lúc này lên tiếng chào tạm biệt:

“Trên núi trà nhà ông lão Lý các cô cũng lắp camera rồi phải không? Tôi lên xem thử chút nhé.”

“Em cũng đi! Em cũng đi!”

Kiều Kiều giơ điện thoại chạy tới:

“Hôm nay trồng trà lại còn rải phân nữa, em muốn dạy các bạn nhỏ cách trồng, cái này chưa từng dạy đâu ạ.”

Cậu nhóc nhỏ nhỏ lại ôm một nỗi buồn to to:

“Nếu sau này những thứ cần dạy đều dạy xong rồi thì sao ạ?”

Tần Quân đi coi công trình, lúc này không ai trả lời được câu hỏi đó.

Bí thư Tiểu Chúc nghĩ ngợi một chút, đành chân thành đáp:

Thao Dang

“Lúc đó thì em livestream làm bài tập đi… hoặc livestream ăn cơm cũng được, ít nhất còn giúp người ta dễ ngủ nữa.”

Tống Đàm nghĩ ngợi rồi cũng đi theo:

“Anh Yến Bình đi hẹn hò rồi, hôm nay chị canh livestream một chút. À đúng rồi Kiều Kiều, em còn có thể dạy trồng dưa hấu nữa, năm nay mình sẽ trồng xen dưa hấu trong đất trồng trà đó.”

Tuy cũng chẳng có gì để canh, hôm nay không bán hàng. Nhưng tiền ký hợp đồng tận 800 vạn đã về tay rồi, thế nào cũng phải để mắt đến không khí phòng livestream một chút.

Về phần trồng xen…

Cây trà giống còn nhỏ, cứ thế đơn độc mọc trên hơn một trăm mẫu đất đồi, nhìn cũng đáng thương quá chứ!

Thế là Yến Nhiên mấy người đã chu đáo sắp xếp cho chúng một hàng xóm.

Dưa hấu, dưa lưới.

Đây cũng là lý do trước đó Kiều Kiều có thể tự tin nói trong livestream là sẽ bán dưa hấu.

Hơn một trăm mẫu, so với năm ngoái chỉ có hai mươi mẫu trồng xen vất vả dưới tán cây đào, năm nay dưa hẳn sẽ ngọt giòn mát lành hơn nhiều!

Kiều Kiều nghĩ nghĩ, đúng là chưa từng dạy cái này! Thế là cậu nhóc lập tức leo lên “Đại Đoá”:

“Chị! Chị bí thư! Em lái xe chở hai người nha!”

Bí thư Tiểu Chúc nhìn chiếc Đại Đoá bảy màu mới toanh, im lặng luôn. Ngược lại, Tống Đàm rất quen tay, lôi ra hai cái ghế đẩu nhỏ, nhấc chân trèo lên thùng xe sau:

“Đi thôi!”

Tháng Ba đầu xuân, Tống Đàm mặc chiếc áo gió vạn năng, Bí thư Tiểu Chúc quấn áo bông cũ kỹ mấy năm, giờ ngồi trong thùng xe, một tay nắm c.h.ặ.t lan can, rốt c.uộc cũng được trải nghiệm tay lái Kiều Kiều.

Chỉ có thể nói: rất ổn định.

Chỉ là xe ba bánh dù sao cũng hơi nhỏ, chở ba người lớn leo dốc lên đồi, kêu “u…u…” nghe rất đáng thương, Bí thư Tiểu Chúc còn lo sẽ hụt ga rồi trượt tuột xuống núi luôn.

Nhưng may mà Đại Đoá trông có vẻ hường phấn yếu ớt, thật ra cũng có chút bản lĩnh, tốn một chút thời gian, ba người c.uối cùng cũng lên được tới đỉnh đồi.

Dưới chân là một mảng đất vàng lượn sóng đã được cày xới, phân bón nền cũng đã được chôn xuống trong suốt mấy ngày qua, chỉ còn phía sườn Đông là chưa làm xong.

Dân làng hầu hết đang từ phía Tây bắt đầu, từng cây từng cây trồng trà giống vào.

Kiều Kiều nhìn quanh trái phải, học được cách tìm góc quay, giờ đã cầm điện thoại đi về phía Đông quay cảnh bón phân.

Ngược lại, Bí thư Tiểu Chúc có chút chưa hiểu rõ, lúc này tò mò hỏi:

“Phân này vừa mới rải có hai ngày đã trồng trà lên rồi, có bị xót cây không vậy?”

“Không đâu.”

Tống Đàm giải thích:

“Đây là phân bò dê đã ủ hoai từ trại chăn nuôi bên bãi sông, còn có phân gà vịt, và phân vi sinh do giáo sư Tống phối trộn từ năm ngoái, vốn dùng làm phân nền.”

“Cô đã từng trồng hoa chưa? Hoa trồng chậu đó. Mỗi mùa đông đều sẽ đảo cả bầu đất lên, lót một lớp phân đã lên men hoai mục dưới đáy, mùa sau sẽ sinh trưởng rất mạnh.”

“Bởi vì phân đã lên men hoai mục, nên tốc độ phân giải rất chậm, chất phân thì ôn hoà không gây sốc, nên không làm hỏng rễ đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1227-ban-nho-khong-lam-ruong.html.]

