Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cuộc sống làm nông của Tống Đàm - Chương 1208: Kế hoạch của anh họ Cả. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-26 10:46:18
Lượt xem: 202

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả nhà cô Hai đúng là khiến mọi người không kịp trở tay.

Bảo là hành động nhanh gọn thì đúng là nhanh thật.

Nhưng chuyện hôn nhân đại sự thế này…

“Có phải hơi vội vàng quá không?” - bà nội chần chừ hỏi.

Nhưng Ngô Lan nghĩ một lúc, lại gật đầu với cô Hải:

“Chị à, em thấy cô gái đó được đấy.”

Không được sao được chứ?

Cứ nhìn cái kiểu keo kiệt quái gở của Chu Lệnh Kỳ hằng ngày kia kìa, mà cô gái đó còn có thể gật đầu đồng ý tìm hiểu, chứng tỏ người ta đã để ý anh chàng này từ lâu rồi!

Biết đâu còn thầm mến nhiều năm ấy chứ!

Nghĩ lại cũng phải, Chu Lệnh Kỳ không hút thuốc, không chơi bài, không uống rượu, việc nhà gì cũng làm được, để tiết kiệm thì kỹ năng gì cũng học… Công việc thì ổn định, chẳng phải kiểu đàn ông lý tưởng để làm chồng đó sao?

Còn mấy chuyện sầu riêng các thứ…

Ngô Lan đoán rằng, chắc cô gái kia có cảm tình, nhưng không chịu nổi cái kiểu tằn tiện quá đà của anh ta, nên muốn dùng kiểu “mưa dầm thấm lâu” để thay đổi dần.

Cũng không kỳ vọng bên nhà chồng sẽ thoải mái chi tiêu, chỉ cần khi tiêu cho cô ấy không bị càm ràm, mà còn thấy quen tay quen mắt là đủ rồi…

Thao Dang

Thế chẳng phải sống với nhau cũng ổn sao?

Cô Hai tuy keo kiệt, nhưng rất hiểu rõ tính nhà mình, mà cô gái này vừa đề cập trái cây, vừa đề cập thịt cá, rõ ràng là ám chỉ: mặc kệ nhà chồng ăn uống thế nào, riêng cô ấy phải được sống đàng hoàng.

Thật ra thì… cũng không giống một gia đình truyền thống cho lắm.

Nhưng nhìn lại đứa con trai độc thân vẫn ế dài…

Cô Hai nghiến răng một cái, tốn thì tốn thôi! Cô gái này thông minh đấy, mở đầu bằng chuyện con cái với sức khỏe…

Tốt!

Chu Lệnh Kỳ nhà họ mà, không tìm được người nào khá hơn nữa đâu!

Cả nhà rơi vào trầm mặc, một lúc sau Tống Tam Thành mới đứng dậy nói:

“Cái đó… Lệnh Kỳ, con có bạn gái rồi, để cậu lấy ít đồ ăn vặt cho con mang về cho cô ấy…”

“Không cần đâu ạ.”

Chu Lệnh Kỳ ôm bình nước xua tay:

“Cậu, chưa gấp đâu, Tết mà xác nhận quan hệ thì không tiện, còn phải mang quà đến tận nơi, tốn tiền lắm… Đợi sau Tết đi! Khi nào đi làm lại rồi con mời cô ấy về nhà ăn cơm!”

Mời về nhà ăn một bữa, xác nhận quan hệ yêu đương, rồi mua quả sầu riêng đến nhà cô ấy chơi một chuyến, như vậy vừa không đến tay không, mà cũng không cần tốn quá nhiều.

Sau đó, mình cố gắng thể hiện một chút, giúp cha mẹ vợ sửa bóng đèn, vặn ống nước, mấy thứ bàn ghế cũng dọn dẹp luôn, rồi có thể giúp vệ sinh nhà cửa, giặt rèm cửa…

Mấy khu tập thể cũ ấy mà, nhà nào chẳng có mấy việc vặt này?

Nghe nói cô ấy ở tầng trên cùng, vậy thì mình cố gắng cắn răng bỏ ra mấy trăm mua cái máy bơm tăng áp lắp vào, để khỏi bị thiếu nước nóng khi tắm…

Tầng trên có bị thấm dột không nhỉ?

Mình cũng biết chút ít về chống thấm, tự mua vật liệu thì cũng không đắt đâu…

Vừa rèn luyện bản thân, vừa tiết kiệm tiền, người ta còn quý nữa ấy chứ!

Sáng chiều đều có thể dùng xe điện chở bạn gái đi làm, như vậy còn được ăn ké bữa sáng bữa tối bên nhà cô ấy, tiền tiết kiệm được có thể dùng để sửa sang nhà cửa.

Anh họ Cả âm thầm lập kế hoạch trong đầu, quyết tâm cứ tiếp tục thể hiện như thế, cố gắng c.uối năm nay cưới luôn!

Tới lúc đó, dịp Tết sang nhà cha mẹ vợ thì cũng là người nhà rồi, muốn tặng đồ tốt một chút cũng chẳng tiếc!

Anh ta vẽ ra cả một chuỗi kế hoạch, trong lòng tự tin tràn đầy.

Còn Tống Tam Thành thì cả người cứng đờ…

Ngay cả bà ngoại cũng chỉ biết thở dài im lặng, cái thằng nhóc này, có cô nào chịu quen là tốt lắm rồi.

Thật sự là không dễ dàng gì.

