Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1221: Livestream rồi! (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-30 17:01:31
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mức giá này mà so với độ hot hiện tại của rau chân vịt thì thật sự chẳng đáng nhắc đến.
Một cân rau tuy không nhiều, nhưng cũng đủ để cả nhà ăn một bữa lẩu. Người nào chưa từng ăn, chỉ cần ăn thử một lần là biết ngay sức mạnh của streamer Kiều Kiều nhà họ rồi.
Hơn nữa vì trời đang lạnh, rau chân vịt chỉ cần tiện tay đóng thùng là được. Dù vận chuyển đến các vùng xa có thể hơi hao nước, nhưng hương vị chắc chắn sẽ không ảnh hưởng mấy.
“Dạ được ạ!”
Thao Dang
Kiều Kiều cũng vui vẻ hẳn lên, hào hứng nhảy lên chiếc xe ba bánh nhỏ: “Kỳ nghỉ đông kết thúc rồi! Em lên núi đây!”
“Đợi chút đã.”
Trương Yến Bình ngăn cậu lại: “Sắp xếp thêm hơn chục người đóng gói tại chỗ đi. Rau chân vịt này không để lâu được, bên này vừa bán là bên kia phải đóng gói gửi hàng liền, anh Tiểu Trương đâu? Gọi anh ấy đến đóng hàng đi.”
Tiểu Trương cả mùa đông đắm chìm trong việc trêu tụi nhỏ, cái Tết này vừa mệt vừa vui.
Giờ đã sang tháng hai, tháng ba, tiệc đầy tháng của con cũng đã tổ chức xong, đúng lúc rơi vào mùa vắng khách. Nghe nói nhà họ Tống cần người, liền vội lái xe chạy tới.
Xe thì chẳng có gì nhiều, mỗi cái máy in phiếu vận đơn mang theo đến ba cái, băng keo dán đóng hàng thì chất đầy cả thùng.
Còn thùng giấy thì khỏi lo, giờ nhà họ Tống đã có nhà xưởng, nhà kho riêng rồi, đủ loại kích cỡ thùng giấy còn nhiều hơn của anh ta nữa cơ.
Tự c.ung cấp thùng, phí ship với bên chuyển phát cũng có thể rẻ hơn.
Chỉ có Ngô Lan là hơi lo lắng:
“Người trong làng giờ đều lên núi trồng cây ăn quả hết rồi, giờ biết đi đâu tìm đủ người để hái rau chân vịt đây?”
“Không sao.”
Tống Đàm lắc lắc điện thoại: “Để con hỏi xem hôm nay đội bảo an nghỉ có ai muốn đi không? Tính lương riêng luôn.”
…
Trên núi, Trần Nguyên đang luyện tập thể lực trong ký túc xá thì bật cười, liền quay sang hỏi mọi người:
“Hôm nay ai không có lịch trực thì có thể ra ruộng hái rau chân vịt, ai muốn đi nào? Một ngày 80 tệ. Ai đi ngày mai được ăn một bát rau chân vịt xào dầu.”
“Tôi tôi tôi!!”
Cả bọn đồng thanh hét to, tranh nhau xung phong: “Không cần tiền, mai cho bọn tôi vài chén cũng được…”
Làm ở đây cũng được một thời gian rồi, ai mà chẳng biết cơm canh nhà họ Tống thế nào? Dù là ở trên núi ăn ở nhà ăn nội bộ vốn đã đủ ngon rồi, nhưng vẫn không nhịn được mà mong chờ mỗi ngày.
Thèm khủng kh.i.ế.p!
Nếu không phải còn giữ được ý thức nghề nghiệp, chắc lúc tuần tra thấy lá rau là nhón tay bứt nhai luôn rồi.
Vả lại họ chỉ làm 8 tiếng mỗi ngày, thời gian còn lại thì luyện tập hoặc chơi với chó…
Chậc, nói sao nhỉ? Tuy trên người có chút bất tiện, nhưng c.uộc sống thế này thật sự quá nhẹ nhàng rồi.
Ở thành phố có thể còn có tụ tập, giải trí các kiểu, nhưng ở làng… hình như ngoài luyện lái xe ra thì chẳng còn việc gì thú vị lắm nữa.
Huống hồ, giờ họ cũng chẳng còn ham mấy trò tụ tập đó nữa.
Mỗi sáng tỉnh dậy, cảm nhận cơ thể nhẹ nhõm khoẻ khoắn, thế là đủ thoải mái rồi.
Vậy nên, giờ đừng nói hái rau chân vịt được trả công, kể cả không có tiền, họ cũng muốn đi thử cho biết!
Chỉ có mấy người hôm nay còn đang làm việc là mặt mũi xị xuống: “Sao tụi mình xui dữ vậy…”
Trần Nguyên cười: “Đừng gấp, để tôi hỏi xem mai có cần thêm người không, cố gắng sắp xếp để ai cũng có lượt.”
Với một loạt sắp xếp như vậy, đến lúc anh Tiểu Trương lái xe tới nơi, thì Kiều Kiều vừa mới dựng xong điện thoại để livestream trên núi.
[Bà ơi! Streamer mà bà luôn đợi c.uối cùng cũng phát sóng lại rồi nè!]