“Có chút giống với loại phân chậm tan dạng hạt mà dân làm vườn hay dùng hiện nay, cứ rải lên là được rồi.”

Bí thư Tiểu Chúc nghe vậy thì hiểu ra, bật cười:

“Kho phân bên trại chăn nuôi nhà cô tích trữ bao nhiêu là phân, lại còn đóng gói từng bao một, tôi còn tưởng năm nay cô tính làm thêm kinh doanh phân bón nữa cơ.”

Tống Đàm cũng bật cười theo:

“Thật ra cũng từng nghĩ đến rồi đó.”

“Nhưng mà bãi sông chỉ lớn chừng đó, bò dê gà vịt cũng chỉ có từng ấy con… với quy mô này mà muốn làm ăn buôn bán phân hữu cơ thì cũng không đáng. Đến lúc đưa lên kệ, ai nấy tranh nhau không mua được, chẳng phải lại khóc hết à?”

Nói đến đây, bí thư Tiểu Chúc nghĩ ngợi rồi tổng kết:

“Bây giờ tư tưởng của cô, so với hồi năm ngoái lúc mới quen, nhiều tình người hơn nhiều rồi đấy.”

Tống Đàm: “???”

“Thật mà! Năm ngoái cô livestream bán hàng, chủ yếu là kiểu: thích thì mua, không mua cũng không sao, nghe hay thì gọi là Phật hệ, nghe khó thì chính là không để tâm đó.”

“Dù có Kiều Kiều làm mềm không khí, bầu không khí trong phòng livestream rất tốt, thu hút được nhiều fan, nhưng cái thái độ đó, với người ngoài như tôi vẫn cảm nhận được rất rõ.”

Bí thư Tiểu Chúc hồi tưởng lại:

“Đương nhiên rồi, năng lực của các cô xứng đáng với kiểu thái độ đó. Nếu tôi làm kinh doanh mà sản phẩm nhà tôi tốt như vậy, tôi cũng muốn để khách hàng phải cầu xin mới bán.”

“Thị trường bên bán, tôi là người bán, sướng biết mấy!”

“Nhưng về sau, suy nghĩ của các cô dần dần thay đổi rồi.”

Cô ta suy nghĩ kỹ lại, lục lại sự thay đổi ấy từng chút một:

“Có vẻ bắt đầu từ lúc miễn phí vận chuyển thì phải.”

“Các cô bắt đầu coi trọng người theo dõi hơn, thực ra lúc đó kinh tế nhà cô còn chưa hoàn toàn giải quyết xong đúng không? Nhưng hành động đó, thật sự giống như là một kiểu hồi đáp lại khách hàng.”

“Ví dụ như bây giờ cái đống phân bón này, nếu là phong cách hồi năm ngoái, lại còn tích trữ tận ba cái kho, chỉ cần bán có lời, nhất định cô sẽ đưa lên kệ.”

“Còn chuyện fan có mua được hay không, cô sẽ chẳng thèm để ý người ta có khóc hay không đâu.”

Bí thư Tiểu Chúc phân tích có vẻ rất có lý, nhưng mà…

Tống Đàm vốn không phải người thích tự kiểm điểm!

Thế là cô nàng chỉ cười hì hì:

“Sản lượng thực sự có hạn, đồ tôi bán đúng chất lượng, xứng đáng giá tiền.”

Linh khí bây giờ thiếu thốn đến mức này, cho dù bản thân có kinh nghiệm dày dạn, lúc nào cũng dẫn dắt từng sợi từng luồng linh khí vận hành, thì đến giờ cũng chỉ tích cóp được bấy nhiêu năng lực.

Hơn nữa toàn bộ đều dồn vào đất ruộng nhà mình.

Mấy thứ sản xuất ra theo kiểu đó, nếu không bán được giá, không làm chủ được thị trường, thì người khóc to nhất có khi lại chính là cô ấy đó!

“Cho nên… nếu bán ra, fan tranh không được sẽ khóc. Nhưng nếu không bán tí nào, chắc họ còn khóc to hơn ấy chứ?”

Cô khẽ cong môi, lúc này giơ tay vẫy về phía Kiều Kiều ở đằng xa:

“Kiều Kiều, nói với các bạn nhỏ trong livestream, hôm nay chụp màn hình rút thăm trúng mười bao phân bón ủ hoai! Loại 5kg ấy!”

Kiều Kiều “a” lên một tiếng, cả mặt mũi trong livestream đều hoang mang.

Sau đó cậu quay về phía camera nói với các bạn nhỏ:

“Chị nói hôm nay chụp màn hình rút thăm gửi tặng mười bao phân gà phân bò đã lên men, là loại tự nhà em nuôi gà vịt bò dê rồi ủ hoai làm ra đó.”

Rồi cậu lại giải thích thêm:

“Ủ hoai rồi, là dạng viên nhỏ tròn tròn, không thối, không có mùi gì cả… nhưng mà chắc các bạn nhỏ không thích đâu nhỉ?”

Kiều Kiều nói xong còn có chút tủi thân:

“Các bạn chẳng ai trồng cây cả… Em bảo mọi người ôn lại kiến thức làm nông, mà không ai gửi ảnh cả.”

Phòng livestream im lặng một lúc, sau đó lại là hàng loạt bình luận chen chúc hiện lên.

Loading...