Ai cũng chẳng dễ dàng.

Cả nhà còn đang trò chuyện thì bên ngoài lại vang lên tiếng xe, lần này là nhà dì Cả Ngô Phương đến.

Xe của họ là chiếc xe van nhỏ, tiện để chở hàng, xe vừa dừng lại, còn chưa kịp chào hỏi, dượng Cả đã mở cốp sau, bê từng thùng trái cây xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/chuong-1208-ke-hoach-cua-anh-ho-ca-1.html.]

Kiwi, nho, bưởi, cherry…

Nói chung thị trường đang hot món gì là mang món đó, khiến Ngô Lan vội vàng xua tay từ chối liên tục:

“Em dặn Yến Bình rồi, đừng mang đồ, đừng mang đồ…”

Ngô Phương cười khẽ:

“Có hết rồi, có hết rồi, bên mẹ với cậu Hai cũng thế. Nhưng mấy thùng đó thì không bê xuống, đợi lúc về mang qua sau.”

“Chị ngày nào cũng bán trái cây, nhà mình không ăn được thì còn ra gì? Mấy loại quả này đều do Trương Yến Bình chọn cả đấy, ngon lắm!”

Trương Yến Bình vẫn cái vẻ lười biếng ấy, chỉ mấy ngày không gặp mà trông gầy đi trông thấy, rõ ràng là ở nhà chẳng dễ chịu bằng bên chỗ Tống Đàm.

“Dì Út, chúc mừng năm mới ạ!”

“Được được được!”

Ngô Lan vừa đáp lời vừa giục anh ta:

“Đừng có đứng ở đây! Dì đã hẹn với bác sĩ Tiểu Quách hôm nay đến nhà rồi, cháu đi đón cô ấy đi!”

“Không thì Tết nhất người đông, dì sợ cô ấy ngại.”

Dì Cả cũng “ối chà” một tiếng:

“Đúng đó Yến Bình, mau đi đi, mấy thùng bên kia là chuẩn bị cho cô ấy, còn đống rượu với t.h.u.ố.c lá chất đầy ghế sau là quà con phải mang sang nhà cô ấy mấy ngày nay…”

Tình hình nhà gái dì cũng biết rõ. Nhưng không thể vì thế mà coi nhẹ người ta, con dâu nhà khác có gì, con dâu nhà mình cũng phải có!

Thế mới không tổn thương tình cảm chứ!

Trương Yến Bình nhìn một cái:

“Được, con đi ngay.”

Anh ta quay người nhảy tọt lên xe, nét mặt nghiêm nghị, ánh mắt sắc lẻm, trông chẳng giống đi gặp bạn gái mà như muốn đạp ga tông người.

May mà nhà họ Tống đã quen rồi, lúc này còn dặn theo:

“Hỏi xem bác sĩ Tiểu Quách trưa nay muốn ăn gì? Ăn dâu tây không? Nếu có thì hai đứa tự đi hái nhé.”

Kiều Kiều thấy không khí náo nhiệt trong nhà, lúc này liền chủ động xách giỏ:

“Để con đi hái dâu cho anh Yến Bình nhé.”

Tống Đàm vội ngăn lại:

“Không cần, em là đầu bếp chính mà! Mấy việc nhỏ nhặt này không cần em làm, giữ sức, trưa nay làm một bàn tiệc lớn mới là quan trọng!”

Kiều Kiều vừa nghe, khí thế lập tức bừng lên:

“Đúng rồi! Bây giờ chỉ có em gánh vác được căn bếp này! Em nhất định phải làm cho thật tốt, chị Tiểu Quách thích ăn gì nhỉ? Em đi xem đồ ăn đây!”

Tống Đàm cũng không biết.

Nhưng không sao:

“Kiều Kiều của chúng ta nấu ăn giỏi thế, làm gì mà chị ấy chẳng thích. Đến lúc anh Yến Bình cưới vợ, chắc chắn công của em là lớn nhất!”

Kiều Kiều nghe thế càng thêm hãnh diện.

Còn Quách Đông thì đang an ổn lướt điện thoại trong phòng khám của mình.

Trong phòng đã đốt lò sưởi, bao quanh lò là không khí ấm áp khiến người ta mê mẩn, Tết nhất chẳng có ai đến khám bệnh, càng không có mấy bà cô họ hàng lắm chuyện hay mẹ cô ta lải nhải…

Khiến cô cứ thế ngồi yên trên ghế, cảm thấy c.uộc sống thật tuyệt vời.

Còn như chuyện ăn Tết một mình liệu có cô đơn, tủi thân không…

Hoàn toàn không!

Cô ta chỉ cảm thấy đây mới là cách thư giãn đúng nghĩa của người trưởng thành, một mình thật sự quá tuyệt vời!

Nghĩ đến đây, Trương Yến Bình tuy cũng được đấy, nhưng chuyện cưới xin cũng chẳng vội, cứ yêu vài ba năm rồi tính!

Ý nghĩ đó vừa lóe lên, thì ngoài cửa vang lên tiếng còi xe.

Cô ta bước ra nhìn, một tên “đại ca hắc đạo” cứng đờ đờ đang chống một cánh tay lên cửa sổ xe, nhe răng cười kiểu hung dữ:

“Ăn sáng chưa?”

Quách Đông mặt không đổi sắc, dù sao cô ta là học y chuyên nghiệp, chỉ cần gan đủ lớn… cô ta có cả trăm cách để xử lý… khụ khụ khụ.

Loading...