[Tôi còn tưởng qua Tết là streamer quên luôn tụi mình rồi cơ chứ!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1221-livestream-roi-2.html.]
[Tạ ơn trời đất! c.uối cùng cũng có thông báo trước rồi phải không!]
[Vừa thấy bán rau là tôi nhảy vô liền!]
[Ai hiểu được, đang làm việc mà thấy thông báo! Quăng luôn báo cáo chui vô nhà vệ sinh!]
[Bán rau chân vịt rồi trời ơi con thiên nga! c.uối cùng cũng chịu kiếm tiền của tui rồi bảo bối à! Cậu có biết tui chờ ngày này bao lâu rồi không?!]
[Streamer cứ mạnh dạn bán đi, tiền lì xì của tôi vẫn còn nguyên đây, chưa dám tiêu một xu nào!]
[Rau chân vịt tươi này có thể một lần mua 100 cân không? Tôi dọn trống tủ lạnh rồi, trụng sơ rồi cấp đông hết luôn!]
[Trời đất, đúng là cậu cao tay thật! Tôi còn đang tính mua 20 cân mà sợ ăn không hết phí của…]
[??? Các cậu phía trước đang mơ cái gì vậy? Có định nhìn số lượng người đang xem không?]
[Chuẩn luôn! Còn 100 cân 20 cân, giành được 2 cân là tôi gọi cậu bằng ông nội luôn đấy!]
[Hu hu hu bảo bối à tui mới tiêu hết tiền rồi hu hu… năn nỉ hôm nay cho tui giành được với!]
[Dân thuê nhà khóc bão! Trong phòng chẳng có cái nồi nào, mua rau tươi rồi biết ăn kiểu gì đây?]
[Ngu ngốc quá! Nước sôi một cái là chín liền, rau chân vịt mau chín lắm.]
[Ăn sống cũng được mà, c.uộn với thịt hay kẹp bánh mì, hoặc nhúng vào mì ăn liền lúc trụng cũng ok…]
[??? Không phải chứ, mới vào cái đã thấy mọi người vì mua rau mà liều tới mức này… ăn sống làm gì? Rau chân vịt này không thể không mua sao?]
[Fan mới đây, cũng chưa hiểu… rau chân vịt này không mua được à?]
[Hỏi câu này là biết fan mới rồi ha… Không sao, cậu có thể không mua, người trẻ nên tiết kiệm, tương lai vẫn phải nhờ các cậu xây dựng mà.]
[Đúng đúng, không khuyến khích mua đâu nha, rau chân vịt này chắc chắn không rẻ đâu, nói thật là cũng không cần thiết lắm đâu!]
[Chỉ có mình tôi cảm thấy fan cũ trong livestream này nói chuyện toàn kiểu móc méo cà khịa không vậy?]
[…]
[Cà khịa chỗ nào? Đây là khuyên thật lòng nha! Thề với trời đó!]
Dòng bình luận trong livestream dày đặc như bão, chắc chỉ có mấy tay netizen chuyên canh trực mới theo kịp được logic phía trước.
Còn Trương Yến Bình nhìn mà hoa cả mắt, chỉ chốc lát đã bị đủ thứ hiệu ứng và ký tự nhấp nháy làm cho quay c.uồng.
Anh ta nhắm mắt lại thở một hơi, lúc mở ra thì thấy Kiều Kiều đã chọn xong vị trí, căn chuẩn góc máy.
“Các bạn nhỏ ơi, kỳ nghỉ đông kết thúc rồi! Nhưng hôm nay không học nha, chị bảo hôm nay là ngày bán rau!”
[Cứ bán đi, bán thoải mái, bán hết cỡ! Tôi chỉ thích mua thôi!]
[Kiều Kiều bảo bối! Học sinh của cậu ba ngày đói chín bữa rồi. Mau bán rau chân vịt đi, đừng nói nữa!]
[Lên link! Lên link! Lên link ngay đi nào…]
[Ơ, giống rau chân vịt loại cổ truyền nằm sát đất ha? Tôi thích loại này lắm, bao nhiêu tiền thế?]
[Chắc giá cũng tương đương mấy chỗ khác thôi, tôi thấy livestream khác bán 19 tệ 3 cân mà.]
[…]
[Bạn phía trước đừng phá bĩnh nha, 19 tệ 3 cân mà cũng mơ mua được rau nhà Kiều Kiều á… nói thật, không hợp lý đâu.]
[?? Không phải chứ, mấy bạn này bị nghiện CPU hả? Rau chân vịt 19 tệ 3 cân còn rẻ hả? Vị chi hơn 6 tệ/cân rồi đó…]
[Hơn 6 tệ/cân mà so được với nhà streamer sao? Nhìn cái kiểu là chưa từng ăn qua rồi… Tốt nhất tí nữa đừng mua nhiều, mua nửa cân hay 1 cân ăn thử thôi là được.]
[Hiểu rồi, tiếp thị ngược đúng không? Tôi không ăn nữa! Nói trước, nếu hôm nay rau chân vịt giá vượt quá 6 tệ/cân là tôi nhất quyết không mua!]
[Tôi không quan tâm! Streamer khỏi nói nữa, bán luôn đi!]